Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 828




“Huyền Vũ”

Lãnh Nguyên Thánh Hùng hai mắt ngưng thị đứng tại dưới đáy biển nhìn lên vật thể to lớn không sao bì được trôi nổi phía trên đỉnh đầu, nhất thời có một loại không thể lý giải được sự tình.

Đã từng là phương Đông vị thánh hộ mệnh, đã từng trôi nổi trên biển Hoa Đông bá chủ hàng rào, đệ tứ Thánh Đồ Đằng thời đại, Lãnh Nguyên Thánh Hùng làm sao có thể không sự tồn tại của Huyền Vũ đâu.

Xem như là không tham gia vào chiến tranh Hải Thế thời viễn cổ, nhưng sự tích đó các vị Thập Uyên Chúa Tể liền không ai không biết, Huyền Vũ đã hi sinh bản thân, từ bỏ Hải Yêu thân phận, quay ngược trở lại phản kích Hải Yêu, bằng sức một mình giải quyết vô số nan đề tổng lực tấn công của Thủy Triều, trở thành một cái duy nhất có thể đến chết vẫn trở thành tảng băng trôi nổi, che chở cho nhân loại vượt qua hạo kiếp.

Bất quá, đó cũng là quá khứ sự tình, Huyền Vũ chắc chắn đã chết, là Thập Uyên Chúa Tể khi đó, thủ lĩnh Thượng Cổ Hung Thú, chính Xi Vưu Thao Thiết đích thân đi kết liễu nó.

Mà mặt khác, bởi vì lo ngại Huyền Vũ sống sót về sau, thân thể sẽ càng hấp tinh hoa, càng bành trướng, càng cường đại, cho nên Xi Vưu Thao Thiết đoạt mạng Huyền Vũ lúc, chính là toàn lực tất sát, tóa hồn xé linh hồn, không có một chút cơ hội hồi sinh.

Kết quả, đây là một cái cục trong cục. Huyền Vũ vẫn như cũ xuất hiện ở đây, trước mặt nó, để cho nó bất tri bất giác có một loại nội tâm hãi hùng không thể tưởng tượng được.

Mạc Phàm nhưng biết, chính Văn Thái đã kể cho hắn. Kì thật sau khi nghe xong cố sự, Mạc Phàm đồng dạng run rẩy trong lòng, có chút phẫn nộ, cũng có chút bi ai, rất là muốn đấm cho vị nhạc phụ đại nhân của mình một cái.

Trận chiến đó, tam đại Thiên Phụ đều có mặt, không phải Hải Yêu, mà chính là Thiên Phụ đã vẽ nên lộ tuyến sát cục cho Huyền Vũ, đem Huyền Vũ trở thành canh bạc, cũng là vì nhân loại thời đại sau chiếu cố.

Văn Thái kỳ thực mới là hắc thủ sau màn, Văn Thái là cố ý để cho Huyền Vũ cao điệu một trận chiến, hắn biết Huyền Vũ chắc chắn phải chết, không cách nào Hải Yêu sẽ buông tha đồ phản bội; cho nên từ đầu chí cuối, những vị Thiên Phụ cũng không có lên kế hoạch để bảo vệ Huyền Vũ. Chỉ có Huyền Vũ chết, chỉ có Đồ Đằng thú bị tận diệt lúc, Hải Yêu mới buông tha nhân loại.

Phải, Mạc Phàm nghe không nhầm, Văn Thái chính miệng nói ra, bọn hắn là phản bội tín nhiệm của Đồ Đằng.

Huyền Vũ phản bội Hải Yêu, Thánh Đồ Đằng phản bội yêu ma thế giới, này chính là tội đồ thiên cổ, là cái gai trong mắt của Hải Yêu. Còn nhân loại…bọn hắn chính là bán đứng Đồ Đằng, đem Đồ Đằng ra sào cho Hải Yêu chém giết.

