Vi Tiếu giơ tay chỉ vào Lăng Phong, chỉ thấy con dơi mở trừng mắt, con ngươi đỏ rực như máu thoáng chớp động, giang rộng đôi cánh để lộ ra những cái xương gai sắc nhọn, bên trong những cái xương gai trắng ởn đó dày đặc huyết văn.
Lăng Phong giật mình, hắn nhìn thấy rõ đám lông uốn lượn theo từng động tác vỗ cánh của con huyết bức, mỗi lần nó nhe răng, một thứ dung dịch dơn dớt lại chảy ra, rõ ràng là một con dơi còn sống!
- Ta đến đây! Đọc Truyện Online mới nhất ở Truyện Full
Hoa Vi Hà thoáng di chuyển chặn đứng trước mặt Lăng Phong, luân gia kiếm vung ngang, chém thẳng vò hư không.
Vi Tiếu phát ra một tràng cười lớn:
- Thánh nữ điện hạ không lẽ coi thường Vi mỗ vậy sao? Mau cho Vi mô xem tuyệt học của Phượng Tộc đi!
Lời vừa dứt, chiếc gậy huyết bức trong tay hắn trảm mạnh, một đường huyết quang dài trăm trượng phá vỡ hư không, trực tiếp chém xuống đầu Hoa Vi Hà, xem ra thực sự tính giết chết nàng.
- Tách ra!
Nếu như còn tiếp tục dính lấy nhau thì sẽ vẫn phải đối mặt với đòn nàngng kích mạnh đến cực điểm của Vi Tiếu. Lăng Phong quyết định thật nhanh! Hắn nghiêng người, tránh đòn nàngng kích, đồng thời tinh thiết kiếm đâm ra, một tòa lao lại chụp lấy con huyết bức.
Thiên địa lao luân chuyển bất định chụp lấy con huyết bức một cách vô cùng chuẩn xác, giữ chặt nó bên trong, hỏa huyết kiếm mang bạo trướng không thôi, như muốn siết chặt con huyết bức trong đó.
Một tiếng thét chói tai vang lên, con huyết bức dùng cặp vuốt sắc bén của mình xé toạc thiên địa lao!
Lăng Phong mở trừng mắt, không thể tin được cảnh tượng đang diễn ra trước mắt mình. Dù có là kim võng thì cũng bị thiên địa lao giữ chặt và bị đốt thành tro, dù thân thể có cứng cỡ nào cùng lắm cũng phải mang theo một vết thương trí mạng.
Nhưng con huyết bức có thể dùng cơ thể huyết nhục của mình xé rách thiên địa lao!
Đó là chiến đấu thiên phú đáng sợ nào vậy?
Mắt Lăng Phong ánh lên một đường kì quang, quang mang u ám như trong một cơn ác mộng, hắn đột nhiên cảm thấy mình vừa ngộ ra điều gì. Linh hồn tạo vực này trên thực tế sau khi tiến nhập tầng lớp linh tôn đều có thể sở hữu, chỉ có điều người thường không bao giờ có ý định tham ngộ nó bởi vì nó hiệu quả của nó với chiến đấu lực không được rõ ràng.
Linh cấp cường giả, tham ngộ linh kĩ vẫn là chủ yếu!
Tinh kĩ mà hắn được tiếp xúc sớm nhất là cũng là sau khi liều mạng với Hỏa lão, vốn cứ nghĩ loại kĩ năng đó không có nhiều tác dụng, nhưng bây giờ nhìn thấy còn huyết bức, Lăng Phong mới nhận ra mình đã minh nhộ được nàngng hiệu lớn nhất của linh tôn tạo vực!
Như vậy, bản thân hắn cũng có thể tạo được một vài khôi lỗi, phối hợp với tinh chương đại ác thiên, sức mạnh có thể phát huy sẽ cường đại đến thế nào?
Có lẽ, việc dùng thân thể linh tôn để đối chiến với Vi Tiếu không còn là giấc mơ nữa?
Ngay lập tức Lăng Phong lại rơi vào trầm tư, huyết bức mang theo mùi vị đậm đặc đưa đến, hồng mang sắc nhọn như thẩm thấu hết ra bên ngoài, kéo dài đến mười trượng.
Thậm chí Lăng Phong khi ngửi thấy còn cảm giác muốn nôn mửa. Mà loại "mùi vị" này lại không phải từ khứu giác đưa đến mà trực tiếp tiến sâu và trong linh hồn làm cho linh hồn dần trở nên trì trệ rồi cứng đờ.
Ở sâu trong nội tâm Lăng Phong âm thầm cười nhẹ, chẳng qua Vi Tiếu có được một thanh Linh Hồn Hệ linh khí cho nên mới có thể chống lại được nhiều công kích lnh hồn thế nhưng hắn ta lại không nghĩ đến bản thân Lăng Phong chính là Thuật Luyện Sư - một vị Thuật Luyện Sư cường đại.
Chỉ một nhận định sai lầm khiến cho công kích của Vi Tiếu không đạt được hiệu quả như mong muốn, do đó tạo cơ hội cho Lăng Phong.
Leng keng đinh!
Âm thanh liên tục vang lên, Lăng Phong sử dụng Tinh Thiết Kiếm liên tiếp rơi vào trong bức linh tiêm uế. Hắn không sử dụng bất kỳ tinh kỹ nào, mỗi chiêu đều dựa vào lực lượng cường đại do xích luyện cương giáp mang đến.
