Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1093




.............

Mạc Phàm lặng lẽ gật đầu, hiển nhiên không việc gì phải từ chối lời đệ nghị này, so với việc gây thù kết oán khắp nơi, thêm một cái có thể không hoàn toàn là bằng hữu, nhưng sẽ không đối mình dở thủ đoạn liền tính rất tốt.

Hơn nữa, có cả Phong Thanh Dương và Ngô Hiền làm bình phòng trong chuyến hành trình, Mạc Phàm đại khái hành động thuận tiện hơn một ít, bớt đi ánh mắt nghi ngờ xuất hiện không đâu vào đâu trong buổi yến tiếc, đối với hành thích Điền nông Đường Bá Hổ không nghi ngờ là càng thêm có lợi.

Mọi người chậm rãi ăn uống xong, Mạc Phàm và Nhàn Nhàn về khách sạn nghỉ ngơi trước một lát, còn Phong Thanh Dương và Ngô Hiền thì bận bịu đi mua sắm một chút đồ đạc ở Lý Sơn Thành, có thể là chuẩn bị cho yến tiệc của Ngô Hiền đi.

Đến chiều, hoàng hôn buông xuống, mọi người lên xe ngựa riêng của Hàn Hải Điện, phía sau yên kết hợp cơ quan động cơ hơi nước để gia tốc, bắt đầu xuất phát.

“Phàm ca, chúng ta dự định yến tiệc kết thúc sẽ đi tới Thiên Tinh Phong ở Duy Vực để trợ giúp mấy người bằng hữu đối phó một đám yêu thú. Thuận tiện đi dạo một vòng quanh Triều Ca xem một chút, tìm xem có kỳ trân dị bảo nào không”. Ngô Hiền ngồi bắt chuyện.

Bởi vì Mạc Phàm và Nhàn Nhàn nói chuyện khách sáo và ôn nhu hơn trong tưởng tượng trước đó, cho nên Ngô Hiền mang theo mấy phần tiêu dao ngôn ngữ, cũng không có giấu diếm ý định của mình, trực tiếp nói ra nguyên bản kế hoạch sau khi yến tiệc kết thúc.

Dọc theo đường đi nói chuyện với nhau, Mạc Phàm dần dần đọc vị tính cách sơ bộ, Phong Thanh Dương tiết tháo chính nhân quân tử, sở học nho nhã rất có chừng mực, gắn một hiệp lên trán. Còn vị này Ngô Hiền thì cực kỳ hảo sảng vô tư.

Nàng là nữ thiếu chủ, cũng là trong sáu điện chủ nhi tử nữ hài duy nhất, đối với các loại ngoại giao đến nói, thường thường rất được người ta ưu ái. Hơn nữa, nàng trời sinh duyên dáng dễ gần, tính tình thật sự có chút để Mạc Phàm cảm thấy giống như một người em gái nhỏ.

Hai người này tại Mạc Phàm nhận thức, trước mắt nếu không có cái gì biến động, xác thực có thể kết bạn.

“Vậy các ngươi thì sao? Phàm ca, các ngươi đã có kế hoạch gì chưa, có cái nào khó khăn nhiệm vụ của Hàn Hải Điện phân phó cứ nói đừng ngại. Ta có thể vì ngươi trợ giúp”. Ngô Hiền bất chợt dò hỏi.

Mạc Phàm diễn kĩ hành động cũng rất không tệ, vì hơi e ngại linh nhãn của Phong Thanh Dương rất chuẩn, có thể trực tiếp nhìn ra mình đến yến tiệc liền có nhiệm vụ bất chính, nên hắn khéo léo lái luôn sang chủ đề của Ngô Hiền, vừa miệng nói:

“Trước mắt chúng ta không có kế hoạch gì. Nhưng khoảng một thời gian tới, có lẽ đợi sắp xếp ổn định lại, ta dự định tiến vào Trung Châu lịch luyện một phen”.

“Lịch luyện Trung Châu?”. Ngô Hiền nghe mà kinh hãi đứng lên.

“Phải a, ngươi kích động như vậy làm gì?”. Mạc Phàm gãi đầu một cái.

“Phàm ca, bộ ngươi không biết ở Trung Châu là vạn phần nguy hiểm sao? Cha ta cũng tuyệt đối không có lá gan mò đến Trung Châu thăm dò chứ đừng nói lịch luyện”. Ngô Hiền ngoài dự liệu kích động nói ra.

