Tốc độ truyền bá tin tức trong tu chân giới không phải mau lẹ bình thường, nó còn chạy nhanh hơn cả dùng khoái mã truyền tin, hay là phương thức dùng bồ câu đưa thư nhiều lắm. Tin tức Dược Thiên Sầu bị Phù Tiên Đảo trục xuất khỏi môn phái vừa thà ra, liền dẫn đến sóng to giớ lớn không ngừng. Đương nhiên, một tu sĩ Kết Đan kỳ bình thường thì không bao giờ dẫn phát đến động tĩnh lón như thế, nguyên nhân chính lần này chủ yếu là bởi vì những chuyện hắn làm thực oanh động.
Tại Bách Hoa Cốc, đánh cháu ruột của chưởng môn Thanh Quang Tông, ở Mạo Nhi Đảo lại đánh con trường của chưởng môn Đại La Tông. Tên này dường như là thích chọn những người có thân phận để xuống tay. Nhất là khi Thanh Quang Tông tuyên bố một tin tức, chưởng môn Thanh Quang Tông cùng cháu ruột đều là bị Dược Thiên Sầu sát hại. Thanh Quang Tông treo thưởng một trăm vạn thượng phẩm linh thạch cho người nào cung cấp tin tức về Dược Thiên Sầu, thưởng năm trăm vạn linh thạch thượng phầm cho kẻ nào lấy đầu trên cổ Dược Thiên Sầu xuống, thưởng một trăm ngàn vạn thượng phẩm linh thạch cho người nào có thể bắt sống được Dược Thiên Sầu.
Thanh Quang Tông phát ra thông báo này, khiến cho cà tu chân giới lâm vào khủng hoảng. Một gã đệ tử Kết Đan kỳ nhỏ nhơi, mà có khà năng sát hại chưởng môn Thanh Quang Tông ư? Thật khiến cho người ta khó lòng tin tưởng.
Bất quá đối với những tiểu môn phái mà nói, một trăm vạn, năm trăm vạn, hay là một trăm ngàn vạn thượng phẩm linh thạch, đều cũng đủ mê người. Hiện giờ Dược Thiên Sầu không có Phù Tiên Đảo làm chỗ dựa, bằng vào tu vi Kết Đan kỳ của hắn, hơn nữa chỉ một thân một mình, cùng đám tán tu bình thường đều chẳng đáng sợ. Vì thế đều phái đệ từ ra ngoài điều tra, không cầu kiếm được một trăm ngàn vạn, chỉ cần kiếm được trăm vạn cũng đã là thỏa mãn lắm rồi. Ngay cả nhỏm tán tu cũng nơi nơi tìm kiếm vận may.
Điểm khiến cho những người này băn khoăn chính là. Tu chân giới còn loan truyền một cái tin tức nhỏ, Thanh Nô Lão Tổ, cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ của Thanh Quang Tông, sau khi giằng co cùng Dược Thiên Sầu một hồi, liền để cho hắn chạy thoát. Bất quá ngẫm lại, mọi người liền tỉnh ngộ, đây thuần túy chỉ là tin đồn, tu sĩ Độ Kiệp hậu kỳ làm sao có thể không bắt nổi tu sĩ Kết Đan kỳ cơ chứ! Đây quả thực là chuyện cười vô nghĩa.
Ngay khi Thanh Quang Tông treo giải, toàn bộ tu chân giới đều huyên náo lên. Những tông môn chính phái đang tìm cách tầm nã Dược Thiên Sầu, hoặc là đưong trường đánh chết nếu gặp phải hắn. Đối với chuyện này, Đại La Tông phá lệ đồng ý.
Lúc này bên trong từ đường Võ gia, gia chủ tứ đại gia tộc lấy tốc độ nhanh nhất thông tri cho mọi người tập họp. Sau khi Võ Tứ Hải thông báo, ba vị gia chủ đối với chuyện Dược Thiên Sầu bị trục xuất khỏi Phù Tiên Đảo cũng nằm ngoài ý muốn. Bốn vị gia chủ thương nghị xong, liền truyền mật lệnh cho đệ từ, âm thầm tìm kiếm tung tích của Dược Thiên Sầu, sau khi tìm được không tiếc mọi giá phải đem hắn an toàn quay trở về đây.