Nhân loại khi đó xác thực quá yếu, ma pháp văn minh chỉ là mới nặn thành hình, không có tư cách đối trọng với Hải Yêu. Liền Thiên Phụ cũng chỉ mới trải qua hai lần, ba lần trọng sinh, ma pháp thành tựu đều chưa đạt tới độ cao thích hợp. Đừng nói nóc nhà Leviathan, xem như Thập Uyên Chúa Tể lúc bấy giờ, cả ba người bọn hắn hợp lực lại mới có thể cố gắng đánh bại được một đầu.

Nhưng Hải Yêu thì không có đợi cho nhân loại mạnh lên, không đợi cho Thiên Phụ phát triển. Bọn chúng căn bản là một đường cuốn hải thẳng đến nhấn chìm mấy cái đại lục.

Chính như Văn Thái nói tới, nhân loại trong tình thế hạo kiếp năm xưa, hoàn toàn chính xác là con rệp.

Mấy ngàn năm sau tới thời đại của Mạc Phàm mà nhân loại vẫn chưa thể cầm cự được Hải Yêu, vậy thì mấy ngàn năm trước, khi mà văn minh ma pháp còn là một chút thô sơ mới ra đời, kết quả như thế nào liền có thể tưởng tượng ra được...

Bọn hắn nhưng biết, thế chiến một khi nổ ra, nhân loại khi đó còn không có văn minh ma pháp phồn thịnh như bây giờ, số lượng pháp sư lại vô cùng ít ỏi, nếu muốn tiếp tục sống đi tới, chỉ có thể dựa vào Đồ Đằng đến bảo trợ.

Bất quá, Hải Yêu quá mạnh, thực sự áp đảo, dù Đồ Đằng có liên hợp nhân loại, đánh cũng đánh không lại. Chắc chắn sẽ thua. Thậm chí càng đánh hăng, để cho Hải Yêu nóng máu mặt, phẫn nộ chồng chất, thua sẽ càng thêm nặng, có thể dẫn đến cả hai tộc Đồ Đằng cùng nhân loại đồng thời bị tru diệt.

Văn Thái cách trở Tiểu Nê Thu, dùng tâm linh ma pháp nói cho Mạc Phàm biết, bọn hắn đã phản bội Đồ Đằng thú, phản bội cả Thánh Đồ Đằng bên trong.

Nhân loại muốn đổi lại hoàn cảnh sinh tồn, phải giao thiệp với Hải Yêu, nhường ra kẻ phản bội.

Bởi vì chỉ có phản bội Đồ Đằng thú, lấy tất cả Đồ Đằng thú hi sinh tử trận, giao nộp cho Hải Yêu, này mới có thể nguôi giận cho Hải Yêu được.

Cho nên là, tam đại thiên phụ quyết định đem Thánh Đồ Đằng ra làm vật tế thần. Lén lút làm một chút việc trong bóng tối, giao dịch với Bách Mộ Giao Long Leviathan, hứa đem Thánh Đồ Đằng toàn bộ ức chế lực lượng bên dưới, giao ra tính mạng.

Nguyên bản Huyền Vũ, Chu Tước, Bạch Hổ thời kỳ toàn thịnh đều có Đại Đế cảnh giới thực lực, riêng Huyền Vũ đặc biệt, giống như Ác Thần Cùng Kỳ bên kia chiến tuyến, lực lượng công kích của nó không tính là mạnh, nhưng phòng ngự ngược lại có thể đạt tới Trung Vị Quân Vương trình độ, thêm vào thân thể to lớn bậc nhất, nên so với Cùng Kỳ càng mạnh, càng có yếu tố chiến lược che chở.

Khi Đồ Đằng Ấn Ký buông xuống, thậm chí Huyền Vũ lực phòng ngự có thể đạt tới Thượng Vị Quân Vương.

Nhưng Văn Thái biết, Chaos biết, Seiddark cũng biết, một trận chiến kia, nhiêu đó là không đủ. Bọn hắn không muốn liều mạng, đây không phải đánh cược, mà là trận chiến 100% đại bại, không thể đem toàn bộ nhân tộc bỏ vào một giỏ, cho hết thảy chết chung với Đồ Đằng được.

Hi sinh vô nghĩa cùng cao cả sẽ là không có giá trị gì, khi mà sử sách đều không có ghi chép, không còn một ai nhớ lại.

