Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 184




Quý Hủ đem mô hình xây dựng sẵn ném ra, dưới tình huống không đụng tới Tịnh Hoa, đem cả hoa lẫn gốc rễ dưới lòng đất cùng bùn đất cùng nhau niêm phong, trực tiếp mang đi, như vậy sẽ không cần lo lắng bị Tịnh Hoa tập kích.

Sự thật đúng như Quý Hủ suy nghĩ, Tịnh Hoa bị thuận lợi niêm phong, không hề có chút phản kháng.

Quý Hủ chạy tới bụi hoa ôm lấy hộp hình chữ nhật, hộp rất nặng, bởi vì bên trong còn có cả bùn đất, hơn nữa sức nặng của hộp, trọng lượng thật sự là không nhẹ.

Quý Hủ có thể di động nhưng lại không thể ôm đi, lại không dám nghiêng, lo lắng nếu chớp lên Tịnh Hoa nó lại bắt đầu gây sức ép bên trong không gian phong bế.

Quý Hủ ôm hộp gian nan di động ra ngoài bụi hoa, bị cành khô vấp một chút thiếu chút nữa ngã xuống, đáng tiếc vẫn là lắc lư Tịnh Hoa bên trong.

Quý Hủ cảm nhận được hộp chấn động, như có vô số viên đạn giã lên vách tường, chấn đến cánh tay hắn run lên, không dám tiếp tục ôm, chỉ có thể ném ngay tại chỗ lui nhanh về phía sau.

Hộp bị tiểu hắc đoàn liên tục va chạm, liền ngã vào trong đống tuyết.

Mí mắt Quý Hủ hung hăng nhảy dựng, còn giết thị huyết nhân làm gì, nhanh chóng mang theo Tịnh Hoa rời đi mới là cách thực hiện chính xác nhất.

- Ca! Mang theo hộp niêm phong rời đi!

Quý Hủ hô lên lời này, tay đã cầm cây dù.

Tần Nghiễn An vừa nhìn động tác của hắn liền biết hắn muốn làm gì, đây là muốn vận dụng siêu cường thạch anh!

Móng vuốt màu đen xé nát huyết nhục toàn thân thị huyết nhân trong tiếng rít gào của nó, cuối cùng là cái đầu dữ tợn đáng sợ, bị giày đen hung hăng giậm vỡ.

Sau thoáng phóng thích thô bạo, hắn lập tức xoay người bay vút tới, hai móng ma xát dưới mặt tuyết, hiển nhiên là bị thị huyết nhân làm ghê tởm, muốn lau rửa sạch sẽ hai tay.

Tần Nghiễn An một tay ôm lấy hộp phong bế, một tay ôm Quý Hủ bay lên.

Quý Hủ chứng kiến quái vật còn mấp máy, hiển nhiên còn chưa chết thấu:

- Đưa em qua đó!

Tần Nghiễn An bay vút tới, Quý Hủ ném một viên siêu cường thạch anh trong đống thịt phá nát, sau đó hai người nhanh chóng dời xa, hoạt hóa siêu cường thạch anh, huyết nhục vẩy ra, lưu lại dấu vết chói mắt dưới tuyết.

Vô luận có thể thuận lợi giá họa cho thị huyết nhân hay không, hiện trường nhất định cần xử lý.

Quý Hủ đem toàn bộ huyết nhục cùng da thịt của nhân loại vùi vào ngầm, cánh dơi khổng lồ cuốn lên tuyết đọng tát tới đây, bao trùm mặt đất, sau đó để cho Trư Trư bơi lội trên mặt tuyết, che giấu dấu chân của bọn họ.

Không động tới xe hơi nước, còn lưu nguyên tại chỗ, chờ làm xong hai người một chuột rất nhanh rời đi hiện trường.

Động tĩnh trong công viên không nhỏ, vô luận là tiếng gào thét của thị huyết nhân hay là động tĩnh nổ tung của siêu cường thạch anh, đều biểu thị bên này rất nhanh sẽ có người đi tới.

Bọn họ không kịp tỉ mỉ xử lý hiện trường, cũng không có thời gian xác nhận con thị huyết nhân kia có phải đã bị phá huỷ lực lượng nguyên hay không, chỉ đem toàn bộ huyết nhục vùi dưới đất, cho dù không chết cũng rất khó phá mở phong bế đi ra.

