Chương 45: Nói nhảm (2)
Chương 45: Nói nhảm (2)
Trang 1 bên nhàm chán dựa vào ghế nhìn Vũ, cô thật không nghĩ tới tên trước mắt này đúng là rủ cô qua đây chỉ để lấy dùm cuốn sách. Phải kiềm lòng dữ lắm, Trang mới không ra tay đánh Vũ 1 trận.
Huân cũng là như vậy, nếu không phải đánh không lại. Cậu đã ra tay đập thằng c·hết bầm trước mắt này 1 trận rồi. Biết mình đã đùa quá trớn, Vũ liền vội vàng xin lỗi sau đó nói ra lý do mời họ tới đây.
''Thật ra tao mời tụi mày tới đây là để giải thích cho tao về thứ này cơ.''
Nói rồi Vũ đưa tay chỉ vào dòng chữ cấp độ, Huân và Trang nhìn rõ liền quay đầu nhìn về nhau. Cảm nhận được sự nghi ngờ trong mắt đối phương, 2 người không hẹn mà gật đầu sau đó đồng thanh hỏi:
''Mày đến từ trường phái thực chiến sao?''
''Hả trường phái gì??''
Nhìn khuôn mặt vô tri của Vũ, Huân cùng Trang cảm giác bọn họ suy đoán gần đúng rồi. Thế là cả 2 bắt đầu lên lớp phổ cập cho Vũ, từ đây cậu trai mới nhận trong dị nhân cũng chia ra 2 trường phái khác nhau.
1 bên nghiên về nghiên cứu chuyên sâu về sức mạnh của dị nhân, sau đó tạo sơ đồ phân chia cấp độ của dị nhân. Hơn nữa trường phái này còn luôn đề cao việc khai thác hết sức mạnh đột biến trong gen của các dị nhân, những người này được gọi là phái Nghiên Cứu.
1 bên khác lại được ngược lại, bọn họ đề cao việc sử dụng năng lượng Ki từ bản thân cũng như là môi trường xung quanh dị nhân. Cùng với đó bỏ qua không quá đề cao khái niệm cấp độ giữa các dị nhân, mà ưu tiên việc lợi dụng sức mạnh đột biến như 1 là món v·ũ k·hí. Cũng từ đây mà bọn họ phát triển ra các loại võ thuật cũng như kỹ thuật phát huy tối đa sức mạnh của họ. Những người này được gọi là phái Thực chiến.
''Xem ra mày đúng là đến từ phái thực chiến rồi, nếu không thì làm sao cấp độ dị nhân vẫn không nắm kỹ cơ chứ.'' Huân như chắc mẫm không ngừng gật đầu.
Trong khi Vũ còn đang tiêu hoá lượng thông tin vừa mới nạp vào, thì Trang đã bắt đầu phát thảo 1 chút cái gọi là bản phân chia ra cho Vũ.
''Nhìn kỹ này, thấy cái hàng dưới cùng chứ. Đây là cấp độ của chúng ta hiện tại, cấp độ 10 mày nghe được từ này nhiều rồi phải không. Nhưng có biết tại sao chúng ta gọi là cấp 10 không?''
''Bởi vì chúng ta còn chưa kiểm soát được năng lực của mình.''
''Đúng 1 nữa, đúng là chúng ta chưa kiểm soát được năng lực nhưng vẫn còn 1 nguyên nhân khác. Đó chính là cơ thể của chúng ta vẫn chưa thể nạp Ki từ bên ngoài vào.''
''Hả còn có vụ đó nữa sao...''
Trang còn chưa kịp giải thích thì đã bị Huân nói chen vào:
''Đúng vậy! Mày hãy tưởng tượng cơ thể chúng ta lúc này là 1 cái thau, khi sử dụng năng lượng chúng ta tiêu hao đều là Ki trong cơ thể của chúng ta. Nhưng khi nguồn Ki này cạn kiệt, chúng ta lại giống như 1 gáo nước bị lũng vậy không thể tiếp nạp Ki bên ngoài bổ sung vào. Mà phải đợi cơ thể tự sản sinh ra Ki làm đầy. Đây mới chính là nguyên nhân chúng ta vẫn còn ở cấp 10.''
Vũ như đặt chân đến 1 thế giới mới, cậu không nghĩ đến còn có chuyện sâu xa đến như vậy. Nhưng đột nhiên Vũ nghĩ tới 1 điều, bản thân cậu đã có thể cảm nhận được Ki rồi, vậy cấp độ của cậu tính là gì???
''Vậy cái gọi là 3 gạch tính là sao??''
Trang lần này dành quyền trả lời trước:
''Cái này đơn giản thôi, giống như mày đi đầu tư vậy làm gì có chuyện bỏ hết trứng vào 1 rổ phải không. Để phòng ngừa cơ thể mất kiểm soát do quá nhiều Ki tập trung vào 1 chỗ, cơ thể mày sẽ tự động sản sinh ra những khoang trống để phân chia hợp lý lượng Ki. Hơn nữa đây còn là 1 cơ hội cho mày cường hoá cơ thể tạo ra những siêu năng lực khác nhau.''
''Cái gì còn có thể như vậy..''
''Không có gì phải bất ngờ a! Mày nghĩ chúng ta lúc đầu làm sao có siêu năng lực, không phải là đẩy cơ thể đến cực đoan để nó tự động biến đổi thích nghi a, mấy cái kia cũng là như vậy. Chỉ là nếu mày muốn thăng cấp năng lực lúc đầu, hay tạo ra năng lực mới thì phải có phương pháp luyện tập riêng mới có được.''
