Oán niệm trong giọng nói của Lộng Trúc thật không phải bình thường, Dược Thiên Sầu nhìn Phù Dung cười khổ, Phù Dung lại thản nhiên cười, tự giác lui qua một bên, ai nói nàng ngốc? Kỳ thật trong lòng nàng điều gì cũng hiểu được, chính là không muốn cấp thêm phiền toái cho nam nhân của mình mà thôi. Dược Thiên Sầu chậm rãi đi vào hành lang biệt viện, đi đến trước mặt Lộng Trúc hướng bốn phía nhìn nhìn, cảm thán nói: "Vẫn là nơi này tốt! Hâm mộ a!"
Lúc này Lộng Trúc "xuy" một tiếng cười lạnh nói: "Ngươi là vô sự không đến điện tam bảo, có chuyện nói thẳng, tới chỗ của ta làm gì? Nếu không có việc gì liền cút cho ta, chỗ này của ta không chào đón ngươi." Phía trước ở trên Tiên giới bị Dược Thiên Sầu bức bách đi về, hiện giờ người bức bách mình đang ở trên địa bàn của mình, tự nhiên phải hảo hảo trả thù.
"Lăn? Chuyện cười!" Dược Thiên Sầu không cho là đúng chỉ chỉ trên không nói: "Địa bàn bên dưới phiến bầu trời này đều là của ta, còn không người nào có bản lĩnh buộc ta lăn. Ngàn vạn lần đừng tìm không thoải mái, chọc giận ta, ta dùng một mồi lừa đem Từ Trúc Lâm này đốt sạch, ngươi tin hay không?"
Vẻ mặt Lộng Trúc cứng đờ, hắn hiểu rất rõ người này, trên đời này sẽ không có chuyện hắn không dám làm...
Đột nhiên, Lộng Trúc giờ hai tay lên cao, nhìn trời bi rống gào khóc nói: "Lão Tất a! Nếu ngươi còn chưa chết thì trở lại nhìn một cái đi! Ngươi vừa đi, đồ đệ ngươi đã không xem ta vào mắt a! Ỷ thế hiếp người! Lão Tất ngươi quay về xem đi nè! Huynh đệ ta sống thật biệt khuất a!"
Hắn cũng là nhân tinh, cứng rắn không được lập tức mềm nhũn, bất quá có chút không hợp với hình tượng lão soái ca của hắn. Bên kia Tử Y chứng kiến hành động của sư phụ, có chút trợn mắt há hốc mồm, cảm giác sư phụ đang chơi xấu, lúc này cảm thấy choáng váng. Ánh mắt Nam Minh lão tổ nhìn tới nhìn lui trên thân hai người, không khỏi lắc đầu, hắn biết hai người này dù có làm gì cũng không thể thành được kẻ thù, liền ha ha cười nói: "Ta nói hai ngươi rốt cục đã phát sinh chuyện gì, như thế nào vừa thấy mặt đã giống như kẻ thù vậy?"
Lộng Trúc mặc dù là bị bức trở về đây, nhưng chuyện bên Tiên giới vẫn im lặng không nói, không tiết lộ cho bất luận kẻ nào.
"Không cần để ỷ đến hắn." Dược Thiên Sầu nhìn về phía Nam Minh lão tổ nói: "Lần này ta tới đặc biệt là muốn tìm ngươi, chúng ta đi qua đây nói chuyện." Nói xong đưa tay chỉ chỉ tận sâu trong Từ Trúc Lâm.
"Tìm ta?" Nam Minh lão tổ sửng sốt.
Thanh âm bi thương của Lộng Trúc lập tức tắt lịm, tò mò nhìn Dược Thiên Sầu chen vào hỏi: "Ngươi đặc biệt đến tìm Nam Minh lão nhân? Lại xảy ra chuyện gì?"
Dược Thiên Sầu nghĩ nghĩ, cảm thấy được việc này cũng không cần phải tránh Lộng Trúc, lúc này tiện tay bày ra cách âm kết giới bao phủ ba người, nhìn Lộng Trúc nói: "Lộng Trúc tiền bối còn nhớ chuyện trong Thần Khư Cảnh đi?"
