Tinh Thần Châu

Chương 896: Cơ Vũ giải vây




"Thần có thể xác nhận Quy Nguyên kiếm quyết là Dược Thiên Sầu nhặt được tại Thần Khư Cảnh." Ô Hùng cung kính trả lời. Hắn lo lắng ngọc điệp trên tay Kim Thái có gì không thích họp, vì vậy xác nhận kiếm quyết đến từ Thần Khư Cảnh, nhưng không nhắc tới ngọc điệp đến từ Thần Khư Cảnh.
 
"Đến từ Thần Khư Cảnh?" Kim Thái nhìn ngọc điệp trong tay nhịn không được nhẹ nhàng nói thầm một tiếng, không biết đang suy nghĩ chuyện gì, có vẻ có chút nghi hoặc. Mấy người nín thở chờ đợi, Kim Thái phục hồi lại tinh thần, đôi mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú vào trên người Ô Hùng: "Chỉ là sáu trăm ức thần phẩm linh thạch là có thể mua được hai ngươi đến chỗ ta cầu tình? Xem ra Dược Thiên Sầu dù là không có quan hệ tới Vạn Kiếm Ma Quân, nhưng bản lĩnh cũng không nhỏ a!"
 
Giọng nói tuy rằng vẫn không nhanh không chậm như trước, thế nhưng sắc mặt Đại mình Luân và Ô Hùng đều đại biến, biết Kim Thái đối với việc này đã rất không vui vẻ, chỉ sợ không có bất luận kẻ nào đủ khà năng khuyên được hắn, mạng nhỏ của Dược Thiên Sầu khẳng định sẽ xong, kế tiếp phải xem ý tứ của Kim Thái có muốn đem sự tình khuếch đại hay không. Trong lòng hai người đã chuẩn bị làm ra lui bước, thời khấc mấu chốt có thể bảo trụ được Dược Thiên Sầu hay không đã không còn trọng yếu, dù sao Dược Thiên Sầu cũng không có quá nhiều quan hệ với bọn họ, quan trọng là muốn bảo trụ người của chính mình.
 
Cơ Vũ ở một bên khẽ mấp máy môi, sau thoáng do dự rốt cục hỏi: "Dược Thiên Sầu? Chính là Dược Thiên Sầu đã lưu chữ ở thác nước?"
 
Lời này vừa nói ra, mấy người song song nhìn về phía nàng, đôi mắt lạnh lẽo của Kim Thái hiện lên một tia vô cùng kinh ngạc, hỏi: "Chẳng lẽ Cơ Vũ tiên quân nhận thức Dược Thiên Sầu?
 
Ngạc Tuyết Quân có chút khẩn trương nhìn Cơ Vũ, nhưng Cơ Vũ lại tiến lên một bước, cung kính trả lời: "Cơ Vũ cũng không nhận thức Dược Thiên Sầu, chỉ là nghe nói người này lưu chữ ở thác nước, làm ra cảnh quan rất đẹp, dẫn tới người trong Tiên giới đều đến thưởng thức." Nói xong quay đầu nhìn Đại mình Luân nỗi: "Đại mình Luân chấp chưởng Thương Hội Liên mình, lại thường ở trong Mê Huyễn Tiên Thành, nói vậy có từng kiến thức qua đi! Không biết có phải thực sự phiêu lượng như lời đồn đãi hay không?"
 
Đại mình Luân ngây ra, lập tức ôm quyền nói: "Hồi bầm tiên quân, xác thực là vậy. Đây là thủ đoạn hấp dẫn trong việc buôn bán, vì thế hắn còn cố ý kiến tạo một tòa Tiên giới đệ nhất cao lầu, cao tới hai mươi ba tầng, xác thực có vài phần đặc sắc."
 
Cơ Vũ nhàn nhạt cười nói: "Dược Thiên Sầu này cũng là một diệu nhân, không ngờ lại nghĩ ra biện pháp như vậy mòi chào nhân khí, có cơ hội phải nhanh chân đến xem Thiên Hạ thương hội của hắn. Nếu như Thiên Hạ thưong hội thật đẹp như trong lời đồn, ngày khác ta muốn mòi hắn giúp ta kiến tạo một chỗ ở thật đẹp mới được."
 
