Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 837




.......

Âm thanh tông trầm mang theo ngữ điệu rất vừa phải, nhưng vừa đủ để cho cả Kraken lẫn Siren đều cảm giác được một cỗ sát ý đến rùng mình bỗng nhiên giáng lâm ở trên người bọn chúng. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, hai vị này chí cao vô thượng Thập Uyên Chúa Tể xác thực là có chút tắt tiếng, không ít dây thần kinh trên đầu đồng bộ khẩn trương lên.

Kraken lúc này mới ngừng lại, cẩn thận nhìn kỹ, phát hiện ra Mạc Phàm, phát hiện ra Mục Ninh Tuyết, phát hiện ra bọn hắn tựa như một con vi khuẩn kích thước hiển vi đang đứng trên cái kia Đảo Hải Nam một dạng vật thể đang di động!

Lửa cháy hừng hực trên mặt biển, nước bay hơi bốc lên, hơi nước ngưng tụ càng lúc càng dày trên từng đám mây, rốt cuộc theo pháp tắc tự nhiên của Hải Dương, theo hai cái Thần Nhãn sáng tỏ tọa trấn Hải Vực, trời bắt đầu đổ mưa rào.

Mặt khác, bởi vì khói lửa rất cao che lấp, hỏa diễm viễn siêu bọc kín vùng không gian tầng thứ, cho nên mưa ngược lại cũng không thể quá lớn được.

Từng hạt mưa nhẹ nhàng rơi vãi trong bình minh nắng sớm, chúng bắt đầu rũ xuống cái vùng lãnh hải đang bị hỏa diễm giày vò này.

Ngay lúc đó, sinh vật mênh mông to lớn kia cũng đột ngột dựng lên, tuôn ra khỏi thâm thúy mặt nước, biển Hoa Đông lập tức kịch liệt lăn lộn. Có thể nhìn thấy một cái kinh khủng quỷ khung đứng ở ban ngày Liệt Diễm Chi Hải ở giữa tạo ra cực lớn trùng kích thị giác đến tất mọi giống loài trên thế giới.

Nhìn thấy đầu lâu của nó sánh ngang trường không, còn phần đuôi dài dòng của nó rõ ràng đại biểu cho hình thái một sinh vật sống khác, phảng phất rất tương tự với Đồ Đằng Huyền Xà thùy thiên mà đứng, thậm chí có thể chạm đến màn trời mây mưa, không gian chung quanh muốn chứa đựng đều chứa không nổi.

“Là khi xưa Hải Quỷ Hoàng, Thánh Đồ Đằng Huyền Vũ!!” Siren cả kinh nói.

“Vong linh, nó chưa chết, nó cũng hóa thành Vong Linh Huyền Vũ”.

Khó trách, hình thể của nó khổng lồ như thế!

Thế giới ma pháp, sợ rằng chỉ có Thanh Long mới so được với Huyền Vũ về độ lớn.

Đối với Huyền Vũ cố sự, khi xưa đồng tộc Hải Yêu, đã từng là dự khuyết giả Thái Bình Dương Thập Uyên Chúa Tể, là Hải Quỷ Hoàng trứ danh, những thứ này đương nhiên Siren và Kraken đều biết.

Huyền Vũ lớn tới mức khiến những đầu Đế Vương Hải Yêu đang lởn vởn trong ngoài biển Hoa Đông cũng vì thế mà có một loại choáng váng khó mà tin được. Thậm chí, nói huỵch toẹt ra là bọn chúng đang hoài nghi thế giới này đồ vật.

Nên nhớ rằng chỉ mới cách đây vài giờ thôi, bọn chúng đã từng ‘chính mình’ muốn nhỏ bé thế nào khi đứng trên lưng Đảo Quốc Bá Hạ đấy, hơn 50 cái thân thể to lớn Hải Yêu Đế Vương, thêm vào tòa Ninh Bàn Tháp càng khổng lồ, thêm vào quân đoàn pháp sư, thêm vào Đế Vương bên phía nhân loại, hết thảy vậy mà còn chưa đủ lấp đầy mai rùa lâm viên Bá Hạ.