Cuối cùng là, thiên Phụ một bên không ngừng liên hợp Thanh Long kéo qua nơi khác chiên trường, dẫn dắt Thanh Long thoát ly tam đại Thánh Đồ Đằng, che mờ ấn ký, đồng thời nhường sàn diễn cho Hải Yêu.

Không có đại Thanh Long, không có quang phổ Đồ Đằng ấn ký, Thánh Đồ Đằng cùng hàng chục vạn Đồ Đằng dòng tộc chính là chịu không nổi Hải Yêu. Việc gì đến cũng phải đến, Thánh Đồ Đằng bị đánh tụt tu vi, rồi tử trận. Thánh Thành ghi chép về sau, tam đại Thiên Phụ che mờ mắt thế nhân, viết rõ tam đại Đồ Đằng cấp bậc chính thống Đế Vương, lừa gạt tất cả mọi người.

Nhưng sự việc tiếp diễn cũng không chỉ có Đồ Đằng bị Thiên Phụ lừa gạt. Căn bản là cái giao dịch với nóc nhà Leviathan yếu ớt lắm, nó còn đang rung đùi cười cười, cho rằng Thiên Phụ ngu ngốc cả tin, chỉ Thánh Đồ Đằng chết lúc, nhân loại tức khắc sẽ bị chúng tận diệt.

Bất quá, nó đã lầm. Chơi quỷ kế với nhân loại, này chính là tự sát!!!

Tại mặt trận giữa Thanh Long với Leviathan, tam đại thiên phụ không những không giúp Leviathan giải quyết Thanh Long, mà ngược lại chính là phản bội nó, thiên phụ Chaos đạt tới pháp tắc không gian lực lượng, buông xuống lồng giam, mở ra không gian động, toàn bộ nhân loại pháp sư thi pháp dồn một kích duy nhất, kết hợp Thanh Long toàn lực một đòn, triệt để đem Leviathan đả thương cực kỳ nghiêm trọng, nghiêm trọng đến mức tụt đi tu vi, phải rút toàn bộ Bermuda Giao Long trở lại.

Ân, dĩ nhiên, không quên kèm theo lời thề sẽ báo thù, sẽ đem nhân loại nhúng vào nước biển cho ngộp chết.

Thế triều chủ lực Berumda rút lui, Thái Bình Dương hải yêu tự nhiên sẽ không dám quá liều mạng thừa thắng xông lên lãnh địa nhân loại. Nhất là khi Đại Thanh Long phát điên trở về, nó nhìn thấy huynh đệ của mình tử trận, một hơi cuồng phẫn, liên minh Thiên Phụ giết chết toàn bộ Thượng Cổ Hung Thú. Riêng Hồn Độn, liền hồn phách đều là hoàn toàn nằm trong bụng của Thanh Long, vĩnh viễn không có siêu sinh.

Nhân loại phản bội giao ước ở chiến địa cuối cùng, một lúc đánh úp, mất đi bốn cái Thượng Cổ Hung Thú, chết thêm một vị Thập Uyên Chúa Tể. Hải Dương Thần Tộc tự nhiên là rùng mình không thể tin được diễn biến, Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần thậm chí không nghĩ tới sự tình còn tiến xa đến nơi này. Nếu đánh tiếp, xác thực Hải Yêu cũng là chắc chắn chiến thắng đấy, bởi vì Thanh Long đã quá hư nhược rồi, Thiên Phụ đều đã suy yếu không còn bao nhiêu ma năng.

Nhưng bản thân nó, Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần có sống hay không thì khó nói. Ngay cả Leviathan đều bị nhân loại tính kế đả thương được, lỡ như nó cũng trong lúc hung hãn mà dính phải phản sát chết đi, vậy thì Hải Yêu chiến thắng, nó cũng đâu hưởng được thành quả gì.

- --- Này chính là nó không muốn tiếp nhận thiệt hại đi tiếp, rốt cuộc phải rút lui. Và vẫn như cũ, không quên ghi hận, hẹn ngày báo thù.