Tinh Thần Châu

Chương 674: Ma điển đại pháp (l)




"Chắc là không nhầm đâu, bởi vì nó cũng tương tự như Huyết Lan của chủ nhân. Hơn nữa mỗi chậu đều có bảy bông hoa nhỏ màu trắng, cũng tản mát mùi hương thản nhiên giống như máu tươi. Sư phụ còn nói, đó chính là Thất Tinh Huyết Lan mang từ Tụ Bảo Bồn về." Tân Lão Tam vội vàng giải thích.
 
"Vậy thì không thể nhầm được. Di! Chẳng lẽ những gì Dược Thiên Sầu nói đều chính là sự thật ư?" Yến Truy Tinh thầm nhớ tới lúc trước ở Tụ Bảo Bồn, Dược Thiên Sầu đã từng nói rằng, hắn đem mười chậu Thất Tinh Huyết Lan bán cho người khác rồi. Lúc ấy còn tưởng Dược Thiên Sầu đang nói láo, không ngờ chính là sự thật, càng không nghĩ ra lại bán cho Lộ Nghiên Thanh.
 
"Nếu chủ nhân muốn, thuộc hạ sẽ nghĩ biện pháp lấy trộm mười chậu Huyết Lan kia." Tân Lão Tam cung kính nói.
 
Yến Truy Tinh trầm ngâm lắc đầu: "Không nên hành động thiếu suy nghĩ, cái nhỏ không nhịn được thì sẽ hỏng mưu lớn. Ta tuy rằng phi thường muốn lấy mười chậu Huyết Lan trưởng thành kia, nhưng hiện giờ không phải là thời điểm thích hợp. Nếu sư phụ ngươi phát hiện ra mười chậu Huyết Lan biến mất, Dược Thiên Sầu cũng sẽ hoài nghi lên trên đầu của ta. Vì để an toàn, ngươi ngàn vạn lần không nên động tới mười chậu Thất Tinh Huyết Lan của sư phụ ngươi, ít nhất tạm thời là chưa thể động đến."
 
"Thuộc hạ hiểu rồi." Tân Lão Tam khom lưng hồi đáp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Yến Truy Tinh khoát tay nói: "Ngươi ra ngoài cửa hang, cần thận bố trí một cái kết giới cách âm đi!"
 
Lúc này Tân Lão Tam nhận lệnh, nhanh chóng chạy ra ngoài cửa hang an bài một cái kết giới cách âm. Theo sau trốn vào bụi cỏ, phòng ngừa có người xông đến mang ý đồ bất thiện.
 
Trong hang động, trên người Yến Truy Tinh phóng ra ba luồng hắc quang, trực tiếp bao phủ lên trên người của ba thiếu nữa, làm cho các nàng hồi tỉnh từ trong cơn hơn mê. Dần dần một người tỉnh dậy, phát hiện ra bản thân mình lại đang nằm rạp trên mặt đất, thì cuống quýt bò lên, sau khi nhìn rõ quang cảnh chung quanh xong, nhất thời la hét chói tai, thanh âm hoảng hốt quanh quần ở bên trong hang động mãi mà không dứt.
 
Nàng không thể kiềm chế bản thân, bởi vì không hiểu tại sao mình lại xuất hiện ở trong cái hang động này. Dưới ánh sáng hôn ám, chỉ thấy một nam nhân bộ dáng anh tuấn không sai, đang dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mình. Phía sau nam nhân còn có năm thiếu nữ thần thái ngây ngốc, và hai thân ảnh đang gian nan bò dậy khỏi mặt đất. Khung cảnh quỷ dị hoàn toàn đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng của nàng. Cho nên, theo bản năng nàng đã khóc thét lên một tiếng chói tai...
 
Đúng lúc này, hai mắt Yến Truy Tinh tản xuất ra hồng quang yêu dị, thôi miên tinh thần của đối phương, trực tiếp đem thanh âm la hét chói tai kia cắt đứt nửa đường. Hai
 
Thiếu nữa khác cũng vừa ngẳng đầu lên, nhìn vào đôi tròng mắt nhấp nháy hồng quang, còn chưa kịp rùng mình hoảng sợ thì diễn cảm trên mặt liền đã biến thành si ngốc.
 
