Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 662




Joaquin lén lút trao đổi ánh mắt với Jasper. Jasper quay đầu, không quan trọng liếc hắn một cái, thần sắc phi thường bất an.

Tình huống bỗng chốc làm Jasper nhớ đến lời dặn dò kia của Dante. Dante năm lần bảy lượt nằng nặc nhắc nhở hắn, tuyệt đối đừng nên tự ý gây sự với Mạc Phàm, nếu chỉ đội ngũ một hai người như Japser, kết quả liền nhất định sẽ rất thảm...

Vâng, bây giờ bọn hắn có đúng hai người, mà thực lực Joaquin tính ra còn kém xa cả Jasper. Đây chính là ý vị so với thảm cũng muốn trầm trọng hơn.

Jasper theo bản năng nuốt xuống một ngụm nước bọt.

Hắn phóng tầm mắt ra xa xăm, lại chợt thấy địa hình Thần đảo một lần nữa biến động.

Biến động...

Lập tức một tia cầu may sự sống nhảy lên trong mắt Jasper, khiến hắn ngay tức thì trấn định lại.

Phải rồi, là pháp tắc.

Suýt nữa quên mất, nơi đây liền có pháp tắc bảo hộ.

Một kịch bản hay ho nhanh chóng trôi chảy xuống tâm hồn đang bị đả kích của Jasper. Mạc Phàm căn bản không thể giết bọn hắn, còn lâu mới có nhân loại đủ trình độ đánh gãy Thiên Phụ pháp tắc đi; điểm này nhấn mạnh rằng: cả Jasper và Joaquin, bất quá là bị đào thải ra Thiên Quốc bên ngoài.

Mặt khác, đại ma đầu đã tiến vào cấm địa Hư Vô Đảo, hắn biết bí mật bên trong Hư Vô Đảo, Hư Vô Đảo là thể loại bí mật gì ? Rất hiển nhiên, ai ai cũng biết, nó là thế giới chung cực mạt thế bí mật, Thiên Quốc, Thánh Thành liền cũng đang truy tìm cái bí mật tồn tại này.

Jasper với Joaquin liên hợp nhét đá đổ tội, tan chứng vật chứng đều đầy đủ cả, nếu cần thì lôi đám người Hirioko ra làm nhân chứng cũng được. Kết quả cuối cùng, Mạc Phàm tự nhiên sẽ không thoát khỏi tội án. Sau đó, Japser có thể ung dung một lần nữa đem thế giới mạnh mẽ nhất vũ trang trảm sát Mạc Phàm.

Nghĩ như vậy, đột nhiên trên miệng Jasper lộ ra nụ cười; hắn cười nhếch môi, lộ ra miệng đầy dữ tợn răng: “Ha ha ha ha ha, Mạc Phàm a Mạc Phàm, ta biết ngươi rất mạnh, ngươi có thể để Đọa Thánh Vương ban bố chăm sóc đặc biệt, như vậy liền làm sao chúng ta mấy cái tiểu nhân vật này đáng để cho ngươi đánh đây. Chờ một chút, giải đấu này kết thúc, ta sẽ để ngươi gặp những người có tư cách xử lý đại ma đầu như ngươi. Ngươi sẽ biết thế nào địa ngục nhân gian”.

Mạc Phàm ngơ ngẩn.

Jasper lật mặt, lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, tiếp tục nói: "Từ xưa tới nay chưa từng có ai dám ở Thiên Quốc này đối với ta bất kính cả. Đừng có quên, cho dù là Ngạn Thánh Giáo đi chăng nữa, nhưng ta còn có một cái khác thân phận, ta là Đại Thánh Tể, là vô thượng lãnh đạo ở mảnh đất thần bí này. Hắn thì là hộ pháp, kiêm đô đốc người Maya".

Thanh âm của hắn dần dần trở nên ác độc: "Chỉ cần chúng ta đứng cùng một chỗ phát ngôn. Tất cả thánh chức hộ vệ nhân viên, hết thảy thế giới ma pháp đại nhân vật, bọn hắn đều sẽ theo bản năng rời xa ngươi, đối với ngươi tiến hành một lần thẩm phán. Ha ha ha, Mạc Phàm, ngươi chờ chết đi thôi!"

"Kiếp trước giọng điệu của ngươi cũng phách lối như vậy". Mạc Phàm nhàn nhạt trả lời.

Hắn ngả người thở dài một hơi, ngay sau đó, cặp con mắt dần dần lộ ra mấy phần băng hàn chi ý.

“Lão lang, tới giờ ăn tối".

Mạc Phàm ngồi yên tại chỗ, hai tay chắp vào nhau, cũng không có làm ra cái gì tư thái di chuyển.

Không gian truyền tới một trận lạnh buốt cả da đầu, đột nhiên sau lưng Mạc Phàm, rất tự nhiên có một loại không khí giãn nỡ đột ngột, Băng Thần Minh Lang toàn thân như băng tích vô thượng thần thú bước ra từ quãng không giãn nở đó.

"Gào gào rú u u u ~~~~~~~~ "

Nó xuất hiện, vẻn vẹn đều không ai ý thức được ẩn nấp. Đầu lâu Băng Thần Minh Lang trau chuốt có tinh khôi phát sáng thời điểm, nó giẫm chân xuống, phát ra một tiếng lang tru, nhất thời phát huy ma băng lĩnh vực.

