Tinh Thần Châu

Chương 295: Thu tiền bảo hộ




Tất Trường Xuân chọn Dược Thiên Sầu đi trồng Khuyết Diễm Huyền Quả tuyệt đối là sự tuyển chọn anh minh, trọng yếu chính là, người này từng làm qua việc này, hoàn toàn không cần huấn luyện là có thể trực tiếp làm việc. Nhất là từ thái độ làm việc mà xem, thật sự nhiệt tình, dùng từ vùi đầu làm việc để hình dung cũng không quá đáng.
 
Khuyết Diễm Huyền Quả, ở mảnh vườn trước kia của hắn trồng hai trăm gốc, Hạc Ly lưu lại có tới một ngàn tám trăm gốc, cộng lại là hai ngàn gốc, tính tính mỗi ngày phải tiêu hao hai ngàn thượng phầm linh thạch. Sau khi tính toán, đang lúc bận rộn Dược Thiên Sầu suy nghĩ lúc nào phải đi tới chỗ đám yêu vương quý vương nhận thức một chút, mỗi ngày hai ngàn, một năm phải là hơn bảy mươi vạn thượng phẩm linh thạch, đặt tại tu chân giới, cũng đủ nuôi sống vài môn phái nhỏ, tất cả mọi người đều hỗn dưới trướng Tất Trường Xuân, dựa vào cái gì bắt một mình lão tử xuất tiền túi.
 
Ngẫm lại đám thủ hạ còn có một nhóm người đông đảo phải nuôi dưỡng, mình lại trả tiền lương thật cao cho thủ hạ, chi tiêu rất lớn a! Nếu đã trở thành đệ tử của Tất Trường Xuân, của ta như của sư phụ, giúp sư phụ nuôi sống một đám người đông đúc chính là nghĩa vụ của đệ từ, ách...Tạm thời không nên nói cho sư phụ mới tốt, trước tiên lặng lẽ giúp sư phụ nuôi dưỡng, tìm được cơ hội thích hợp lại nói với sư phụ.
 
Tìm một lý do làm thoải mái chính mình, công việc cũng đã làm xong. Dược Thiên Sầu đưa ánh mắt nhìn ra ngoài ngàn dặm bình hồ, đám yêu vương và quỷ vương ở tại địa bàn của sư phụ hẳn đã đến lúc giao nộp thuế, tìm danh mục gì để thu đây? n...Đã nói là thu tiền bảo hộ!
 
Dược Thiên Sầu tâm tinh sung sướng thở phào một hơi, sảng a! Từ hôm nay trở đi, có thể đi ngang tại Yêu Quỷ Vực, đây là chuyện mà lần đầu tiên đi tới nghĩ cũng không dám nghĩ, nhớ tới lúc mới đến, tràng diện Mông Duyên ra oai với chính mình, hôm nay thật muốn trả lại cho hắn, đáng tiếc tên kia đã bị Tất Trường Xuân giết chết, xem ra chỉ đành tìm cơ hội đến chỗ lão bà thủ tiết của hắn khoe khoang một chút mới được.
 
Nói đến Ngu Cơ, lúc này Ngu Cơ đang ngồi trong đại điện quý vương kinh ngạc khó hiểu. Tin tức về cái chết của Mông Duyên, xác thực làm cho nàng thương tâm một đoạn thời gian dài, duyên phận vô số năm của hai người xem như dừng tại đây, Mông Duyên thần hồn câu diệt thì không còn cách nào tái tục tiền duyên ở kiếp sau cùng nàng, vĩnh viễn không còn khả năng. Người chết đã chết, người còn sống vẫn còn con đường phải đi tới, đã trải qua nhân thế phồn hoa, sau khi chết biến thành quỷ tu ngàn năm, trải qua đủ loại, Ngu Cơ buồn bã, vốn tưởng rằng thiếu Mông Duyên che chở bằng vào hình dạng của nàng sợ rằng phải lưu lạc trở thành kẻ hầu hạ dưới khố của quý tu khác, ai biết Tất Trường Xuân lại đem quyền to nơi này giao cho nàng, thật sự là sự vui mừng ngoài ý muốn. Tu vi của nàng tuy không cao lắm, nhưng chỉ cần còn ở trong Yêu Quỷ Vực, pháp chỉ của Tất Trường Xuân còn có ai dám ngỗ nghịch!
 
Nhưng tin tức thứ hai hôm nay Tất Trường Xuân đưa tới lại cho nàng một nỗi kinh ngạc vui mừng, Ngu Cơ sửng sốt thật lâu.
 
"Hạc Ly khi sư diệt tổ, đại nghịch bất đạo, đã tru giết đền tội, nay vị đệ tử mới thu tên là Dược Thiên Sầu, phán phối hợp hành sự tại Yêu Quỷ Vực."
 
