Tinh Thần Châu

Chương 1215: Bắt đầu phản công




Y tựa hồ không nghĩ ra Huyết Ma Phiên tại sao không có tác dụng đối với Dược Thiên Sầu, mạnh mẽ thúc giục mấy lần lại phát hiện Huyết Ma Phiên đang lạnh run, tựa hồ giống như gặp phải khắc tinh gì đó. Dược Thiên Sầu cười như điên chỉ vào Huyết hải xung quanh nói:
 
-Tam Dạ! Gia gia ở chỗ này, có dám tới quyết một trận tử chiến hay không?
 
Tam Dạ không còn tâm tư để ý đến hắn, đang tính toán xem xét Huyết Ma Phiên rốt cuộc xảy ra vấn đề gì.
 
-Hừ! Đường đường Ma giới chí tôn, lại thành con rùa đen rút đầu.
 
Dược Thiên Sầu hừ nói, bỗng nhiên đảo mắt, không biết nhớ ra cái gì đó, ném thần tiễn trong tay, một lần nữa nổ tung thành vạn đạo lưu quang bắn về phía bốn phương tám hướng, giống nhau lúc trước, lại kéo căng không gian huyết hải nhưng không cách nào phá vỡ.
 
Tuy nhiên điều này đã khiến hắn ấn chứng được suy đoán, đó chính là uy lực vạn kiếm hợp nhất của thần tiễn có thể phá vỡ không gian huyết hải, cho nên không gian huyết hải mới tránh nó. Tuy nhiên không gian huyết hải này cũng không phải không có chút nào sơ hở, nếu từ bốn phương tám hướng đồng thời tiến công, nó không cách nào đồng thời sản sinh hiệu quả thần kỳ tuần hoàn luân hồi. Hơn nữa từ việc không gian huyết hải tránh né tam vị chân hỏa có thể thấy được, chân hỏa không có vật nào không luyện được này đúng là có thể khắc chế nó.
 
Ánh mắt Dược Thiên Sầu sáng lên, đồng thời gọi trở về vạn đạo thần kiếm, bay múa quanh người, từng đóa tam muội chân hỏa dính trên từng thanh thần kiếm, mạnh mẽ vung cánh tay lên, lạnh lùng nói:
 
-Phá...!
 
Vạn đạo thần kiếm một lần nữa nổ bắn ra xung quanh, không ngoài dự liệu lại kéo căng không gian huyết hải, tam muội chân hỏa bám vào nhanh chóng từ trên thân kiếm dán lên bức tường máu. "Ông", trên tấm màn máu xung quanh lập tức nở rộ những đóa pháo hoa rực rỡ, hỏa diễm bảy màu hừng hực thiêu đốt đồng thời khuếch tán, khói đen tanh tưởi thoáng chốc bao trùm khắp nơi, vô số tiếng kêu khóc bi thương của ác quỷ trong âm ty, thống khổ không chịu nổi trở về trong không gian huyết hải .
 
Thấy quả nhiên có hiệu quả, Dược Thiên Sầu cười to nói:
 
-Tam Dạ! Để xem lão tử làm sao luyện hóa bảo bối Ma thần đưa cho ngươi! Thành thật một chút lăn ra đây nhận lấy cái chết, lão tử đáp ứng cho ngươi thống khoái.
 
-Thối lắm!
 
Tam Dạ Ma quân tức giận mắng chửi, khói đen xung quanh chợt biến mất trong không gian huyết hải, Huyết Ma Phiên lại thu lại, Dược Thiên Sầu lại thấy rõ Minh giới trên không trung và minh hà phía dưới.
 
Càng thú vị hơn là, Huyết Ma Phiên mà Tam Dạ Ma quân đang cầm vung qua vung lại, giống như muốn dập tắt tam muội chân hỏa bám vào phía trên, nhưng không gian huyết hải vừa thu lại, tất cả tam muội chân hỏa lập tức ầm ầm đốt cả tấm áo choàng, Tam Dạ chơi lửa cũng không dám chơi đến tam muội chân hỏa, còn có vạn điểm kim quang từ bên trong áo choàng nổ bắn ra, hắn phải ném Huyết Ma Phiên đi, trơ mắt nhìn vật bảo bối này tiến vào trong minh hà.
 