Vẻ mặt Nam Minh lão tổ có chút mê mang, hắn cũng không biết chuyện trong Thần Khư Cảnh là gì, Lộng Trúc kỳ quái nói: "Nhớ rõ, làm sao vậy?"
"Vậy làm phiền Lộng Trúc tiền bối đem chuyện trong Thần Khư Cảnh nói với Nam Minh tiền bối." vẻ mặt Dược Thiên Sầu ngưng trọng nói. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Nam Minh lão tổ hồ nghi nói: "Cái gì Thần Khư Cảnh? Là địa phương lần trước các ngươi đi? Không phải Tiên giới sao?"
"Nam Minh lão nhân, là như thế này...Nếu Dược Thiên Sầu đã nói như vậy, Lộng Trúc cũng không có gì băn khoăn, dù sao có chuyện lúc nào cũng gạt bằng hữu của mình trong lòng thật không được tự nhiên, lúc này đem chuyện đi Thần Khư Cảnh cùng Tiên giới kể lại cho hắn nghe một lần. Sau khi Nam Minh lão tổ nghe xong không
Khỏi triở dài, sau khi mọi người tu luyện tới Hóa Thần kỳ, ngày tháng vô vị buồn tẻ không nói, không nghĩ tới mình lại bỏ lỡ chuyện trải qua thần kỳ phấn khích đến như vậy.
Hắn đang muốn oán giận Lộng Trúc vài câu, liền nghe Dược Thiên Sầu nói tiếp: "Tu sĩ nhân gian chúng ta ở Tiên giới thế đơn lực bạc, tùy thời đều có nguy hiểm bị giết chết, cho nên chúng ta mỗi người đều đồng tâm hiệp lực phấn đấu. Nam Minh tiền bối ở nhân gian cũng xem như đức cao vọng trọng, lần này ta đặc biệt đến gặp Nam Minh tiền bối, cũng là hi vọng Nam Minh tiền bối có thể giúp chúng ta ra một phần lực tại Tiên giới."
"Đây là tự nhiên." Nam Minh lão tổ gật đầu, lại có vẻ chần chờ hỏi: "Nhưng bằng vào tu vi của ta chỉ sợ ở trên Tiên giới cũng không có bao nhiêu tác dụng, hay là ngươi muốn cho ta đi giúp mọi người luyện chế pháp bảo?"
"Chính là ý tứ này, sự tình là như vậy...Dược Thiên Sầu sập xếp lại suy nghĩ, nói: "Lần này ta trở về Thần Khư Cảnh một chuyến, hơn nữa xâm nhấp vào địa phương lần trước mà chúng ta không dám đi, dưới cơ duyên xảo họp quen biết với một vị Viên Vương có tu vi đạt tới Đại Tiên sơ kỳ, vị Viên Vương này ở luyện khí cũng có tài nghệ độc đáo, những thứ luyện chế ra thật sự làm cho người ta không dám khinh thường. Ta nghĩ thỉnh Nam Minh tiền bối cùng đi với ta tới gặp hắn giao lưu trao đổi, xem có thể học được thủ nghệ của hắn hay không, sau đó giúp cho những người của chúng ta tại Tiên giới thêm chút ít tác dụng."
Nam Minh nghe vậy hơi trầm ngâm không nói, tựa hồ đối với tài nghệ luyện khí độc đáo của Viên Vương kia không có hứng thú quá lớn, đây thật sự vượt qua ngoài sự dự liệu của Dược Thiên Sầu, theo lý thuyết người si mê trong đạo này hẳn luôn là người cuồng nhiệt mới đúng, không nên thờ ơ đến như vậy.
"Hay là Nam Minh tiền bối không muốn?" Dược Thiên Sầu có chút xấu hổ cười nói, việc này nếu phải dùng sức mạnh mà làm đích thật có chút phiền phức.
"Cũng không phải không muốn." Nam Minh lão tổ trầm ngâm nói: "Nếu tài liệu luyện khí sung túc, mà tu vi của ta cũng có thể đạt tới cảnh giới nhất định, nếu như cần luyện chế bảo vật lợi hại cho tu sĩ nhân gian chúng ta, không cần thiết phải đi học trộm tay nghề của người khác, thủ nghệ của ta cũng đã đủ dùng."