Thông qua phản ứng của nàng, đoán chừng Trung Châu có lẽ thực sự phi thường đáng sợ, phải có lý do nhân loại thế giới này mạnh như vậy mà vẫn kiêng dè, nhường cho yêu ma khu vực càng rộng lớn nhất, màu mỡ nhất trên bản đồ.

Lúc này, Phong Thanh Dương mở miệng nói: “Mạc đạo hữu, Trung Châu có bí cảnh mê giới rất nhiều, khó khăn không phải chỉ hoàn toàn là vấn đề lực chiến đấu, mà nó càng cần đạo tâm vững mạnh, một khi ngươi bị ma ý lung lay, lạc vào thế giới yêu ma chân chính sẽ không còn nhận thức được mình là người hay yêu, càng vĩnh viễn không có đường trở ra”.

Mạc Phàm sờ sờ cằm, lâm vào suy tư trong giây lát, sau đó hỏi lại: “Nói như thế, Phong huynh, ngươi tựa hồ rất có kinh nghiệm ở địa phương này?”.

Phong Thanh Dương thành thật gật đầu, truyền đạt lại: “Lúc trước ta cũng có tại một đoạn thời gian chiếu cố cùng mấy vị bằng hữu của các tông môn ở Đông Châu đi vào Trung Châu”.

Nói đến đây, Phong Thanh Dương hơi ngập ngừng dừng lại một chút, khuôn mặt bày biện vài điểm đen chua xót, hổ thẹn noi: “Là ta làm thất vọng vi sư rồi, có lỗi với Quỷ Cốc Tông đạo hạnh tổ tông gây dựng, không chiếu cố tốt bọn hắn. Ban đầu dự tính là 5 năm sinh hoạt, nhưng đoán chừng bị lạc bên trong mê giới cũng mất hơn 100 năm, đoàn người 11 tông môn trên 200 nhân sĩ bao gồm tông chủ, phó tổng chủ, hộ pháp, thành viên chủ chốt các loại... nhưng đến khi trở ra, hết thảy ta bảo vệ được chỉ còn 13 người, thực sự là một ải thiên phương dạ đàm”.

Trong khoảnh khắc, Mạc Phàm có chút trầm trọng trầm mặc.

Lấy thực lực của Phong Thanh Dương, thêm vào càng đông nhân sĩ hỗ trợ, vậy mà cũng gặp khó khăn đến cường độ này. Phỏng chừng lần trước hắn có thể băng ngang Trung Châu, xuyên một mạch từ Đông Châu sang Tây Châu, mười phần là nhờ vào Tử Lộc.

Không có Thần Thụy Tường Thú hảo cảm, không có Ngọc Diệm Kỳ Lân bản lĩnh, Mạc Phàm khả năng không có dễ dàng như vậy xuyên qua.

“Kì thật cũng không phải ta muốn đi vào chỗ chết lắm, nhưng ta càng cần nhiều lực lượng cường đại, hi vọng có thể trong lịch luyện tìm được một chút kỳ ngộ cùng cơ duyên. Phong huynh, Ngô tiểu muội, chẳng giấu gì hai người, ta càng có một cái đại địch cực kỳ mạnh mẽ đang chờ trực, ngồi chờ thì trước sau cũng sẽ chết, chi bằng có chính mình mạo hiểm đổi lấy thực lực càng cường đại”. Mạc Phàm nhìn thoáng qua Phong Thanh Dương cùng Ngô Hiền, chậm rãi nói rõ tình huống của mình cho bọn hắn biết.

Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi bí mật đều đem nói ra, chủ yếu là nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tiến vào Trung Châu.

Ngô Hiền tay che miệng, ngơ ngác không thể ngờ được, trên thế giới này có mấy người có thể để Hàn Hải Thẩm Tước dồn vào chân tường như thế?

Chẳng lẽ đối phương là cái nào đó cấp bậc sử thi cực mạnh sao? Liệu Thanh Dương ca có thể đánh bại được?

