Toàn Bộ Cá Khô Đều Thuộc Về Miêu Vương Phi

Chương 85




Hạ Mộc lúc này đối diện đôi chân dài trên màn hình cười ngây ngô, nghe tiếng nhất thời có cảm giác hổ thẹn như rình coi bị bắt quả tang.

Cô hoảng trương run rẩy muốn đóng cửa sổ, nhưng thế nào cũng nhấn không trúng nút tắt trang web, không thể làm gì khác hơn là nhấn nút tạm dừng video, sau đó xoay người, nỗ lực dùng thân thể che ánh mắt của hùng ấu tể.

"Ta ta ta đang xem tuyên truyền hậu trường của Hải Ngạn Tảng Sáng!"

Hạ Mộc chột dạ nhìn kỹ Đoạn Tử Đồng, như là ở sau lưng ẩn dấu một bài kiểm tra thất bại.

Nhưng kỹ thuật che giấu của cô đã bỏ qua chênh lệch chiều cao, hùng ấu tể nghiêng đầu, lướt qua vai cô, thấy được hình ảnh đang tạm dừng trên màn hình –

Là cận cảnh chính diện khuôn mặt của Thi Tầm!

Đoạn Tử Đồng: "..."

Trứng Cuốn điện hạ dùng tốc độ ánh sáng xụ mặt bánh bao, không chút nào che giấu tâm tình bất mãn.

Trong lúc chiến tranh lạnh con mèo ngốc chủ động đến mượn máy vi tính lên mạng nội bộ, cư nhiên chính là vì nhìn ngôi sao điện ảnh lớn lên giống sủng vật này.

Nông cạn!

Ấu trĩ!

Không có ánh mắt!

Phát hiện hùng ấu tể thần sắc không đúng, Hạ Mộc nghi hoặc xoay người nhìn màn hình, đối diện khuôn mặt của Thi Tầm, nhất thời càng xấu hổ...

"Ta, ta chỉ là muốn nhìn một chút trong đoạn video này, những cảnh ngươi diễn thay có quá rõ ràng hay không."

Đoạn Tử Đồng hơi nghiêng đầu liếc nhìn cô, dáng vẻ phối với mô tả 'ta tức giận',.

"Thực sự!" Hạ Mộc xoay người, khom lưng một tay chống trên bàn, mở video.

"Ngươi xem a Quyển Quyển, rất nhiều cư dân mạng cũng đoán ra thế thân là ngươi, trong video có ngươi từ toàn cảnh nhận ra dáng người của ngươi, độ nhận dạng vẫn rất cao, ngươi sau khi về nước có gặp phiền phức hay không?"

Đoạn Tử Đồng sững sốt, lập tức khom người nhìn về phía màn hình, đôi mắt hoa đào lười biếng khó có được hiện ra vẻ hồi hộp.

Hạ Mộc không kịp né tránh, hùng ấu tể từ phía sau gần kề, hoàn toàn vây lấy cô vào trong ngực, gần kề lưng cô, khoảng cách gần gũi có thể cảm thụ được hơi thở của đối phương.

Khí tức của đỉnh cấp thú nhân săn mồi, vây quanh tuyến thể tê dại sau cổ Hạ Mộc.

Hạ Mộc cả người căng thẳng, lại không muốn có vẻ phản ứng quá độ, chỉ có thể cưỡng chế bản năng phòng vệ, căng thẳng thân thể, đứng bất động.

Nhưng mà video còn dài đến 3 phút 46 giây....

Đoạn Tử Đồng mỗi một lần hô hấp, Hạ Mộc liền nhịn không được rụt cổ một cái.

Thời gian được kéo dài giống như nửa thế kỷ, Hạ Mộc cảm thấy bản thân sắp nổ tung rồi!

Bỗng nhiên, bàn tay ấm áp của Đoạn Tử Đồng, phủ lên bàn tay đang cầm chuột của con mèo ngốc, thao túng ngón tay cô, kéo tiến độ video trở về phía trước, tìm kiếm hình ảnh của bản thân.

Hạ Mộc: "..."

Không thể nhịn!

Cô cố sức rút tay ra.

Đoạn Tử Đồng một tay chống mép bàn, cô không có cách nào dễ dàng giãy ra được, chỉ có thể trong không gian nhỏ hẹp rụt cổ xoay người, đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Quyển Quyển, hay là ngươi ngồi xuống xem đi..."