Bây giờ thì sao? Huyền Quy Bá Hạ bất tri bất giác trở thành một cái tiểu ba ba nhỏ bé đang làm nũng trên lưng ông tổ Huyền Vũ, nhìn Bá Hạ tí hon đến có chút phi lý.

Đối phương kinh sợ, vậy thì bên phe mình chính là hân hoan kích thích.

Toàn bộ Phàm Tuyết Thành chiến tuyến vừa thấy Huyền Vũ giẫm hải trồi lên, đứng ở tư thế đối lập với cơ thể đồng điệu bộ giáp màu xám trắng của Kraken. Về phần hình thể, có lẽ còn to lớn hơn cả Kraken sau khi dung hợp Hải Tâm Bạch Sắc Thủy Cung, phải gấp rưỡi là ít.

Bọn hắn vốn dĩ đã ngập tràn kích động cùng thăng hoa, đã theo ngọn lửa thiêu đốt sinh mệnh của Hoa Quân Thủ mà bùng cháy phần này nhiệt huyết, giờ khắc này, Huyền Vũ xuất hiện, càng là mồi chài thuốc nổ, để cho sự nhiệt huyết của bọn hắn càng có lòng tin linh thiêng bất diệt.

Uh uuuuu uuuu ~~~~~~~~~~

Một tiếng thú ngâm vang vọng toàn bộ mặt biển, vô cùng vô tận lãnh hải trong lúc nhất thời giống như là bị đồ vật to lớn kia hút vào miệng vậy.

Huyền Minh Phệ!

Ngàn năm rồi mới lại được sử dụng kĩ năng, Huyền Vũ hả miệng ra hút vào một tiếng, biển Hoa Đông ngổn ngang xác chết lập tức được quét dọn sạch sẽ, trước đó những cái kia tại đáy biển không biết trầm tích bao nhiêu ngàn năm thi cốt phảng phất hết thảy chảy vào đến vị này Hải Quỷ Hoàng trên thân.

Lúc này đang theo dõi từ xa trong Liên Hợp Quốc.

Ngay khi Phàm Tuyết Thành đi đến kế hoạch Hỏa Công đổ dầu đốt biển, tất cả các nhân viên Liên Hợp Quốc đều run lẩy bẩy, không cách nào kìm nén nổi nước mắt tiếc thương, chua xót.

Mà đến khi Huyền Vũ toàn thân màu nâu đen xuất hiện, bọn hắn nhưng đã triệt để vỡ òa cảm xúc.

Mặc dù không rõ đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, nhưng bọn hắn trong lòng dần dần minh bạch ý tứ… đây là một kiện rất thần kỳ sự tình.

Có lẽ là vô thượng lão thiên gia ngồi trên cao chưa muốn đưa nhân loại vào thế tàn cục, cho nên liên tiếp phái đến cứu tinh hộ giá, đỡ cho nhân loại hết lần này đến lần khác đứng dậy.



“Lão thiên gia ư? Có thật hay không?” Mạc Phàm đồng dạng đặt một câu nghi vấn ở trong lòng.

Thượng Thương nếu có thật, vì sao luôn luôn ép buộc nhân loại đi vào thảm cảnh hung địa như vậy? Vì sao nhân loại sinh ra là huyết thống cực thấp, vì sao không thể tay không tấc sắt cận chiến Yêu Ma? Vì sao phải năm lần bảy lượt đi từ trong tàn tích thoát hiểm?

Chẳng lẽ Thượng Thương hình thù… chính là Yêu Ma?!!

Mạc Phàm cùng với Liên Hợp Quốc khác biệt, hắn biết rõ tình huống hiện tại đều là do hắn sắp xếp, do Linh Linh sắp xếp, do tự thân các pháp sư trong Phàm Tuyết Thành nỗ lực trân quý từng cái sinh mạng, từng cái cơ hội mà thắp lên hi vọng, dàn dựng đi ra.

