Hắn vẫn muốn biết Tất Trường Xuân ngắm tinh không sở ngộ ra pháp quyết có phải cũng giống như hắn hay không, nếu như thật đúng là giống như nhau, tự mình có phải cũng sẽ có một ngày bước chân vào Hóa Thần kỳ, đáng tiếc vẫn không có cơ hội nghiệm chứng.
Mười ngày sau, tinh đồ bốn phương còn lại có quỹ tích vận chuyển bảy ngày đều đã được hắn ghi chép vào ngọc điệp, còn lại chỉ là tốn thời gian lĩnh ngộ pháp quyết ần chứa bên trong. Hiện nay mới thôi, đối với đại chu kỳ vận chuyển của tinh không hắn còn chưa đọc lướt qua, nguyên nhân là quá mức phức tạp, thời gian tiêu hao cũng quá dài, chính hắn phải tạm gác lại ngày sau khi có lòng thanh thản thì hãy tính!
Tuy rằng gần như bị nhốt trên đảo, nhưng hắn vẫn được tự do hoạt động trên đảo, ngoại trừ trung trơng có vài tòa kiến trúc không cho phép tùy tiện đi vào, kỳ thực Tất Trường Xuân cũng không quá mức ước thúc hắn. Không bao lâu, tự nhiên hắn đã quen thuộc với hoàn cảnh trên đảo.
Hơn nửa tháng trôi quạ, Dược Thiên Sầu phát hiện mỗi ngày Hạc Ly đều bay khỏi Thuận Thiên Đảo một đoạn thời gian, cũng không biết là đi đâu.
Một ngày, khi Hạc Ly cầm một cây thiết côn hình dạng quái dị dào dạt đắc ý hướng Dược Thiên Sầu khoe khoang pháp bảo do chính mình luyện chế thì Dược Thiên Sầu bừng tỉnh hiểu ra nói: "Mỗi ngày ngươi rời đảo đi, chính là vì luyện chế pháp bảo này."
"Không sai, không, cũng không phải chỉ vì luyện chế pháp bào này, là ta đang học tập luyện khí, mong muốn có một ngày trở thành một luyện khí tông sư người người kính ngưỡng như Nam Minh lão tổ." Hạc Ly giải thích.
Dược Thiên Sầu nhìn thiết côn trong tay hắn thực sự không biết nói gì, tên tiểu tử này phỏng chừng ngây ngốc trong Yêu Quỷ Vực quá lâu, chưa thấy qua thế diện, thật vất vả luyện một kiện bảo vật đi ra, không ngờ lại luyện thành xấu xí như vậy, còn dào dạt đắc ý không biết xấu hổ. Hướng hồ nước mênh mông bát ngát bốn phía liếc mắt, Dược Thiên Sầu nghi hoặc nói: "Gần đây có liệt hỏa dùng luyện chế bảo vật sao? Sao ta chưa thấy qua?"
Hắn biết yêu tộc có thể phóng xuất ra yêu hỏa, nhưng dù có Độ Kiếp hậu kỳ cũng chỉ có thể thả ra trong thời gian ngắn, tuyệt đối không thể dùng để luyện khí, huống chi hắn mới đạt Độ Kiếp trung kỳ, vậy càng không thể, về phần yêu tộc Hóa Thần kỳ hắn cũng không biết.
"Ngươi mới đến vài ngày, thứ ở Yêu Quý Vực dĩ nhiên còn chưa thấy nhiều." Hạc Ly thưởng thức cây thiết côn trong tay mình, đắc ý cười nói: "Nếu như không có liệt hỏa luyện chế bảo vật, Nam Minh lão tổ tới đây làm sao luyện chế linh bảo, ngươi nghe nói qua Tam Vị Chân Hỏa hay không?"
"Tam Vị Chân Hỏa?" Dược Thiên Sầu nói thầm trợn mắt, mẹ nó! Nghe nói trong Tây Du Ký có Thái Thượng Lão Quân luyện Tôn hầu tử chính là dùng Tam Vị Chân Hỏa. Hắn lắc đầu khiêm tốn thỉnh giáo: "Không có nghe nói qua, còn thỉnh Hạc huynh vui lòng chỉ giáo."