Nghe vậy, đôi tử thanh thấu từ màn hình dời xuống, chuyển hướng khuôn mặt cô.

Hạ Mộc lập tức cúi đầu, thắt lưng tựa vào mép bàn, biên độ lớn ngửa ra sau khiến cô rất khó chịu, hùng ấu tể trước mắt cũng không có ý lui lại.

"Ta đi rót cho ngươi ly sữa nóng?" Hạ Mộc muốn 'đào thoát' tự nhiên một chút.

Đoạn Tử Đồng lần đầu tiên đến gần khuôn mặt của con mèo ngốc như vậy, thần sắc hoảng loạn xen lẫn một tia ôn nhu, làm cho người ta có cảm giác được yêu thương.

Giọng nói từ tính chậm rãi chảy vào trong tai con mèo ngốc: "Hạ Mộc."

"Làm gì?" Hạ Mộc ngẩng đầu, tim đập như trống đánh.

Đoạn Tử Đồng khẽ liễm đôi mắt, từng chữ nghiêm túc tuyên bố với cô: "Môi cô ngươi tróc da rồi."

Hạ Mộc: "..."

Cô có thể chém chết hùng ấu tể sao?

"Ta đây thoa chút son dưỡng ẩm đi..." Nể mặt quần thể người hâm mộ của vương trữ quá khổng lồ, Hạ Mộc kiềm chế phẫn nộ, đặc biệt dũng cảm cúi đầu trước thế lực tà ác.

Đoạn Tử Đồng buông xuống ánh mắt, nhưng không có ý thả cô ra, dừng vài giây, khẽ nâng hàng mi dài, đôi tử đồng thâm tình ngưng mắt nhìn con mèo ngốc, chân thành lên tiếng: "Ta mới vừa thoa son dưỡng ẩm."

Hạ Mộc: "..."

Nhìn hùng ấu tể vẻ mặt chăm chú muốn đem son dưỡng ẩm trên môi mình cống hiến ra một nửa, Hạ Mộc không thể nhịn được nữa mà trợn trắng cả mắt.

Thoa son dưỡng ẩm loại chuyện này, cô không chấp nhận dùng môi chuyền môi!

"Ta tự mình đi thoa một chút là được rồi!"

Hạ Mộc đẩy hùng ấu tể ra! Đẩy ra hùng ấu tể! Nhưng thế nào lại đẩy không ra...

Tay phải của cô dùng sức đặt trên vai trái của Đoạn Tử Đồng, nhíu mày nói: "Quyển Quyển, buông tay."

Đoạn Tử Đồng chán nản đứng dậy, con mèo ngốc lập tức chạy trối chết ra cửa.

"Này."

Nghe hùng ấu tể không kiên nhẫn gọi lại, Hạ Mộc vẫn ngoan ngoãn dừng bước, xoay người.

Đoạn Tử Đồng lê dép, chậm rãi đuổi theo vài bước, nhấc đôi chân dài, lười biếng tựa vào khung cửa, tóc xoăn rủ xuống cổ áo, giống như tùy ý hỏi cô: "Ngươi thích mẫu người như thế nào? Giống như sủng vật sao?"

Hạ Mộc bĩu môi, sau khi bị hùng ấu tể tẩy não, hiện tại nhắc tới sủng vật, cô đã nghĩ đến Thi Tầm...

Cô nghiêng đầu nhíu mày suy nghĩ một chút, chăm chú hồi đáp: "Ta rất thưởng thức những người có thành tích bơi lội xuất sắc!"

Đoạn Tử Đồng: "..."

Tuy rằng không muốn tùy thời tùy chỗ nhắc đến chuyện chán nản này, nhưng trong kỳ hạn giao hẹn, cô chỉ còn lại hai buổi học bơi lội, đã không có cách nào kéo dài nữa.

Thành tích của học viên mỗi tuần đều có di động, mỗi lần huấn luyện, bình thường thành tích đều sẽ được ghi vào hồ sơ nếu như điểm số của hai lần này, vẫn là điểm không như trước, như vậy, tất cả xem như xong.

Ba ngày sau, trong buổi huấn luyện bơi lội, Hạ Mộc lôi kéo hùng ấu tể đi tìm huấn luyện viên, khẩn cầu dùng hình người để kiểm tra.

