Cố Quân đưa tay lên xoa xoa mái tóc ngắn của Cố Huệ, cô ấy hơi lưỡng lự một lúc rồi cũng gật đầu rời đi. “Còn hai người, mới sáng ra tới đây làm gì vậy?” Tầm nhìn của Cố Quân di chuyển tới phía hai người nam còn lại trong căn phòng, Quân Thành và Lạc Anh sao?
Hai người này trên thương trường nổi tiếng là giống như chó mèo luôn cắn nhau, làm sao hiện rại lại cùng có mặt ở một nơi vậy?
Cố Quân nhìn hai người nam một đứng ở đầu giường, một đứng ở cuối giường. Đáp án hợp lý nhất mà anh có thể nghĩ ra chỉ có thể là sự có mặt của hai người này ở đây có liên quan trực tiếp tới người bạn thân đang nằm bất động của em gái anh mà thôi.
“Tới đây thăm người nhà”
Lạc Anh nhanh chóng lên tiếng trước, mối quan hệ hiện tại giữa anh và Tịch Ly, anh cũng không muốn dấu diếm người ngoài, ngược lại còn muốn cho mọi người trên thế giới này đều biết Tịch Ly là người phụ nữ của anh. “Người nhà?” Khóe môi Quân Thành khẽ nâng lên tạo thành một đường cong lạnh lẽo, lập tức
khích bác lại Lạc Anh:
“Cậu có quan hệ huyết thống với lịch ly sao? Làm sao trước đây tôi lại không nghe cô ấy nói mình có anh, em trai nào nhỉ?” “Là quan hệ vợ chồng, như vậy đã được chưa?” Lạc Anh cười nhạt đáp lại Quận Thành, anh cho là bản thân không cần thiết phải tỏ ra quả giận dữ làm gì. Vì dù sao hiện tại Quận Thành cũng đâu có chút quan trọng nào
trong cuộc sống của Tịch Ly đâu, cho nên Lạc Anh cũng không cần tốn sức phân trần với anh ta làm gì cả.
“Anh..”
“Được rồi, hai người đừng làm ồn nữa. Muốn làm phiền bệnh nhân nghỉ ngơi sao?”
Cố Quân kịp thời lên tiếng ngăn chặn cuộc cãi vã giữa hai người đàn ông trước mắt, đã nhận lời ủy thác chăm sóc cho Tịch Ly từ em gái rồi thì anh cũng nên làm việc tốt một chút, tránh để cho cô lại tới quở trách anh.
Quả nhiên nghe tới Tịch Ly, Lạc Anh và Quân Thành liền thôi không cãi cọ nữa. Quân Thành nhìn cô gái luôn hoạt bát bây giờ lại đang nằm bất động như vậy, anh quả thật cảm thấy có chút không quen. “Cổ Quân, cô ấy rốt cuộc là làm sao mà thành ra như vậy?” Ban nãy Cổ Huệ đã bảo lỗi không phải ở Tịch Nhuệ, nhưng anh không nghĩ Tịch Ly lại có thể hậu đậu đến mức tự làm tổn thương chính mình. Nếu bị thương, cũng chỉ có
thể là do bị tiểu nhân hãm hại mà thôi.
“Bị người ta kéo ngã, nhưng bác sĩ bảo hiện tại đã không sao rồi” “Không sao?” Quân Thành chau mày nhìn Cố Quân: “Cậu gọi thế này là không sao? Coi như cô ấy thật sự an toàn đi, nhưng còn đứa.” “Quân Thành”
Cố Quân thấy Quân Thành chuẩn bị nhắc tới điều cấm kị liền lên tiếng chặn họng anh, sau đó tiến lên phía trước nắm lấy cổ tay Quân Thành kéo một mạch ra ngoài. “Làm cái gì vậy?” Lực Cố Quân dùng lên cổ tay Quân Thành quả thực không nhỏ, khiến cho anh có chút đau mà gắt lên. Đang yên đang lành, tự nhiên chơi trò lôi lôi kéo kéo làm gì chứ? “Cậu biết chuyện của Tịch Ly rồi sao?” “Biết cái gì?”
“Về đứa bé”
Cổ Quân có chút căng thẳng nhìn Quân Thành, ban nãy nếu như không ngăn cản kịp, e là Quân Thành đã để lộ bí mật này ra trước mặt Lạc Anh. Dù chuyện cô mang thai sớm muộn gì Lạc Anh cũng sẽ biết, nhưng Cố Huệ đã nói tạm thời cứ giấu kín chuyện
này thì nhất định là do vẫn còn còn có một lý do nào đó mà chuyện này cần bảo mật.
Đứa bé? Chuyện này thì có gì kì lạ, lần ở bệnh viện Tịch ly có dấu hiệu ốm nghén, chỉ mới vài ngày trôi qua thôi thì khẳng định cơn nghén chưa thể nào chấm dứt được, chỉ nhìn vào biểu hiện nôn nghén thôi không phải cũng dễ dàng đoán ra được cô đang có thai sao? “Chuyện đó thì có gì mà kì lạ?”
Quân Thành nhún vai nhìn Cố Quân, dấu diếm làm gì chứ? Cứ cho là chưa muốn thông báo cho mọi người đi, nhưng qua một thời gian nữa bụng cô sẽ to lên, như vậy không phải bí mật đương nhiên sẽ bị phanh phui một cách trần trụi rồi à?
“Tạm thời... Chuyện này cậu đừng nói cho Lạc Anh”.
Cố Quân cũng biết một chút về tình trạng mối quan hệ của Quân Thành và Tịch Ly
hai người hiện đã ly hôn, cho nên đối với anh ta cũng không cần giấu diếm. Nhưng chuyện của Tịch ly và Lạc Anh đối với Cố Quân vẫn là một ẩn số, còn có thái độ gay gắt của Cố Huệ lúc gặp Lạc Anh khiến cho anh chưa thể nào tin tưởng được, có lẽ Cố Quân sẽ phải bảo trợ lý đi điều tra qua chuyện này. "Ha?"