Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 839




.....

“Đây có phải là tương tự với Thánh Thành, phản chiếu Thiên Không Thánh Thành trong truyền thuyết không?” Đồng dạng là không gian áo nghĩa cấm chú pháp sư, Ngải Thái Sơn có một trận hoa mắt chóng mặt, sắp sửa không tin mình là pháp sư mất rồi.

Còn có chính là cái thiên không Phàm Tuyết Thành này to đến thật có thể che khuất bầu trời.

Lớn, rất lớn, vô cùng lớn! Phảng phất càng lớn càng thấy rõ chênh lệch ma pháp giữa hai người.

Trình độ áo nghĩa cấm chú là rất rất rất đáng gờm rồi, nhưng kì thật so cùng vị này đồng lứa con trai của hắn, áo nghĩa cấm chú đều vẫn còn thua kém nhiều lắm.

Giảng đạo lý, cắn hạt dưa buông chuyện đời, nhân loại tuổi thọ rất ngắn, ngắn ngủi đến muốn tu luyện tới phần cuối đều khó có khả năng, tuyệt đại bộ phận người tiếp xúc đến cấm chú cảnh giới về sau, đã già khú đế, không có cách nào lại thăm dò cấm chú tận cùng áo nghĩa. Ngải Thái Sơn nhanh vài năm nữa 60 tuổi, hắn đã từng là thiên tài thế hệ của hắn, cũng giống như Mạc Phàm bây giờ, đã từng vượt qua thế hệ cũ khi còn tương đối trẻ, mà hiện tại hắn đã đi đến đỉnh điểm phong độ rồi, đã là sườn dốc.

Hắn nhìn thấy Mạc Phàm cái kia ma pháp, chính mình thật trăm lần hổ thẹn. Không, phải nói là vừa hổ thẹn, vừa kích động sung sướng.

Thế hệ mới pháp sư, càng lúc càng vượt trội tiền nhiệm. Đây chính là nhân loại bản chất, là văn minh không cần nói chuyện đến tuổi thọ.

Người xưa, cố nhân đem hy vọng từng đời một lưu truyền, đem kinh nghiệm lưu truyền rút ngắn thời gian, miễn cho thế hệ sau đi nghiêng lệch.

Hoa Quân Thủ đang khụ khụ nửa tỉnh nửa mê như người vô hồn trong vòng tay Ngải Thái Sơn, cơ hồ là không nhìn thấy được gì cả, hắn hoàn toàn là một cái nửa thực vật người, ngay cả cảm giác cũng không cảm giác được.

“Bạn già, ngươi xem, hắc hắc, kế nhiệm của chúng ta… đã mạnh tới mức không gì sánh được rồi”.



“Ý trời… Ninh… Ninh Bàn Tháp mọc lại rồi, mọc ở trên trời”. Vương Tiểu Quân kinh ngạc quá đỗi thét lên, hắn chỉ tay lên trời, cái miệng vẫn còn há to hết cỡ không có khép lại được.

“Đúng là rất giống, giống đến chân thực, toàn bộ Phàm Tuyết Thành từng cái ngóc ngách đều được vẽ ra”.

“Ta đã nói, đại dương gia chúng ta chính là Thần Minh mà”.

Thử nghĩ một cái, Ninh Bàn Tháp đã sập, vậy mà giờ khắc này, không những Ninh Bàn Tháp, không những Phàm Tuyết Thành, mà giống như là toàn bộ Phúc Châu đều bị phản chiếu đi lên, lớn vô cùng, vượt ngang vạn dặm sơn mạch, có băng liệt dòng sông phía dưới, vậy mà cũng có thể đem lên bầu trời cho đặt vào, tình cảnh như vậy là cỡ nào rung động.

Dạng này chân chính che khuất bầu trời biển Hoa Đông bằng cực lớn Thiên Không Phàm Tuyết Thành, từ không trung nhìn lại, xác thực đều khiến Hải Yêu có chút muốn choáng váng, không biết làm sao với tới.

