Tình Tay Bốn Yêu Ai Đây?

Chương 27: Thay đổi




5hsángLãnhThiênđãthứcgiấc,nheomivàicáichonhìnrõhìnhảnhtrước mắt.

Cô cúiđầuxuốngngắmnhìnmộtcụctoxácđangnằmtronglòng, có thể là vì được nếm trải cảm giác sung sướng của chuyện tình dục hay sao mà cơ thể nàng lại trở nên hồng hào trông thấy, tràn ngập hơi thở sức sống mà yêu kiều dựa vào lòng Lãnh Thiên ngủ ngoan.

Môi khẽ nhếch lên một vòng cung đẹp mắt nhưng sao trông có phần gian manh, Lãnh Thiên vuốt tóc mềm của Alina rồi rời khỏi người nàng, mặc lại quần áo chỉnh tề.

- Ừmm ~ chị dậy sớm vậy .

Alina thiếu đi hơi ấm mà cựa mình thức giấc, nàng ngáp ngắn ngáp dài nheo mắt nhìn Lãnh Thiên, chất giọng nhão nhẹt có chút khô khan hỏi cô. Chắc vì tối qua rên dữ quá cho nên bây giờ mới khàn giọng đây mà.

" Chụt".

- Chị có việc phải về sớm.

Lãnh Thiên quay đầu nhìn về phía giường, thấy nàng đã thức, cô nở nụ cười yêu chiều mà tiến đến gần trao nàng nụ hôn bên má, nhỏ giọng giải thích.

- Hỏng chịu đâu ~chịởvớiemchútnữađimà ~.

Alina nghexongliềntỉnhngủ,nàngnũngnịu nói," ăn xong liền muốn đi sao ?, Lãnh Thiên là đồ đáng ghét ".

- Thôi mà, chị có việc bận thật, chiều chị đến đón em tan trường được không ?.

Lãnh Thiên nựng má Alina, xuống nước dỗ dành. Cô phải về sớm nếu không Mỹ Nhân thức dậy không thấy cô đến lúc đó lại phiền toái. Giở đâu ra cái thói ăn vụn này vậy Thiên ?.

- Chị nói rồi đó không được nuốt lời đâu.

Alina dù luyến tiếc nhưng cũng không thể không biết suy nghĩ mà níu kéo Lãnh Thiên ở lại, thôi thì tủi thân mà đồng ý cho Lãnh Thiên rời đi.

- Hứa mà .

Lãnh Thiên cười nhẹ nói, rời khỏi người nàng đứng đi ra phía cửa mang giày.

Ánh mắt buồn bã nhìn ra phía cửa phòng, Lãnh Thiên đã đi mất rồi, nàng buồn rười rượi bất chợt lại cười khúc khích khi nhớ lại chuyện tối qua, đúng là tâm hồn ngây thơ của độ tuổi náo loạn, rất dễ rung cảm trước một người.

Chẳng biết tình cảm có lâu bền không chứ trước mắt là thấy Lãnh Thiên không ổn cho lắm rồi đó, cô không còn là Lãnh Thiên của trước đây nữa, chỉ tội cho Alina và những bóng hồng xung quanh Lãnh Thiên thôi.

Bước từng bước chân với khoảng cách ngắn vào toilet, Alina nhăn mặt, cắn môi mọng vì đau rát ở phía dưới hạ thân truyền lên đại não. Sung sướng cho đã vào bây giờ phải chịu đau một mình, Alina có chút hối hận khi không từ chối được ham muốn của cô để bây giờ người khổ là nàng.

Khoảng chừng 15phútsauAlinatắmxong,cảmgiáccơthểsạchsẽvàthoảimáikhiếntâmtrạngnàng đỡ hơn phần nào, Alina kéo ghế ngồi vào bàn để làm bài tập.

" Ting ~".

Tiếng chuông vừa thông báo có tin nhắn, Alina cầm cái điện thoại iPhone 14 Pro Max lên xem, đây chính là mẫu điện thoại mới nhất vừa ra mắt, là của Lãnh Thiên mua cho, xem ra để cua gái Lãnh Thiên cũng chịu chi đó chớ, vậy mới tạo thiện cảm được.

