Tình Yêu Của Lục Tổng

Chương 45: Chuyển dạ




“ Dạ con không thấy vất vả ạ, chỉ có điều tới giờ vẫn còn hơi nghén thôi mẹ" Tô Thiên Tuyết cười cười đáp lại.

Đời này Tô Thiên Tuyết cũng coi như không có gì phải hối tiếc. Tuy có lúc không được chồng mình yêu thương, nhưng bù lại những người xung quanh thì ai cũng dành tình yêu thương vô đối cho cô.

Khiến cô nhất thời xúc động mà mắt hơi đỏ lên, phảng phất một tầng nước mỏng ở mắt.

“ Con không khỏe sao, sao lại khóc rồi ” Trương Quế Mai sợ con dâu khó chịu ở đâu liền sốt vó lo lắng.

Ngay cả Lục Bách Ngôn ngồi bên cạnh cũng ân cần dỗ dành, hỏi han vợ mình.

“ Em sao vậy? Không khỏe ở đâu hả? ” anh một chân khụy gối ngồi bên cạnh chân Tố Thiên Tuyết.

“ Con không sao đâu mẹ, hai người đừng lo. Chỉ là có hơi xúc động thôi ạ. ” cô vội lau đi một tầng nước mắt chưa rơi xuống kia.

“ Mẹ có dặn bà vú chưng tổ yến cho con bồi bổ

“ Bách Ngôn con đi vào lấy cho vợ ăn đi ” con trai bây giờ chính thức thành con ghẻ.

Lục Bách Ngôn không uất ức mà còn cảm thấy rất vui. Hiện tại làm chân sai vặt cho vợ cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Anh làm cả đời này cũng được nữa là.“ Nóng đó, để anh đút cho em ăn ”

Chưa tới 10 giây anh đã bưng ra một chén yến nóng hổi, vừa mới được chưng xong. Ở dưới chén còn lót thêm cái đĩa be bé đủ để bưng chén yến lên mà không bị nóng tay mình.

“ Tôi tự ăn được mà " Tô Thiên Tuyết thấy ba mẹ chồng vẫn đang ngồi ở đây nên có hơi ngại.

Thế là Lục Bách Dịch liền kéo vợ mình ra ngoài sân hóng gió trả lại không gian cho vợ chồng con mình hòa hợp với nhau.

“ Để thằng Ngôn đút cho con ăn, ba mẹ đi ra ngoài sân hóng gió một lát ”



Nói xong mới biết mình hơi lố xíu, giờ này mới có 2 3h chiều vẫn còn hơi nắng thì gió ở đâu ra chứ. Khéo lại đen thêm vài bậc, nhưng không sao miễn sao cho hai đứa nhỏ có không gian riêng với nhau thì hai ông bà chịu khổ một chút cũng không sao.

Ba mẹ đã đi để lại không gian riêng cho hai người. Lục Bách Ngôn cũng tranh thủ tận dụng cơ hội, ngồi lên kế bên Tô Thiên Tuyết. Tay thuần thục múc từng muỗng yến rồi nhẹ nhàng thổi qua, sau đó mới dầm đút cho cô ăn.

Tô Thiên Tuyết cũng quan sát hết thảy hành động đó của anh. Bất giác cô mĩm cười, trong lòng cũng không còn bộn bề những suy nghĩ tiêu cực.

“ Em cười gì vậy? ” Lục Bách Ngôn thấy vợ nhìn mình rồi cười, liền muốn trêu chọc một chút.

“ Không có gì, chỉ coi anh thổi đến chừng nào thì mới cho tôi ăn đương nhiên cô sẽ không nói thật những gì mình đang nghĩ.

“ Vậy sao, anh còn tưởng em bị vẻ đẹp trai của anh hấp dẫn đấy!”

“ Từ khi nào anh lại tự luyến như vậy! ” hình tượng người đàn ông trong lòng cô đã chính thức sụp đổ.

“ Điều đó ai cũng biết mà "

“ Ngoan nào, aaaa” anh trực tiếp xem cô như là em bé kén ăn, dỗ dành đủ đường.