Ma nhận leng keng ngăn chặn công kích thần kiếm, để cho y có thể nháy mắt chạy trốn trong công kích dày đặc. Dược Thiên Sầu tựa hồ không chút do dự nhào tới, hai tay thuận tay kéo theo thần kiếm, vạn đạo thần kiếm đuổi giết theo hướng Tam Dạ, những thần kiếm khác lại vây chết ma nhận, chiến đấu long trời lở đất bên trong Minh giới.
 
-Đừng chạy! Đứng lại!
 
Thanh âm điên cuồng của Dược Thiên Sầu vang vọng khắp nơi, bám sát phía sau Tam Dạ không buông tha, còn không ngừng la mắng. Song hắn có thần binh lợi khí, Tam Dạ hai tay không có gì nào dám đối, chỉ có thể một đường chạy trốn. Mặc dù Dược Thiên Sầu tu vi cao hơn hắn, nhưng tốc độ phi hành của ma quang lược ảnh của y đúng là kinh người, mặc dù không thể dừng lại sử dụng, nhưng trốn được một khoảng cách, mắt thấy Dược Thiên Sầu sắp đuổi kịp, y liền sử dụng một lần nữa.
 
Hai người một trước một sau ở bên trong Minh giới vờn nhau, một người đuổi theo không thôi, một người lại không nỡ vứt bỏ ma nhận, muốn trở về cướp lấy ma nhận tái chiến.
 
Những cao thủ còn lại của U Minh thần phủ truy sát ma đạo quần hùng cũng lần lượt quay lại Minh giới, bọn họ không dám phân binh đuổi giết ma đạo quần hùng chạy tứ tán, sợ sẽ gặp mai phục. Khi bọn hắn trở lại thấy Dược Thiên Sầu đang đuổi giết Tam Dạ Ma Quân chạy trốn, tinh thần càng tăng mạnh, hoan hô rầm trời, không nghĩ tới Tam Dạ Ma Quân uy chấn tam giới lại rơi vào kết cục như vậy.
 
-Ha ha! Tiểu tử này giết thật đã ghiền!
 
Hồng Thái Long nhìn màn này, hưng phấn hăm he muốn gia nhập chiến đấu, nhưng cũng biết thực lực của mình và Tam Dạ Ma Quân xê xích quá lớn, xông vào chẳng khác nào đi chịu chết. Những người khác cũng không dám tùy tiện gia nhập vào cuộc chiến của cao thủ cấp bậc này.
 
Li Lệ may mắn còn sống sót nhìn thấy màn này mặt đầy khổ sở, ban đầu nàng còn muốn giết Dược Thiên Sầu để báo thù cho đại ca, nhưng hôm nay xem ra, đây quả thực là chê cười thiên đại. Huống chi, bây giờ nàng cũng biết, mình đã không phải Tam công chúa sừng sững trên cao, mà là hoa tường liễu ngõ người ta không muốn gặp chính diện.
 
Nàng còn nhớ tình cảnh Dược Thiên Sầu đưa lưng về phía nàng nói chuyện, thật ra Dược Thiên Sầu là không muốn nàng lúng túng, hiểu nàng bị buộc vào bước đường cùng, cũng vì nàng cảm thấy đáng tiếc, nàng cũng nghĩ như vậy.
 
-Tam Dạ! ngươi chạy đi đâu, có gan đừng chạy.
 
Dược Thiên Sầu không đuổi kịp hắn, không có cách nào bắt được, tức giận kêu gào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
 
-Nói nhảm! Ngay cả tư cách đuổi theo bổn quân ngươi cũng không có, có tư cách gì đánh một trận với bổn quân .
 
Tam Dạ vừa chạy vừa hắc hắc cười lạnh, quả nhiên cũng không phải là kẻ vô dụng.
 
-Mẹ kiếp! Xem như ngươi lợi hại.
 
Dược Thiên Sầu ngừng lại, biết cứ đuổi theo như vậy cũng không phải là cách, dứt khoát hào phóng nói:
 
-Lão tử đưa ma nhận lại cho ngươi, để ngươi thoải mái đánh một trận với lão tử, đừng làm chuyện mất mặt như vậy!
 