Hồng quang yêu dị vừa biến mất, Yến Truy Tinh đôi con ngươi băng lạnh nhanh chóng đảo qua tám người. Chứng kiến thần sắc ngây dại của bọn họ, trên khuôn mặt vô cảm của hắn, liền thản nhiên xuất hiện nụ cười đắc chí...
 
Yến Truy Tinh đối với những thiếu nữ này không hề cảm thấy có bao nhiêu hứng thú. Mà hắn bình thản lấy bảy chậu Thất Tinh Huyết Lan chưa trưởng thành từ trong túi trữ vật ra, cần thận moi hết bùn đất ở dưới gốc cây Huyết Lan ra, theo sau, đi tới trước người một thiếu nữ. Yến Truy Tinh khẽ chìa bàn tay năm ngón ra, trực tiếp chém ngang qua cổ tay của người thiếu nữ, máu tươi nóng bỏng nhanh chóng tuôn trào. Bất quá, người thiếu nữ này dường như không hề cảm thấy đau đớn hay thống khổ, ngược lại còn vươn hai bàn tay ra, đón nhận gốc cây Thất Tinh Huyết Lan, hai tay đan chéo nhau ôm trọn lấy Thất Tinh Huyết Lan, cần thận đặt xuống dưới rốn. Dòng máu tươi theo cổ tay trào ra, thuận thế rót xuống lòng bàn tay, tẩm bổ cho rễ cây Thất Tinh Huyết Lan...
 
Bảy cây Thất Tinh Huyết Lan, lần lượt chia cho bảy thiếu nữ thay nhau nuôi dưỡng. Còn thừa một người vẫn si ngốc đứng chìa hai tay ra, Yến Truy Tinh nhìn người thiếu nữ này, hờ hững nói: "Ngươi đứng sang một bên, nếu xảy ra chuyện tình ngoài ý muốn, thì ngươi sẽ đến thay thế."
 
Người thiếu nữ ngoan ngoãn tuân lệnh, thối lui về phía sau.
 
Yến Truy Tinh bước vào chính giữa hang động, vỗ song chương một cái, bảy người thiếu nữ thanh xuân trần truồng đem theo Huyết Lan vây xung quanh hắn. Yến Truy Tinh đào mắt nhìn thoáng qua, vẻ lạnh lùng trong đôi con ngươi không hề thuyên giảm. Theo sau, hắn im lặng nhìn chằm chằm vào vết thương đang chảy máu trên cổ tay của bảy người, thẳng đến khi song chưởng Ồm rễ Huyết Lan tràn ngập máu tươi...
 
Lúc này Yến Truy Tinh mới nhắm hai mắt vào, hai tay bắt ấn, quanh thân chậm rãi tản xuất ra những luồng hắc vụ lượn lờ. Khung cảnh quỷ dị duy trì không bao lâu sau, thì chợt nghe Yến Truy Tinh hừ lạnh một cái, trong cánh mũi của hắn chui ra bảy tia hồng quang nhỏ cỡ sợi tơ, như linh xà bay múa xung quanh thân mình của Yến Truy Tinh. Đồng thời hắc vụ nhanh chóng bị những tia huyết quang thôn phệ, đảo mắt hóa thành bảy con tiểu hắc xà bay múa xung quanh hang động. Trên đỉnh đầu hắc xà có một điểm hồng quang lấp lánh nhỏ cỡ hạt đậu, cái này chính là sợi tơ hồng quang lúc trước tạo thành.
 
"Há miệng ra!" Yến Truy Tinh khẽ quát một tiếng, đồng thời đôi trong mắt băng sương cũng trợn lên. Bảy thiếu nữ nghe được mệnh lệnh, nhanh chóng mở miệng ra. Bảy con hắc xà đang bay múa trong không trung, giống như tìm thấy tổ, hung hăng lao vào trong miệng của bảy người thiếu nữ.
 
