Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1517




.............

“Ngươi so với chúng ta đâu, ngươi càng mạnh, vì sao bọn chúng lại theo ngươi phục tùng?” Mạc Phàm tiếp tục chất vấn.

Ánh mắt của Chaos lần lượt nhìn qua Mạc Phàm, Lucifer, cuối cùng lại rơi trên người của Vĩ Linh Hoàng.

Hắn thành thật nói: “Bởi vì ta đi trước ngươi. Ta chính là Chủ Thần trong ngôi đền Tín Ngưỡng đó, người ta sẽ không đi phán xét một vị Thần, mà chỉ phán xét một cái muốn đạp Cổ Thần để nhăm nhe lên làm Tân Thần”.

Chaos sau đó thở dài một hơi, lại tiếp tục: “Ta nói rồi, ta từng đứng ở vị trí của ngươi, trong toàn bộ Hắc Ám Vị Diện năm xưa, Khởi Nguyên Tà Thần mới là đệ nhất chúa tể thu hoạch được vô số bộ hạ, mà ta thì chính là đáng ghét nhất đồng thời. Ta dùng vô hạn cách thức hạ bệ được Tà Thần, ta lên làm thay hắn, ta là một cái Tân Thần, ta diệt đi một nửa đám nô tài Tà Thần lúc bấy giờ, vậy thì không còn người nào dám nguyện ý kéo ta xuống nữa”.

Có rất nhiều người như vậy.

Không cần phải thắng qua bản thân, chỉ cần hạ người khác xuống liền được.

Mạc Phàm chết, guồng quay thế giới vẫn sẽ như cũ hoạt động, Cổ Nguyệt lên làm Thần Vương, hắn sẽ giữ cho bọn người một mạng, lúc đó khí vận bảo toàn lại lần nữa trở thành tuế nguyệt linh năng phân tán, biết đâu được lại chia nhỏ ra dần dần thành nhiều mảnh rơi xuống chỗ từng người bọn hắn đâu.

Thế giới ma pháp, ma pháp sư khác biệt những vị diện khác. Những vị diện khác thường thường tuyệt đại bộ phận thời gian sống rất trơn tru, là người cùng người ở giữa hại lẫn nhau, lừa gạt lẫn nhau, muốn tìm hướng cao nhất của đại đạo tu hành mà đi. Mà thế giới ma pháp, nhân loại từ thiên thu vạn cổ phía trước đều là bị yêu ma chèn ép, ngóc đầu liền bị giẫm xuống. Thẳng đến gần nhất thời đại Mạc Phàm, tình hình mới có khả quan hơn thay đổi.

Cấm chú pháp sư nhân loại bao đời này là lấy bảo vệ lãnh thổ làm gốc, hi sinh vì nhân loại để bảo vệ mảnh đất hỏa chủng của mình, nghĩa cử cao đẹp, cũng không có như nhân loại thế giới khác tự phân chia thế lực chém giết lẫn nhau, mỗi người đều có dã tâm giẫm đạp đỉnh phong.

Mạc Phàm, Lucifer sinh ra trong hoàn cảnh như vậy, Triệu Mãn Duyên, Mục Bạch, Mục Ninh Tuyết... cũng như thế, mọi người đều là như thế, nên góc độ quan niệm tu hành cùng những thế giới khác liền có khác biệt rất lớn.

Thế giới khác không nhất thiết phải là vượt lên chính mình, hạ thấp người ta liền được. Giống Tam Ngọt thế giới, một người không ngu, phần còn lại người ngu, vậy người không ngu liền là Thần Giả, duy nhất Chúa Tể.

Đối chiếu, theo ý nghĩa như vậy, cuộc chiến này ngay từ đầu đã liền định đoạt chạy không thoát. Mạc Phàm càng phát triển, hắn sẽ càng là ngòi nổ cho chư hầu khắp nơi phát tiết, trước sau đều sẽ muốn kéo tới hạ trạng này.

