Tinh Thần Châu

Chương 979: Ta chờ ngươi đến




Sau một trận mừng như điên, Yến Truy Tinh lại quỳ gối trước vũng máu khóc ồ lên, cũng không biết đang nhớ ra chuyện thương tâm gì đó. Văn Thanh bị hắn hất ngã trên mặt đất, có chút thống khổ bò lên thân thể, hiển nhiên bị hất ngã đau đớn. Nhìn Yến Truy Tinh đang khóc, ánh mắt của nàng thật phức tạp, sau đó ánh mắt rơi xuống vũng máu màu đỏ sậm đã ngưng kết trên mặt đất.
 
Trên mặt đất, máu tươi đã đọng lại, Ma Nhận xoay tròn trước mặt một trận, để lại một hình vẽ vô cùng ngạc nhiên cổ quái. Nếu nhìn kỹ, liền có thể phát hiện là một bức bản đồ núi non thật lớn, mà Ma Nhận dừng xoay tròn liền lẳng lặng đứng tại một phương vị, vị trí kia không ngừng có hồng quang nhàn nhạt thoáng hiện.
 
Sau một trận khóc rống, Yến Truy Tinh lại kiệt kiệt cười lên điên cuồng, cũng không biết rốt cục là hắn đang cao hứng hay khó chịu, ngồi thẳng lên lau nước mắt, một tay rút lên Ma Nhận, quỳ gối trước bức bản đồ núi non đỏ sậm tinh tế kiểm tra.
 
Nhưng chờ sau khi hắn nhìn thấy rõ phương vị bị Ma Nhận cắm vào, thần sắc mừng như điên trên mặt nhất thời cứng đờ, cả người ngồi bệch dưới đất, hai mắt vô thần thì thào lầm bẩm: "Yêu Quỷ Vực, lại là Yêu Quỷ Vực, thông đạo Ma giới thế nhưng lại ở Yêu Quý Vực của Dược Thiên Sầu..."
 
Sự đả kích này đối với hắn mà nói quả thực quá lớn, thật vất vả tìm được lối vào Ma giới, lại phát hiện đang nằm trên địa bàn của Dược Thiên Sầu. Hiện giờ hắn trốn tránh Dược Thiên Sầu còn không kịp, còn muốn hắn chạy tới Yêu Quỷ Vực, có khác gì muốn lấy mạng của hắn? Càng khó khăn chính là, Yêu Quỷ Vực đối với cả tu chân giới mà nói luôn luôn thần bí, hắn căn bản không biết tình huống cụ thể là như thế nào, làm sao dám dễ dàng dính vào nguy hiểm, sợ là sợ chính mình mới vừa xông vào Yêu Quý Vực đã bị người phát hiện.
 
Trong phòng trầm tĩnh hồi lâu, theo sau truyền đến thanh âm mặc lại quần áo của Văn Thanh. Mặc xong quần áo, Văn Thanh nhặt quần áo của Yến Truy Tinh rơi dưới đất nhẹ đi tới quỳ xuống bên người Yến Truy Tinh, ôn nhu nói: "Mặc lại quần áo trước đi!" Dứt lời nắm lấy cánh tay Yến Truy Tinh, kéo hắn đang quỳ si ngốc đứng ra, im lặng giúp hắn mặc lại quần áo. Sau khi mặc xong, lại đứng sau lưng choàng tay ôm hông hắn nhẹ giọng nói: "Nghe ta một câu, nếu quá nguy hiểm thì không nên đi. Gia đình chúng ta vẫn bình an sống cùng nhau không tốt sao?"
 