Nàng còn tưởng rằng mình đã nghe lầm, Dược Thiên Sầu? Là Dược Thiên Sầu kia sao? Dược Thiên Sầu kia không ngờ có thể trở thành đệ tử của Tất Trường Xuân? Phục hồi lại tinh thần, lúc này nàng khẳng định sự suy đoán của mình, Dược Thiên Sầu này ngoại trừ Dược Thiên Sầu xông vào Yêu Quỷ Vực bị Tất Trường Xuân bắt lại thì còn có thể là ai?
 
"Hắn thành đệ tử của Tất Trường Xuân? Hắn thành đệ tử của Tất Trường Xuân..." Ngu Cơ ngồi trên vương tọa thần tình khó hiểu, ngơ ngác lầm bầm. Nàng còn nhớ rõ ngày trước Dược Thiên Sầu từng phát thệ với nàng, hắn nói chờ sau khi hắn có năng lực, sẽ dẫn hai phu thê nàng rời khỏi Yêu Quỷ Vực, hôm nay Mông Duyên đã chết, nhưng nàng còn sống, vậy Dược Thiên Sầu tất nhiên sẽ thực hiện lời thề năm xưa, nếu như không, người tu chân sẽ bị trời phạt.
 
Đôi mắt Ngu Cơ lóe sáng, vẻ mừng rỡ hiển lộ không thể nghi ngờ, ngày xưa mình tính toán đầu tư, chỉ là vì tìm một hi vọng, không nghĩ tới lại gặp phải chuyện như vậy, xem ra hi vọng mình rời khỏi được Yêu Quỷ Vực rất lớn.
 
Dưới vương tọa, hai hàng quỷ tướng san sát, một tướng lĩnh mắt lộ vẻ nghi hoặc, đều phát hiện sự dị thường của Ngu Cơ. Tướng lĩnh giống Trương Phi bước ra khỏi hàng ôm quyền nói: "Phu nhân, xảy ra chuyện gì?"
 
Ngu Cơ nghe vậy thu liêm tâm tình, sắc mặt nghiêm túc, ánh mắt quan sát phía dưới, trong lòng bốn bề sóng dậy, ngày tháng không người không quỷ đã qua rồi, ta thật không muốn làm quý vương quyền khuynh một phương, ai muốn làm thì cứ đi mà làm, ta chỉ nguyện lưu luyến hồng trần, trong những tài tử giai nhân dưới ngọn đèn hoang lạc hẳn là nên có ta. Trầm mặc, Ngu Cơ nói: "Hôm nay Dược tiên sinh đã là đệ tử của tiên sư, truyền lệnh xuống dưới, nếu như nhìn thấy Dược tiên sinh, nhanh chóng
 
Hồi báo, ta sẽ đích thân đến nghênh tiếp."
 
Giọng nói rất bình tũih, nghe không ra có điều gì không thích họp. Nàng từ cái chết của Mông Duyên và Ngao Lực học được giáo huán, ý nghĩ mưu toan ròi khỏi Yêu Quỷ Vực đừng cho người khác biết mới tốt, bằng không hạ tràng đã có vết xe đổ.
 
Mọi người có mặt đều hiểu được, xưng hô tiên sư ở Yêu Quỷ Vực ngoại trừ Tất Trường Xuân thì không còn ai xứng chức, nhưng vị đệ tử của tiên sư thật làm mọi người nhiều ít có điểm phỏng đoán. Vị tướng lĩnh Trương Phi là người tương đối quen thuộc Dược Thiên Sầu tại Yêu Quỷ Vực, hắn nghi hoặc nói: "Phu nhân nói Dược tiên sinh chính là Dược Thiên Sầu Dược tiên sinh?"
 
Nghe vậy mọi người bừng tỉnh hiểu ra, lại thật không thể tin được, trong ánh mắt nghi hoặc của mọi người, gương mặt Ngu Cơ mỉm cười nói: "Không sai, chính là Dược Thiên Sầu Dược tiên sinh, ta vừa mới nhận được đưa tin của tiên sư."
 
Lần này, bên trong đại điện quỷ vương giống như tạc ổ, nhất thời tiếng nghị luận vang lên, vị tướng lĩnh như Trương Phi vui vẻ ôm quyền nói: "Dạ, mạt tướng lập tức truyền lệnh xuống phía dưới." Dứt lời, tay vịn chuôi kiếm bên hông, kéo theo khôi giáp ào ào sải bước đi ra khỏi đại điện quỷ vương.
 