" Ra lấy đồ ăn sáng này baby".

Alina vui vẻ đặt điện thoại xuống bàn nhỏ, nàng chạy ra mở cửa mừng cô. Cứ tưởng Lãnh Thiên đi luôn rồi chứ ai mà dè lại còn quay trở lại mua đồ ăn sáng cho nàng. Ga lăng dễ sợ !.

- Chị ~.

Alina mềm mại kêu Lãnh Thiên.

- Ừm, ăn sáng trước rồi học đừng để bụng đói không tốt, bên trong có thuốc mỡ em nhớ lấy thoa. Chị phải về rồi.

Lãnh Thiên đưa túi thức ăn cho Alina rồi chu đáo dặn dò.

- Dạ, chị về cẩn thận.

Alina vui vẻ nhận lấy, đáy mắt thoáng hiện tia buồn vẫy tay chào Lãnh Thiên. Thấy cô đã đi mất Alina mới đóng cửa, khoá cẩn thận.

Mở bọc thức ăn ra, bên trong là một bịch phở nóng hổi kèm vài bịch sữa tươi !. Bồi bổ nàng để có nhiều sữa sao ?. Bất giác suy nghĩ đến chuyện bậy bạ mặt Alina đỏ chét đến lạ.

__________

Bên nhà Lãnh Thiên, Mỹ Nhân có dấu hiệu sắp thức dậy bất quá vẫn còn muốn nướng trên giường nên chưa có mở mắt ra, tay nàng sờ soạn ga giường " trống không !". Tỉnh ngủ hẳn ra khi phát hiện kế bên không có Lãnh Thiên.

Lãnh Thiên đi đâu mất rồi ? Mỹ Nhân cuống cuồng lên chạy đi kiếm Lãnh Thiên. Hạnh phúc bên cô nhưng nàng vẫn sợ có một ngày cô tự dưng biến mất không nói câu nào, trường hợp này nàng không chấp nhận được, nàng khóc đến chết mất. Nhiều lúc tự hỏi có phải Lãnh Thiên bỏ bùa yêu nàng không, sao nàng lại yêu cô đến điên loạn như vậy ?. Thiếu vắng hơi cô một chút nàng đã không chịu nổi rồi.

" Cạch ".

Cửa nhà mở ra, một bóng người diện toàn thân trang phục đen bước vào, trên tay còn cầm theo túi thức ăn sáng. Đó không ai khác là Lãnh Thiên.

- Em đi đâu mới về vậy ?.

Mỹ Nhân vui mừng khi Lãnh Thiên đã trở về nhưng đâu đó lại dấy lên lòng nghi ngờ hỏi cô bởi vì trên người cô có hương thơm khác thì phải.

- Đi mua thức ăn sáng cho chị, sao vậy ?, bộ người em có mùi gì sao ?.

Lãnh Thiên tỏ ra rất tự nhiên nói với nàng, tay kéo áo lên ngửi thử. Biểu hiện như không biết gì ?.

- Mùi của gái ?Khaimaumớisángsớmemđãrờinhàđiănvụnphảikhông ?.

Mỹ Nhânnhìn Lãnh Thiên bằng ánh mắt tra xét, cặp mắt tinh tế lướt từ trên xuống dưới kiểm tra người của Lãnh Thiên, bây giờ xung quanh người nàng bốc mùi dấm chua nồng nặc.

- Chị thiệt là, chắc là mùi của mấy cô gái đứng gần em xếp hàng mua đó mà.

Lãnh Thiên trưng ra cái vẻ mặt vô tội mà biện hộ, nhấc bổng Mỹ Nhân đi vào nhà.

Mọi ghen tuông đều bị xoá sạch chỉ vì một lời giải thích do Lãnh Thiên tự vẽ lên. Mỹ Nhân tin tưởng lời Lãnh Thiên nói, tâm trạng thoáng yên tâm, vui vẻ ăn sáng cùng cô.

