Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Chương 472




Hàn Côn Nhị liền nhếch môi mỉm cười: “Cậu nghĩ tôi là ai chứ?! Không có bằng chứng chi tiết thì tôi không bao giờ báo lại với cậu đâu, mời Tề thiếu kiểm tra mail đi nha, tôi xong việc rồi tối nay phải đi uống vài chai tìm vài cô gái xinh đẹp xã stress đây hahaha”.
Tề Lăng Hạo khẽ lắc đầu: “Cái tên này cậu tính khi nào mới yên bề gia thất bớt ăn chơi trăng hoa lại đâu hả?”.
Hàn Côn Nhị bĩu môi: “Anh đây cả đời chẳng thèm yêu ai hết, tình nhân khắp nơi chẳng phải thích hơn à, thú vui trên đời có đầy mắc mớ tự mình đeo gông vào cổ…thôi đi trước nha”.
Tề Lăng Hạo cũng cạn lời với thân tín này của mình, anh mở điện thoại lên kiểm tra mail thì thấy một tập tin mà Hàn Côn Nhị gửi tới trong đó có một đoạn clip quay lại cảnh Mạc Hy Nhi và Tề phu nhân bàn điều kiện với người đàn ông gây ra vụ tai nạn cho Kiều Uyển Vũ, một bản hợp đồng có chữ ký của hai bên, biên nhận chuyển khoản 1 tỷ từ Tề phu nhân cho tài khoản được xác định là của người đàn ông kia.
Nhìn qua những chứng cứ mà Hàn Côn Nhị cung cấp, Tề Lăng Hạo cũng phải thán phục khả năng làm việc của người này, để có được số tài khoản chuyển khoản hai bên chắc là cũng phải sài một vài thủ đoạn không minh bạch nhưng không sao cái anh quan tâm là kết quả cuối cùng không quan trọng quá trình.
Vừa lúc đó có điện thoại của Tề Bách Hào gọi tới: “Hạo à, tối nay tan sở thì về nhà ăn cơm với gia đình nha con”.
Tề Lăng Hạo nhíu mày hỏi: “Tại sao lại đột ngột như vậy?”.
“Đâu có đột ngột, gia đình muốn chúc mừng dự án mới của con vừa mới ra mắt đã thành công rực rỡ nên làm tiệc chúc mừng hơn nữa…ba có chuyện quan trọng muốn nói trực tiếp với con”.
“Được vậy hẹn tối nay gặp ba ở nhà nha”.
Tề Lăng Hạo cúp máy anh lái chiếc Koenigsegg agera S màu bạc rời khỏi bệnh viện, ánh mắt sắc lạnh thầm nghĩ “Nhanh như vậy đã gọi mình về nhà không biết lại tính dở trò gì nữa đây?!”.
Tề Lăng Hạo về đến Tề Trạch Viên thì Tề Bách Hào đã vui vẻ bảo anh vào anh ăn cơm, anh cũng thuận theo để xem ba anh và Tề phu nhân giả mạo kia lại tính diễn vở kịch nào.
Nhìn thấy trên bàn đủ loại sơn hào hải vị, Tề Lăng Hạo giả vờ nhướng mày tò mò hỏi: “Hôm nay có chuyện gì mà nhà mình lại nấu nhiều đồ ăn như vậy chắc hẳn là chuyện vui rồi nhỉ?”.
Tề Bách Hào lên tiếng: “Thì ba đã nói là chúc mừng dự án mới của con thành công rồi mà”.
Tề phu nhân cũng phụ họa theo: “Phải đó…dự án mới của con thành công rực rỡ như vậy là chuyện đáng chúc mừng hơn nữa nhà ta lại lâu rồi không có chuyện vui nên hôm nay mẹ mới làm cơm đãi cả nhà”.
Tề Lăng Hạo vẫn bình thản không thay đổi biểu cảm trên mặt: “Hoàng Kim xưa nay có rất nhiều dự án thành công một hạng mục nhỏ này cũng không đáng nhắc tới đâu”.
Tề Bách Hào thấy tâm trạng của Tề Lăng Hạo rất vui vẻ nên nói tiếp: “Hạo à, trước đây con cố chấp bảo rằng yêu thích con bé Kiều Uyển Vũ gì đó thì ba cũng tạm chấp nhận rồi nhưng mà bây giờ con bé đang nằm viện nghe nói là hôn mê sâu có khả năng không tỉnh lại nữa, con là con trai của Tề gia không chỉ gánh vác gia nghiệp trên vai còn phải duy trì hậu nhân sau này, con đâu thể dùng cả đời để đợi con bé đó tỉnh lại được hay là con kết hôn trước đi được không, nếu sau này con bé đó tỉnh lại con vẫn còn tình cảm với nó thì sẽ cưới nó làm vợ lẻ cho con được không, đàn ông xưa nay năm thê bảy thiếp vẫn được mà con”.
Tề Lăng Hạo nhướng mày cố gắng nghe hết những gì mà Tề Bách Hào muốn nói sau đó giả vờ nghe lời: “Vậy ba nghĩ con nên kết hôn với ai?”.
Tề phu nhân liền lên tiếng: “Đương nhiên là Hy Nhi của chúng ta rồi”.
Tề Bách Hào liền lên tiếng tán đồng: “Mẹ con nói đúng đó, Hy Nhi từ nhỏ đã sống ở Tề gia rồi, con bé thông minh, dịu dàng là kiểu người hiền lương thục mẫu lại là người tấm lòng lương thiện thường xuyên giúp đỡ mọi người xung quanh, hơn nữa tất cả lễ nghi phép tắt đều được dạy để trở thành chủ mẫu tương lai, nghĩ tới nghĩ lui ba vẫn thấy Hy Nhi là thích hợp nhất để cưới về làm con dâu Tề gia chúng ta”.
Tề Lăng Hạo gật gật đầu tỏ hài lòng lập lại câu nói của Tề Bách Hào: “Thông minh, dịu dàng là kiểu người hiền lương thục mẫu lại là người tấm lòng lương thiện thường xuyên giúp đỡ mọi người xung quanh?”.
Tề phu nhân liền nói thêm vào: “Phải đó Hy Nhi từ nhỏ đã là người hiền lành rồi ngay cả con kiến nó còn nỡ giết chết cơ mà”.
“Con kiến cô ta không nở giết chết nhưng lại dám tính kế hại chết cô gái mà con yêu thương cô ta đúng là có tấm lòng của bồ tát quá nhỉ” Tề Lăng Hạo nửa cười đùa nửa đang tức giận.
Tề phu nhân nghe đến đó thì liền cả kinh giật mình rõ ràng mọi dấu vết về chuyện hại Kiều Uyển Vũ bà ta và Mạc Hy Nhi đã xóa sạch rồi cơ mà.