Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly

Chương 70






Lúc mới bắt đầu chỉ là một nụ hôn nhè nhẹ, nhưng thời gian càng qua nụ hôn càng trở nên triền miên hơn. Lạc Anh trên dưới khiêu khích, không những dùng toàn bộ sức lực mà khai phá khu vườn bí mật ở phía dưới cô mà còn tận hứng trêu đùa bộ ngực lớn của cô. Tịch Ly bị anh hôn đến mức choáng váng cả đầu, dần mất đi không khí, chỉ có thể dùng toàn lực nhỏ như con kiến mà đập vào bả vai anh. Lạc Anh cảm nhận được người con gái nằm dưới thân mình đã sớm xụi lơ đi, Lạc Anh mới luyến tiếc đôi môi đã bị hôn đến sưng đỏ của cô ra, để lại khoảng cách giữa đôi môi hai người là một sợi chỉ bạc óng ánh.

“Nhẹ một chút, Lạc Anh!”

Khóe mắt Tịch Ly giây phút này đã trở nên ươn ướt, cô cảm thấy toàn thân đều ngứa ngáy, rất muốn được lấp đầy nhưng cũng không thể nào lập tức tiếp nhận được vật to lớn cùng

chạy nước rút của anh.

Lạc Anh cũng không phải là người lòng dạ hẹp hòi, anh rất hào phóng lắng nghe cùng đáp ứng lời đề nghị của cô giảm dần đi tốc độ. Nhưng càng như vậy thì cô càng có thể cảm nhận

được rõ sự to lớn cùng dũng mãnh của anh, làm sao nó có thể càng lúc càng to ra như vậy?

Lạc Anh đọc được sự ngạc nhiên cùng hoảng hốt trong ánh mắt cô, anh giống như được tăng thêm kích thích, cười cười cúi xuống ghé sát vào tai cô, âm thanh trầm trầm mị hoặc nói:

“Thu hồi lại ánh mắt của em đi. Bằng không anh nhất định sẽ mất đi khống chế mà ở trên giường muốn chết em”.

“Thu hồi lại ánh mắt của em đi. Bằng không anh nhất định sẽ mất đi khống chế mà ở trên giường muốn chết em”.

Mặt Tịch Ly càng lúc càng đỏ, ngay lập tức thu hồi lại ánh mắt đầy ngạc nhiên của mình,

quay đầu đi áp mặt vào gối lông vũ mịn.

Nhưng cô không hề biết giây phút mình quay mặt đi đã để anh thu vào trong tầm mắt một mảng gáy trắng mịn của cô, tròng mắt Lạc Anh liền trở nên đỏ đọc. Anh cúi đầu xuống liếm láp cái cổ nhỏ trắng ngần của cô, sau đó hôn lên để lại một ấn kí màu đỏ chói trên cổ cô, đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng gầm nhẹ một tiếng ở bên trong cô phóng ra chính mình. Đại chiến kết thúc, rốt cuộc cả hai cũng đã thấm mệt, Lạc Anh ôm cô vào nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ cho cả hai sau đó chính tay bản thân thay một bộ ga giường mới, ôm lấy cô rồi chìm vào giấc ngủ.

Lúc Tịch Ly thức dậy đã là lúc xế chiều, đưa mắt nhìn sang bên cạnh liền thấy một mảng trống không. Trải qua vận động, cả người cô đều đau nhức, vừa mới bước xuống giường hai chân liền mềm nhũn, vì không có lực chống đỡ mà ngã xuống sàn nhà, đồng thời gây ra tiếng động. Lạc Anh lúc này sớm đã chỉn chu một thân tây trang ngồi trên bàn xem văn kiện, nghe thấy tiếng động phát ra từ phòng ngủ liền vội vàng chạy vào, anh biết trong phòng ngủ hiện tại không có ai khác ngoài cô.

Anh chạy vào trong phòng, liền thấy Tịch Ly đang ngồi ở trên sàn, tay xoa xoa sau eo mình. Lạc Anh không để ý gì, chỉ sợ cô đau mà vội vàng tiến tới đỡ Tịch Ly lên. Nhưng Tịch Ly thì lại không như vậy, trải qua hoan ái, bản thân cô thấy ngại, nhất là bây giờ trên người cô lại... Không có mặc đồ.

Khoảnh khắc Lạc Anh đỡ cô đứng lên, cả người Tịch Ly liền đỏ lên như tôm, cả gương mặt đều trở nên hồng thấu, giống như một trái táo chín thu hút, gọi mời người ta đến thưởng thức.

Tịch Ly vội vàng hất cánh tay anh ra rồi đưa tay lên che ngực mình, nhưng như vậy cũng không có hiệu quả là bao nhiêu, trái lại trong mắt đàn ông lại càng thêm kích thích. Lạc Anh hít một hơi sâu, sau đó xoa xoa đầu cô, rồi nhiền nhanh như cắt chớp lấy thời cơ mà giật hai tay cô ra khỏi bộ ngực lớn kia, trầm giọng hỏi: “Sao lại đẩy anh ra? Em cảm thấy không vừa lòng với biểu hiện vừa qua của anh hả?”