A Ly thấy Lộ Kiêu Dương không chỉ bóc tôm cho mình, mà còn đút cho mình, hỏi: "Mẹ, mẹ thật tốt với bảo bảo."
"..." Lộ Kiêu Dương nghe thấy thế, nở nụ cười, tiểu gia hỏa này thật là đáng yêu, "Thế này mà gọi là đối tốt với con à! Mẹ liền bóc một con tôm cho con!"
Cô nghĩ thầm, trước đây mình đối xử thật tệ với thằng bé mà!
Từ nhỏ Lộ Kiêu Dương đã sống rất hạnh phúc, cho nên không muốn thấy đứa nhỏ đáng thương như thế!
A Ly cầm lấy tôm, "Con bóc cho mẹ này."
"..."
Tay của cậu quá nhỏ, con tôm màu đỏ ở trong tay cậu lớn như vậy, cậu bóc trông có vẻ rất tốn sức, Lộ kiêu Dương nhanh chóng cầm lấy, nói: "Được rồi, đừng đâm vào tay con đó! Con ngoan ngoãn ngồi đi, không cho phép nhúc nhích, hử?"
Tần Phong đứng bên cạnh Thẩm Trường Hà, nhìn một màn này, có lẽ thật sự đã lâu rồi không thấy được hình ảnh này! Vành mắt có chút đỏ lên, anh lấy mắt kính xuống, lau nước mắt.
Sau đó mới nhìn về phía Thẩm Trường Hà chậm chạp không đi vào, nhắc nhở: "Thẩm tiên sinh."
Lúc này Thẩm Trường Hà mới đi tới.
Lộ Kiêu Dương thấy anh, giải thích: "Anh đã đến rồi à! Tại vì A Ly quá đói bụng, nên tôi dẫn thằng bé đi ăn trước, anh làm gì thế?"
Nói đến đây, cô có chút chột dạ, thật ra là cô quá đói, cũng không biết anh đang làm cái gì, nên không có ngây ngốc chờ.
Nhưng Thẩm Trường Hà vẫn gật đầu đồng ý, "Ừ, cũng không biết A Ly tham ăn, đức hạnh giống ai."
Lộ Kiêu Dương bối rối, ngài đang lén lút mắng tôi sao?
Cô đưa khăn cho anh, bảo anh lau tay, sau đó giúp anh đặt chén đũa xuống.
A Ly ngồi ở một bên, nhìn Lộ Kiêu Dương, "Mẹ, sao mẹ lại tốt với ba ba như vậy?"
Lộ Kiêu Dương vừa gắp đồ ăn cho Thẩm Trường Hà, vừa nói: "Mẹ lấy cho ba con một cái chén là đã tốt với ba con à! Sau này lúc mẹ không có ở nhà, con phải chiếu cố ba con thật tốt, mắt ba con không thấy..."
Thẩm Trường Hà đang cầm khăn lau tay, nghe đến đó, đột nhiên dừng lại.
"Nước." Anh lên tiếng, trực tiếp cắt lời Lộ Kiêu Dương.
Lộ Kiêu Dương lập tức lấy nước đưa cho anh.
Thấy Thẩm Trường Hà cố ý chuyển đề tài của cô, cũng không có tiếp tục nói về việc này.
A Ly ngồi ở giữa, nhìn Lộ Kiêu Dương, lại nhìn Thẩm Trường Hà, lẽ nào mắt của ba lại không thấy được nữa sao?
Nhưng mà buổi chiều ba còn nhìn thấy mà.
.....
Sau khi ăn xong, Lộ Kiêu Dương và A Ly vào phòng chiếu phim xem tivi, cô muốn xem hết mấy bộ phim mà tối qua cô chưa xem xong, kết quả A Ly lại dính vào cô, cô thật sự không thể xem mấy bộ phim tình cảm, nên đành phải cùng A Ly xem《 Cuộc thi thơ ca 》.
Muốn chờ cậu buồn ngủ rồi đi xem, sau đó A Ly không buồn ngủ, nhưng cô buồn ngủ.
Cô nói: "A Ly, chúng ta đi ngủ được không?"
A Ly nói: "Được ạ!"
Cậu nói cậu sẽ nghe lời, đúng là vô cùng nghe lời.
Lộ Kiêu Dương mang theo A Ly trở về phòng, đi tắm rửa.
Lúc đi ra, cô mặc đồ ngủ, thấy A Ly ngồi ở trên giường, ôm gà vàng nhỏ, bởi vì là món quà của Lộ Kiêu Dương, nên bây giờ cậu không nỡ buông ra.
Lộ Kiêu Dương ôn nhu nói: "A Ly, hôm nay mẹ ngủ cùng con, con có vui không?"
Tiểu gia hỏa khẳng định là rất vui vẻ nha!
Không biết tại sao, nhìn vật nhỏ này vì mình mà vui vẻ, nội tâm của cô lại có cảm giác thỏa mãn.
"Nhưng mà đây là giường của bảo bảo."
Lộ Kiêu Dương không ngờ, mình ngủ cùng cậu, cậu sẽ không vui?
"Mẹ không thể ngủ giường của con sao?"
Lộ Kiêu Dương hoàn toàn không hiểu được.
Cô quyết định rút lại câu nói cậu đáng yêu!
Tiểu A Ly thấy Lộ Kiêu Dương sắp nằm xuống, ngạc nhiên nói: "Mẹ ngủ cùng ba đi ạ! Mau sinh thêm em trai em gái cho bảo bảo."
( Canh ba kết thúc, cuối tuần vui vẻ nha! Ngủ ngon! Hôm nay mệt mỏi quá, chương 1 cập nhật sai tên, đã sửa lại rồi. Yêu mọi người!)