Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 843




. . . . .

Câu nói cuối cùng, ngữ khí của Mạc Phàm không khác gì chém đinh chặt sắt, trong tiết tấu mang theo vài phần chấn động tràn ngập lãnh ý. Ngoại trừ những mẫu người điển hình của trường phái vô cảm như Mục Bạch cùng Mục Ninh Tuyết ra, phần còn lại đang quan sát Mạc Phàm mấy động tác kia, là pháp sư cũng được, yêu ma cũng được, mà đồ đằng cũng được… trong khoảnh khắc, tất cả theo bản năng lui về phía sau hai bước, ngây người thật lâu không nói nên lời.

Đứng ở trung ương Ninh Bàn Tháp pháo đài thiên không, Lãnh Linh Linh đồng dạng choáng váng, không thể tin được vào mắt mình. Nàng cũng có thử nghiệm nhíu mày đi phân tích, từng cái suy nghĩ ở trong lòng nhanh chóng lướt qua, thế nhưng năm lần bảy lượt không cách nào tìm được đáp án.

Không còn Đồ Đằng…

Không còn thủ hộ giả Đồ Đằng…

Thái độ của Mạc Phàm chính là rõ ràng thẳng mặt vạch đường kẻ, rõ ràng không đơn thuần chỉ là tách nhân loại ra khỏi Đồ Đằng, mà hắn đang là đem Đồ Đằng di sản cho đứt đoạn, cho triệt để lụi tàn vào sử sách.

Ai cũng được, nhưng Lãnh Linh Linh trước sau vẫn không thể tin nổi người đó lại là Mạc Phàm.

Là người trực tiếp đồng hành, tham gia lịch luyện, đi theo Mạc Phàm trong tuyệt đại đa số những sự kiện liên quan đến manh mối Đồ Đằng, Linh Linh hơn ai hết minh bạch, trên thế giới này nếu phải chỉ tên một người khó phản bội lại Đồ Đằng nhất, thì đó nhất định là Mạc Phàm mới phải.

Mạc Phàm cùng Đồ Đằng thú, này là có cực kỳ mật thiết quan hệ. Đặc biệt là đối với Đại Thanh Long nói riêng, đơn giản là không thể nghi ngờ hai chữ tín nhiệm. Lãnh Linh Linh từng nhìn thấy Mạc Phàm quý trọng Tiểu Nê Thu đến bực nào, tại không có việc gì hay thầm xoa xoa mặt dây chuyền, thủ thỉ một mình tâm sự. Đây là nàng không cố ý bắt gặp, nhưng đúng là ấn tượng khắc sâu, khó có thể quên.

Nghiêm túc giảng đạo lý, không thể là Mạc Phàm làm chuyện ngược tâm này, hắn tuyệt đối không nên ! ! !

Có điều, Lãnh Linh Linh cũng không phải cái gì cũng biết, nàng không biết, Đồ Đằng ấn ký ban sơ nguyên hình chính là một loại ‘bất đắc dĩ’ pháp tắc, đã từng là chúc phúc thần diệu nguyên thủy nhất bộ dáng, tồn tại trước khi Bạch Linh vị diện du nhập vào thế giới ma pháp.

Mạc Phàm khác nàng, hắn quá rõ ràng rồi, Đồ Đằng bộ dáng là không có cách trốn thoát khỏi con mắt của hắn. Xóa bỏ Đồ Đằng ấn ký cũng không đơn giản như bề ngoài lời nói như vậy, này thuộc về huyền cổ huyết mạch truyền thừa, là cấp tạo hóa bí pháp cùng tiên huyết chúc phúc nói chuyện.
— QUẢNG CÁO —


Viễn cổ thời điểm, Tứ Đại Thánh Thú đã kết nghĩa thân tín chí cốt tới mức độ có thể sẵn sàng rút gân, rút sinh mệnh chia sẻ huyết mạch, đem chính mình một phần huyết mạch ký kết, thai nghén ra đồ án Đồ Đằng hoàn chỉnh, có vai trò là cây xương sườn trong dòng tộc trực hệ. Thế hệ con cháu của bọn nó nhận được lực lượng từ tiên tổ, có huyết mạch tăng phúc truyền thừa lại, trở thành Đồ Đằng.