Đại mình Luân và Ô Hùng nhìn nhau không nói gì, sau đó đều lặng lẽ nhìn Kim Thái. Kim Thái cũng lạnh lùng quét mắt nhìn quanh Thủy Tinh cung, lập tức nhìn Cơ Vũ hỏi: "Cơ Vũ tiên quân không hài lòng đối với chỗ ở này sao?"
 
"Không dám!" Cơ Vũ hành lễ nói: "Tiên Đế tự mình ban thưởng chỗ ở, Cơ Vũ chỉ có cảm kích, không dám bất mãn."
 
Lời tuy nói thật cung kính, nhưng mặc cho ai đều nghe ra được, Cơ Vũ hiển nhiên không hài lòng với chỗ ở này, chỉ là cố kỵ mặt mũi Tiên Đế nên không dám nói mà thôi. Kim Thái nhíu mày nói: "Đã không thích, vậy kiến tạo một chỗ mà ngươi thích vậy." Nói xong nghiêng đầu nhìn Ô Hùng nỗi: "Ô Hùng, đưa Dược Thiên Sầu tới, để hắn tạo cho Cơ Vũ tiên quân một chỗ ở làm nàng thỏa mãn. Nói cho hắn, làm tốt, bản tọa trọng thưởng."
 
Trong lòng Ô Hùng vui mừng, nếu như Kim Thái đã mở miệng như vậy, vậy nói rõ hắn không hề có ý truy cứu chuyện của Dược Thiên Sầu, như vậy toàn bộ nguy cơ cũng có thể hóa giải, Ô Hùng đang muốn lũih mệnh, lại nghe Cơ Vũ kêu lên: "Chậm đã!"
 
Mấy người lại nhìn tới, chỉ thấy Cơ Vũ hành lễ nói: "Tiên Đế tru ái, Cơ Vũ tâm lĩnh. Nhưng nếu Dược Thiên Sầu có khả năng quan hệ tới Vạn Kiếm Ma Quân, Cơ Vũ há có thể vì tư phế công, vì chính sự yêu thích nho nhỏ của mình mà làm ra chuyện để Tiên Đế mất hứng."
 
Đại mình Luân và Ô Hùng còn đang âm thầm vui vẻ vừa nghe được lời này, trong lòng liền trầm xuống hầm băng. Kim Thái khựng một chút, ánh mắt trành hướng Ô Hùng và Đại mình Luân nói: "Hai người các ngươi xác thực điều tra rõ Dược Thiên Sầu không có liên quan gì với Vạn Kiếm Ma Quân sao?"
 
"Xác thực điều tra rõ, không dám nói dối!" Đại mình Luân và Ô Hùng cùng trả lời. Lần này hai người xem như đã bất cứ giá nào, ngoài miệng nói không dám nhưng trên thực tể là đang nói dối.
 
Kim Thái phất tay nói: "Cơ Vũ, nếu bọn họ đã điều tra rõ, vậy nói rõ Dược Thiên Sầu đích xác không có vấn đề gì với Vạn Kiếm Ma Quân, đưa hắn tới kiến tạo chỗ ở cho ngươi cũng không thể nói vì tư phế công. Huống chi là một người đã chết từ lâu, còn không đến mức để chúng ta nội loạn."
 
Câu nói này đã xem như quyết định, Đại mình Luân cùng Ô Hùng thở phào nhẹ nhõm, biết nguy cơ đã qua đi.
 
"Nhưng...Cơ Vũ thoáng trầm ngâm một chút nói: "Để chờ ta có cơ hội đến Thiên Hạ thương hội nhìn xem qua đã! Nếu như thực sự họp ý ta, đưa hắn tới cũng không trễ. Nếu như không hợp ý, ta cần gì phải tìm hắn tơi."
 
Kim Thái nghe vậy cũng không nói gì, sở dĩ hắn giam lỏng Cơ Vũ ở đây chính là dưới tình huống không cần cưỡng bách muốn Cơ Vũ đáp ứng làm Tiên Hậu của hắn, dù sao ai cũng không muốn lão bà của mình là do mình ép buộc cưới về, huống chi đường đường là Tiên Hậu của Tiên giới. Mà hắn vừa định ra kỳ hạn một tháng, một tháng sau nếu như Cơ Vũ còn không đáp ứng, hắn sẽ bức bách. Cho nên chí ít trong vòng một tháng hắn sẽ không tha Cơ Vũ rời đi, trừ phi Cơ Vũ sớm đáp ứng thì còn được.
 