Trước mặt dường như có tứng tục thép nặng nề đập tới, huyết bức "tức giận" nhưng làm cách nào cũng không thoát được công kích của Lăng Phong. Mặc cho nó biến đổi thế nào, Tinh Thiết Kiếm cũng có thể từ một góc độ không tưởng nào đó bắn trúng.
Không sai lệch chút nào!
Ngự ý kiếm trong kiếm thuật chi nhiễm.
Khi đạt đến trình độ của Lăng Phong hiện tại thì dù là chiêu thức tầm thường cũng có thể đạt được lực lượng cường đại không tưởng. Lực lượng mỗi chiêu của Lăng Phong lúc nãy đã gấp không biết bao nhiêu lần so với lúc hắn còn đang ở cấp độ Thánh Vực.
Từng đóa hỏa diễm không ngừng bùng lên, tuy đang chiếm thế thượng phong nhưng càng đánh Lăng Phong càng cảm thấy kinh hãi. Hắn cảm giác mỗi kiếm hắn chém trúng giống như đánh lên tinh thiết luyện không hề gây tổn thương cho quái vật kia. Mà cho dù là vật thể cứng rắn đến bực nào thì dưới sự công kích cuồng mãnh như vậy cũng không thể nào không có chút tổn thương được.
Thế mà huyết bức này dưới sự công kích liên tục của hắn lại không hề rụng một sợi lông. Điều này làm cho Lăng Phong kinh hãi, nhịn không được phải hít một hơi khí lạnh.
Không đúng. Có thể không phải là thuần túy không tổn hao một tí lông tóc nào. Bỗng dưng Lăng Phong nhắm hai mắt lại, niệm thức như tâm kính chiếu rọi vạn vật.
Thế giới bốn phương tám hướng xung quanh đều phản chiếu lại rõ ràng.
Lăng Phong "quan sát" tỉ mỉ tất cả năng lượng biến ảo xung quanh. Phong vân hội tụ, lúc "nhãn thần" Lăng Phong ngưng chú trên ngườu huyết bức lập tức tâm thần hắn liền chấn động.
Thì ra là thế!
Hư vô xung quanh người huyết bức có vô số hồng tuyến, mỗi điểm đầu hồng tuyến đếu tiếp xúc với thân thể huyết bức, đầu còn lại được nối trực tiếp với Vi Tiếu. Mỗi khi Lăng Phong trảm rơi hồng tuyến thì thân thể Vi Tiếu lập tức chấn động rồi hồng tuyến lại được chữa trị vì vậy thương thế ngay lập tức được không phục.
Phát hiện một màn này, Lăng Phong lập tức minh bạch tất cả.
Huyết bức này nhìn qua thì tưởng là một sinh linh tồn tại độc lập nhưng trên thực tế thì nó sống nhờ vào Linh Tôn vực. Chỉ cần Vi Tiếu không chết, Linh Tôn Vực bất diệt, nó liền tương đương với Bất Tử Chi Thân. Lại một lần nữa nhìn về phía Vi Tiếu Lăng Phong chắc chắn với suy đoán của mình. Nhìn qua hắn đang chiến đấu với Hoa Vi Hà vô cũng kịch liệt thế nhưng mỗi chiêu xuất ra hắn đều lưu lại một đường. Hiển nhiên chưa sử dụng sát chiêu chân chính, chẳng qua tạm thời chỉ là khốn trụ nàng lại.
Mục đích chân chính của hắn là sử dụng huyết bức làm tiêu hao sức chiến đấu của đối thủ rồi sau đó là một kích tất sát.
Hắc, thực sự là một tính toán tốt a!
Lăng Phong kiên quyết xuất thủ, lúc này đây hắn xuất kiếm cũng không còn thuần túy là lấy cứng chọi cứng, mà là lựa chọn những góc yếu, quỷ dị tấn công đến.
Xuy xuy xuy xuy, một hỏa cầu to bằng ngón tay cái từ đầu mũi kiếm xuất ra, tiếp theo là hỏa cầu thứ hai, thứ ba .... Những hỏa cầu này không tấn công thẳng về phía đối thủ mà xoay xung quanh Tinh Thiết Kiếm.
Lúc này trong mắt huyết bức, Lăng Phong đột nhiên dường như biến thành một đoàn gió nhẹ, mờ ảo bất định, cho dù làm cách nào cũng không nắm bắt được thân ảnh cụ thể. Huyết bức tức giận gòa thét không ngừng, âm thanh giận dữ vang vọng khắp xung quanh.
Đối đầu với phương thức chiến đấu lấy cứng đối cứng lúc trước của Lăng Phong huyết bức cảm thấy dễ đối phó hơn. Tuy rằng lúc đó mỗi chiêu của Lăng Phong đều chứa lực lượng cường đại nhưng dù sao nó còn có Linh Tôn Vực làm hậu thuẫn hơn thế nữa nó căn bản không lo sẽ bị giết, cho dù trúng phải đòn nghiêm trọng. Còn cách thức chiến đấu hiện tại của Lăng Phong làm nó buồn bực không thôi, cảm giác hiện tại của nó chính là bất lực, không biết nên tấn công vào đâu.