Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Chương 483




[Hôm nay là ngày đầu tiên anh nhìn thấy em đứng dưới gốc cây hoa Anh Đào ngắm hoa rơi, cảnh tượng đó đẹp đến mức làm anh không nở rời mắt dù chỉ một giây, có lẽ anh sẽ nhớ hình ảnh em ngây ngô mỉm cười đưa tay đón nhận những cánh hoa Anh Đào rơi xuống cả đời không lãng quên].

Kiều Uyển Vũ chợt nhớ đến chàng trai mình đã gặp ở công viên Hoàng Kim Hoa Viên ngày hôm đó hóa ra đó mới là lần đầu tiên cô gặp anh chứ không phải lúc cô gặp tai nạn. Hèn gì Tề Lăng Hạo lại nói là lần đầu tiên gặp cô thì trái tim của anh đã hoạt động trở lại rồi bởi khung cảnh Hoàng Kim Hoa Viên ngày đó có hoa Anh Đào rơi xuống trong không trung vô cùng lãng mạn. Hóa ra Tề Lăng Hạo vẫn nhớ lần đầu tiên bọn họ gặp gỡ chỉ có cô vô tâm vô phế không nhớ đến anh mà thôi.

[Hôm nay là một ngày vô cùng tuyệt vời vì anh đã biết được tên của em là Kiều Uyển Vũ một cái tên rất đẹp còn biết được em đang là học sinh lớp chuyên khối 11 học tại trường Tuế Lâm].



[Uyển Vũ anh đã bảo Kỳ Nam từ London trở về học cùng lớp với em tại trường Tuế Lâm để tìm hiểu thêm về em, anh thật sự rất muốn biết tất cả về em].

Kiều Uyển Vũ nhớ lại lúc Tề Kỳ Nam chuyển trường đến học chung lớp với cô hầu như không có chơi với những người bạn khác, cậu ta toàn bắt chuyện với Kiều Uyển Vũ mà thôi. Cũng có lần Tề Kỳ Nam suýt nói ra chuyện này nhưng lại bị Tề Lăng Hạo cản lại nên đến giờ cô mới biết cái tên kia là nội gián lâu đến như vậy.

[Có lẽ hôm nay là ngày tồi tệ nhất cuộc đời anh vì anh biết được em có người trong lòng rồi, cậu ấy tên là Đoạn Phong Lãng có thể gọi là thanh mai trúc mã với em và anh biết được em là thật tâm thật dạ đem lòng yêu thích cậu ấy, vậy là anh hết cơ hội rồi chăng?!].



[Đã dặn lòng là em không thuộc về thế giới của anh nhưng trách sao được trái tim này trao hết cho em ngay từ lần gặp mặt đầu tiên, hôm nay anh lại lặng lẽ lái xe đến trường Tuế Lâm đứng bên đường nhìn em cùng cậu ấy vui vẻ tan trường bên nhau].



[Lại thêm một lần nữa anh lại đổ xe ven đường trơ mắt nhìn thấy em và tên nhóc đó ngồi ăn kem ở tiệm kem Đông Vãn vô cùng vui vẻ với nhau, anh cảm thấy rất khó chịu nhưng mà anh lại không có tư cách để ghen với hắn, có lẽ anh mãi mãi là người đi bên lề cuộc sống của em].

Lúc còn đi học mỗi lần ngồi ở tầng một của tiệm kem Đông Vãn ngồi nhìn xe cộ qua lại trên đường thì Kiều Uyển Vũ vẫn thường thấy một chiếc xe hơi sang trọng đắt tiền đổ ven đường đến bây giờ mới biết người ngồi trong xe lại là Tề Lăng Hạo.

Kiều Uyển Vũ nhớ đến Tề Lăng Hạo từng nói chỉ đứng nhìn người mà anh ấy yêu đi cùng người khác bằng ánh mắt ngưỡng mộ, hóa ra người con gái đó là cô nhưng cô lại không hề hay biết gì hết.

Lần đó Tề Lăng Hạo đưa Kiều Uyển Vũ đến tiệm kem Đông Vãn, anh vui vẻ bảo kem rất là ngọt còn nói người anh yêu thích nhất là kem Đông Vãn vậy mà cô lại không hề nhận ra là đang nói mình.

Kiều Uyển Vũ nhớ lại lời mà Tề Lăng Hạo nói lúc đó “Đúng vậy, anh và cô ấy đã đến đây rất nhiều lần rồi chỉ là không đi chung, không ngồi ăn kem cùng một bàn thôi, cô ấy thường đi với một chàng trai khác hai người họ rất vui vẻ còn anh chỉ có thể đứng bên ngoài đưa mắt nhìn họ một cách ngưỡng mộ mà thôi…kem ở Đông Vãn quả thật nhìn rất bắt mắt nhưng anh chưa lần nào nếm thử hết”.

Mắt của Kiều Uyển Vũ lại ướt nhòe một giọt nước mắt rơi xuống màn hình điện thoại làm cho những con chữ cũng bị nhòe đi.

“Em đúng là kẻ ngốc mà ngày hôm đó em còn tự mắng chính mình ngu ngốc nữa mà” Kiều Uyển Vũ đau lòng lẩm bẩm.



[Tối nay anh đã đến nơi em sống và vô tình nghe được câu chuyện của cha con em…anh xin lỗi anh vì mục đích riêng mà giấu đi hết những chứng cứ minh oan cho ba em…anh thật sự xin lỗi ngày mai anh nhất định ra lại sự trong sạch cho Kiều tiên sinh để chuộc lỗi].

[Sáng nay anh lại nhà em nhìn thấy em khóc sưng cả mắt bên thi thể của Kiều tiên sinh trái tim của anh như bị ai đó cắt ra thành trăm nghìn mảnh anh vừa ân hận vừa đau lòng khi nhìn thấy em khóc…anh xin lỗi vì đã đến trễ một bước].

[Uyển Vũ anh đã hứa trước di ảnh của Kiều tiên sinh là cả đời còn lại sẽ thay ba em bảo bọc yêu thương chăm sóc cho em, anh nhất định sẽ làm cho em sống thật hạnh phúc thật vui vẻ].

...

[Uyển Vũ ngày hôm nay sau khi nhìn thấy em vết thương đầy mình hôn mê bất tỉnh anh cảm thấy rất sợ hãi, nếu có thể anh tình nguyện đánh đổi lại người bị thương là anh để em được bình an].

...

[Uyển Vũ hôm nay là ngày thứ hai em nằm yên trên giường rồi anh như ngồi đống lửa như nằm đống than ngay cả cơm cũng không thể nuốt trôi được].