Hàn Lịch bỏ tay cô gái ra và trở về đường cũ tìm Khả Ái, anh đi hết đường lớn rồi quay lại hẻm nhỏ vẫn không thấy cô đâu, như nhớ ra điều gì Hàn Lịch chạy nhanh đến cửa hàng trang sức lúc nãy thì thấy cô đang đứng ở đấy, vừa nhìn thấy anh cô chạy thật nhanh đến trước anh cô nói:
- Tôi biết cậu sẽ quay lại đây tìm tôi! Hiii...
Cô còn chưa nói hết câu Hàn Lịch đã ôm chầm lấy cô, giọng anh lo lắng nói:
- Sao cô không nắm chặc tay tôi?
Hàn Lịch cũng không biết hiện tại bản thân anh lại có cái loại cảm giác này, trong lòng không yên khi chưa tìm gặp cô, Khả Ái đưa tay vỗ nhè nhẹ lên lưng Hàn Lịch cô nói:
- Được rồi, được rồi! Chúng ta trở về thôi, cũng khuya lắm rồi lỡ An Nhi thức giấc không thấy tôi lại khóc!
Lần này cả hai cùng nắm tay trở về, không khí xung quanh trở nên mát mẻ lạ thường, khi tâm trạng của bạn tốt thì nhìn mọi vật xung quanh đều tốt cả! Hiện tại đối với Hàn Lịch mọi thứ xung quanh cậu ta dần được điểm tô thêm màu sắc không còn là trắng đen như lúc trước.
Đêm đó cả hai người đều có giấc ngủ say và những giấc mơ đẹp, sau kỳ nghĩ Khả Ái gửi An Nhi lại cho Lý Hân chăm sóc cô đi công tác tận 3 ngày, vừa ôm An Nhi vào lòng cô vừa nói:
- An Nhi của mẹ rất ngoan và giỏi, biết tự chăm sóc bản thân rồi nè, mẹ đi công tác về sẽ có quà cho An Nhi của mẹ nhé!
- Dạ vâng ạ, con yêu mẹ!
- Hôn mẹ nào...chu oa...oa...umm oa... yêu con! An Nhi nhờ vào cậu hết!
Lý Hân cười nói:
- An Nhi qua dì, đi đi.... không lại trễ giờ đấy! Có tớ rồi yên tâm đi!
Nhìn thấy cô bạn cứ bịn rịn con gái không muốn rời đi, Lý Hân lại giục:
- Nhanh đi, trễ rồi kìa!
Khả Ái hôn An Nhi thêm lần nữa rồi lên taxi đến biệt thự của Hàn Lịch đón cậu ấy.
Ở biệt thự sau khi nghe điện thoại của lão Hàn, cậu có chút không vui, vừa nhìn thấy Khả Ái đang đi vào cậu liền nói:
- Cô đến trễ 15 phút!
- Tôi xin lỗi, giờ cao điểm nên khó đón taxi, giờ chúng ta đi được chưa cậu?
Hàn Lịch gật đầu rồi đi ra xe, lần này đi công tác chỉ có Alex, Hàn Lịch và thêm vài người vệ sĩ trong đó có Khả Ái.
Điểm đến đầu tiên là trở về nhà chính ở B thị, họ Hàn là một gia tộc đứng nhất nhì trong nước về nhiều mặt! Cũng gần 3 tháng rồi cậu chưa về cụ Hàn Đức nói lần này cậu còn không về thì ông sẽ từ cậu luôn, Hàn Lịch là một tổng tài bá đạo, nhưng với ông nội Hàn thì yêu thương vô đối, ông là nhất!