Mỹ Nhân bận bịu chăm lo cho chuỗi nhà hàng, đâu thể mãi quan sát Lãnh Thiên được, tình yêu là phải xây dựng nên từ sự tin tưởng, và đây cũng chính là lỗ hổng để Lãnh Thiên phá vỡ nó.

Thời gian thoáng chốc trôi đến chiều, cô lái xe đến phòng tập gym như mọi ngày bất quá hôm nay vì một lời đã hứa chiếc xe G63 của Lãnh Thiên dừng phía bên kia đường, trước cổng trường cấp 3.

Alina năm nay chỉ mới 16 tuổi mà đã bị Lãnh Thiên bóc tem. Chẳng hiểu nổi Lãnh Thiên đang nghĩ cái gì nữa, gan thật lớn mới không sợ vô tù bốc lịch, thật sự khâm phục độ ngông cuồng của Lãnh Thiên.

" Reng~".

Tiếng reo vang lên báo hiệu đã đến giờ ra về, học sinh như kiến cỏ ùa ra khỏi cổng trường.

Lãnh Thiên đưa tay xem đồng hồ một chút rồi ngước nhìn qua phía bên kia đường, bóng dáng cao ráo hơn mọi trang lứa đang từ từ bước ra, nhìn từ xa Alina liền nổi bật trước đám đông, rất dễ nhận diện ra nàng.

Vai đeo balo một bên, Alina đứng trước cổng trường tìm kiếm bóng hình quen thuộc, mắt đảo một vòng liền tinh mắt phát hiện ra Lãnh Thiên đang ngồi trong chiếc xe hơi màu đen bên kia đường vẫy tay với nàng.

Môi Alina vô thức cong lên niềm vui sướng, bước chân nhanh tiến đến phía bên kia đường.

" Cạch".

Cửa xe mở ra, Alina bước lên ngồi.

- Trà sữa cho em.

Lãnh Thiên cắm ống hút vào nắp ly rồi đưa cho nàng.

- Cảm ơn chị.

Alina vui mừng nhận lấy, nàng cười đến tít mắt khi được cô cưng chiều. Há miệng ngậm lấy uống hút uống một ngụm ngon lành, nhai trân châu nhóc nhách trong miệng.

- Ngon không ? Cho chị uống thử với.

Lãnh Thiên nhìn bờ môi quyến rũ của Alina cất giọng hỏi.

- Dạ ngon.

Alina ngây ngô đâu biết ý muốn thật sự của Lãnh Thiên, nàng đưa ly trà sữa sang phía cô, đút cô uống.

- Chị muốn uống ở đây cơ.

Lãnh Thiên cười tà nói, chòm đến ghế ngồi của Alina cưỡng hôn nàng. Alina bất ngờ đến trợn mắt nhìn Lãnh Thiên, nhưng rất nhanh nàng phối hợp cùng cô hòa cùng nụ hôn cháy bỏng mà há miệng ra truyền chất lỏng ngọt ngào từ khoang miệng của nàng sang cho cô. Lãnh Thiên mút từng chút, từng chút nuốt trọn vị trà sữa hoà tan cùng vị nước bọt xuống bụng.

Rời khỏi nụ hôn, Lãnh Thiên liếm khoé môi, quay trở lại vị trí ghế lái khởi động xe chạy đi.

Alina ngại ngùng mà chỉ biết cúi đầu chăm chú uống trà sữa, bất quá tâm trạng trong lòng lại thích thích hành động vừa rồi của Lãnh Thiên.

Xe đi được một đoạn khá xa, Alina ngước nhìn con đường ngoài kia " sao lạ hoắc vậy ?. Đây đâu phải đường về nhà trọ của nàng đâu ?".

- Chị chở em đến nhà mới, chỗ ở cũ của em an ninh không tốt, chị không yên tâm.

Lãnh Thiên như đọc được suy nghĩ của Alina, cô từ tốn cất giọng giải thích. Tránh làm Alina nghĩ cô là người xấu chở nàng đi bán thì oan cho cô quá.

- Vâng, nhưng đồ của em còn ở nhà trọ mà.

Alina nhớ ra vấn đề lớn, nàng quay sang nhắc nhở Lãnh Thiên.

- À, cái đó chị chở đến chỗ mới luôn rồi.