Hạc Ly lộ ra hình dạng như đã biết ngươi kiến thức kém cỏi, thu bào vật trong tay, bày ra hình dạng như chỉ giáo, nói: "Nghe đồn Tam Vị Chân Hỏa chính là tiên hỏa do tiên nhân tiên giới sử dụng, do ba loại liệt hỏa dung họp mà thành, dù là tiên nhân bình thường cũng rất khó nắm giữ được pháp quyết này. Ngươi biết do ba loại liệt hỏa nào dung hợp mà thành không?"
"Không biết." Dược Thiên Sầu lắc đầu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Hạc Ly cười nói: "Tam Vị Chân Hỏa do Thanh hỏa, Hắc hỏa, Tử hỏa ba loại liệt hỏa dung họp mà thành, vậy ngươi có biết liệt hỏa ba màu đó có tác dụng gì?"
"Không biết." Dược Thiên Sầu vừa lắc đầu, Hạc Ly đã bắt đầu giải thích: "Thanh hỏa được xưng Tinh hỏa, ôn độ cao tới khó thể tưởng tượng, chính là liệt hỏa tốt nhất để luyện chế bảo vật. Hắc hỏa xưng là U Minh Quỷ Hỏa, có thể đốt tâm thần hủy thần thức người khác. Tử hỏa thì không cần nói, có người nói có thể nấu chảy thiên địa vạn vật, nhân gian không gì có thể ngăn, có người nói dù là tiên nhân tiên giới nếu không có tiên gia pháp bảo chống đối, cũng không kháng được. Nếu có người có thể dung họp Tam Vị Chân Hỏa, là có thể luyện hóa, gặp tiên tru tiên, tung hoành bễ nghễ, ngươi nói có lợi hại hay không?"
"Nghe ý tứ trong lời nói của Hạc huynh, chẳng lẽ ngươi đã gặp qua Tam Vị Chân Hỏa?" Dược Thiên Sầu thò đầu đến trước mặt hắn, hồ nghi nói.
Hạc Ly sần nhiên cười nói: "Điều này sao có thể, đều chỉ là truyền thuyết lưu truyền từ thời thượng cổ tới nay mà thôi, đừng nói là ta chưa thấy qua, tin tưởng hiện tại toàn bộ tu chân giới cũng chưa có ai gặp qua." Dứt lời, nhìn thấy thần tình sắc mặt hiện vẻ khinh bỉ của Dược Thiên Sầu, lúc này ho khan một tiếng bổ sung: "Dù ta chưa gặp qua Tam Vị Chân Hỏa, lại biết hạ lạc của hai liệt hỏa trong đó, đồng thời từng gặp qua Thanh hỏa."
Trái tim Dược Thiên Sầu co rụt lại, ngoài miệng lại không chấp nhận cười nhạo nói: "Hạc Ly, ngươi lại gạt ta nữa, đã là thứ mà không ai trong tu chân giới từng gặp qua, ngươi thế nào khả năng gặp qua, tự nói trước sau đều mâu thuẫn, thật là khi dễ ta như hài tử ba tuổi đi."
Nghe vậy, Hạc Ly có điểm nóng nảy, thần tinh phảng phất giống như bị người vu hãm, lần nữa cầm thiết côn gõ gõ trong tay, nghẹn đỏ mặt biện giải: "Mộ Cốc tàng thanh, Cửu U tàng hắc, Tử tàng hà xử, kỳ tung miểu miều. Khẩu quyết này tuy không nhiều người biết, nhưng lịch đại chưởng hình sử trấn thủ Yêu Quỷ Vực truyền xuống tới, ta sao lại loạn gạt người. Huống chi pháp bảo trong tay ta chính do Thanh hỏa luyện chế, còn đi lừa ngươi hay sao! Ta nói là không ai gặp qua cùng lúc Tam Vị Chân Hỏa, lại chưa nói tới Thanh hỏa."
"Hắc hắc! Ta nói Hạc Ly, thật đúng là nhìn không ra a! Thuận miệng là ra câu khẩu quyết để lừa dối người, khi dễ ta nghe không hiểu phải không?" Dược Thiên Sầu rung đùi đắc ý, vỗ vỗ vai hắn cảm thán: "Ta còn nhiều thời gian, không vội, ngươi tiếp tục biên."