Yến Truy Tinh phục hồi lại tinh thần khe khẽ thở dài, kéo cánh tay đang ôm ngang người mình ra, xoay người đỡ lấy hai vai Văn Thanh, lắc đầu cười khổ nói: "Một bước sai ngàn bước sai, hiện giờ không phải do ta muốn buông tay hay không, mà là Dược Thiên Sầu căn bản sẽ không bỏ qua cho ta. Chỉ cần ta ở lại chỗ này thêm một ngày liền có thể bại lộ bí mật, mẹ con nàng liền có thêm một ngày nguy hiểm. Bằng quyền thế ngập trời của hắn hiện giờ, thề phải đưa ta vào chỗ chết, tìm được ta chỉ là vấn đề thời gian. Ta hiểu rất rõ tính cách của hắn, tên kia lòng dạ độc ác, một khi phát hiện quan hệ giữa ta và mẹ con nàng, chỉ sợ sẽ không chỉ không bỏ qua ta, ngay mẹ con hai người hắn cũng sẽ không bỏ qua. Cho nên ta phải đi, vì nàng và Vân nhi, cho dù dời đi lực chú ý của hắn cũng tốt hơn."
 
Văn Thanh nghe vậy bi phẫn lắc đầu: "Chẳng lẽ trên đời này không có ai có thể chế trụ hắn sao? Chẳng lẽ mặc cho hắn tùy ý làm bậy sao?"
 
"Không có! Thiên hạ hôm nay không ai là đối thủ của hắn." Yến Truy Tinh thật khẳng định lắc đầu nói: "Đáng tiếc nhân gian không có nơi dung thân cho ta, nếu ta luyện thành ma công cũng không phải không có cơ hội làm đối thủ của Dược Thiên Sầu, nhưng cơ hội bị ta bỏ lỡ, hiện giờ hắn sẽ không tiếp tục cho ta thêm cơ hội nào, không giết ta chắc chắn hắn sẽ không dừng tay."
 
Văn Thanh nhất thời khóc rống lên, Yến Truy Tinh nhẹ nhàng đẩy nàng ra, xoay người hướng mặt đất vung tay, vết máu trên mặt đất lập tức hóa thành tro bụi, sau đó
 
[email protected]
 
Lưu lại một câu: "Ta phải đi, nàng cùng Vân nhi nên bảo trọng." Toàn thân hắn toát ra hắc sát, đảo mắt liền biến thành bộ dáng của Thủ Trần, thân hóa hư ảnh loáng bay ra ngoài, vẫn nghe tiếng khóc của Văn Thanh trong cung, hắn hít sâu một hơi, nhanh chóng bay về hướng Yêu Quỷ Vực.
 
Đúng như lời hắn nói với Văn Thanh, hiện tại Dược Thiên Sầu quyền thế ngập trời, muốn tìm được hắn chỉ là chuyện sớm hay muộn, nhân gian hiện giờ đã không còn nơi cho hắn dung thân, hiện giờ hắn đã không còn đường lui. Biện pháp duy nhất chính là nghĩ biện pháp trốn tới Ma giới để tu luyện, đợi cơ hội thành thục trở ra báo thù. Nếu thật sự không được, hắn không để ý thật sự hoàn toàn mở ra thông đạo Ma giới, thả quần ma trong Ma giới đi ra tàn sát nhân gian bừa bãi. Đương nhiên, vì Văn Thanh cùng Yến Vân, còn có mẹ của hắn cùng muội muội, không đến thời điểm cuối cùng hắn sẽ không làm như vậy.
 
Bất quá lần này hắn đi Yêu Quỷ Vực cũng không phải không chút cậy vào, sự cậy vào duy nhất chính là hắn đã thay đổi dung mạo, kỳ vọng có thể lừa dối để tiếp cận nhấp khẩu Ma giới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
 
Lần này đi Yêu Quỷ Vực, có thể nói tìm không ít thời gian, chủ yếu chính là lãng phí trên lộ trình. Hắn không ngừng né tránh tu sĩ tu chân giới, trọng yếu hơn là hắn không dám phi hành quá nhanh làm bại lộ tu vi của chính mình, vì lần tránh thế lực các nơi điều tra, hắn cũng phải đi đường vòng không ít.
 
Chờ sau khi chạy tới Yêu Quỷ Vực, đã là chuyện mấy ngày sau. Vừa lao vào cảnh nội của Yêu Quỷ Vực, trong lòng hắn liền bắt đầu run sợ, nghe trong Yêu Quý Vực tràn đầy yêu quỷ, sợ là sợ gây ra động tĩnh sẽ kinh động Dược Thiên Sầu, dọc theo đường đi hắn vô cùng cần thận, hắn đang đánh cuộc, hắn cũng không thể không đánh cuộc thêm một lần. Đương nhiên, vẫn phải để lại đường rút lui, đó chính là vừa gặp Dược Thiên Sầu liền lợi dụng Huyết Độn bỏ chạy...
 
