Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 133




Nếu nói Kỳ Bách Trữ không thất vọng chính là giả, nhưng cũng không còn cách nào.

- Người mà các vị muốn tìm, đại khái ba ngày sau sẽ có kết quả.

Quý Hủ cảm giác mình đợi không được ba ngày, hắn đã đem tên tuổi của Tần Nghiễn An báo cho Kỳ gia, bọn họ đều chưa nghe nói qua người này.

Quý Hủ đành đổi lại cách hỏi:

- Anh có biết người đem đàn trâu dị hóa về là ai không?

- Ông chủ của Vinh thị.

Đáp án này toàn bộ người trong Vân Hải thị đều biết.

Ông chủ Vinh thị? Chẳng lẽ hắn đã đoán sai?

Quý Hủ có chút chần chờ:

- Anh gặp qua ông chủ kia sao? Trông như thế nào? Có gì đặc thù?

- Tôi chưa gặp qua hắn, nhưng nghe qua không ít lời đồn đãi về hắn. Hơn một tháng sau cuối thời hắn đột nhiên xuất hiện trong Vân Hải thị, nghe nói biết bay, còn bị nổi điên không định giờ, thực lực rất mạnh, không thể trêu chọc, ai gây ra ai chết.

Kỳ Bách Trữ cũng chưa nhìn thấy tận mắt, rất nhiều chỉ là tin vỉa hè, nhưng tường vây căn cứ Hạ gia bị huỷ là thật sự, tường vây cao lớn rắn chắc như vậy, rốt cục làm sao bị phá huỷ thì không ai biết.

Trái tim Quý Hủ kinh hoàng, Trì Ánh cùng Trình Mạch cũng rất kích động, vô luận theo thời gian hay là đặc thù đều không sai, khả năng là Tần Nghiễn An rất lớn.

Quý Hủ cố gắng khắc chế tâm tình vội vàng:

- Căn cứ Vinh thị ở nơi nào? Tôi đi xem.

Kỳ Bách Trữ có chút không kịp phản ứng:

- Ở khu Mẫn Hoang.. hắn chính là người mà anh muốn tìm?

Kỳ Bách Trữ kinh ngạc, sẽ không trùng hợp như thế đi? Sinh ý làm xe không có, lại đáp lên quan hệ với ông chủ Vinh thị?

- Tôi không xác định, cần trước đi xem kỹ hẵng nói.

Quý Hủ muốn đi tới chỗ phòng xe, chợt dừng lại quay đầu hỏi:

- Kỳ gia làm sinh ý châu báu, có thạch anh thiên nhiên hay không?

Lần đầu tiên gặp mặt, Kỳ Bách Trữ đã phát hiện trên người Quý Hủ mang theo không ít thạch anh, xem bộ dáng là rất thích.

- Có, nhưng mà không nhiều lắm..

Quý Hủ khoát tay, đi tới phòng xe:

- Thạch anh thiên nhiên có bao nhiêu tôi lấy bấy nhiêu, chỉ cần cấp đủ thạch anh, tôi có thể giúp xây tường vây cho trụ sở của anh.

Kỳ Bách Trữ giật mình sững sờ, hắn hoài nghi mình đã nghe lầm.

Chờ Quý Hủ lái phòng xe tới gần, hắn còn đứng nguyên tại chỗ.

Quý Hủ hạ cửa kính xe, chìm vào thế giới ý thức lựa chọn một tường vây tỉ lệ không sai biệt lắm ném ra ngoài, mặt đất chấn động, tường vây căn cứ cao năm tầng lầu trống rỗng xuất hiện, làm người trong căn cứ kinh ngạc tới ngây người.

Phòng xe khởi động, Quý Hủ lưu lại một câu:

- Chuẩn bị tốt thạch anh, tôi sẽ tới lấy sau.

Nhìn phòng xe cùng xe tải rời khỏi căn cứ, Kỳ Bách Trữ thật lâu không thể hoàn hồn.

Toàn bộ người sống sót trong căn cứ khu Đông Khẩu cũng vậy, họ ngơ ngẩn nhìn lên tường vây cao lớn vây quanh căn cứ, thật dày, cao lớn, còn có cả cổng lớn, còn rộng rãi rất nặng!

Trợ thủ của Kỳ Bách Trữ thật cẩn thận hỏi:

- Cần đóng.. cửa lớn sao?

Vừa rồi bọn họ còn đang kiểm tra trình độ tổn hại của tường vây, còn suy nghĩ nên đi nơi nào tìm kiếm thực vật dị hóa có tính dính thật mạnh, có thể làm cho tường vây càng thêm rắn chắc, không nghĩ tới tường vây tổn hại không cần tu bổ, trực tiếp liền đổi mới.

