Tinh Thần Châu

Chương 226: Hội nghị tiền chiến




Dược Thiên Sầu nhấc tay ngang mi, chào một cái giống như nghi thức quân đội, nói: "Tất cà mọi người ngồi xuống đi."
 
Nói xong, chính mình đi tới phần đuôi chiếc bàn dài an vị. Quan Vũ thì đến phía đối diện Dược Thiên Sầu cũng ngồi xuống, vốn dĩ Quan Vũ không muốn, trong suy nghĩ của hắn vị trí này hẳn là phải dành cho thủ lĩnh ngồi mới đúng.
 
Nhưng Dược Thiên Sầu cự tuyệt, nguyên nhân chính là do hắn không có mặt trường kỳ ở trong này, Quan Vũ mới là người phụ trách và quản lí huán luyện hằng ngày. Cho nên hắn nhất định phải giúp Quan Vũ dựng đứng tôn nghiêm. Còn Dược Thiên Sầu chỉ nắm giữ phần chuôi, làm lãnh tụ tinh thần là được rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
 
Cai trưởng các nhóm bắt đầu lần lượt theo thứ tự, hướng Quan Vũ báo cáo tình hình huấn luyện. Dược Thiên Sầu thì giống như ngoại nhân, dụng tâm nghe ngóng, thừa dịp rành rỗi này đánh giá những người có mặt ở đây. Kết quả làm cho hắn tương đối hài lòng, trên mặt mỗi người rốt cuộc đã không còn nhìn thấy vẻ đặc hữu như những tu chân giả xưa nay. Cướp lấy chính là tinh thần tỏa sáng, có điểm phấn chấn mạnh mẽ giống như một quân nhân chân chính.
 
Nghe báo cáo xong, Quan Vũ bắt đầu hướng mọi người công bố kế hoạch tác chiến lần này! Đây mới chính là phần quan trọng nhất, một đoạn thời gian trước Dược Thiên Sầu theo chỗ Bách Mị Yêu Cơ lấy được tin tức vị trí mỏ quặng linh thạch các phái xong, liền chọn Đại La Tông cùng Thanh Quang Tông làm vật thí nghiệm. Lúc sau Dược Thiên Sầu mới biết, Bách Mị Yêu Cơ đã vì hắn mà hao phí không ít tâm tư, làm ra một bản tài liệu thăm dò tình hình quân địch. Trong bản ghi chệp này, mỗi một nơi canh gác cùng làm việc và nghỉ ngoi của nhân viên mỏ quặng, đều biểu thị phi thường rõ ràng.
 
Dược Thiên Sầu cẩn thận hơn, tự mình chạy đến hiện trường điều tra. Lần này chạy đến mỏ quặng linh thạch của Đại La Tông cùng Thanh Quang Tông vẫn là lén lút, không dám tiết lộ hành tung. Rốt cuộc đã thiết kế ra phần kế hoạch tác chiến lần này.
 
"Đại La Tông có mười lăm quặng mỏ linh thạch. Thanh Quang Tông có sáu quặng, mục tiêu củã chúng ta lần này chính là cướp sạch linh thạch đã khai thác ở hai mươi mốt quặng mỏ!" Quan Vũ đem mục tiêu nói ra xong, liền phân phát cho mỗi người một khối ngọc điệp, nói: "Ngọc điệp trên tay mọi người, bên trong có tin tức tình báo của từng quặng mỏ linh thạch."
 
"Ah..." Nhất thời chúng nhân đưa mắt nhìn nhau. Không nghĩ ra kế hoạch tác chiến lần này, lại khổng lồ đến mức như vậy. Nhưng chỉ với một đội quân duy nhất, muốn tập kích hai mươi mốt quặng mỏ linh thạch, thì quà thật là một chuyện khó khăn.
 
Dược Thiên Sầu ngồi ở phía cuối không lên tiếng, bỗng nhiên cười dài nói: "Mọi người không cần cố kỵ như thế. Có ý kiến gì, hãy thoải mái nói ra! Mục đích tự nhiên là vì muốn hoàn thành tốt nhiệm vụ lần này thôi."
 