Mặt khác, cũng không thể không nói, thế giới ma pháp thời điểm đó vừa trải qua kỷ nguyên tuyệt diệt tuyệt chủng, còn đang trong thời kỳ tự chữa lành, bắt đầu dựng dục thành hình trở lại. Đúng lúc này, bởi vì pháp tắc vị diện còn non trẻ, không kịp sản sinh ra thiết luật, chưa có bao nhiêu ràng buộc cùng hạn chế, mà Thanh Long càng là sinh vật ra đời trong thời điểm như vậy, mệnh danh ID cấp tạo hóa liền không nói chơi, Thanh Long chính là có được pháp tắc công nhận, trở thành bầu trời chấp pháp giả.

Tuế nguyệt dằng dặc tiếp tục trôi đi, về sau đất trời có đầy đủ Huyền Vũ, Chu Tước, Bạch Hổ.

Làm đầu đàn lão đại trong tứ thánh, Thanh Long nhân danh bầu trời chấp pháp giả, nó đại biểu Long tộc liên minh cùng với Huyền Vũ đại diện Hải Thú tộc liên minh, Chu Tước tượng trưng Vũ tộc đế quốc, Bạch Hổ là mảnh ghép Thú tộc liên minh, khi bốn đầu Thánh Thú cắt mạch thân thể sáng tạo ra Đồ Đằng ấn ký, pháp tắc vị diện vẫn như cũ chưa được hoàn chỉnh xong xuôi, thiếu khuyết quy tắc để chế tài Đồ Đằng. Rốt cuộc điều gì đến cũng phải đến, pháp tắc bị Thanh Long cùng Tam Đại Thánh Thú qua mặt, bắt buộc phải thừa nhận Đồ Đằng ấn ký trở thành một loại pháp tắc tăng phục dòng tộc cực kỳ huyền diệu.

Tất cả Đồ Đằng các thế hệ sau khi nhận huyết mạch tiên tổ kích thích, đều sẽ thu được chúc phúc cực mạnh của Đồ Đằng, thực lực trực tiếp tăng vọt một cái cấp bậc không phải là không thể. Hơn thế nữa, bọn chúng cũng có thể đem Đồ Đằng ấn ký tiếp tục truyền thừa đi xuống, phát dương quang đại, thu nạp thêm càng nhiều lực lượng huyết mạch Đồ Đằng.

Đối chiếu với thời điểm hiện tại, này rõ ràng chính là trái với pháp tắc lẽ thường đấy ! ! !

Thử nghĩ cẩn thận một chút sẽ phát hiện Đồ Đằng ấn ký là một loại động tác cực kỳ phi lý, Tứ Đại Thánh Đồ Đằng thậm chí không hề mất yêu năng hay gì cả mà vẫn có thể tăng phúc cho toàn bộ dài dòng huyết mạch. Tăng phúc lẫn nhau, tăng cả Thánh Đồ Đằng tiên tổ, này còn không phải là ‘đánh lừa’ pháp tắc sao? Lực lượng cung cấp ở đâu ra? Vì sao nó có thể kéo dài vô biên cho đến khi bọn chúng rời đi? Tiêu hao cái gì?… Cách duy nhất có thể giải thích, đó là bởi vì nó đã tồn tại quá lâu, tồn tại trước khi pháp tắc phát hiện được ‘gian lận’, cho nên bất đắc dĩ trở thành một loại ‘ngoại lệ’ pháp tắc.

Rất nhiều dị bản ghi chép nói rằng Thượng Cổ Hung Thú là từ huyết mạch Tứ Đại Đồ Đằng truyền thừa lại. Này không sai, cảnh giới tinh thần lực của Mạc Phàm bây giờ hoàn toàn có thể cảm giác được, hắn khẳng định Thao Thiết có Thanh Long huyết mạch, có Bạch Hổ huyết mạch, Đào Ngột có Bạch Hổ cùng Chu Tước huyết mạch, Cùng Kỳ thì là có gen trội cực kỳ nhiều của Huyền Vũ.