Thứ nguyên ma pháp tạo ra chỗ đứng, nhưng Ninh Bàn Tháp, sơn mạch, Phàm Tuyết Thành, vậy cũng là thổ hệ ma pháp cấm chú tạo thành. Mạc Phàm đã sớm chuẩn bị cho mình cái ma pháp này từ lúc khi hoàn thành một lần kia chinh chiến ở Thiên Quốc rồi.

Nói thật, này so với Thiên Không Thánh Thành nhỏ bé, Mạc Phàm không có đạo văn Thiên Không Thánh Thành, nhưng hắn mượn ý tưởng của Phượng Hoàng Thiên Tích Thần Đảo, của mảnh Thánh Nguyên không gian mà Chaos cùng hai vị Thiên Phụ còn lại tạo ra. Thiên Không Thánh Thành cũng không phải là ma pháp của Michael, Michael còn lâu mới đạt tới cảnh giới này. Hắn chủ yếu là dùng pháp môn để kích hoạt không gian trận pháp ngầm trong Thánh Thành, cũng chính là Thiên Phụ lưu truyền để lại.

Đánh với Hải Yêu, pháp môn này tựa hồ mới là át chủ bài, mới là chân chính Thiên Phụ đem vĩ đại ma pháp của mình truyền thừa xuống để lại cho Thánh Thành, để lại một con át chủ bài nhằm tạo ra Địa Lợi, tạo được tư thế duy trì cân bằng cán cân với phần còn lại.

Sát Uyên của Cổ Lão Vương sáng tạo, dường như cũng là pháp môn của Chaos tặng cho hắn, hắn đúc kết theo đó mà ra.

Mạc Phàm cũng có Thánh Nguyên Không Gian, nhưng toàn bộ Thánh Nguyên Không Gian hắn đã sớm vắt đi hết lực lượng, bao nhiêu tinh túy đều sáng tạo ra Bạch Phượng Hoàng cái dạng này hỗn độn sinh vật. Cho nên Mạc Phàm mới sáng tạo ra cái khác không gian, mượn Phàm Tuyết Thành phản chiếu hình thù.

.......

.......

Thánh Điện Thánh Thành.

Bee đang đứng trước một cái khuôn hình bản đồ thế giới ma pháp nhìn chăm chú.

Đột nhiên hắn nhận được tin nhắn thông báo tình hình ở biển Hoa Đông, trên miệng bất tri bất giác nở ra một nụ cười: “Xem ra, đã không cần ta mang pháp môn của Thánh Thành đi cứu người rồi”.

“A, Azazel đại nhân, ngài nói ngài không cần mang Thiên Không Thánh Thành không gian đi nữa sao?” Một vị hiền giả trong thư viên nói.

Chỉ thấy Bee chậm rãi lắc đầu, một bộ cũng là ngoài ý muốn nói ra: “Không cần, đôi lúc tính toán không theo kịp tình huống, nói giống như chơi game thì đại loại là đi đến màn đấu boss, đột nhiên có người chơi hack hệ thống” --- (◡‿◡).

“A…?”

Trên tấm địa đồ thế giới, Bee bắt đầu căng sợi dây tơ ra, bôi đỏ đường viền tam giác Bermuda, Nam Cực Băng Địa, Sahara cấm khu.

Sau khi căng chỉ, Bee lấy tâm của ba khu vực kia hạ bút xuống, hắn nhìn nhìn thêm hồi lâu, mở miệng nói: “Xem ra, Úc Châu bên kia Kevin tình báo về là không sai…”

“Ai là người chép sử niên đại ma pháp?”

Hiền giả giật mình một cái, khẽ cúi đầu xuống: “Đại nhân, là hình thiên sứ Farl”.

Bee không có trả lời, vị hiền giả liền run môi một cái, hỏi tiếp: “Đại nhân, ngài muốn ta gọi hình thiên sứ Farl tới?”