Không nói đến Ngu Cơ cùng những người đã quen biết Dược Thiên Sầu, những yêu vương và quỷ vương khác bên trong Yêu Quỷ Vực nhận được Tất Trường Xuân đưa tin, đều bận rộn lên, phái ra thủ hạ tìm hiểu chung quanh, xem Dược Thiên Sầu đột nhiên xuất hiện này rốt cục là thần thánh phưong nào, còn có người, đã bắt đầu phân phó phía dưới chuẩn bị đại lễ. Đại đa số người trước đây đều nhận thức Hạc Ly, hôm nay Hạc Ly đã chết, nhưng Dược Thiên Sầu kia không mấy người nhận thứe, nếu không nhận ra, cũng nên sớm chuẩn bị lễ gặp mặt mới tốt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Nói chung sau khi tin tức này truyền ra, Yêu Quỷ Vực triệt để náo nhiệt lên, ban ngày yêu nghiệt hoành hành, buổi chiều quỷ ảnh trọng trọng, tất cả đều là vì Dược Thiên Sầu mà chưa có ai từng gặp mặt. Yêu Quỷ Vực có điểm rối loạn, việc này nếu như bị Võ Tứ Hải trong tứ đại gia tộc biết tới, hắn nhất định sẽ không cảm thấy có gì kỳ quái, hắn rất sớm đã hạ xuống định luận, Dược Thiên Sầu mặc kệ đi tới đâu, nơi đó sẽ có nhiễu loạn, không có mới là quái sự, Võ Tứ Hải đã nhiều lần lĩnh giáo.
 
Kỳ thực không thể không nói mọi người chuẩn bị tặng đại lễ đều là người phi thường sáng suốt, bọn họ không biết Dược Thiên Sầu còn đang ở trên Thuận Thiên Đảo nhưng đã tính toán làm sao hướng bọn họ thu tiền bảo hộ, tin tưởng sau khi nhìn thấy lễ gặp mặt, Dược Thiên Sầu nhất định sẽ rất cao hứng.
 
Lúc này Dược Thiên Sầu đang ở bên hồ trong Thuận Thiên Đảo, thanh diễm trong bàn tay thiêu đốt, đang một lần nữa luyện chế một trăm thanh phi kiếm bị Hạc Ly phá hủy, nước trong hồ vừa vặn dùng để luyện kiếm. Không luyện chế lần nữa không được ã! Tu vi hiện tại củã hắn còn chưa thể khoảng không phi hành, không phi kiếm là hắn không thể ra khỏi Thuận Thiên Đảo, thật không thể kêu hắn chèo thuyền hay bơi qua nha! Phi kiếm của Trần Phong luyện bên trong ô Thác Châu tuy rằng nhiều, nhưng khẳng định không dùng tốt bằng những thanh kiếm có khảm Huyền Kim Sa này, huống chi lỡ mình đi thu tiền bảo hộ, đụng phải tên nào không có mắt, chẳng lẽ chỉ vì một việc nhỏ lại đẩy Tất Trường Xuân đi ra! Có phi kiếm thì có tác dụng nhiều hơn.
 
Hắn cũng không sợ Tất Trường Xuân phát hiện, dù sao bí mật Thanh hỏa Tất Trường Xuân đã biết, luyện kiếm cũng không cần phải giấu diếm. Lại không biết, khi hắn đem từng đoàn kim chúc dịch thể thành thạo, tùy ý, kéo dài rèn luyện bên trong Thanh hỏa thành từng thanh phi kiếm thì Tất Trường Xuân đang ngồi xệp bằng bên trong phòng bỗng nhiên mở mắt, thần thức cấp tốc tràn tới quanh thân Dược Thiên Sầu, quan sát Dược Thiên Sầu đang say mê luyện kiếm, nhưng hắn lại hồn nhiên không hề hay biết.
 
Luyện chế xong một trăm thanh phi kiếm, lại đút một thanh vào vỏ kiếm sau lưng, những thanh khác thu vào trong túi trữ vật. Hắn vốn định hiện tại đi tìm yêu vương và quỷ vương để thu phí, nhưng nghĩ mình phải nói qua với Tất Trường Xuân, bèn đi tới ngoài phòng của hắn, hành lễ nói: "Sư phụ, linh thạch nuôi dưỡng Khuyết Diễm Huyền Quả cho ngày mai đã thiếu, đệ từ có thể đi...
 
Nói chưa xong, liền bị Tất Trường Xuân ngắt lời: "Lúc trước đã nói với ngươi, linh thạch cứ gặp yêu vương hay quỷ vương nào trong Yêu Quỷ Vực mà đòi lấy, sau này chuyện như vậy không cần tìm ta, tự ngươi đi làm là được, nói chung không được để Khuyết Diễm Huyền Quà có sai lầm."
 
"Ách.., đệ tử hiểu được, đệ tử đi làm." Dược Thiên Sầu cung kính lui xuống, đi xa một chút, sang một tiếng trường kiếm ra khỏi vỏ, hóa thành lưu quang đưa hắn đi xa. Kình phong thổi vào mặt, cho đến khi bay rất xa, gương mặt cung kính của Dược Thiên Sầu biến thành nét cười hèn mọn, ánh mắt nhìn về phía Yêu Quỷ Vực mây mù che phủ viễn phương, đạp trên thân kiếm vung tay áo, hai tay chắp sau lưng, tốc độ phi hành nhanh hơn, hắn đã có điểm khẩn cấp...