"n.., ân..." Bảy thiếu nữa vừa nuốt hắc khí vào, liền không chịu nổi phát ra những thanh âm rên rỉ. Diễn cảm trên mặt nhanh chóng biến thành vặn vẹo, những đường gân
 
Xanh chằng chịt xuất hiện ở trán và cổ, toàn thân không ngừng run rẩy, hiển nhiên là các nàng đang phải trải qua những giây phút vô cùng thống khổ.
 
Yến Truy Tinh căn bản là không quản đến diễn cảm thống khổ trên mặt các nàng, thân hình của hắn chóp lên, vươn nhanh hai ngón tay ra, dùng máu tươi vẽ một cái đồ án hình sao ngũ giác ở trên trán của bảy thiếu nữ thanh xuân.
 
Sau khi làm xong, Yến Truy Tinh lẳng lặng nhắm hai mắt vào trầm ngâm thêm một hồi. Lúc này hắn mới chậm rãi quỳ xuống, lấy máu tươi còn dính ở hai đầu ngón tay, đặt lên trán mình, gạch một đường thẳng tắp ở giữa mi tâm, giống như một con mắt thứ ba bình thường.
 
Yến Truy Tinh quỳ ở giữa bảy người thiếu nữ trần truồng, song chưởng vái ở trước ngực, trong miệng khẽ lầm bầm ngâm nga chú ngữ: "Chí tôn ma thần vĩnh sinh bất diệt! Thỉnh ngài hãy lắng nghe lời khẩn cầu của ta, người luôn luôn trung thành như một con dân của ngài! Vạn năng ma thần đại nhân, thỉnh ngài ban cho ta ân huệ, làm cho Huyết Ma Hoa..."
 
Thanh âm của tám người cứ như vậy ngâm nga quanh quần ở bên trong hang động.
 
Sau khi bảy thiếu nữ niệm chú xong, thì trên đỉnh đầu của Yến Truy Tinh, đột nhiên xuất hiện ra tia hắc quang, đồng thời không ngừng xoay tròn. Ngay lập tức, bầu không khí ở bên trong hang động đã trở nên âm sâm tĩnh mịch.
 
Một luồng chân khí tử vong cũng theo hắc quang xoay tròn kia tản mát ra bốn phía xung quanh. Nguyên bản tia hắc quang này chỉ nhỏ tầm cỡ hạt đâu, dần dần đã bành trướng lên, khí thế tựa như không gì có thể ngăn cản được. Hắc quang càng lúc càng đậm, đột nhiên phân tách ra làm hai...Hai luồng hắc quang nhấp nháy xoay tròn, không đầy một lát sau đã hình thành một đôi mắt khổng lồ.
 
Đôi mắt này giống như đôi mắt của con người bình thường, mỗi một cái nhíu mày đều phóng xuất ra dũng khí uy nghiêm. Tuy phi thường giống ánh mắt của nhân loại, nhưng cũng có điểm bất đồng, đó chính là bởi vì đôi mắt này quá mức lãnh đạm vô tình, so với ánh mắt lạnh lùng của Yến Truy Tinh, càng thêm băng lạnh thấu xương hơn nhiều.
 
Luồng chân khí uy nghiêm cổ lão tràn ngập bên trong hang động, cũng khiến cho Tân Lão Tam khiếp sợ không thôi. Hắn kiềm chế không nổi thành tâm quỳ xuống...Nếu không phải luồng chân khí này cố tình thu liễm, chân khí kinh sợ lòng người như thế phóng ra bên ngoài hang động, chỉ sợ ngay cả mọi người ở bên trong Linh Phương Cốc cũng đều có thể cảm óng được nó.
 
Lúc này Yến Truy Tinh giống như là đang nghênh đón phán quyết của vận mệnh, hắn nhắm hai mắt vào, chậm rãi ngẩng đầu lên, diễn cảm vô cùng thành kính...