Vô số kim quang được gọi trở lại, ma nhận lập tức nhanh chóng trở về trong tay Tam Dạ Ma Quân. Bắt được ma nhận, Tam Dạ sửng sốt, lại nhanh chóng liếc nhìn đáy nước minh hà lóng lánh bảy sắc sáng mờ ở nơi xa, nơi đó vẫn có tiếng kêu thảm thiết của ác quỷ, hắn cũng biết tam muội chân hỏa không sợ nước, hiển nhiên còn đang luyện hóa Huyết Ma Phiên kia.
 
Y ngoài đau lòng cũng biết chỉ dựa vào ma nhận đấu không thắng được thần tiễn trong tay Dược Thiên Sầu, chỉ có thể rời đi trước, sau đó nghĩ cách liên lạc với Ma thần đại nhân của thần giới hỗ trợ, cho nên cắn răng, thi triển ma quang lược ảnh đến cực hạn, biến mất trước mắt mọi người, trực tiếp bay về phía lối đi Minh giới thông lên tiên giới, nhất thời Dược Thiên Sầu tức giận mắng to:
 
-Hèn hạ, vô sỉ, chết nhát...
 
Hắn mắng xong sau lại cười lạnh, lắc mình một cái đến đáy nước Minh Hà , nhanh chóng đánh rớt chín mươi hai tôn binh phách thu về, lại thúc giục tam muội chân hỏa hoàn toàn luyện hóa Huyết Ma Phiên thành bụi mới thu tam vị chân hỏa về.
 
Sau khi từ đáy nước minh hà chui ra, tất cả mọi người bay tới nhìn hắn, ý tứ của mọi người rất rõ ràng, trừ ma vệ đạo đều do hắn đứng đầu. Hồng Thái Long trực tiếp hỏi:
 
-Kế tiếp làm sao đây? Chẳng lẽ để cho Tam Dạ bỏ chạy?
 
-Chạy?
 
Dược Thiên Sầu cười lạnh không ngừng, tiếp theo trầm mặc, chỉ về phía Ô Phong nói:
 
-Ô Phong và Hắc Trì phu nhân nhanh chóng liên lạc với bộ hạ cũ ở Minh giới, và các lộ quần hùng Minh giới, tạo thành đại quân trừ ma, quét dọn Minh giới trước, diệt trừ gốc rễ của ma đạo trong Minh giới, sau đó lại tập hợp, liên lạc các lộ quần hùng tiên giới, quét dọn tiên giới, tiếp theo chính là nhân gian, cuối cùng tụ tập các lộ đại quân tấn công Ma giới, một lần hành động diệt trừ hoàn toàn ma đạo. Nếu có người không muốn xuất lực thì giết chết, mẹ kiếp! Lúc này người không xuất lực thì chính là người trong ma đạo, không thể giữ lại!
 
Hắn trực tiếp phát hiệu lệnh ở đây, một nhà Ô Phong không hề cảm thấy không cao hứng, ngược lại có chút mừng rỡ, đợi sau khi tam giới bình định, không nói chiếm công đầu , hùng cứ một phương chắc chắn nằm trong tay. Ô Phong lập tức đứng dậy, tay cầm Phong Thần trượng cảm khái chắp tay nói:
 
-Nào dám không nghe mệnh!
 
-Tốt!
 
Dược Thiên Sầu gật đầu, nhìn về phía gần ba mươi vị cao thủ thần cấp còn dư lại trong U Minh thần phủ nói:
 
-Vậy thì làm phiền chư vị tạm thời hiệp trợ mấy người bọn hắn, chỗ tốt sau này không thể thiếu mọi người.
 
Những người này đương nhiên rối rít chắp tay nghe mệnh, chỉ cần không để cho bọn họ đấu với Tam Dạ Ma Quân là được.
 
-Binh quý thần tốc, mọi người lập tức hành động, ta lại đi chặn đường Tam Dạ.
 
Sau khi Dược Thiên Sầu phân phó, chào hỏi Thượng Hồng Thái Long, hai người đồng loạt biến mất ở trước mắt mọi người.
 
Có Dược Thiên Sầu biểu hiện rõ thái độ ủng hộ, Ô Phong không còn luyến tiếc cái chết của nghĩa phụ mình. Việc nhân đức không nhường ai đứng dậy, sau khi thi lễ với mọi người, lập tức bắt đầu bắt tay vào sắp xếp.
 