Nhưng thật kỳ quái chính là bên trong Yêu Quỷ Vực thật im lặng đến đáng sợ, không hề có một chút thanh âm. Hắn một đường trốn trốn tránh tránh phi hành, tuy rằng nhìn thấy được không ít yêu quỷ, nhưng đều không hề phát hiện hắn, gần nửa ngày thời gian trôi qua, không hề có chút phiền toái ngoài ý muốn, điều này làm cho hắn không khỏi có chút chột dạ, thậm chí còn có ý niệm quay đầu lại chạy trốn, nhưng vẫn cắn răng, quyết định tiếp tục đánh cuộc, nói không chừng nhằm lúc Dược Thiên Sầu đi vắng khỏi Yêu Quỷ Vực, huống chi người thành đại sự làm sao có thể không mạo hiểm phiêu lưu!
 
Hắn không biết rằng Dược Thiên Sầu đã sớm truyền khắp Yêu Quỷ Vực, giám thị hết thày nhân vật khả nghi xâm nhấp Yêu Quỷ Vực. Từ ngay lúc đầu Yến Truy Tinh vừa bước vào Yêu Quỷ Vực cũng đã bị một con thụ yêu phát hiện, bởi vì lúc Yến Truy Tinh vừa đến đã chui vào trốn trong bụi cây chốc lát, có lẽ nhìn thấy cây đại thụ rậm rạp thích hợp để ẩn thân! Nhưng thụ yêu không làm kinh động hắn, chờ sau khi hắn đi xa, nhanh chóng đem tin tức truyền cho bổn địa yêu vương. Mà yêu vương cũng lấy tốc độ nhanh nhất đem tin tức truyền cho Thuận Thiên đảo.
 
"Hừ! Cũng có được tinh thần mạo hiềm như lão tử, ngươi thật sự còn dám đến đây, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào, ta xem lần này ngươi sẽ trốn chỗ nào!" Dược Thiên Sầu cười lạnh, hắn đã chờ đợi tại Thuận Thiên đảo vài ngày, vừa nhận được tin tức, Mục Thiên Kính lập tức tập trung hình ảnh của Yến Truy Tinh, có thể nói thật thần tốc.
 
Nhìn thấy một người lạ xuất hiện trong Mục Thiên Kính, tuy rằng là người khác, nhưng Dược Thiên Sầu vẫn nhận định hắn chính là Yến Truy Tinh hóa thân, người bình thường ai dám ăn no rửng mỡ chạy đến Yêu Quỷ Vực, hơn nữa còn là phương hướng chạy tới Thiên Lý hồ Thuận Thiên đảo.
 
Dược Thiên Sầu cũng không vội vàng chạy ra giết hắn, mà là lẳng lặng chờ đợi Yến Truy Tinh đại giá quang lâm. Hai lần bị Yến Truy Tinh dùng Huyết Độn bỏ chạy, đã
 
Cho hắn ghi nhớ sâu sắc, ma công Huyết Độn thật sự là quá tà môn, nếu mà chạy, ngay đối thủ trốn nơi nào cũng không biết.
 
Cho nên hắn không vội vàng đuổi giết, muốn thả Yến Truy Tinh tiến vào. Hắn thật muốn nhìn, địa vực Yêu Quỷ Vực rộng lớn như thế, Yến Truy Tinh xâm nhấp vào giải đất trung tâm cảnh nội Yêu Quỷ Vực, một khi muốn sử dụng Huyết Độn chạy trốn có thể thoát khỏi Yêu Quý Vực hay không vẫn còn là vấn đề. Nếu không thể, chỉ cần còn ở tại Yêu Quỷ Vực, chính địa bàn của mình liền có thể phát hiện được hắn, cũng không tin ngươi có nhiều tay chân gãy cụt dùng làm Huyết Độn như vậy, nhìn xem lần này ngươi chạy trốn nơi đâu.
 