Chuyện này phát sinh, cao hứng nhất vẫn là những môn phái ma đạo. Phe chính đạo bỗng nhiên xông ra một tên phản đồ lánh loại như thế, hơn nữa còn là phản đồ nổi danh của Phù Tiên Đảo. Nếu có thể khiến hắn đầu nhấp ma đạo, đối với thanh danh của chính đạo sẽ là một việc đả kích không nhỏ. Chuyện tốt như thế, cớ sao không làm?
Cho nên, Kên mình ma đạo cũng huyên náo lên. Các phái trong ma đạo thống nhất cùng nhau, nếu gặp Dược Thiên Sầu thì phải bảo vệ hắn, nếu môn phái nào tổn thất vì chuyện này, sẽ được liên mình bồi thường. Tóm lại, nhất định không thể để cho phe chính đạo thực hiện được ý đồ. Ngay cà Vạn Ma Cung Cừu Vô Oán cũng kêu gào, đích thân chỉ huy hành động bảo "Dược" lần này.
Nhất thời chính ma lưỡng đạo đồng loạt xuất quân, vì một tên Dược Thiên Sầu mà hoàn toàn náo động cà tu chân giới. Cũng chẳng biết cuối cùng là chính đạo thành công, hay là ma đạo thành công.
Kinh thành Hoa Hạ đế quốc, là địa phương vô cùng huyên náo. Dược Thiên Sầu một thân thanh y, đầu chụp mũ quả dưa, theo cách ăn mặc của hạ nhân nhà quyền quý. Đối với chuyện tình phát sinh trong tu chân giới bời vì hắn, đều hồn nhiên bất tri giác. Hắn đang nhàn nhã đong đưa theo sau Thạch Tiểu Thiên, ngắm nhìn dòng người tấp nập trên đường cái, thỉnh thoáng có người dùng ánh mắt quái dị đánh giá hắn. Lúc này Dược Thiên Sầu mới thu liễm một chút, thần tình xám xịt chạy theo phía sau Thạch Tiểu Thiên.
"Lão đại..." Thạch Tiểu Thiên quay đầu, nhất thời ngần ra. Thoạt nhìn lão đại như thế nào có điểm lén lút vậy nhỉ. "Chúng ta đến Vạn Hoa Lầu thật hả?"
"Ta kháo! Ngươi thấy có thiếu gia nào kêu người hầu của mình bằng lão đại không? Nhờ ngươi già vờ thì cũng phải cho đúng một chút, nhanh sửa miệng, kêu ta bằng Tiểu Thiên." Dược Thiên Sầu liếc mắt nói thầm.
"Ách...Tiểu Thiên, chúng ta đến Vạn Hoa Lầu thật hả?" Thạch Tiểu Thiên hơi mất tự nhiên nói.
"Thiếu gia muốn đi thì chúng ta liền đi." Dược Thiên Sầu bày ra tư thế hạ nhân cùng nụ cười quyến rũ. Thầm nghĩ, Vạn Hoa Lầu nổi danh đất kinh thành cùng khu đèn đỏ kiếp trước có điểm nào khác nhau hay không. Trước kia không có tâm tình, hiện giờ lão tử phi thường hứng thú, nếu không đến xem thật đúng là có lỗi với chính bản thân mình.
Ta khi nào thì nói muốn đến nơi đó. Hình như là chính miệng ngươi nói a! Thạch tiểu Thiên không dám phản bác, vốn hắn muốn kêu xe ngựa, nhưng chẳng hiểu sao Dược Thiên Sầu cự tuyệt, thích đi bộ hơn.
"Vạn Hoa Lầu" là tên của kĩ viện nổi danh nhất kinh thành, tại những thành thị lớn khác đều có phân lâu. Có thể giành được danh xưng Vạn Hoa, lại thêm khả năng khiến cho đám nam nhân xua nhau vào tiêu tiền như nước, tuyệt đối phải có chỗ độc đáo của nó. Dược Thiên Sầu chính là muốn hướng tới điểm này, đây không phải thiên hạ đệ nhất kĩ viện sao!
Sắc trời vừa hôn ám, trên con đường cái phía cuối dãy phố, liền có thể ngửi được mùi phấn hương thoang thoảng xung quanh không khí, theo gió lùa vào trong mũi. Tuy con đường này nhỏ hẹp nhưng lại phi thường phồn hoa náo nhiệt, người đến người đi mua hoa, phóng túng cả một dãy phố. Đây đều là nhờ vào phúc khí của thiên hạ đệ nhất kĩ viện Vạn Hoa Lầu.