"Ý ngươi đã quyết, vậy thì không cần miễn cưỡng. Chờ sau này ngươi đi nhìn thử rồi hãy tính!" Kim Thái biết thời biết thế nói ra một câu có lệ, sau đó lại nhìn hai người Ô Hùng nói: "Không có việc gì thì tự đi làm việc của mình đi thôi!" Nói xong chợt lóe trong Phỉ Thúy Đình, cả người đã hoàn toàn biến mất.
 
Kim Thái vừa đi, áp lực vô hình bao phủ trong sân cũng theo biến mất. Nhưng ngay lúc này, Ngạc Tuyết Quân bỗng nhiên lảo đảo, "phốc" một tiếng phun ra một ngụm máu tươi. Máu tươi trực tiếp phun trên cây cột Phỉ Thúy Đinh, chảy ngược xuống dưới, làm cho người ta có loại cảm giác nhìn thấy mà giật mình.
 
"Ngạc đại ca! Ngươi làm sao vây?" Cơ Vũ kinh hô một tiếng, nhanh tay đỡ hắn.
 
"Tự nhiên là Kim Thái làm chuyện tốt." Ngạc Tuyết Quân nghiến răng nghiến lợi phất phất tay nói: "Không có việc gì, vừa rồi vẫn nghẹn, nhổ ra thì thư thái." Hắn lấy ra một viên tiên đan nhét vào miệng mình nuốt xuống.
 
Cơ Vũ cũng có chút xấu hổ nhìn Đại mình Luân và Ô Hùng, cũng không biết Ngạc Tuyết Quân quở trách Kim Thái ngay trước mặt hai người, hai người có báo lên trên hay không.
 
Đại mình Luân và Ô Hùng nhìn nhau, trong lòng nhiều ít có chút cảm khái, nhớ năm xưa là một trong mười hai đại tiên quân, chính là một trong những nhân vật uy chấn Tiên giới đỉnh cao, khi hai người họ nhìn thấy hắn còn phải cung kính, hôm nay lại lạc lõng tới bước này, thực sự là thế sự vô thường, số phận khó lường.
 
Kỳ thực Cơ Vũ có chút quá lo lắng, hai người đều không phải kẻ ngu si, đều biết quan hệ giữa Cơ Vũ và Ngạc Tuyết Quân không cạn, nếu như dưới tình huống này còn chạy tới báo cáo với Kim Thái về lời nói của Ngạc Tuyết Quân, đây không phải là tự tìm phiền toái cho mình ngày sau hay sao? Mặc cho ai cũng đều biết, cánh tay không thể chống nổi chân to, sớm muộn gì Cơ Vũ cũng sẽ trở thành Tiên Hậu dưới một người mà trên vạn người. Đắc tội với Tiên Hậu, sau này thật sự khó sống. Nói xong khó nghe
 
Một chút, dù Cơ Vũ có giết chết hai người bọn họ, chỉ sợ có chết cũng chỉ là chết oan, Tiên Đế khẳng định cũng sẽ không làm gì Cơ Vũ. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Hai người tự nhiên làm như chưa từng nhìn thấy chuyện gì, cái gì cũng không nghe được, cùng hướng Cơ Vũ chắp tay nói: "Bái biệt tiên quân!"
 
Cơ Vũ một tay đỡ Ngạc Tuyết Quân, một tay khẽ nâng nói: "Không tiễn!"
 
Đại mình Luân và Ô Hùng hướng Ngạc Tuyết Quân chắp tay, lập tức xoay người đi ra ngoài, ở ngoài viện hóa thành hai đạo lưu quang bay xa...
 
"Ngạc đại ca! Vừa rồi ngươi hà tất." Cơ Vũ đỡ cánh tay Ngạc Tuyết Quân, dìu hắn vào trong đình, tiện tay bày ra cách âm kết giới, lắc đầu khẽ thở dài: "Biết rõ cùng hắn ngạnh kháng không có lợi, hà tất còn tự tìm khổ mà ăn. Không phải ta nói ngươi, ngươi thật quá không sáng suốt."
 