Người kịp phản ứng chạy tới bên cạnh tường vây thật cẩn thận sờ soạng, chỉ sợ chuyện này là ảo giác, Khương Hàng Anh của Viễn Hàng kiến trúc muốn xây dựng một tường vây cho một trụ sở ít nhất phải dùng thời gian một tháng, phạm vi tường vây cũng không bao nhiêu, muốn lớn hơn càng phải dùng nhiều thời gian, mà tường vây trước mắt hoàn toàn chính là trống.. rỗng.. xuất.. hiện!

- Tường vây thật sự!

- Căn cứ chúng ta thật sự có tường vây sao?

- Phải đó! Căn cứ chúng ta có tường vây!

- Sau này ban đêm không cần tiếp tục lo lắng đề phòng, tường vây cao như vậy, chúng ta rốt cục có thể an tâm ngủ ngon giấc!

Kỳ Bách Trữ cũng không để cho người khác động thủ, từng bước đi tới chỗ cổng lớn, muốn tự tay đem cửa đóng lại.

Tay đè lại cửa lớn chất liệu đặc thù, băng sương lại cứng rắn, bên tai đều là thanh âm đấu giá xây dựng tường vây trước kia. Xây dựng tường vây căn cứ cần có thời gian, muốn sắp xếp gần phía trước thì không thể thiếu vật tư cùng thế lực, từng Kỳ gia hào môn đứng đầu Vân Hải thị trước kia, sóng vai cùng Lạc gia, Bùi gia, trong ngày đấu giá cạnh tranh đều bị chen chúc tới cuối cùng.

Lạc, Bùi, Vinh, Phiền, Hạ, mới tới Kỳ, dựa theo mỗi nhà một tháng thời gian suy tính, đợi khi căn cứ Kỳ gia tạo thành, cũng đã sáu tháng sau cuối thời, khi đó Vân Hải thị chính là bộ dáng gì, ai cũng không biết, huống chi Kỳ gia có thể bảo vệ được vị trí thứ sáu hay không cũng không nhất định.

Toàn bộ thế lực của Vân Hải thị lấy việc xây dựng tường vây làm mục tiêu, bọn họ tin tưởng chỉ cần có tường vây căn cứ sẽ thật an toàn, đều tranh nhau tăng giá cả. Không ai có thể bảo chứng trong đoạn thời gian này không có thế lực khác quật khởi, chen chúc vị trí thứ sáu của Kỳ gia.

Khương Hàng Anh nắm giữ năng lực kiến tạo, là dị hóa nhân chạm tay thật bỏng trong Vân Hải thị, hắn chỉ dựa vào việc giúp người xây dựng tường vây đã có thể làm cho tiểu căn cứ của mình không lo ăn uống, trải qua cuộc sống giàu có.

Nguyên bản mọi việc tiến hành cũng rất thuận lợi, sau khi Lạc gia cùng Bùi gia xây xong căn cứ, lẽ ra là tới Vinh thị, ai ngờ Hạ gia chen chân, làm cho Khương Hàng Anh cho Hạ gia chen ngang, xếp hạng trước Vinh thị.

Vinh thị tức giận là khẳng định, nhưng Khương Hàng Anh đã nhận thù lao của Hạ gia, bắt đầu xây dựng tường vây, Vinh thị chỉ có thể nhìn tường vây chậm rãi hình thành, lúc đó Hạ gia đắc ý bao nhiêu, sau đó càng thêm khó chịu nổi.

Không chỉ là Hạ gia, ngay cả Khương Hàng Anh được nhiều người hâm mộ cũng bị ảnh hưởng không nhỏ, ông chủ Vinh thị dùng đàn trân dị hóa nói cho người của Vân Hải thị biết, trong cuối thời, tuyệt đối không có nơi an toàn tuyệt đối, đó chỉ là vọng tưởng, Khương Hàng Anh xây dựng tường vây cũng không rắn chắc như hắn khoác lác, chỉ cần một đám trâu dị hóa đủ làm cho tường vây sụp đổ!

Nguyên bản người xếp hàng chờ đợi xây dựng tường vây đột nhiên bắt đầu ép giá, Khương Hàng Anh đích xác có thể xây dựng tường vây, nhưng dùng đàn trâu dị hóa của Vinh thị cũng có thể phá huỷ, tường vây của Khương Hàng Anh không còn làm cho người ta có cảm giác an toàn, giá trị tự nhiên sẽ rơi xuống.

Kỳ Bách Trữ không biết Khương Hàng Anh có hối hận hay không, hắn ỷ vào trong Vân Hải thị chỉ có một mình hắn có năng lực xây tường, ngang nhiên bội ước, cho Hạ gia chen ngang, chọc giận Vinh thị. Hắn có thể nghĩ tới làm cho Vinh thị chờ một tháng cũng không vấn đề, dù sao cũng không có người thứ hai có năng lực xây dựng như hắn, cho dù Vinh thị không thoải mái cuối cùng vẫn phải cầu lên đầu của hắn.