Dạo gần đây cô thường nghe từ trong miệng người ta nói về mình, nhưng cô chưa từng thấy tận mắt, bây giờ trông thấy, mới phát hiện ra, kỳ thật mình cũng không có gì thay đổi!
Cô vẫn là cô.
Hai người đang nói chuyện, thì một con vật màu xanh chạy ra.
Thấy Lộ Kiêu Dương, nó liền chạy đến bên chân Lộ Kiêu Dương, mở to con mắt màu xanh nhạt, nhìn Lộ Kiêu Dương.
Lộ Kiêu Dương nhìn vật nhỏ lông nhung này, nói: "Công Chúa?"
Annie nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, nói: "Lộ gia, chị còn nhớ nó sao?"
Thậm chí ngay cả tên cũng nhớ!
Lộ Kiêu Dương cười nói: "Không nhớ."
Nhưng trước đây, cô luôn có một ước mơ, nếu như nuôi thú cưng, thì sẽ gọi nó là Công Chúa.
Lộ Kiêu Dương vươn tay, ôm Công Chúa lên, nói với Annie: "Vậy mà chị lại có nuôi mèo, sao em không nói cho chị biết."
"Em thấy chị cái gì cũng không nhớ, nên mới không nói cho chị biết. Chị yên tâm, em có cho nó ăn mà." Annie đưa tay, sờ sờ Công Chúa, nói với Lộ Kiêu Dương: "Nhưng mà, nó vẫn rất dính chị! Rõ ràng em mới là người cho nó ăn mỗi ngày."
Lộ Kiêu Dương ôm Công Chúa, đi xung quanh trong nhà.
Có thể tự bản thân mình thực hiện được tất cả ước muốn, thật ra là một chuyện vô cùng khó khăn.
Nhưng cô không nghĩ tới mình đã làm được.
"Căn nhà này có đắt tiền không?"
Lộ Kiêu Dương vừa đi vừa hỏi.
Vị trí này, điều kiện xung quanh...
Annie nói: "Dạ, căn nhà này còn nợ tiền thế chấp, và phải trả lại mỗi tháng, nhưng gần đây công ty thua lỗ rất nhiều tiền, Long tổng rất muốn bán căn nhà này của chị."
"..." Lộ Kiêu Dương nói: "Cái đó không được."
Annie nói: "Nhưng bây giờ chị không có nhận hợp đồng nào, nếu như chị không kiếm được tiền, thì phải chấp nhận bán căn nhà này. Trừ phi chị đi tìm Thẩm tiên sinh đòi tiền."
"..." Lộ Kiêu Dương nghe Annie nói như vậy, đột nhiên nhớ tới những lời Thẩm Trường Hà nói với cô tối hôm qua.
Cô lắc đầu dữ dội.
Không cần đâu!
Annie nhìn cô, cảm thấy rất khó hiểu. Hai người là vợ chồng, cho dù chị ấy có đưa ra yêu cầu với Thẩm Trường Hà, thì dường như cũng đâu có vấn đề gì!
.......
Từ khu nội thành trở về Thẩm gia, Lộ Kiêu Dương từ trên xe bước xuống, sau đó Lộ Kiêu Dương thấy được Thịnh Thư Hành.
Thịnh Thư Hành đã mượn nơi này của Thẩm Trường Hà, anh ấy đang quay MV cho album mới của mình ở đây.
Anh đeo kính râm, đứng ở nơi đó, vừa cao vừa soái.
Bởi vì sáng nay đã bỏ lỡ một lần, Lộ Kiêu Dương đã hối hận cả buổi sáng, bây giờ thấy T thần, Lộ Kiêu Dương trực tiếp đi qua chào hỏi: "T thần!"
Thịnh Thư Hành nghe thấy giọng nói, quay đầu nhìn cô.
Vừa nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, anh rất vui vẻ, ồ, ai đây?
Không phải là cái người kéo anh lên hotsearch ngày hôm qua sao?
Anh nói: "Xin chào, Thẩm phu nhân."
Lộ Kiêu Dương nhìn Thịnh Thư Hành, đây là lần đâu tiên cô được nói chuyện với thần tượng của mình ở khoảng cách gần như vậy, hơn nữa, nhìn dáng vẻ của anh, hình như anh còn quen biết mình.
Hiện tại đa số mọi người khi nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, đều rất chán ghét cô.
Thịnh Thư Hành thì không.
Lộ Kiêu Dương nhìn anh, chỉ cảm thấy người đàn ông này thật là đẹp trai, không hổ là nam thần của cô.
Cô kích động nói ra điều mình suy nghĩ từ sáng đến giờ: "Xin chào, T thần, em là fan của anh, đã thích anh từ rất lâu rồi, anh có thể ký tên cho em được không ạ?"
Thịnh Thư Hành bắt chước giọng điệu của cô, "Xin chào, Lộ gia, tôi cũng là fan của cô, cũng thích cô từ rất lâu rồi, cô có thể ký tên cho tôi được không?"
Lộ Kiêu Dương lúng túng, "Em nói nghiêm túc đấy."
Nam thần của cô vẫn không đứng đắn như cũ.
Thịnh Thư Hành nói: "Tôi cũng nói nghiêm túc."
"..." Trợ lý đạo diễn đi tới, nói: "Thịnh tổng, có thể bắt đầu rồi."
Vừa rồi bọn họ vẫn đang dựng bối cảnh, hiện tại máy móc đã được bố trí xong, nhân viên kỹ thuật ánh sáng, tất cả đều đã vào vị trí.
Lộ Kiêu Dương hỏi: "Các anh đang quay phim sao?"