Trước thông đạo Minh giới, Tam Dạ Ma Quân sắc mặt ảm đạm đứng ở đó, một đám thủ hạ bảo vệ phía sau. Y không nghĩ có được sự ủng hộ của Ma thần đại nhân còn bị đánh bại, ngay cả Huyết Ma Phiên Ma thần đại nhân ban cho cũng làm hỏng, ngoài đau lòng cũng biết không thể tự trách mình toàn bộ, đừng nói là y sợ rằng ngay cả Ma thần cũng không biết tu vi của Dược Thiên Sầu tăng trưởng nhanh như vậy, cũng quá biến thái.
 
Sĩ khí của ma đạo quần hùng cũng có chút xuống thấp, tất cả mọi người yên lặng không nói gì. Đúng lúc này, mấy tên thủ hạ từ bên kia tiên giới xuyên qua, rối rít chắp tay nói với Tam Dạ Ma Quân :
 
-Bẩm Ma quân! Bên kia không có mai phục.
 
-Tốt!
 
Tam Dạ Ma quân xoay người lại, nhìn một đám thủ hạ tinh thần xuống thấp bao vây xung quanh, cười ha ha nói:
 
- Thắng bại là chuyện thường của binh gia, mọi người không cần nản chí, không bao lâu nữa chúng ta có thể tập hợp lại trở lại xâm lược.
 
Đại Ma Vương Thần Huy không khỏi lo lắng chắp tay nói:
 
-Ma quân! Bây giờ tình thế bất lợi đối với chúng ta, chỉ sợ bọn người Dược Thiên Sầu lập tức tổ chức đại quân tam giới triển khai trả thù đối với chúng ta, tam giới sợ rằng không cách nào lưu lại.
 
Tam Dạ Ma Quân nói:
 
-Không sai! Đây cũng là chỗ ta lo lắng, cho nên sau khi đến tiên giới, lập tức truyền lệnh cho các lộ nhân mã, nhanh chóng lui về Ma giới, sau đó chúng ta chủ động phong ấn tất cả lối đi ra bên ngoài của Ma giới.
 
Thần Huy lập tức lại đề xuất nghi hoặc nói:
 
-Vậy Dược Thiên Sầu có thể tùy ý xuyên qua các giới, sau khi Ma giới phong ấn có thể ngăn cản được hắn không?
 
Tam Dạ Ma Quân lộ ra nụ cười nắm chắc, nói với mọi người:
 
-Nếu là lúc trước, ta cũng sẽ có băn khoăn này, nhưng sau khi câu thông với Ma thần đại nhân, ta mới biết được Dược Thiên Sầu chiếm được Tinh Thần châu, cho nên mới có thể tự do xuyên qua các giới. Mặc dù Ma thần đại nhân không hiểu rõ lắm Tinh Thần châu kia, nhưng lại biết nó có một thiếu sót, chỉ có nơi bản thân Dược Thiên Sầu đã từng đến mới có thể quay trở lại, mà các lối đi của Ma giới vẫn có người của chúng ta canh gác, cho nên có thể phán đoán Dược Thiên Sầu không thể xông vào Ma giới, chỉ cần chúng ta phong ấn từ bên trong , hắn sẽ không có cách đi vào.
 
Thần Huy vẫn chưa hoàn toàn yên lòng với câu trả lời này, ngược lại một lần nữa nhắc nhở:
 
-Nhưng nếu bọn chúng cũng từ bên ngoài phong ấn Ma giới, vậy chẳng lẽ chúng ta không phải mua dây buộc mình.
 
-Ha ha! Ngươi suy nghĩ xác thực chu đáo, nhưng ngươi quá lo lắng.
 
Tam Dạ Ma quân cảm khái nói với mọi người:
 
-Có chuyện này ta không ngại nói cho các ngươi biết, Ma thần đại nhân đã ban cho biện pháp liên lạc của hắn, nếu gặp khó khăn thật sự không giải quyết, có thể tìm hắn, chẳng lẽ dựa vào năng lực của Ma thần đại nhân còn mở không được một đạo phong ấn sao? Chúng ta lần này lui về Ma giới, thứ nhất là để tránh khỏi tổn thất lớn hơn nữa, quan trọng là .., ta muốn an tâm bày đại trận Ma thần đưa tin, liên lạc Ma thần đại nhân của thần giới, thỉnh cầu hắn cứu trợ một lần nữa, các ngươi còn có băn khoăn gì không?