Lãnh Thiên bình thản trả lời, thực ra hồi lúc trưa cô đã tức tốc đi chọn mua căn hộ mới này, rồi sau đó ghé qua căn nhà trọ kia để dọn đồ giúp nàng, còn sẵn tiện mua chút ít đồ ăn để ở cốp xe nữa. Phần lớn thời gian ngày hôm nay chỉ để lo lắng cho Alina, nói cô tra nữ cũng được bất quá tra nữ này lại rất chu đáo, dù có cố tình geo rắc tương tư cho người khác nhưng cô đã cố bù đắp lại rồi còn gì.

- Chị chu đáo thật, yêu chị nhất.

Alina hôn gió Lãnh Thiên, nàng cười sáng lạng trong niềm vui sướng, tâm trạng cực kì háo hức để xem nhà mới ra làm sao, chỉ quen Lãnh Thiên trong thời gian ngắn mà nàng lại nhận được nhiều ân sủng thế này, thật giống như một giấc mơ vậy, quá mức khó tin.

" Cạch".

Quẹt thẻ mở cửa nhà, Lãnh Thiên đứng nép qua một bên cho Alina bước vào tham quan. Cô cầm hai túi thức ăn xách theo sau.



Căn hộ Tecco Town Bình Tân một phòng ngủ, Lãnh Thiên mua với giá 700tr chỉ để nuôi bồ nhí. Lí do mà Lãnh Thiên không chịu chi một số tiền lớn hơn vì cô không muốn nàng có được nhiều quá sẽ kêu, mọc lông mọc cánh rồi bay đi, như thế chẳng phải mất cả chì lẫn chài sau. Lãnh Thiên cáo già chẳng phải chơi .

Lãnh Thiên sắp thức ăn dự trữ vào tủ lạnh, số còn lại là đồ ăn nhanh nên đem để ở ngoài.

Sau một vòng đi tham quan nhà, Alina quay trở ra phòng khách, nàng hí hửng chạy lại ôm cánh tay của Lãnh Thiên.

- Căn này đẹp quá nhưng mắc tiền lắm, tiền lương của em không đủ thuê đâu .

Alina buồn rầu nói, lương phục vụ quán cà phê của nàng chỉ có 5tr mỗi tháng, chi ra để thuê trọ, ăn uống, học hành, vân vân chẳng còn bao nhiêu. Hằng ngày phải tiết kiệm dữ lắm đến ăn một bữa ngon cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng, thật cơ cực !.

- Vấn đề này em không cần phải lo lắng, em chỉ cần sống vui vẻ là được, mọi gánh nặng của em đã có chị lo.

Lãnh Thiên sờ đầu của Alina, thủ thỉ bên tai nàng bằng chất giọng ấm áp.

Nghe được lời này từ cô, Alina hạnh phúc đến rơi lệ, ngoại trừ cha mẹ, Lãnh Thiên là người thứ ba quan tâm lo lắng cho nàng, tấm lòng ấm áp của cô khiến nàng rung động từng hồi thổn thức. Lãnh Thiên như một sự sắp đặt mà Đức Chúa Trời đã ban phát cho Alina.

- Cảm ơn chị, cảm ơn chị rất nhiều.

Alina nức nở nói, nàng khục khịt hít mũi, tay ôm Lãnh Thiên cảm nhận hơi ấm từ cô.

- Đừng khóc nữa, rửa mặt rồi ăn pizza, nó đang chờ em tới cắn đó.

Lãnh Thiên vỗ về Alina, hài hước nói.

- Dạ.

Nghe lời , Alina rời khỏi người cô, đến bên bồn nước rửa mặt cho sạch sẽ.

Thưởng thức xong món ngon, Lãnh Thiên tìm lí do trở về nhà, bỏ lại Alina ngủ một mình trong căn nhà mới. Nàng dù luyến tiếc, mong muốn Lãnh Thiên ở lại, bất quá Lãnh Thiên có từng nói qua, cô chỉ thích những đứa trẻ ngoan, cho nên Alina biết thân biết phận mà nghe theo mọi sự sắp đặt từ cô.