— QUẢNG CÁO —

“Ý của ngươi chẳng phải là ngươi tự coi mình là Thượng Đế, ngươi chẳng qua đi làm cái việc nên làm, cho ta thấy rõ bộ mặt thế nhân sao? Cũng để thế nhân nhìn rõ ta đây mới là kẻ đáng phải chết?” Mạc Phàm cười lạnh nói.

Chaos lắc đầu, an ủi đáp lại: “Không, ta kì thật cũng không làm gì, kể cả ta không làm hay có làm, kết quả ngươi vẫn sẽ ở đây ngày hôm nay. Sức mạnh càng lớn sẽ dẫn động thách thức càng lớn, ngươi càng đứng ở đỉnh núi cao, thì bên dưới hằng hà lít nhít người sẽ mỗi một ngày tỉnh giấc đều nguyện ý nguyền rủa tế chết ngươi, mong ngươi có một lúc nào đó sẽ trượt chân rơi ngã xuống. Ta cũng từng giống như ngươi, tất cả chúng ta đi qua Luân Hồi, bao nhiêu kiếp rồi thì sẽ cảm thấy nó là cỡ nào bình thường”.



“Vậy cho nên, ngươi để ta tới thụ hưởng cùng cảm giác”. Mạc Phàm nhún vai nói.

“A, người trú định ngươi làm dị đoan vốn cũng không phải là ta, đừng đem hết tội lỗi đổ lên đầu ta a, ta thế nhưng không từng dạy ngươi chụp mũ như thế”. Chaos ờ hớ một tiếng, rất ôn nhu trả lời lại.

Mạc Phàm nghe một câu này, cả người hơi sửng sốt một chút, lập tức liếc thoáng qua Lucifer, Lucifer đồng dạng lưu ý ánh mắt của hắn, rành mạch nói: “Đại tai Thánh Thành 25 năm trước, ngươi phải rõ ràng ta ý tứ rồi chứ. Tất cả đều giống với bây giờ diễn sinh, lúc đó là tập dợt, bây giờ là thực tế tương tự. Có thể coi khi đó chính là Thiên Cơ thu nhỏ, một bản nháp hoàn chỉnh mà Thiên Cơ đã báo mộng, nhắc nhở cho chúng ta xem trước”.

Dị đoan, Thánh Thành, Thiên Cơ, Chư Thần thảo phạt, người người phẫn nộ.

Đây là Thiên Cơ an bài.

Mạc Phàm rõ ràng là cái không an phận muốn phá vỡ đi nhiều loại quy tắc.

Hắn thu hút sự chú ý của Thánh Thành, tạo tiền đề để Thánh Thành chuẩn phán dị đoán.

Thánh Thành vì sao có cái tư tưởng thế giới chỉ một mình Thánh Thành này?

Còn không phải là do đích thân Thiên Phụ Chaos gieo trồng sao!!!

Hết thảy, hết thảy chính là sự lặp lại, một vòng lặp vô tận, trèo cao rồi lại bị chế tài. Chẳng qua là, thay đổi cái quy mô mà thôi.

Lần trước là Thánh Thành, lần này là toàn bộ vạn đô chư giới đa vị diện. — QUẢNG CÁO —

Thiên Đạo đúng là đã sớm an bài, làm ra cho hắn một cái vòng lặp kịch bản nhắc nhở.

Hảo ý tốt a ! !

“Cho ngươi một cái lời khuyên, ngươi có thể giết hết bọn hắn, như thế gột rửa, đời sau nhân loại, tự nhiên sẽ đem ngươi bỏ vào Miếu, xưng tụng làm Thần một đời”. Chaos nói.

Mạc Phàm đứng ở chỗ cao, nhìn xem những này màu đỏ bụi bặm người chết sau lưng, mơ mơ hồ hồ giữa thiên địa như cũ còn đứng vững vàng đếm mãi không hết quấy nhiễu người, quấy nhiễu yêu ma, tà hoàng, quỷ đế, Mạc Phàm trong óc chẳng biết tại sao bỗng nhiên nổi lên một thân ảnh, đồng thời cũng quanh quẩn lấy một nữ nhân thân ảnh.