"Nói bậy...Hạc Ly tức giận đến oa oa kêu to nói chuyện cũng không nên lời.
Dược Thiên Sầu chột dạ quan sát bốn phía, đầu óc người này có điểm chậm chạp, nhưng đừng đưa Tất Trường Xuân có đầu óc linh quang đi tới, nhanh khoát khoát tay nói: "Nếu ngươi bảo ta nói bậy, vậy ngươi giải thích khẩu quyết đó cho ta nghe thử xem! Đừng để nghe ngươi nói thì hay, không nên ép ta phải tin tưởng!"
"Ngươi hãy nghe cho kỹ, Mộ Cốc tàng thanh chính là nói bên trong Mộ Cốc ở phía tây hồ chừng ngàn dặm có giấu Thanh hỏa, Cửu U tàng hắc chỉ chính là bên trong Cửu U Minh động có giấu Hắc hỏa, hai câu cuối cùng ý tứ là không biết Tử hỏa đang ở nơi này, hiện tại biết ta không phải bịa đặt rồi đi!" Hạc Ly vì giải oan, bùm bùm một hơi nói ra toàn bộ.
Ngươi là đại gia ta! Dược Thiên Sầu nghe được mí mắt nhảy mạnh, trong lòng mừng như điên, thần tình nghiêm túc nói: "Tuy rằng không biết ngươi nói là thực hay giả, nhưng xem ra ta đã oan uổng ngươi. Nhưng ngươi cũng không thể trách ta, dù sao ta chưa từng gặp qua, nếu không ngươi tìm một cơ hội dẫn ta đi xem?"
"Đi, hiện tại liền đi, dù sao sư phụ phải hơn mười ngày nữa mới có thể trở về, hiện tại ta mang ngươi đi nhìn Thanh hỏa." Hạc Ly tức giận, quay đầu lại liền đi.
Nguyên lai Tất Trường Xuân đã đi rạ, thực sự là trời cũng giúp ta! Nếu như Hỏa bí quyết có thể thu nạp được chút Thanh hỏa thật là quá khéo. Dược Thiên Sầu liên tục gật đầu nói: "Tốt! Ta đi với ngươi một lần, nhìn xem Hạc Ly ngươi có phải đang nói bậy gạt người hay không."
Ai biết Hạc Ly vừa muốn nhảy lên bay lên không, chợt ngừng lại, xoay người liên tục lắc đầu, khiến cho Dược Thiên Sầu vừa bắn ra phi kiếm muốn đạp lên thân kiếm bay lên thì chợt hụt chân, lưỡi kiếm cắt ống quần, thiếu chút nữa cắt trúng chân hắn. Bất quá đây chỉ là chuyện nhỏ, Dược Thiên Sầu trụ phi kiếm, ngạc nhiên nói: "Hạc Ly, thế nào không đi?"
Hạc Ly lắc lắc đầu, bị Dược Thiên Sầu mãi ép hỏi, mới cau mày nói: "Sư phụ dặn qua, không cho ta đưa người ngoài tới Mộ Cốc, ta không thể mang ngươi đi."
Dược Thiên Sầu mấp máy môi, nguyên lai mừng hụt một hồi, nổi giận chỉ tay mắng: "Ta kháo! Ngươi có gan, ngươi độc, dám đùa giỡn lão tử!"
Thấy hắn dám mắng chính mình, nguyên bản Hạc Ly còn có chút thần tình áy náy lập tức trầm xuống tới, lạnh lùng nói: "Yêu Quỷ Vực ngoại trừ sư phụ, còn không có người dám mắng ta, còn dám khoa tay múa chân với ta, cần thận sau này ngươi không thấy chính ngón tay của mình."
Nghe vậy, Dược Thiên Sầu lại há to miệng, lúc này mới nhớ tuy rằng nhìn đối phương còn trẻ tuổi, thoạt nhìn tương đối dễ lừa dối, nhưng kỳ thực là một yêu tu có tu vi Độ Kiếp trung kỳ, chính mình căn bản không đánh thắng được người ta. Lúc này rụt tay trở về, miệng cũng ngậm lại, không dám tiếp tục làm càn...