“Không cần, nói cho nàng biết, thế giới ma pháp mảnh vỡ đã bị người nào đó lấy đi. Bảo nàng chắt lọc cho ta toàn bộ dữ liệu từ thời kỳ hình thành địa chất của thế giới ma pháp rồi gửi cho ta. Có lẽ, chúng ta bỏ sót một vật còn đáng sợ hơn cả nóc nhà đấy”. Bee thở dài nói rằng.

Nghe thấy thanh âm của hắn, vị hiền giả nhảy lông mày một cái, phảng phất như rơi xuống vực sâu không đáy đồng dạng.

Cường đại hơn cả nóc nhà… này là cái định nghĩa gì đâu?

“Phía Michael xong chưa?” Bee hỏi tiếp một câu.

Phải mất mấy chục giây sau, vị hiền giả trong thư viện mới bình tâm lại, tỉnh táo trả lời: “Michael đại nhân còn tại bế quan. Ít nhất phải chờ hai tuần nữa”.

Không hiểu vô tình hay cố ý, Bee đột nhiên có một loại trùng tín hiệu thu về cảm giác, giống như vong linh ma pháp linh trí nhận tín hiệu vậy. Tại trong chớp mắt này đã báo về cho hắn một tin tức vô cùng sống động.

Bee lập tức nhíu mày, một mực đi thẳng ra khỏi cửa thư viện.

Mãi đến khi bước ra ngoài, hắn mới lịch sự đáp lại: “Không chờ nữa, lát nữa ta trực tiếp đến lấy người”.

.........

.........

“Các pháp sư khác, mau bay về hướng Thiên Không Phàm Tuyết Thành, đứng ở đó thủ hộ tòa thành, thả ma pháp xuống không gian kiều của giáo sư Stein rồi tấn công Hải yêu, nướng chín tôi tớ hải yêu”. Mạc Phàm dùng huyền âm cấm chú hô to, thanh âm vang vọng toàn bộ lãnh hải.

“Nhớ kĩ, giữ cho lửa trên biển cháy, chúng đến bao nhiêu, đốt bấy nhiêu”.

Hấp hấp hấp~~~

Ngải Thái Sơn, Ngải Giang Đồ cùng giáo sư Stein mở ra không gian thuấn di của mình, đưa từng cái giống như là đường cao tốc cầu vượt không gian từ trên trời giáng xuống, thông đạo mở ra các tuyến đường bay cho pháp sư đi đến.

“Xốc bàn đánh lại từ đầu!" Ngải Giang Đồ mở miệng cười, cực kỳ phấn chấn nói.

Giáo sư Stein bồi thêm một câu: “Đã có thể đứng ở trên trời thả ma pháp xuống, thế thì sợ gì Hải Yêu”.

Dứt lời, vô số quang mang nở rộ, từng cái bạch y khải giáp pháp sư bay về phía Thiên Không Phàm Tuyết Thành, đứng tụ tập về phía Ninh Bàn Tháp.

Đương nhiên, Kraken là cỡ nào thông minh, nó gầm lên một cái, kéo sóng thần nhấp nhô đẩy cao, một chút cũng không để cho pháp sư nhân loại bay về phía bầu trời.

Mạc Phàm hất tay một cái, lệnh cho Bạch Thiểm Phượng Hoàng xuất thủ, ngăn chặn mấy cái này ngán đường pháp sư nhân loại.

“Tuyết Tuyết, cầm lấy kiếm, tranh thủ cho ta một chút thời gian”. Hồng Ma Hữu Kiếm của Mạc Phàm chuyển giao cho Mục Ninh Tuyết.

Dứt lời, nhìn thấy giữa trán của hắn, Cửu U Tà Nhãn dần dần thu liễm lại biến mất, thay thế vào đó là một cái đồ án thanh quang Thanh Long ấn ký chậm rãi hiện lên.

.....