Phong Thanh Dương thở dài một hơi, mở miệng nói tiếp: “Bất quá, Mạc đạo hữu, ta không khuyên ngăn ngươi đừng đi vào, đâu có là có chỗ tốt cho cảm ngộ của ngươi. Ta chỉ có thể nhắc nhở ngươi một chuyện, tốt nhất nên cân nhắc tuyển thêm người hỗ trợ, lập một đội đi có thể càng bảo đảm hơn, tuyệt không nên đi một mình”.

Hắn tự nhiên sẽ không ngỏ ý giúp đỡ Mạc Phàm, một chút chuyện, nếu muốn nhờ người ta sẽ tự nhờ, mà lại, chưa chắc nhờ giúp thì Phong Thanh Dương có thể giúp được, biết đâu ‘đối phương’ mà Mạc Phàm nói, lại chính là Phong Thanh Dương một người thân quen.

Những ân oán này, không xen vào vẫn là việc tốt nhất.

“Đa tạ, ta sẽ cẩn trọng như Phong huynh nhắc nhở”. Mạc Phàm gật đầu tán thành, dĩ nhiên cho rằng lời khuyên này thực sự bổ ích.

Nhưng lợi ích trước đó, tuyển ai liền trở thành vấn đề đau đầu rồi.

Là một người dẫn dắt quan hệ xã giao giữa mọi người, Ngô Hiền nhận thấy đến lúc nên đổi chủ đề, thế là mở miệng nói ra: “Phàm ca, khoan hãy nói chuyện ở Trung Châu đi, còn thời gian để tính tiếp, ban nãy ngươi nói sau khi yến tiệc sinh nhật ta kết thúc, ngươi là tạm thời không có sắp xếp gì thời điểm đó đúng không?”

“À, cái đó thì không”. Mạc Phàm lắc đầu hồi đáp.

Ngô Hiền nghe thế liền nở nụ cười vui vẻ, mở miệng nói: “Vậy thì dễ xử, chờ đến sau khi yến tiệc kết thúc, chi bằng các người cùng ta tiến đến Duy Vực giúp đỡ ngăn chặn tai nạn ở đó một phen đi. Sẵn tiện có thể cùng nhau đi mua sắm ở Triều Ca, tiện thể chuẩn bị một chút giúp ngươi đầy đủ vật liệu tiến vào Trung Châu”.

Mạc Phàm nhìn sang Nhàn Nhàn, muốn thử lắng nghe nàng một chút, nhưng nàng đã sớm mệt mỏi chìm vào giấc ngủ sâu. Dù đại bộ phận trên cơ thể là cơ quan lắp ráp, nhưng thùy não của nàng vẫn là nhân loại đơn thuần, hơn nữa, trong suốt hơn 10 ngày nay, nàng bận làm hộ pháp cho Mạc Phàm minh tu, mức độ mệt mỏi không nhiều thì ít vẫn là có.

Thậm chí lúc nãy ở khách sạn, vì lo lắng Mạc Phàm tốn tâm tư mua sắm quà cáp, nàng chủ động bỏ một chút đạo cụ lắp ráp cơ quan thuật tặng quà sinh nhật cho Ngô Hiền, không nghi ngờ là tốn thêm duy tâm chi lực, tinh thần khô kiệt, cũng không hề chợp mắt qua.

Mạc Phàm có chút chột dạ cho cái thị nữ thiếp thân này, tiện tay xoa xoa đầu nàng một cái.

Hắn nói: “Không thành vấn đề, sau yến tiệc, có thể đến Duy Vực với các ngươi một chuyến”.

..........................

Đầu tháng vừa kip đến nơi.

Toàn bộ Hàn Hải Đô Thành trở nên dị thường náo nhiệt, khách mời đông tới có khi ngàn người, mỗi một vị thế gia, tông môn, thế lực đều giăng đèn kết hoa, mang theo đầy ắp lễ vật, tại một chút Thánh Thụ trên tiên đằng trang viên càng là treo đầy bùa chúc khí vận cùng tài lộc pháp khí.

Long trọng mà ăn mừng, không thua gì lễ mừng thọ tổ tông. Không, nên so sánh với Tết Nguyên Đán ở thế giới ma pháp thì càng chuẩn hơn.

Xem ra cái này Hàn Hải Điện nữ thiên kiêm tiểu thư tại toàn bộ Siêu Duy là cực thịnh danh tiếng, khối khối nhân vật lớn nhỏ đều muốn được chen mồm vào chia một chén canh quan hệ.

.............