Trước đây gần bốn tháng huấn luyện không hề tiến triển, huấn luyện viên đối với việc Đoạn Tử Đồng dùng thú hình, cũng cơ bản không ôm bất luận hy vọng gì, sau khi khước từ, cuối cùng đồng ý với Hạ Mộc dùng hình người thử huấn luyện một buổi.

Nhưng hắn không thể vi phạm quy định, cho nên không ghi lại thành tích.

Hạ Mộc thấy hắn không chịu lui thêm một bước, chỉ có thể thỏa hiệp nói lời cảm ơn.

Mặc trang phục lặn, lặn xuống đáy biển, ở hình người, Quyển Quyển bơi lội thành thạo, trực tiếp tiến vào hạng mục huấn luyện thứ sáu.

Dưới sự hướng dẫn của huấn luyện viên, Đoạn Tử Đồng bắt đầu bơi nước rút, cùng chuyển hướng, các loại huấn luyện trung cấp.

Liên tiếp nhìn điện hạ làm 'trứng đà điểu ngẩng đầu trong nước', biểu hiện của điện hạ lúc này, quả thực khiến Hạ Mộc cảm động.

Quả nhiên, chỉ cần chọn đúng đối phương, tất cả tiến triển sẽ đi theo phương hướng chính xác.

Bởi vì các hạng mục bơi lội không thể dùng vũ khí hoặc thiết bị cung cấp dưỡng khí, Đoạn Tử Đồng mỗi mấy phút đồng hồ phải lên bờ một lần.

Thời gian nín hơi không thể so với khi dùng thú hình, nhưng linh hoạt linh hoạt lại đề cao rất nhiều.

Có lợi có hại.

Hạ Mộc không quá để ý thời gian nín thở, nhìn Quyển Quyển từng bước hoàn thành tất cả yêu cầu của huấn luyện viên, trong lòng tràn ngập hy vọng.

Sau khi kết thúc huấn luyện buổi sáng, huấn luyện viên khen ngợi khiến Trứng Cuốn điện hạ tự tin hơn rất nhiều.

Huấn luyện viên cũng nhiệt tình mười phần, buổi chiều đã bất đầu huấn luyện đối chiến.

Hạ Mộc làm trợ lý huấn luyện, chỉ có thể mang theo mặt nạ dưỡng khí, bàng quan trong nước.

Một số trợ lý huấn luyện bắt đầu công kích Đoạn Tử Đồng, hạ thủ ngoan lệ, nhìn qua không lưu tình chút nào.

Hạ Mộc ở một bên thầm lau mồ hôi, cũng may Quyển Quyển thân thủ không khiến cô thất vọng, sức bật dưới nước không chút trở ngại, không cần tốn nhiều sức đã 'kết liễu' những trợ lý huấn luyện kia để lên bờ.

Một giờ trước khi huấn luyện kết thúc, Đoạn Tử Đồng hoàn thành nội dung thi thử.

"Cho đến bây giờ chưa từng thư thái như thế." Sau khi lên bờ, huấn luyện viên tháo kính bơi, ngửa đầu hít sâu một hơi, cảm khái: "Lúc đó nên lập một kế hoạch huấn luyện trong ba tháng mới đúng, hài tử này trời sinh không thích hợp dùng thú hình lặn xuống nước, thực sự là uổng phí nhiều tinh lực a."

Hạ Mộc sâu sắc chấp nhận, vội vàng tháo mạt nạ dưỡng khí, tiến lên khuyên bảo: "Ngài nói không sai, lão sư, Quyển Quyển trong vòng một ngày đã hoàn thành nội dung thi thử vốn cần hai tháng, điều này chứng tỏ thiên phú của nàng nằm ở đây.

Ngài có thể kết hợp tình huống thực tế, từ buổi sau để Quyển Quyển tham gia bài kiểm tra chính thức, sau đó tính vào thành tích, như vậy nhất định sẽ làm thượng cấp có cái nhìn mới, hà tất tiếp tục lãng phí hai tháng?"

Huấn luyện viên dở khóc dở cười đối với sự chấp nhất của tiểu cô nương này, lắc đầu thẳng thắn nói: "Không phải ta không muốn đồng ý với ngươi, nhưng bản thân ta không có quyền hạn này, hạng mục kiểm tra thủy chiến của Đoạn Tử Đồng là phải dùng thú hình, ta không có cách nào thay đổi, nếu như ghi nhận thành tích không xác thực, công việc của ta cũng sẽ mất."