Tần Nghiễn An bay đi thật nhanh, giữa đường chuyển hướng, hắn cảm nhận được có cảm xúc dao động đang nhanh chóng tới gần, không thể không đổi hướng, không thể cùng bọn người kia ngay mặt đánh lên.

Một đạo hắc ảnh bay nhanh toát ra trên mặt tuyết, tốc độ rất nhanh, đuổi theo bọn họ.

- Là cuồng thi tiến giai!

Trong hai dị hóa nhân mặc bì giáp có người có thể thao tác dị quái thể, muốn dành dụm lực lượng thao tác một con cuồng thi tiến giai cũng không phải là không được.

Bọn họ bị phát hiện, tin tức Tịnh Hoa ở trong tay bọn họ tuyệt đối không thể bị chứng thực!

- Chôn hộp, không thể mang theo trên người!

Quý Hủ thả xuống một mô hình hình chữ nhật hãm sâu dưới đất, vách tường trong suốt vừa xuất hiện, Tần Nghiễn An lao xuống đem hộp phong bế trong lòng ném vào, vách tường trong suốt biến thành ngưng thật, biến mất trên mặt đất.

Tần Nghiễn An lướt qua, đại tuyết bay tán loạn, che đậy trong tuyết trắng.

Quý Hủ ném Trư Trư:

- Trốn đi, đừng đi ra!

Trư Trư lập tức đào thành động chui xuống ẩn núp.

Tần Nghiễn An lại bay thêm một đoạn, buông Quý Hủ xuống đất, cuồng thi tiến giai đã đuổi tới bên cạnh.

Tần Nghiễn An xoay người đem cuồng thi tiến giai đá bay ra ngoài.

Phía sau lại có đạo hắc ảnh đuổi theo, trên lưng bóng đen còn nằm úp sấp một người, chính là một trong hai dị hóa nhân mặc bì giáp – Bắc Đạo!

Bóng đen rơi xuống đất, thả dị hóa nhân xuống, lại là một con cuồng thi tiến giai!

Tầm mắt Bắc Đạo nhìn quét trên người Quý Hủ, lại nhìn qua nam nhân đang đánh nhau với cuồng thi tiến giai, như đang tìm gì đó.

Hắn phát hiện động tĩnh trong công viên, lập tức thao tác một con cuồng thi tiến giai cõng hắn chạy về chỗ công viên, đồng thời làm cho một con cuồng thi tiến giai khác đuổi theo người sống trong đó.

Nguyên bản hắn có thể không cần đi theo lão Thao ra ngoài bắt người, nhưng dị quái thể của hắn tử vong, bên cạnh không ai bảo hộ, hắn cần gấp một con dị hóa quái vật mới, vì vậy mới cùng đi theo ra ngoài, thuận lợi hấp dẫn cuồng thi tiến giai, đáng tiếc không phải một con mà là hai con.

Thực lực của hắn chỉ thao tác được một con, thao tác hai con sẽ thật cố sức.

Khi hắn nghe tiếng kêu thét trong công viên liền khống chế cả hai con cuồng thi, cho dù cố hết sức cũng phải đề cao chiến lực, không có quái vật dị hóa bảo hộ hắn hoàn toàn không có năng lực tự bảo vệ mình.

Khi hắn chứng kiến vị trí đóa hoa màu đen chỉ còn lại một cái hố thì biết đóa hoa bị đoạt, hiện trường một mảnh hỗn loạn, Tây Hòa mất tích, còn có dấu vết đánh nhau thật rõ ràng.

Hắn biết rõ thực lực của Tây Hòa, cho nên phản ứng đầu tiên chính là có người muốn cướp hắc hoa, Tây Hòa xuất thủ. Hiện tại hắc hoa cùng Tây Hòa cùng biến mất, hiện trường không lưu lại thi thể, cho dù bị Tây Hòa hút khô rồi cũng phải có thi thể, nhưng xe hơi nước còn nguyên chỗ, Bắc Đạo có chút xem mà không hiểu.

Hắc hoa lợi hại thế nào bọn hắn đều kiến thức qua, trừ bỏ quái vật như Tây Hòa, Bắc Đạo không nghĩ ra còn có nhân loại nào có năng lực mang đi.