Màu trắng băng sương chi nhung như hoa nở lan tràn bốn phương tám hướng xung quanh, tạo thành một mảng lớn băng diễm chi hải.

Toàn bộ đại thạch cương chục dặm sỏi cát cồn sa, lập tức chìm vào băng chi thế giới. Băng tuyết lây lan đóng phủ rất nhanh, trên mặt đất, đã thấy ngàn vạn băng diễm bay múa, trôi lạc giữa khoảng không thì lại đếm không xuể ngân tuyết kết tinh, hàng ngàn hàng vạn điểm ma sương như bị gió lớn nổi lên, tràn ngập tại trong tòa Đại Thạch Cương này...

Tự nhiên cảm thụ một trận gió lạnh thấu xương, còn chưa kịp chuẩn bị phản ứng, Joaquin cùng Jasper đã bị băng tuyết vây hãm, liền đứng chôn chân ở trong tuyết nhung băng diễm này, chân tay phi thường lạnh cóng.

“Đế... Đế Vương!" Joaquin sợ đến mức lắp ba lắp bắp, run rẩy cả người.

Vậy mà thật có một đầu Thần Lang Đế Vương xuất hiện tại mảnh địa phương nhỏ bé yếu ớt này.

Cái này Đế Vương, nguy nga mà huy hoàng, trên thân dĩ nhiên càng mặc một bộ thẩm tuần tiên thú; theo vị tiên đế tuyết lang từng bước từng bước tiến về phía Jasper, Joaquin hai người kia, mỹ diệu hàn quang như là băng tuyết tinh linh không ngớt bày biện ra vậy, không ngừng vây quanh băng lang.

Đừng nhìn hoa mỹ trau chuốt như vậy Băng Lang mà lầm tưởng nó là nữ tướng vương quyền. Trên thực tế, lão lang, hay là còn có huyết mạch Thương Văn cùng U Lang rất nồng đậm, rốt cuộc vẫn phấn đấu phát huy cái ‘uy’ của một đầu hồng hoang vô tận chiến ý, vì chiến mà sinh.

Liền liền là không sợ chết Jasper, hắn thời điểm nhìn thấy diện mạo Băng Thần Minh Lang cao ngạo bước tới, lập tức muốn rút lại lời nói mất rồi.

Đó chính xác là một cỗ chưa từng có trải nghiệm lực áp bách đè ép tâm can người, để cho cả Jasper lẫn Joaquin, thở cũng thở ra tuyết vụn.

Băng diễm xâm vào tứ chi, thấu đến lục phủ ngũ tạng Joaquin, đem Joaquin một nửa cơ thể bên phải gần như tiến vào đột quỵ tình trạng, ngay cả ma pháp thi triển đều thi triển không ra. Cái này ngụy cấm chú pháp sư căn bản đều không có bất kỳ cái gì lực phòng ngự. Hắn đứng trước mặt Băng Thần Minh Lang, liền là gà đất chó sành một loại.

Jasper thì khác, Jasper thực lực tương đối vững chắc không gian hệ cấm chú, hắn liền không do dự phóng xuất ra chồng chồng lớp lớp không gian tường bảo vệ chính mình.

Sáu sợi tua nhung được thắt cẩn thận trên đầu Băng Thần Minh Lang bắt đầu xòe ra, tua nhung rộng mở lên không, từng cái từng cái mở rộng ra, kéo dài phải đến mấy trăm mét, tại mang cho Jasper một nỗi khiếp sợ đồng thời, Băng Thần Minh Lang gầm một tiếng, lại là toàn lực vung lên băng minh tác công kích.

Băng minh tác (dây roi) chính là băng mâu kim loại của Băng Bích Hạt Chu được dệt thành, quá trình vung đánh khí thế càng hào hùng như loạn vũ hàn diễm vậy, năng lượng quật xuống mang theo Đế Vương chi lực, càng không kém chút nào lực phá hoại của mấy cái băng hệ cấm chú thi triển, hơn nữa U hàn năng lượng khổng lồ như vậy tập trung tại trên sáu sợi băng minh tác, khi đánh vào trên mục tiêu, xác suất rất cao ngay cả linh hồn cũng sẽ trong nháy mắt biến thành biến thành mảnh vỡ hàn khí.

“Oành Oành Oành Oành ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~”

Jasper dốc toàn lực phóng thích ra hàng trăm tầng không gian phục chế để bảo vệ trên đỉnh đầu mình cùng Joaquin.

Va chạm kinh thiên chấn địa, toàn bộ Đại Thạch Cương từ phía không gian mà Jasper tạo ra trở về sau, tựa hồ thiên hoang băng lĩnh như vậy, liên tiếp bị băng xuyên đánh thủng, trăm ngàn ảo ảnh băng minh tác quật vào không gian phục chế, xuất hiện đầy rẫy băng vết rách to to nhỏ nhỏ như vết cào, xa xa nhìn sang giống như một khối hoàn mỹ băng thế giới bị vô số ác quỷ móng vuốt phá hủy, dáng vẻ có chút nhìn thấy mà giật mình.