Nhưng là những huyết mạch này bị Hắc Ám hóa khiến chúng trở nên càng tà ác mạnh mẽ, có lẽ là do nóc nhà Giao Long Leviathan tác động đi, khiến Thượng Cổ Hung Thú có thể chống lại được cả tiên tổ của mình. Leviathan mới là kẻ đầu tiên nhìn ra Đồ Đằng là một loại vi phạm pháp tắc nghiêm trọng trên thế giới này.

Leviathan cũng là lợi dùng Đồ Đằng pháp tắc để tạo nên một nhánh Hắc Ám Đồ Đằng cho mình, nhưng không may bị Thiên Phụ cùng Thanh Long ở trận chiến năm xưa phá hủy. Mà Mạc Phàm hiện tại hủy diệt Đồ Đằng nhất mạch ấn ký, một khi Đồ Đằng mất đi, cũng không chỉ Đồ Đằng, liền ngay cả Thượng Cổ Hung Thú cũng sẽ mất đi huyết mạch chi lực, không còn cách nào nhận được ma pháp vị diện chúc phúc.

Cùng Kỳ trở về Đại Đế, Đào Ngột trở về Đại Đế, Thao Thiết ở giữa chuẩn quân vương và hạ vị quân vương. Cho dù có giết hết Tứ Đại Thánh Đồ Đằng hay Đồ Đằng thú thì cũng như cũ không thể xóa bỏ Ác Đồ Đằng của Thượng Cổ Hung Thú được, đây là Leviathan khẳng định biết, bởi vì Đồ Đằng ấn ký đã trở thành pháp tắc.
— QUẢNG CÁO —


Bất quá, nếu xóa bỏ Đồ Đằng ấn ký khỏi thế giới pháp tắc vị diện thì kết cục sẽ rất khác, này chính xác là triệt để xốc bàn đạp đổ, đem tất cả huyết mạch di sản tịch thu, bao quát Ác Đồ Đằng đi chăng nữa.

Mạc Phàm đồng dạng minh bạch, một khi hắn đánh gãy cái này pháp tắc, mãi mãi sẽ không bao giờ tạo lại được nữa.

Thế giới ma pháp hiện tại đang tiếp tục nặn hình phát triển, song, pháp tắc vị diện so với quá khứ viễn cổ kia kì thật đã hoàn thiện hơn không biết bao nhiêu lần, một khi Đồ Đằng ấn ký đã bị bài trừ đi, tuyệt đối không có chuyện ‘đánh lừa’ pháp tắc một lần nữa mà tạo lại. Tuyệt đối không!

Điều Mạc Phàm làm, nói dễ nghe là xóa bỏ huyết mạch Đồ Đằng từ nay về sau, nói khó nghe ---- trực tiếp khai tử Đồ Đằng.

Hắn cũng không phải ngu ngốc, còn là thừa lúc mách cho thế giới ma pháp biết trò ‘gian lận’ của Đồ Đằng trong quá khứ, một bên tranh thủ đem toàn bộ huyết mạch đã và đang đản sinh ra vô tận chúc phục lực lượng giáng lâm lên người của Bạch Phượng Hoàng, một phần dư sót thừa ra thì giáng lâm lên người Mục Ninh Tuyết thông qua khế ước Bạch Hổ, còn phần của Bá Hạ thì ném lên người Triệu Mãn Duyên thông qua Đồ Đằng ma cụ.

Đồ Đằng triệt để mất đi, nhưng Mục Ninh Tuyết chính thức trở thành bốn hệ cấm chú pháp sư, tinh thần lực tăng một đoạn dài, hỗn độn và không gian ma pháp của nàng nhận được chúc phúc vĩnh viễn, không sai là ngụy cấm chú. Nhưng nàng có Mạc Phàm cái này pháp thần Thứ Nguyên bầu bạn, lại cho một thời gian học tập pháp môn, áo nghĩa thì không nói, nhưng nắm vững hình thù ma pháp khẳng định là được.