Dược Thiên Sầu cùng Lộng Trúc nghe vậy đưa mắt nhìn nhau, nghĩ thầm lão gia hỏa này thật đúng là đủ tự tin. Nam Minh lão tổ liếc mắt nhìn hai người, biết trong lòng bọn họ đang suy nghĩ điều gì, phỏng chừng còn đang cho rằng mình nói mạnh miệng, sau một thoáng do dự mới chậm rãi hỏi: "Hai người các ngươi ở trong Tiên giới, trong Tiên giới từng có một đại môn phái luyện khí, tên là Ly Hỏa cung, không biết hiện tại còn tồn tại hay không?"
"Ly Hỏa cung?" Dược Thiên Sầu cùng Lộng Trúc đồng thời thất thanh kinh hô, lập tức đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt song phương đều nói cho đối phương biết ta không có nói qua chuyện gì với hắn. Lộng Trúc hơi suy nghĩ lại một chút, chính mình vừa rồi kể lại chuyện xảy ra tại Thần Khư Cảnh và Tiên giới chỉ đơn giản kể đại khái tình hình một chút, cũng không có đề cập qua mấy chữ Ly Hỏa cung. Dược Thiên Sầu cũng đồng dạng nhớ lại lời nói của Lộng Trúc, xác nhận Lộng Trúc cũng không có nhắc tới Ly Hỏa cung.
Lộng Trúc nhìn kỹ Nam Minh lão tổ từ trên xuống dưới nói: "Nam Minh lão nhân, làm sao ngươi biết trong Tiên giới có Ly Hỏa cung, có phải có ai nói qua với ngươi điều gì hay không?"
"Trong khoảng thời gian này ta luôn luôn ở trong Nam Hải Tử Trúc Lâm, ngay ngươi còn gạt ta, tự nhiên không ai nói gì với ta." Nam Minh lão tổ khẽ thở dài một hơi nói: "như thế nói đến, Ly Hỏa cung kia còn tồn tại trên Tiên giới."
Ánh mắt Dược Thiên Sầu rơi lên mái tóc đỏ, râu đỏ cùng chân mày đỏ của Nam Minh lão tổ, tay sờ cằm tựa hồ như có suy nghĩ gì gật nhẹ đầu, lúc này nâng khuỷu tay huýt Lộng Trúc nói: "Lần đầu tiên khi ngươi nhìn thấy Ly Hỏa cung Hỏa Vân Long tiểu tử có ấn tượng gì?"
"Ách..." Lộng Trúc sửng sốt, khẽ nhếch miệng, lần đầu tiên khi hắn nhìn thấy Hỏa Vân Long, liền kỳ quái, tiểu tử này tại sao lại giống Nam Minh lão tổ, người không biết còn tưởng rằng hai người là cha con. Hắn nghĩ tới nghĩ lui không khỏi kinh ngạc thất thanh: "Nam Minh lão nhân, chẳng lẽ ngươi tới từ Tiên giới Ly Hỏa cung?"
Dược Thiên Sầu cũng nhăn mày, Nam Minh lão tổ nếu tới từ Ly Hỏa cung, vậy hắn sẽ không hỏi Ly Hỏa cung còn tồn tại trong Tiên giới hay không, bất quá khẳng định hắn có quan hệ gì với Ly Hỏa cung.
Quả nhiên, Nam Minh lão tổ nhẹ giọng thở dài: "Không phải ta tới từ Ly Hỏa cung, mà là tổ tiên của ta đến từ đó, đoạn bí mật này ta chưa từng cùng ai nói qua, hiện giờ con đường lên Tiên giới đã mở, nói cho hai ngươi biết cũng không sao, nhưng cầu các ngươi giúp ta giữ bí mật."
"Đây là tự nhiên, ngươi nói mau." Lộng Trúc lóe sáng mắt gật đầu nói, từ trước tới nay hắn luôn có hứng thú không nhỏ đối với chuyện của người khác.
Dược Thiên Sầu cũng trầm giọng hỏi: "Hay là tổ tiên của ngươi cùng cuộc chiến của Tiên mình hai giới với Vạn Kiếm Ma Quân hơn mười vạn năm trước có liên hệ?"