Cách đây không lâu, nàng cũng đã tại để lại trong đầu hắn một cái ám ảnh lời nói.

Mạc Phàm lung lay đầu, đưa nàng thân ảnh từ trong đầu đánh tan, có thể nàng bén nhọn tiếng cười cùng lời nói làm thế nào cũng vung không đi.



“Ha ha ha, Mạc Phàm, ngươi cuối cùng cũng cùng ta một dạng”.

“Ngươi cho rằng ta chưa từng dốc hết hết thảy đi cảm hóa thế gian sao, ta cũng rất muốn có một đội quân hữu dụng toàn bộ Đế Hoàng, nhưng khổ nổi, không phải Đế Hoàng nào cũng biết nghe lời. Sẽ có một vài kẻ giống như ngươi, hoặc là giống như gã Lucifer kia, ta chán ghét vô cùng. Thiên Đạo đối bọn hắn nhân từ sẽ chỉ làm chính mình không có chút nào ranh giới cuối cùng, đối bọn hắn sâu rộng nghi ngờ sẽ chỉ bị chế giễu lợi dụng, ngươi tưởng mình làm tốt lắm sao, ngươi nắm giữ Thiên Đạo thì cũng sẽ như ta mà thôi, mỗi người đều có thể trở thành Ác Thần, ngươi giết không bao giờ hết, giết không dứt, chỉ có tái tạo, chỉ có tái tạo, tái tạo trước đó, nhất định phải mẫn diệt hết thảy”. (Chương 1431)

Mạc Phàm đột nhiên nhớ tới Thần Mẫu thanh âm, nàng ngủ say rồi, nàng bị giam cầm ít nhất thêm cái triệu năm tương lai, nhưng hết lần này đến lần khác vẫn là làm sao tại chính mình nội tâm gieo xuống một cái tâm ma vĩnh cữu.

Không có người sẽ chân chính chết đi, chỉ cần tồn tại ở trên thế giới này, liền sẽ lưu lại cái gì đó, dù là chỉ là làm người làm ra một cái rất rất nhỏ cải biến.

Thì ra cũng không phải chỉ có Thiên Đạo nhắc nhở tốt cho hắn một tương lai.

Liền liền Thần Mẫu Gaia cũng đã sớm làm mẫu cho hắn thêm một lần.

— QUẢNG CÁO —

Mạc Phàm những tưởng cái việc giết người đồ sát liên miên không liên quan của Thần Mẫu sẽ mãi mãi không thể xảy ra, không còn xuất hiện trên người mình. Nhưng kết quả, chư giới đa vị diện vậy mà lựa chọn rút kiếm hướng về phía hắn, để hắn hành động lần này càng cảm thấy Thần Mẫu Gaia cũng không sai.

Hoặc là cam chịu làm dị doan, hoặc là làm dị đoan cho tới nơi tới chốn, thanh tẩy đi một lần giống Thần Mẫu Gaia.

Gaia dùng Cơ Quan Thí Thần, mượn Thiên Đạo Diệt Tuyệt để diệt trừ tất cả, tái tạo thế giới, sáng tạo lại nhân loại cùng thương linh hỏa chủng, vậy thì mới có thể sửa chữa sai lầm được.

Mà Mạc Phàm nhân từ, nhân từ bên dưới, càng mạnh mẽ đứng lên, sẽ lại một lần nữa trở thành dị đoan, sẽ bị người ta rắp tâm kéo xuống.

Khó trách cái này tâm ma lại níu kéo Mạc Phàm mãi mãi tiêu tan, cũng tùy ý chế giễu trăm năm sau chính mình.

Thần Mẫu cũng không thực sự thua.

Nàng thua, nhưng cũng thắng.

Thua ở đại trí, thua ở thực lực.

Nhưng nàng thắng một trận, là thắng ý nghĩa sinh tồn.