Trong lòng Hạ Mộc nhất thời trầm xuống, đôi mắt mèo màu hổ phách trở nên ngập nước.

Huấn luyện viên vừa nhìn thấy liền mềm lòng, uyển chuyển nhắc nhở cô: "Nếu như ngươi thực sự muốn lập tức thay đổi hình thái tham gia kiểm tra, tốt nhất là để học viên tự mình đi đề nghị với tổ trưởng, tổ trưởng của hạng mục bọn ta vẫn rất tôn trọng ý kiến của vương trữ Phục Áo."

Hạ Mộc biết hàm ý trong lời nói của hắn, đây là muốn điện hạ sử dụng danh nghĩa vương thất.

Cô cũng không quản được phương pháp này có thích hợp hay không, tan học sau khi huấn luyện xong lập tức cố sống cố chết kéo lấy Đoạn Tử Đồng, chỉ còn kém lăn lộn dưới đất: "Quyển Quyển! Cùng ta cùng đi xin tổ trưởng đi, huấn luyện viên nói hắn nhất định sẽ cho ngươi mặt mũi!"

Trứng Cuốn điện hạ không nhìn 'vật trang trí con mèo ngốc' đang treo trên cánh tay, hờ hững cự tuyệt: "Mẫu hậu nói, lạm dụng đặc quyền là sỉ nhục."

"Chỉ một lần này thôi!" Hạ Mộc đã không quan tâm đ*o lý gì nữa, nội tâm đã dự định một khóc hai nháo ba thắt cổ.

Đoạn Tử Đồng nghiêng đầu nhìn cô, nghiêm túc giáo dục: "Vui sướng hư vinh mang đến chỉ là ảo ảnh."

Hạ Mộc nghe không hiểu, sững sốt trừng mắt, sau đó mới phản ứng kịp, hùng ấu tể là đang phê bình cô, 'quá xem trong thành tích, tham hư vinh'.

"Người xem như vì ta một lần này đi!" Hạ Mộc lắc đầu hoàn toàn rơi vào trạng thái khóc lóc om sòm: "Một lần! Một lần thôi! Ngươi theo ta đi tìm tổ trưởng! Hiện tại phải đi ngay!"

Hùng ấu tể thời kỳ trưởng thành, một khi nổi loại sẽ giống như một tảng đá mất thăng bằng, cố chấp đến không thể tưởng tượng.

Đoạn Tử Đồng phụng phịu mặt bánh bao, tiếp tục kéo vật trang sức con mèo ngốc, đi về nơi ở của bản thân.

"Tổ trưởng tổ thủy chiến rất nhanh sẽ tan tầm!" Hạ Mộc kéo không được hùng ấu tể, không thể nhịn được nữa bắt đầu đe dọa: "Ngươi còn đi về nhà, ta sẽ cắn ngươi!"

Đoạn Tử Đồng dừng bước, nghiêng đầu cười một tiếng, lay động con mèo ngốc, một thân long lân tử sắc 'xoẹt' một tiếng, toàn bộ 'ra vỏ', sau đó khóe môi cười xấu xa, đưa đến cánh tay đến bên miệng con mèo ngốc: "Ngươi cắn."

Hạ Mộc: "..."

Cắn rồi cả hàm răng đều sẽ rơi hết!

"Ngươi rốt cuộc có đi không!" Đã không có thời gian để hùng ấu tể tùy hứng nữa, Hạ Mộc thần sắc trở nên nghiêm túc.

Đoạn Tử Đồng xoay người, nghiêng đầu nhìn cô: "Không đi thì thế nào?"

Hạ Mộc chậm rãi nhắm mắt lại, không thể tránh được nhỏ giọng tiết lộ: "Ngươi nếu như không đi, qua chín ngày nữa, ta phải về nước rồi, sau này cũng sẽ không gặp lại ngươi nữa."

Đoạn Tử Đồng bất ngờ không kịp đề phòng, kinh ngạc trợn to mắt.

Một trận trầm mặc, điện hạ khó có thể tin thấp giọng hỏi cô: "Không bao giờ gặp lại ta nữa? Chỉ bởi vì thành tích bơi lội của ta kém?"

Hạ Mộc: "Không phải, thật ra ta căn bản không quan tâm thành tích của ngươi..."

"Ngươi là nghiêm túc sao?" Ánh mắt Đoạn Tử Đồng nhìn cô thất vọng nay chưa từng có.