"Làm sao ngươi biết?" Nam Minh lão tổ ngạc nhiên nói.
Dược Thiên Sầu cười nói: "Ta đoán." Kỳ thật hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, tổ tiên Nam Minh lão tổ nếu như đến từ Tiên giới Ly Hỏa cung, khẳng định là đến từ cuộc chiến hơn mười vạn năm trước. Theo sau Thăng Tiên Thai bị đóng cửa, người trong Tiên giới căn bản không có biện pháp đi xuống, nếu muốn mượn đường đi vào nhân gian, tạm thời đừng nói Minh Giới có chịu nhường đường hay không, chỉ cần cửa của Minh Giới vừa mở ra, mặc kệ thế nào các đời chưởng hình sử Yêu Quý Vực sẽ biết lập tức, mà nhiều đời chưởng hình sử cũng đều không đề cập qua việc này, như vậy kết quả duy nhất đó là liên quan tới hơn mười vạn năm trước.
"Ai! Ngươi đã đoán đúng." Nam Minh lão tổ than thở nói: "Tiên giới Ly Hỏa cung do hai người cùng nhau sáng lập, lão đại gọi là Hỏa Liệt, lão nhị gọi là Hỏa Quân, hai người là thân huynh đệ cùng cha cùng mẹ. Sau khi sáng lập Ly Hỏa cung, lão đại Hỏa Liệt xưng là đại cung chủ, lão nhị Hỏa Quân xưng là nhị cung chủ. Sau đó Vạn Kiếm Ma Quân hoành không xuất thế, Tiên Đế Kim Thái và Minh Hoàng Bạch Khải liên thủ vài trận vẫn không địch lại, sau đó đều ở hai giới triệu tập nhân thủ quần chiến Vạn Kiếm Ma Quân. Những môn phái sập xếp hàng đầu Tiên giới đều nhận được Tiên cung truyền lệnh, các phái đều phải phái ra một gã có tu vi cao nhất trong môn phái ngoại trừ chưởng môn ra làm người tham chiến, nếu không nghiêm trị...
Lộng Trúc nghe vậy lắc đầu nói: "Tiên Đế cũng không biết nghĩ như thế nào, tu vi cao nhất các phái chính là chưởng môn, trực tiếp gọi chưởng môn đi tham chiến không phải xong rồi, như vậy tác dụng còn lớn hơn nữa."
"Điều này ta cũng không biết, trong ghi chép của tổ tiên cũng không có giải thích chuyện này." Nam Minh lão tổ nói.
Dược Thiên Sầu suy nghĩ nói: "Ngay lúc đó trạng huống đã phi thường nguy cấp, Vạn Kiếm Ma Quân lợi hại ai ai cũng biết, cũng biết giao thủ cùng Vạn Kiếm Ma Quân cùng chịu chết chẳng có gì khác nhau. Nếu Tiên Để trực tiếp triệu tập các chưởng môn tham chiến, làm không tốt sẽ gây phản ứng hoàn toàn ngược lại. Đừng tưởng rằng đám chưởng môn trên Tiên giới là thứ tốt gì, nắm đấm của ai cứng rắn bọn hắn liền phục ai, khi đó Vạn Kiếm Ma Quân là lợi hại nhất, nếu Kim Thái buộc chưởng môn các phái đi chịu chết, như vậy chưởng môn các phái rất có thể sẽ quay lại trợ giúp Vạn Kiếm Ma Quân đánh Kim Thái, như vậy ít nhất xác suất giữ mạng sống cũng sẽ cao hơn rất nhiều. Kim Thái có thể thống lĩnh cả Tiên giới tự nhiên sẽ không chỉ dựa vào nắm tay, cái đầu khẳng định cũng không ngu ngốc. Đạo lý này hắn hẳn là hiểu được, sẽ không để cho chính mình lâm vào cục diện hai mặt thụ địch."
"Cũng chỉ có ngươi tâm nhãn nhiều, vừa nhìn liền biết ngươi cùng Kim Thái là một loại mặt hàng, cũng không phải thứ tốt." Lộng Trúc xem thường nói lại một câu, theo sau nhìn Nam Minh lão tổ nói: "Nam Minh lão nhân, ngươi nói tiếp."