Trong cơn say Hàn Lịch đã nói ra tất cả, Khả Ái hiểu
cậu ấy đã đau khổ như thế nào khi âm thầm chịu đựng một mình. Cô xót xa ôm Hàn Lịch vào lòng, rồi ngủ quên khi nào không hay, gần sáng cô xuống lầu chuẩn bị canh giải rượu và làm thêm bữa sáng cho hai người, An Nhi thì cô nhờ Lý Hân sang đón và đưa đi học.
Khi Hàn Lịch thức dậy cũng đã 8h sáng, nhìn chén canh giải rượu trên bàn, anh thấy trong lòng lân lân, Khả Ái từ phòng bếp đi lên trên tay còn bưng thêm một mâm đồ ăn nóng hổi, cô nhìn anh cười nói:
- Anh ngồi đi, uống hết chén canh giải rượu rồi hả ăn sáng!
Hàn Lịch đi đến phía sau cô ôm trọn cả người Khả Ái, hít lấy hương thơm từ trên tóc cô anh nói:
- Anh muốn ngày nào cũng được như thế này!
Cô cười nói:
- Thì ngày nào đầu bếp cũng nấu cho anh còn gì, không những vậy còn thay đổi thực đơn liên tục nữa mà!
Hàn Lịch vùi đầu vào tóc cô càng sâu hơn, anh nũng nịu nói:
- Không... không...anh muốn em nấu cho anh, anh muốn em ôm như thế này vào mỗi buổi sáng! Cưới nhé em, chúng ta cưới nhau đi! Đồng ý làm vợ anh nhé!
Khả Ái bất ngờ trước tình huống này, cô chưa từng nghĩ qua Hàn Lịch lại cầu hôn cô! Thấy cô đứng bất động Hàn Lịch càng ghì chặc cô hơn, anh nói giọng chắc nịch:- Nếu em không đồng ý, anh sẽ ôm em như thế này luôn!
Khả Ái nhìn xung quanh sau đó cố gắng đẩy tay Hàn Lịch ra nhưng không thành công, cô nhẹ giọng nói:
- Anh buông em ra trước đi, mấy người làm đang nhìn kìa, em nghĩ chúng ta cần thời gian nhiều hơn để thuyết phục ông nội Hàn, anh cũng muốn có sự chúc phúc của ông mà đúng không? Và còn một việc nữa!
Cô nhìn thẳng vào mắt Hàn Lịch, cô nói:
- Em biết lúc này đây anh đang rất khó xử, mấy ngày qua chắc anh suy nghĩ nhiều lắm, anh nghĩ là do ông nội bức ép nên Doanh Doanh mới ra đi và đoạn tình cảm đó hóa thành nỗi hận bị chôn vùi suốt mấy năm qua, nhưng giờ anh đã biết được sự thật rồi....vậy anh có muốn tiếp tục đoạn tình cảm đó hay không?
Hàn Lịch cắt ngang lời cô nói, anh nắm chặc tay cô, kích động nói:
- Không, không Khả Ái... đừng em đang muốn chúng ta dừng lại đúng không? Em có bất công với anh quá hay không chứ! Đúng thật, khi nghe ông nói anh có dao động, vì tin tức đó đến với anh quá bất ngờ, nhưng chưa bao giờ anh có suy nghĩ muốn quay lại với Doanh Doanh cả, em không tin anh sao?
Khả Ái ôm lấy Hàn Lịch, cười dịu dàng nói:
- Nếu em muốn dừng lại đã không đứng đây cùng anh tìm cách để thuyết phục ông nội Hàn. Em khẳng định với anh rằng qua việc lần này chúng ta thống nhất với nhau sau này dù có xảy ra chuyện gì thì giữa chúng ta sẽ không có bất cứ bí mật nào cả, có chuyện gì thì có thể nói ra để cùng nhau tìm cách giải quyết chứ không phải âm thầm lặng lẽ chịu đựng như thế này!
Hàn Lịch ôm chầm lấy Khả Ái, anh hôn cô thật sâu, anh nhìn cô tràn đầy hạnh phúc cười nói:- Anh hứa, anh xin hứa! Sau này sẽ không bao giờ ps chuyện như vậy nữa! À
con chuyện này nữa!
Khả Ái nhìn anh như muốn hỏi thì anh cười gian manh, sau đó ấn điện thoại
gọi cho Alex báo chủ tịch bận công tác nên hôm nay không đến công ty! Cậu ta sẽ thay anh chủ trì, Khả Ái đứng bên cạnh liền hỏi:
- Hôm nay anh không có lịch đi công tác!
Hàn Lịch cười nói lớn:
- Anh nói có là có em quên rồi.
Anh đi thẳng lên phòng, Khả Ái cũng chạy đuổi theo phía sau, cô vừa bước vào phòng thì đã bị Hàn Lịch bế lên, cô giựt mình nói:
- Đùa kiểu gì vậy, thả em xuống soạn quần áo cho anh!
- Không, công tác là phải phục vụ em cả ngày hôm nay!
- Á... lưu manh... thả em ra...á không cắn nhột lắm... đừng... nhột...... đừng
cắn...
Bàn tay hư hỏng của Hàn Lịch đang không ngừng xoa nắn đôi bầu ngực của cô, anh đã thành công lột hết quần áo của hai người trong vòng chưa đầy 1 nốt nhạc, tiếng rên khe khẽ bên tai của Khả Ái càng làm Hàn Lịch thích thú hơn, bên ngoài vẫn là không khí nhộn nhịp của buổi sáng, nhưng bên trong căn phòng tràn đầy ái muội hai thân thể đang quấn lấy nhau không rời, không biết qua bao lâu Hàn Lịch vẫn cứ siêng năng cày bừa trên người cô, anh không ngừng muốn cô hết lần này đến lần khác, mệt quá cô ngủ đến tận tối.