Cuối cùng là, do… những vị nhân loại kiên cường bất khuất nhất, những kẻ không chấp nhận làm nhược giả, những kẻ viết ra đại kế ngàn năm, tìm được sợi tơ sinh mệnh trong tử lộ của nhân loại. Bọn hắn so với ai càng hi sinh tất cả, đứng ở trong bóng tối, đứng ở tận thế kiếp người để bảo vệ sinh tồn đồng tộc của mình.

Không phải cái gọi là ‘Thượng Thương, Thượng Đế, Lão Thiên Gia’.

Thượng Thương vốn là nghịch nhân. Chỉ có Thiên Phụ và nhân loại…

Mạc Phàm đứng tại Huyền Vũ, nhắm mắt lại, chậm rãi mở ra Cửu U Tà Nhãn giữa trán, bắt đầu cảm giác được khắp nơi chung quanh mang đến lực lượng to lớn cực kỳ đáng sợ, dù là đứng ở giữa lãnh hải xa xôi, hắn vẫn như cũ phất phơ có thể thấu tri được toàn bộ một nửa cái Hoa Hạ phát sinh sự tình.

Hắn nhìn thấy hàng triệu triệu đom đóm sáng lên quang mang đang chảy trôi từ Phàm Tuyết Thành về bầu trời, hắn biết, Diệp Tâm Hạ ma pháp tới rồi.

Nàng là Thần Nữ, nàng có thể vì mọi người ban chúc phúc, đương nhiên cũng có thể vì mọi người nhận được nguyện lực chúc phúc chuyển giao. Mạc Phàm giống như thiên lý nhãn vậy, nhìn xuyên qua lãnh hải, nhìn thấy vô tận nguyện lực từ con dân Phàm Tuyết Thành đang quỳ rạp xuống, đem màu trắng lòng thành hào quang chuyển đến Diệp Tâm Hạ bên này.

Mạc Phàm có thể cảm giác được sau lưng có một cỗ sức mạnh rất mạnh mẽ đang tại ngưng kết, cỗ lực lượng kia đem Mạc Phàm từng chút từng chút một vết thương cho khôi phục, đồng thời cũng là đem ma năng toàn bộ cho bồi đắp.

Phải biết, ma năng Mạc Phàm hiện tại đều tính bằng thiên văn vũ trụ, tầm mắt cấm chú pháp sư bình thường căn bản là nhìn không thấy. Phóng nhãn toàn bộ pháp sư trên thế giới, có thể ước lượng được độ cao ma năng Mạc Phàm, chắc cũng chỉ có cảnh giới của Nhật Ánh, của Michael, của Diệp Tâm Hạ dạng này. Mục Ninh Tuyết cũng rất cường đại, nhưng mênh cách nàng không đủ.

Diệp Tâm Hạ không dừng lại ma pháp, tiếp tục niệm đọc thần ngữ. Thần ngữ của nàng được Bạch Linh Chi Đế Mei Mei chúc phúc, vươn xa kéo dài, thu thập toàn bộ Phàm Tuyết Thành…không, là toàn bộ phía đông Hoa Hạ con dân nguyện lực tặng cho Mạc Phàm, như vậy mới khôi phục được hắn trở nên toàn thịnh một lần nữa.

“Thần Quang Trì Dũ".

Mấy vạn hải lý eo biển giáp giới Hoa Hạ cùng Nhật Bản chỗ vốn là đang bị màu đỏ liệt diễm cùng đốm lửa bao vây, đột nhiên hạ xuống mưa ánh sáng mênh mông. Mưa ánh sáng không phải đánh về phía Hải yêu, mà là bay về phía đang đứng lơ lửng trên trời những đầu Á Long pháp sư nhân loại, tựa hồ khá giống với hình ảnh thanh tuyền tưới vào những chiến binh nhân loại trong sử thi, lại như sinh mệnh chi dịch vậy gột rửa vết thương mỗi người.

.........