"Ưm "

Tô Thiên Tuyết không đôi co với anh, đồ ăn ngon vẫn không thể bỏ lỡ. Huống hồ đây còn là tâm ý của mẹ chồng dành cho cô. Đương nhiên cô phải ăn để còn có chất nuôi hai đứa bé trong bụng nữa chứ.

“ Ngon không em? ” nhìn cô thích thú khi ăn, anh cũng vui trong lòng.

"

“ Ngon, rất ngon"

Nếu cô thích như vậy, anh sẽ tìm mua thêm vài loại yến hảo hạn có nhiều chất dinh dưỡng cho bà bầu. Ngày nào cũng sẽ chưng tẩm bổ cho cô thêm.



Nhưng ăn chưa được bao lâu, vào một buổi tối của 2 tuần sau Tô Thiên Tuyết thấy có dấu hiệu hơi lạ xuất hiện.

Bình thường cô đi vệ sinh cô đều sẽ được Lục Bách Ngôn dìu vào tới nơi. Nhưng hôm nay thấy anh đi làm về trễ cô cũng không nỡ đánh thức anh dậy mà một mình xuống giường.

Chuyện xảy ra vào lúc cô đi vệ sinh xong rồi đi ra giường ngủ lại. Nhưng vừa mới ra khỏi cửa nhà vệ sinh, Tô Thiên Tuyết lại nghe một tiếng “ bụp " như có gì đó vừa vỡ ra. Cùng lúc đó bụng cô bắt đầu đau âm ỉ, còn không đứng vững được nhưng cũng may cô bấu chặt vào cánh cửa nhà vệ sinh gắng gượng kêu Lục Bách Ngôn thức dậy.

“ B...Bách ...........Ngôn... tôi đau bụng quá " cơn đau chỉ mới kéo đến nhưng trán cô đã đổ mồ hôi rất nhiều, nhìn qua cũng biết cô đang đang đến cỡ nào.

“ Ưm... vợ à em sao vậy! " Lục Bách Ngôn bị tiếng kêu của cô đánh thức ngay lập tức.

Thấy vợ mình đang đứng ngay cửa nhà vệ sinh ôm bụng liền bay xuống giường ngay lập tức.

“ Đ...Đau quá, có thể tôi sắp sinh rồi " cô bấu chặt vào tay Lục Bách Ngôn làm cho phần da thịt của anh hẳn đỏ lên rất rõ, nhưng anh không cảm thấy đau mà lại lo lắng cho cô nhiều hơn.

“ Để anh đưa em đi bệnh viện ” anh nhanh chóng bế bổng cô lên, lập tức chạy xuống lầu.

Trong lúc chạy cũng hét lớn lên đánh thức mọi người dậy để giúp đỡ một tay. Tài xế riêng cũng nhanh chóng chuẩn bị xe chở hai người vào bệnh viện. Còn ba mẹ anh thì chuẩn bị đồ đạc rồi vào bệnh viện sau đó.

Lúc ba mẹ Lục vào bệnh viện thì con dâu cũng đã được đưa vào phòng sinh. Bên ngoài là Lục Bách Ngôn với ba mẹ và anh trai của Tô Thiên Tuyết.

Tô Thiên Tuyết vừa được Lục Bách Ngôn đưa đến bệnh viện là ba mẹ anh cũng gọi điện thông báo cho bên anh chị sui. Rồi họ liền tức tốc chạy vào coi tình hình.

Nhìn con rể ngồi ở ngoài chờ mà căng thẳng, hai tay đan vào nhau bấu chặt đến mức run rẩy, Thạch Linh cũng đi lại trấn an con rể mình.

“ Con đừng lo, phụ nữ sinh nở đều sẽ như vậy. Chắc chắn con bé sẽ bình an, mẹ trong con vuông thôi " bà vỗ vỗ vai an ủi.

“ Nếu con biết sinh con đau đớn như vậy, con sẽ dùng biện pháp an toàn. ” đột nhiên Lục Bách Ngôn bật khóc nức nở, hai bên gia đình nhìn điệu bộ lo lắng ngốc nghếch của anh mà phì cười một phen.