Hắn vừa bày tỏ thái độ, lập tức có một người đứng dậy nói: "Thủ lĩnh, ta xuất thân trong Đại La Tông, đối với quặng mỏ linh thạch của Đại La Tông nhiều ít cũng có chút am hiểu. Năm xưa, sau lần Huyễn Ma Cung tập kích quặng mỏ linh thạch của Thanh Quang Tông, thì mỗi một quặng mỏ của Đại La Tông đều được tăng cường phòng bị mạnh mẽ. Tại một mỏ quặng sẽ có cao thủ Độ Kiếp sơ kỳ và trưởng lão trấn thủ. Nếu tập kích một quặng mỏ linh thạch, tuy rằng chúng ta sẽ chiếm tru thế cùng thực lực, nhưng lại không có một ai có thể đối phó được với tu sĩ Độ Kiệp Kỳ. Coi như chiếm lĩnh được quặng mỏ, chỉ sợ cũng đem chúng ta tạo thành tình thế thưong vong bất lợi."
 
Đợi cho hắn nói xong, Dược Thiên Sầu mới nâng tay đè thanh âm của hắn xuống. Theo sau ngoảnh mặt nhìn Quan Vũ gật đầu mĩm cười.
 
"Lo lắng của các ngươi, thủ lĩnh sớm đã có tính toán. Cũng chu đáo an bài ổn thỏa. Ta sẽ thông báo tình huống tổng thể cho mọi người biết." Quan Vũ quét mắt nhìn chúng nhân, lớn tiếng giải thích: "Sáu quặng mỏ linh thạch của Thanh Quang Tông, mỗi quặng có một tên tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ trán thủ, thêm ba tên Nguyên Anh trung kỳ còn Kết Đan kỳ tổng cộng là mười lăm tên, và gần năm mươi tên Trúc Cơ kỳ. Quân số như vậy đối với chúng ta mà nói, thì hoàn toàn chỉ là một bữa điểm tâm, tập kích thành công từng quặng mỏ một đều không thành ván đề. Riêng Đại La Tông có mười năm quặng linh thạch...
 
Nói đến đây, thần tình của Quan Vũ trở nên đanh thệp, bỗng nhiên hắn dứng lên nói: "Riêng Đại La Tông mỗi quặng mỏ đều có một tên Độ Kiệp sơ kỳ trán thủ, tu sĩ
 
Kết Đan và Trúc Cơ kỳ tổng cộng lại cũng gần năm mươi tên, thợ mỏ có khả năng chiến đấu là hơn hai trăm người, tu vi cao thấp không đều nhau. Nhưng phần lớn đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ. Nếu Đại La Tông không phái tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ đến trấn thủ, kỳ thật vấn đề cũng không lớn lắm, nhưng sự thật thì ngược lại. Xét thấy điểm này, thủ lĩnh đã tự mình an bài một tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ trong mỗi quặng mỏ. Khi nào chúng ta xuất thủ, tu sĩ kia sẽ thay chúng ta cuốn lấy cao thủ Độ Kiếp kỳ của đối phương. Hơn nữa, nếu xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, thủ lĩnh sẽ thỉnh Phiểu Miêu Cung Bạch tỷ đích thân ra tay, nói về thực lực của Bạch tỷ, hẳn là mọi người không cần phải hoài nghi rồi."
 
Chúng nhân gật đầu, an bài như thế tự nhiên sẽ không có vấn đề gì nguy hiểm. Cũng chẳng biết thủ lĩnh kiếm đâu ra mười năm vị cao thủ Độ Kiếp kỳ đến? Chẳng lẽ thủ lĩnh còn một chi lượng lực khác.
 
Lúc này, lại có người đứng lên hỏi: "Giáo quan, an bài như vậy cố nhiên là một biện pháp không tệ. Nhưng chúng ta chỉ cần tập kích một quặng mỏ linh thạch, thì nhất định cũng sẽ kinh động tông môn bọn chúng. Nếu Đại La Tông cùng Thanh Quang Tông phái ra nhiều cao thủ đến hỗ trợ, thì chúng ta phải làm sao bây giờ? Tin tưởng rằng, thực lực tổng thể của hai tông phái này, không phải là chúng ta có khả năng chống đỡ nổi!"
 