Nhìn thấy Yến Truy Tinh lén lút trong Thiên Mục Kính, khóe miệng Dược Thiên Sầu gợi lên một nét cười âm hiểm, kỳ thật trong lòng hắn cũng có vài phần khẳng định, xem chừng bằng vào tu vi trước mắt của Yến Truy Tinh, sử dụng Huyết Độn còn chưa đủ sức thoát khỏi diện tích của Yêu Quý Vực, cho nên hắn mới buông xuống một cái lưới lớn, chuẩn bị ôm cây đợi thỏ.
 
Bằng vào tu vi hiện giờ của Yến Truy Tinh, dùng tốc độ nhanh nhất phi hành tới Thuận Thiên đảo, kỳ thực không dùng tới thời gian một ngày, nhưng lần này phải dùng tới vài ngày mới lén lút tiếp cận gần Thiên Lý hồ. Trên đường hắn cũng cảm giác được địa vực quá mức thọc sâu, một khi phát sinh chuyện ngoài ý muốn, chính mình căn bản không thể một lần duy nhất chạy thoát khỏi Yêu Quý Vực. Trong thoáng do dự, hắn đã có ý định đánh trống rút lui.
 
Hành động này của hắn, thiếu chút nữa nhiệt náo tới mức Dược Thiên Sầu phải đuổi theo truy giết...
 
Nhưng sau khi Yến Truy Tinh cần thận suy nghĩ, cảm thấy được nếu như muốn chạy trốn vấn đề hẳn là không lớn, chính mình từ khi xâm nhấp đến tận bây giờ còn chưa bị phát hiện, dù dùng một lần Huyết Độn cũng không thể chạy trốn ra ngoài, nhưng cũng nắm chắc trốn được. Lần này phán đoán như vậy do hắn đang tin tưởng bản thân mình còn chưa bị phát hiện, bởi vì bằng vào sự hiểu biết của hắn đối với Dược Thiên Sầu, nếu Dược Thiên Sầu thật sự đã phát hiện được chính mình tuyệt đối sẽ khần cấp chạy tới đuổi giết, thế nào còn có thể chờ tới bây giờ.
 
Phán đoán của hắn rất đúng, nếu Dược Thiên Sầu đột nhiên phát hiện hắn, nhất định sẽ làm như hắn nghĩ, không nói hai lời sẽ lập tức đuổi giết hắn. Nhưng hắn lại không biết là mình thi triển Ma Thần đại pháp tìm kiếm nhấp khẩu Ma giới đã gây ra động tĩnh quá lớn, làm Dược Thiên Sầu hiểu được mục đích hắn đi tới lần này, vì thế đã tính toán kế hoạch chờ cho hắn chui đầu vô lưới. Cho nên nói có một số việc định mệnh đã sắp đặt sẵn...
 
Thấy hắn lại quay lại, Dược Thiên Sầu nhẹ nhàng thở ra một hơi âm thầm chửi mắng...
 
Yến Truy Tinh ẩn núp bên Thiên Lý hồ hồi lâu, yên lặng hồi tưởng đến lối vào Ma giới, lắc mình lặng lẽ chui vào trong Thiên Lý hồ. Hắn ở trong nước quan sát bốn phía một lần, phát hiện đàn cá vẫn đang nhởn nhơ du đãng, cảm thấy được hẳn không có nguy hiểm gì, liền cầm Ma Nhận trong tay không nhanh không chậm hướng tới phương vị đã ghi nhớ chạy tới.
 
"Mẹ nó! Tên này thật là cẩn thận." Dược Thiên Sầu nhìn thấy thân ảnh biến mất trong Thiên Mục Kính chợt mắng, hôm nay kính quang tốt thì có tốt, nhưng lại không thể nhìn thấy được bên dưới nước. Yến Truy Tinh vừa chui vào trong nước, chỉ có thế nhìn thấy được Thiên Lý hồ mờ mịt, lại không thể chứng kiến được tình hình dưới nước, điều này có chút ngoài dự liệu của hắn. Hắn thu Thiên Mục Kính, đứng bên hồ, một lúc cũng trực tiếp xông vào trong hồ nước, hướng đáy hồ chìm xuống!
 
... ...