Từ khi ba mẹ cậu bị tai nạn giao thông mất thì ông cụ Hàn Đức đóng vai trò vừa làm cha vừa làm mẹ của cậu nhóc chỉ mới 4 tuổi này, và chú Nhất là trợ lý kiêm quản gia của ông trong suốt thời gian nuôi dạy cậu nhóc Hàn Lịch ngần ấy năm! Và lần này gọi cậu ấy về trước nhất là do mấy tháng rồi cậu chưa về nhà và việc thứ 2 là ông cụ Hàn muốn kết thông gia với ông bạn già Lê Ân, ông Lê có cô cháu gái học bác sĩ mới về nước và đang làm việc tại bệnh viện của gia đình họ Lê, con bé cũng đáng yêu nên ông mới gọi gấp thằng cháu nội về nhanh như vậy
Về phần Hàn Lịch khi cậu đến biệt thự cũng 5h chiều, còn định về nhà chính đón ông thị ông cụ bảo đến nhà hàng ông đang đợi, vậy là Hàn Lịch lên đồ đến nơi hẹn với ông cụ, Khả Ái lúc nào cũng bên cạnh của anh giờ cô chuyên nghiệp hơn sẽ giữ khoảng cách nhất định đảm bảo an toàn cho cậu chủ mà không làm ảnh hưởng đến quá trình giao tiếp của cậu ta với những người xung quanh! (Thực chất từ ngày nắm tay đêm đó mỗi lần nghĩ đến cô thấy ngại, nên tự Khả Ái tạo khoảng cách với Hàn Lịch, còn về phía Hàn Lịch anh thấy cô đặc biệt tránh tiếp xúc gần anh, luôn tránh anh nếu có cơ hội! cả ngày nay anh cực kỳ khó chịu với thái độ của Khả Ái!)
Khả Ái theo sau Hàn Lịch tiến vào căn phòng sang trọng, mùi thơm của thức ăn làm cho cô phải hướng mắt vào những món trên bàn, mười mấy món nào cá, thịt, hải sản.... ôi mẹ ơi! từ lúc xuống máy bay đến giờ vẫn còn chưa được ăn, Khả Ái thu hồi ánh mắt đi tới đứng gần nhân viên phục vụ gần đó. Hàn Lịch không tình nguyện đi đến ngồi cạnh cô gái được ông cụ Hàn giới thiệu là Lê Dinh nữ bác sĩ ở bệnh viện TT Ông cụ Hàn đứng lên giới thiệu qua một loạt, Khả Ái nhìn sơ thôi cũng hiểu ý của ông cụ Hàn là gì, cô để ý thấy Hàn Lịch trên mặt không biểu hiện gì cả không vui cũng chẳng buồn đối xử với Lê Dinh tiểu thư như tiếp một vị khách, còn bên này hai ông bạn già lên kế hoạch cho hai cháu đi nghĩ dưỡng, hình như là 2 ngày tới họ đi biển! Khả Ái thầm cảm thán giàu có khác muốn đi đâu thì xách ba lô lên mà đi thôi! Cái bụng của cô nó cứ cồn cào thật khó chịu đói đến hoa cả mắt mà bữa ăn vẫn chưa xong gần 9h hơn rồi, cô chịu hỏi nổi ghé vào tai nữ tiếp viên bên cạnh nói gì đó rồi mở cửa bước ra ngoài! Cô bước ra cửa khách sạn đi theo hướng dẫn của cô nữ tiếp viên lúc nãy thành công tìm được một xe cá viên chiên trên vỉa hè mua liền hai sâu, còn chưa kịp ăn thì giọng nói của Hàn Lịch vang lên sau lưng:
- Cô lại trốn ra đây ăn!
Miệng còn đang ngậm viên cá nóng hổi lại vừa cay, Khả Ái hai tay cô quạt quạt liên tiếp ở cái miệng, Hàn Lịch bước nhanh tới trước không ngần ngại mà thổi khí vào cái miệng đá mở lớn của cô, hành động này của Hàn Lịch thành công làm cho Khả Ái bị điểm nguyệt mất 5 giây, đến khi cô ý thức được lùi về sau thì "khụ....khụ...." trên mặt và cả bộ vest đen của Hàn Lịch ôi thôi! cứu tôi....cứu tôi.... Khả Ái lại ho không ngừng, cô vừa ho vừa rút cái khăn có thêu hai chữ Hàn Lịch ra lau cho cậu ấy! Những hành động này vô tình được cô bạn bác sỹ lúc nãy thấy, sau đó cô ta xoay người đi vào trong không biết suy nghĩ chuyện gì nhưng khóe môi đã nâng lên một đường cong khá đẹp!