''Vậy các cấp độ này chính là đại biểu lượng Ki trong cơ thể sao?''
''Có thể xem là như vậy, phái nguyên cứu quy định 1 tên dị nhân cấp độ 10 sẽ có lượng Ki trung bình 100 và tối đa là 1000 khi đã max 3 gạch. Sau đó là cứ gấp 10 lần số trước liền ra cấp độ sau. Nhưng đến cấp độ 5 đã có sự khác biệt, chỉ là mấy thứ này lại được đưa vào tuyệt mật chỉ khi mày đạt tới cấp độ 6 mới được biết tới thôi.''
''Xem ra đạt tới cấp 6 mới tính là bước chân vào giới dị nhân sao.'' Khuôn mặt Vũ lúc này cực kỳ nghiêm túc, hơn nữa cậu cũng hiểu tại sao phái thực chiến lại xem thường khái niệm cấp độ này.
Cuối cùng chỉ là đo số lượng Ki dự trữ trong người sao mấy thứ này làm sao nói lên được khả năng chiến đấu của đối thủ chứ. Cho dù 1 tên dị nhân có chỉ số đạt tới 1000, nhưng không hề có kinh nghiệm chiến đấu thì khi gặp 1 tên lão làng cho dù không có siêu năng lực, thì cũng đi bán muối thôi.
Hơn nữa chắc gì năng lực đột biến của dị nhân đó có thể dùng trong chiến đấu chứ, nói đâu xa hoạ sĩ Phái Ân là 1 ví dụ điển hình. Ông ta là 1 dị nhân cấp 9 có khả năng tạo ra màu mực từ cơ thể của mình, những màu mực này ngoại trừ cực bám giấy ra liền không còn khả năng nào khác.
Hơn nữa hắn chưa từng đọc qua thông tin Thái Ân thể hiện ra 1 năng lực nào khác hay là đi qua hầm ngục bao giờ. Vũ cũng không biết tên đấy có phải giả ngu hay không, nhưng từ bề ngoài nhìn vào thì tên này xem ra không tìm ra được phương pháp thức tỉnh năng lực khác hoặc là thất bại trong quá trình.
Cũng có thể gã này thuần tuý không muốn dính dáng đến chém g·iết, nhưng tại 1 thế giới mà tại nạn có thể ập tới bất cứ lúc nào, điều này cũng không khỏi quá vô lý.
Vũ sau đó thở dài tiếp tục lật sang 1 trang khác, lần này là đề cập tới các môn võ thuật cổ truyền được phái thực chiến phát triển trong thời gian dài.
Được tạo ra với mục đích phát huy tối đa năng lực của dị nhân, song theo thời gian thứ này đã được bổ sung thêm 1 thứ khác mà về sau trở thành lý do chính được mọi người theo học.
Đó là cảm nhận cũng như khai thác sử dụng năng lượng Ki có xung quanh môi trường, đối với các dị nhân cấp độ thấp đây không khỏi là cọng cỏ cứu mạng của bọn hắn.
Dù sao ở cấp độ 10 lượng Ki dự trữ trong cơ thể dị nhân cũng không nhiều, năng lực lúc đó cũng không quá mạnh. Nếu không có trang bị bên ngoài hỗ trợ, vậy bọn hắn cũng đừng nghĩ sống sót trong hầm ngục.
Nhưng theo thời gian võ cổ truyền cũng không giữ được vị thế của mình nữa, bởi vì theo thời đại phát triển võ cổ truyền cũng bắt đầu xuất hiện những tệ nạn thứ mà làm cho những người mới không dám học.
1 võ cổ truyền mất thời gian quá lâu để thành thạo, khác với võ hiện đại ngày nay đã được tinh giản chỉ giữ lại những đòn thế t·ấn c·ông cũng như sử dụng Ki cho nhiều mục đích khác.
Võ cổ truyền yêu cầu người mới phải dành thời gian với những bài tập nhập môn, sau đó bắt đầu với những bài luyện quyền cơ bản rồi mới bắt đầu tập vào những đòn thế dùng Ki. Thời gian trung bình để học những thứ này tốn của người ta ít nhất 3-4 năm để thành thạo. Trong khi võ hiện đại tốn 1 năm là đã có thể quen thuộc rồi.
Thứ 2 nhiều môn võ cổ truyền chỉ tập trung được vào 1 năng lực nhất định, khác với võ hiện đại do đã bị tinh lược những thứ không cần thiết cho nên nó gần như thích hợp với mọi loại năng lực của dị nhân.
Và điều cuối cùng thứ là cho võ cổ truyền gần như trở thành thứ dùng để biểu diễn hơn là chiến đấu, bởi vì tư tưởng bảo thủ của các võ sư truyền thống. Họ không truyền dạy những tuyệt kỹ hay môn võ này 1 cách rộng rãi, mà chỉ có cách thành viên trong gia đình hay là võ sinh đã theo 1 thời gian mới được học.
Cũng bởi vì tính bí ẩn như vậy, mà võ cổ truyền gần như biến mất khỏi tầm mắt đại chúng. Hơn nữa bởi vì đã biến mất trên võ đài quá lâu, môn võ này gần như bị mọi người xem như 1 thứ chỉ dùng để lè mắt thiên hạ mà thôi.
Nếu không phải vẫn còn 1 số võ sư tâm huyết, đứng ra chỉ dạy cũng như xung phong giải quyết các hầm ngục, gắng gượng đỉnh lấy cả cái nền võ thuật này 1 thời gian dài.
--------------------------------
._. chương sâu giải thích về quái vật cũng các trang bị và các thế lực nữa là xong.