Ngạc Tuyết Quân đẩy cánh tay nàng ra, nhấc chân bước lên bàn, khoanh chân ngồi nói: "Ta cũng muốn nhẫn, nhưng vừa nhìn thấy hắn liền không nuốt được khẩu khí." Nói xong khoát khoát tay nói: "Bỏ đi, không nói ta nữa. Hắn vừa cho ngươi kỳ hạn một tháng, xem ra hắn đã mất đi kiên trì, một tháng sau ngươi chuấn bị làm sao bây giờ?"
 
Cơ Vũ lắc đầu cười khổ nói: "Làm sao bây giờ? Có thể làm sao bây giờ? Tiên giới lại có ai có thể làm trái ý nguyện của hắn, đi một bước xem một bước thôi!"
 
Ngạc Tuyết Quân đưa tay lau vết máu ngoài miệng, nhìn vết máu đỏ thẫm trong lòng bàn tay nói: "Kỳ thực lão ca có hai biện pháp không quá thành thục, thế nhưng hai người chúng ta bị nhốt ở đây, thực hành phi thường trắc trở."
 
Ánh mắt Cơ Vũ sáng lên nói: "Ngạc đại ca không ngại nói thử nghe một chút."
 
Ngạc Tuyết Quân thoáng suy tư một hồi, chậm rãi lắc đầu nói: "Vừa rồi linh quang chợt lóe ngẫu nhiên nghĩ đến, ngẫm nghĩ vẫn cảm thấy không khả năng làm được."
 
"Nói nha!" Cơ Vũ mang theo giọng nói như năn nỉ: "Nói ra cho muội tử nghe thử một chút."
 
Ngạc Tuyết Quân vịn hai tay lên đùi, dừng một chút nói: "Lần trước Ngân giập Thiên Quân lúc đưa hai chúng ta từ Minh Giới về Tiên giới từng nói qua, có gì cần hắn hỗ trợ thì có thể tìm hắn, hắn nhất định sẽ làm hết sức. Thiên Quân chính là người Minh Hoàng tin cậy nhất, nếu như có thể phái người liên hệ Thiên Quân, để Thiên Quân đứng ra cầu Minh Hoàng tìm Tiên Đế, có lẽ bằng vào mặt mũi Minh Hoàng, chuyện của ngươi còn có chuyển cơ."
 
"Minh Hoàng sẽ vì ta tìm Tiên Đế?" Cơ Vũ kinh ngạc, lập tức cười khổ nói: "Điều này không có khả năng, dù Thiên Quân có thể thỉnh được Minh Hoàng hỗ trợ, nhưng Tiên Đế và Minh Hoàng luôn luôn có gút mắc, huống chi chính là loại chuyện này, Tiên Đế càng không có khả năng đồng ý. Hơn nữa tìm ai đi liên hệ Thiên Quân? Thiên Quân ở trên Minh Hoàng sơn, người bình thường dù có đi Minh Giới, chỉ sợ muốn gặp được hắn cũng rất trắc trở. Hơn nữa chúng ta bị giam lỏng ở đây, cũng không có biện pháp liên hệ được người tin cậy để đi Minh Giới. Biện pháp này không được, còn một biện pháp thì sao?"
 
"Ta chỉ là nói ngẫu nhiên nghĩ ra, không có gì chắc chắn, còn phần biện pháp thứ hai, thì lại càng không được." Ngạc Tuyết Quân cười khan, lúc này trong lòng trái lại không còn tâm lý gánh vác, giống như nói chuyện tào lao, tùy ý nói: "Hiện nay mà nói, ngoại trừ Minh Hoàng, còn có một người có thể giúp đỡ ngươi. Người nọ chính là sư phụ Tất Trường Xuân của Dược Thiên Sầu, tuy rằng Tất Trường Xuân thua trên tay Minh Hoàng, thế nhưng bằng vào bản lĩnh hắn một mình chiến với tứ đại mình Tướng, ta dám nói Tiên mình hai giới ngoại trừ Tiên Đế và Minh Hoàng, đã không còn ai là đối thủ của hắn. Mà sự kinh khủng nhất của người này chính là cho dù gặp phải dạng cao thủ gì, đều là càng đánh càng mạnh, ta từng kiến thức qua bản lĩnh của người này, sợ rằng hắn cũng không dễ dàng chết như vậy, có lẽ hiện tại tu vi đã mạnh hơn nữa cũng không nhất định...