Đương nhiên, điều kiện là bọn hắn còn sống sau hôm nay cái đã ! ! !

Mặt khác, Triệu Mãn Duyên không có tăng lên hệ cấm chú ma pháp, nhưng nhận được đồ đằng chúc phúc vĩnh viễn về sau, tinh thần lực hắn tăng mạnh, rất mạnh, đã có thể ba hệ đều khống chế tới tám vạn tinh tử, trở thành đỉnh vị giả cấm chú pháp sư.

Về phần Bạch Phượng Hoàng, Bạch Phượng Hoàng nhận được chỗ ích lợi nhiều nhất từ Tứ Đại Thánh Thú cổ thần chi lực, tích trữ ở pháp tắc phía trên bao nhiêu tuế nguyệt trôi qua, địa phương tăng phúc càng không cần phải nói.

“Bạch Phượng Hoàng nhận được toàn bộ Đồ Đằng liên minh đản sinh sinh mệnh, là hàng ngàn hàng vạn năm dưỡng dục...” Mục Nô Kiều toàn thân đều đang run rẩy, bởi vì Mạc Phàm đang làm một kiện chuyện nghịch thiên.

Tiêu Viện Trưởng thở hổn hển, nhãn thần ngưng trọng, trầm giọng nói: “Đó là một cái trong thần thoại niết bàn sinh mệnh, đây là bước ngoặc của trận chiến”.
— QUẢNG CÁO —


Mạc Phàm nhìn cũ Đồ Đằng Huyền Vũ, nhìn những này mới Đồ Đằng Bá Hạ, Huyền Xà, Tống Phi Dao, Nguyệt Nga Hoàng, sau đó nhìn Tống Phi Dao, Du Sư Sư, nhìn lên Thiên Không Phàm Tuyết Thành, trong lòng không một chút hối hận.

Thế giới ma pháp bao thầu nhân loại, nhân loại là chắc chắn không còn có người ngăn cản nổi Mạc Phàm. Hắn không cần phải là Liên Hợp Quốc, không cần phải là Thánh Thành, Thiên Quốc dạng này.

Tại trong mắt Mạc Phàm, nhân loại muốn an ổn, cũ Đồ Đằng không muốn bị tận diệt… đây là con đường duy nhất, đôi lúc sẽ phải tự hắn đưa ra quyết định, không cần hỏi ý kiến người khác ! ! !

Ánh mắt Mạc Phàm chăm chú nhìn vào thiên không, tựa hồ bắt được một cái tín hiệu Thương Mang rộng lớn nào đó, trên miệng nở ra một nụ cười ác độc.

Kraken cũng bắt được ánh mắt này, nó đang ngồi ngay ngắn trên ngai vàng Bạch Sắc Thủy Cung, nên biết khoảng cách từ chỗ ngồi của nó đến Hoa Hạ là rất xa rất xa, nhưng chính là trong nháy mắt nó vừa phát hiện Mạc Phàm quay đầu đi, bản thân Kraken cũng phát giác được, nội tâm không khỏi rùng mình một cái.

Đó là hai đạo ánh mắt u oán giống như là hai mảnh hồ sâu. Cứ việc là cách xa như vậy, nhưng mỗi một sinh vật đứng ở mảnh hải dương này lại cũng cảm giác được sự cường đại của nó, tựa hồ bầu trời con mắt đang nguyền rủa đến vậy.

“Gào gào gào ô ô ô ~~~~~~~~~~~~!”

Một tiếng long ngâm này chói tai không dứt, này long ngâm không chỉ làm cho tâm thần cùng thân thể người phát run, càng là để cho người ta phát ra từ sâu thẳm linh hồn muốn quỳ lạy, rõ ràng là từ cấp độ tạo hóa bên trên thần phục.

. . . . . . .