Dược Thiên Sầu khẽ mỉm cười, thủ hạ nói như thế không khỏi có điểm khiến cho mọi người nhụt chí. Nhưng hắn không chút nào phật lòng, đây chính là bầu không khí mà hắn cần, họp mưu đông đảo mọi người tham dự, mới có thể bổ sung những chỗ thiếu hụt của kế hoạch tác chiến. Dù sao mình cũng không phải thần tiên, có thể tính toán chu toàn mọi việc.
 
Quan Vũ nâng tay ra hiệu cho người kia ngồi xuống, sau đó nhìn hắn nói: "Liên trưởng số một, băn khoăn của ngươi thủ lĩnh sớm đã tính toán rồi. Bởi vậy trong kế hoạch tác chiến lần này, có chuyện tình trọng yếu nhất cần liên trưởng như các ngươi hoàn thành. Liên trưởng số một, ngươi theo trong mảnh ngọc điệp tùy tiện chọn ra một khu quặng mỏ trên bản đồ. Bên cạnh mỗi hình quặng mỏ trên bản đồ, đều có đánh dấu số thứ tự, đây chính là vị trí của Truyền Tống Trận mà bọn chúng an bài. Trước khi tập kích khởi xướng, đám liên trưởng các ngươi phải chia ra một nhóm binh lực, giao cho thủ lĩnh đích thân chỉ huy, thủ lĩnh sẽ dẫn dắt bọn họ đi phá hủy Truyền Tống Trận của quặng mỏ linh thạch, không để cho đối phương đem tin tức quặng mỏ bị tập kích lọt ra bên ngoài. Đồng thời, chúng ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để kết thúc trận chiến. Mọi người còn có nghi vấn gì nữa không?"
 
Chúng nhân lắc đầu, đem thần thức rót vào trong ngọc điệp xem xét một phen. Quả nhiên có hai mươi mốt quặng linh thạch bên trong bản đồ, cẩn thận quan sát địa hình thì phát hiện, cái điểm chữ "nhất" nổi bật kia, hẳn cũng chính là vị trí của Truyền Tống Trận ở quặng mỏ.
 
Quan Vũ nhìn chúng nhân, trầm giọng nói: "Nếu không còn nghi vấn gì. Quá trình tấn công sẽ tiến hành theo phương thức đã thương nghị, chuẩn bị giải tán!"
 
"Tuân mệnh!" Mọi người nhanh chóng đứng dậy cáo lui. Lúc này, Dược Thiên Sầu mới trầm giọng: "Vân Trường, sau nửa canh giờ, thì tập họp quân sĩ để xuất phát."
 
Nửa giờ sau, thanh âm hô hào vang lên ở trong quân doanh. Chẳng bao lâu sau, trong doanh trướng ùa ra một đám hắc y nhân bịt mặt, võ trang trên người chuẩn bị đầy đủ, chạy đến quảng trường phân chia thành đội hình tập họp. Quan Vũ cưỡi ngựa ở dưới đài bồi hồi, Dược Thiên Sầu thì khoanh tay đứng trên đài, chăm chú nhìn xuống phía dưới.
 
Lúc này ngoài cửa quân doanh bỗng nhiên xuất hiện một đạo lưa quang, Khúc Binh Nhi mang theo Tiểu Vô sầu đến đây. Hai người cũng là bị hấp dẫn bởi thanh âm huyên náo của quân sĩ tập hợp, nhưng vừa định tiến vào quân doanh thì đã bị trận hình quân sĩ làm cho chấn trụ. Bao nhiêu người tập trung ở một chỗ, toàn thân mặc trang phục màu đen, quỷ dị chưa từng thấy. Hơn nữa còn không nghe được một thanh âm hít thở nào, một cỗ sát khí cường liệt tản mát ra từ trong trận hình quân sĩ, khiến cho hai người không dám bước đến.
 
Tiểu Vô Sầu bị khí thế này làm cho giật mình, thân hình tránh né ra sau lưng tẩu tẩu, nghiêng đầu len lén nhìn ca ca đứng trên đài cao.
 
Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn hai người tại cửa. Nâng hai tay lên trời, thần thức phóng ra bao trùm đám đông, trầm giọng quát: "Xuất phát..."