Hai người vừa đi vào, Dược Thiên Sầu liền cảm thán khen ngợi nơi đây là chỗ tiêu tiểu nhất đẳng ở cái thời đại này. Trên mặt Thạch Tiểu Thiên cũng xuất hiện vài tia hưng phấn.
Bỗng nhiên dòng người rầm rộ, nhanh chân phóng về phía tòa nhà ở giữa khu phố này. Đại môn tòa nhà này treo đầy đèn lồng, những nữ tử xinh đẹp đứng trên mép lầu vẫy tay mời khách, mùi phấn thơm trong gió thoang thoảng ập đến. Không cần phải nói nhiều, nơi này khẳng định chính là Vạn Hoa Lầu. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Hai người theo dòng người cuốn đến, Dược Thiên Sầu liền vỗ vai một người bên cạnh dò hỏi: "Huynh đệ, nơi này náo nhiệt quá nhỉ? Vạn Hoa Lâu mỗi ngày đều như thế này sao?"
Người nọ đang chúi đầu về phía trước, liều mạng chen chúc, nghe vậy có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu nói: "Ngươi từ đâu mới chuyển tới đây à. Hôm nay chính là ngày đệ nhất hoa khôi của Vạn Hoa Lầu xuất tràng, bình thường sẽ không nhìn được đâu, một tháng mới có một lần mà thôi. Nếu vận khí tiểu tử ngươi may mắn, nói không chừng có thể trông thấy dung nhan mỹ lệ của nàng ta đó."
Nói xong hắn chẳng thèm quàn tới Dược Thiên Sầu nữa, tiếp tục chen chân về phía trước.
Đệ nhất hoa khôi của đệ nhất kĩ viện?
Nhất thời Dược Thiên Sầu cảm thấy hứng thú, âm thần vận khởi chân nguyên tính gạt đám người ra. Đúng lúc này, đầu đường truyền đến một tiếng quát lớn: "Đều tránh hết ra cho ta!"
Mọi người quay đầu nhìn, một gã quan quân cưỡi kỵ mã dẫn theo quân sĩ, đang hung hăng tách đoàn người chen vào. Dân chúng bình thường làm sao dám phản kháng, cho nên dòng người lập tức dạt sang hai bên đường.
Lúc sau, ngoài cửa Vạn Hoa Lầu, liền bị một đám quân sĩ trong tay cầm trường đạo sáng lóa bao vây. Mặc dù có quân sĩ đứng gác, nhưng chiếc xe ngựa ở đầu đường vẫn không thể tiến nổi vào đây. Vì thế lại có quân sĩ đến, cung kính nghênh đón đám người xuống ngựa, đưa vào hướng cửa Vạn Hoa Lầu. Xem bộ dáng của những người này, chỉ sợ đều thuộc dòng dõi vương công quý tộc trong triều đình.
Nhìn đám người đó vênh váo đắc chí, thoải mái xuyên qua dòng người đông đúc. Dược Thiên Sầu hận không thế chạy tới giáng cho mỗi đứa một cái tát, may mắn là hắn vẫn còn nhịn được.
Sau khi nhóm người quyền quý tiến vào, đám binh sĩ cũng phong tỏa Vạn Hoa Lầu, không để cho dân chúng binh thường qua cửa. Chỉ riêng nhóm công tử nhà có tiền, mới nhờ vào quan hệ riêng chạy qua lối cửa sau.
Mẹ kiếp, đệ nhất hoa khôi của đệ nhất kĩ viện a! Lão tử dẫn theo tam công tử Trụ Quốc Phủ tướng quân, trong tay binh quyền to lớn, thế nhưng ngay cả cái kĩ viện nhỏ nhơi này cũng không vào được! Dược Thiên Sầu thiếu chút nữa phát hỏa, hai mắt trợn trừng nhìn Thạch Tiểu Thiên, trong lòng phi thường không thoải mái! Chỉ thấy bỗng nhiên trên mặt hắn xuất hiện nụ cười đanh ác, nhấc tay lên cao lớn tiếng hô: "Tam công từ, Trụ Quốc Phủ tướng quân.., đến..."