Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 852




. . . . . .

Mạc Phàm cười gằn, ở phía ngoài, hắn hỗn độn cấm chú thành lập, hấp thụ toàn bộ trường kiếm, thay đổi công kích có lợi về cho mình, biến hóa vạn kiếm thành một thanh Hắc Thiên Họa Kích mô phỏng thần khí của Lucifer.

Hắc Thiên Họa Kích như lưu hành truy nguyệt, tại cái này keng một tiếng tiếng ré dài không tuyệt, trong thiên địa tất cả hắc ám, nguyền rủa, tiên huyết trong phút chốc ngưng kết, mà trong chớp mắt này, tất cả thế gian hết thảy hắc ám, vạn thế ác quỷ, đều lập tức nhập thân vào thanh này hắc kích phía trên.

“Chết đi ! !”

Họa kích tuyệt sát, Mạc Phàm ngưng tụ lực lượng một mâu tuyệt sát, mang theo bóng tối lực lượng kinh khủng ném về phía Lãnh Nguyên Thánh Hùng. Một mâu này đánh giết mà ra thời điểm, nó đều còn chưa đi tới, thế nhưng là cảm giác cả thế giới đã bị đẩy vào U Minh Địa phủ, giống như không cách nào né tránh nhất định sẽ bị đâm xuyên trái tim, nhất định lấy địch nhân tính mệnh.

Đối mặt Mạc Phàm một kích này, Lãnh Nguyên Thánh Hùng đồng dạng thét dài một cái, trong tay Thương Hải Chi Nhãn bộc phát, nước biển Ấn Độ Dương trở thành nó lợi trảo, đứng tại Mạc Phàm họa kích phía trên, theo coong một tiếng, thiên khuyết thác trời lập tức đánh gãy họa kích.

Không chỉ có vậy, vong sơn của Mạc Phàm cũng bị Lãnh Nguyên Thánh Hùng nổi giận đùng đùng lấy ma thiên thủy trảo đến đuổi cùng giết tận. Này để cho Mạc Phàm có chút bất đắc dĩ, bắt buộc phải nhanh tay thu hồi về.

Sau đó, cả hai tiếp tục tái chiến tại thân.

Tại Thánh Hùng đơn giản là cái sinh vật đánh cận thân chuyên nghiệp, trùm thách đấu thế giới Đế Vương bên trong, tựa hồ thiên sinh tu võ luyện thể đồng dạng. Ma pháp của Mạc Phàm quét ngang phía dưới, so sánh với trình độ của Thánh Hùng rõ ràng là yếu đi một bậc, hầu như là bị đối phương bẻ chiêu, khiên người ném vật, đưa mặt cho bị đấm.

Mạc Phàm bị sức mạnh vô cùng cường đại của Thánh Hùng chấn động đến mức liên tiếp lui về phía sau, khuôn mặt bị đấm tới mức biến dạng, mỗi một bước lui lại, không gian đều run rẩy, ngay cả tay của hắn cũng bị bẻ ngược gãy gập làm hai.

May mắn là thể phách Mạc Phàm bây giờ đã là quân vương, hắn đơn giản nghiến răng bẻ lại một lần liền không tính là gì.

Hạp một cái.

Phốc~~~!

Lãnh Nguyên Thánh Hùng xuyên không gian, một tay nắm chặt lấy cổ Mạc Phàm, một cái tay khác cao cao giơ lên, trên lòng bàn tay hơi nắm, một cái Ám Ảnh Trường Mâu từ Họa Kích của Mạc Phàm mảnh vỡ, hóa ra Lãnh Nguyên Thánh Hùng đã nhanh tay thu hồi cái này lợi khí cho mình.
— QUẢNG CÁO —


Đến khi sắc bén mảnh vỡ trường mâu rộng mở xuất hiện trước mặt Mạc Phàm, toả ra ánh sáng lộng lẫy giống như kim loại màu đen, khí tức tử vong héo tàn dày đặc lượn lờ, Mạc Phàm nghĩ cũng chưa kịp nghĩ.

Bạch ! ! ! !

Trường mâu xuyên tim, Lãnh Nguyên Thánh Hùng như một tay thợ săn sát thủ thực thụ, này một cái dài dòng tinh tế ám ảnh trường mâu trực tiếp xuyên qua Hỏa Tâm của Mạc Phàm, từ vị trí ngực của hắn chui ra, lực lượng hắc ám héo tàn hủ bại điên cuồng lan tràn ra trong thân thể của hắn!

Nhìn thấy khuôn mặt Mạc Phàm không ngừng mà vặn vẹo, một tay ác ma độc huyết đang nỗ lực đem Lãnh Nguyên Thánh Hùng cho hất văng ra, chỉ là, Lãnh Nguyên Thánh Hùng cường đại quá thể, nó nắm chặt cái kia họa kích trường mâu, đem sức mạnh mạnh mẽ càng nhấn vào, đợi đến lúc khuôn mặt Mạc Phàm tím tái dần dần, muốn rơi xuống đến mặt biển phía dưới.

“Đáng thương nhân loại…” Lãnh Nguyên Thánh Hùng cười đắc thắng.

Nó biết Mạc Phàm là có một cái Trùng Minh Thần Hỏa a, dĩ nhiên biết chứ.

Lần này sẽ không có sai lầm.

Không có khôi lỗi nữa !

Lần này, ngươi chắc chắn phải chết ! ! !

“. . . . .”

Vốn dĩ đang nhăn mặt cau có Mạc Phàm, đột nhiên không nhịn được nữa, một miệng ngậm cười rốt cuộc phun ra ha hả: “Làm ngươi thất vọng rồi, đồ gấu ngu”.

Mạc Phàm tay không tấc sắt, chẳng làm cái gì cả, hắn đơn giản là đứng đó, tự mình nguyền rủa chính mình, tự bản thân thôn phệ lấy ám ảnh trường mâu, ngay tại Lãnh Nguyên Thánh Hùng ngơ ngác ngây dại không hiểu chuyện gì.
— QUẢNG CÁO —

“Không khôi lỗi, không hỏa tâm, nhưng ngươi quên ta có hỗn độn ma pháp đi”.

Trong thời gian cực ngắn bên dưới, Mạc Phàm hỗn độn trật tự thậm chí có thể tác động quỹ đạo trường mâu, thật giống như nhìn thì thấy đâm vào vị trí tim của Mạc Phàm, thẳng tới đâm ra tận sau lưng hắn, nhưng sự tình đi vào bên trong cơ thể hắn thời điểm, quỹ đạo lại bị vặn vẹo, không còn một phương thẳng nữa.

Mạc Phàm đã từng bị Sariel đâm vào tim cảm giác, hắn không ngu tới mức phạm phải sai lầm cơ bản như thế này lần nữa.

Hỏa tâm của hắn, chính là bị hỗn độn trường lực vây quanh, không đơn giản muốn thu là thu.

Huống chi, đây chỉ là Mạc Phàm lo xa phương diện, trên thực tế, ám ảnh trường mâu là không có cách xuyên qua tim của Mạc Phàm nổi.

Còn có ám mạch của hắn ăn mòn trường mâu, có độc huyết phía ngoài hòa tan toàn bộ ma lực.

Có ai đời lại muốn đi dùng kiếm trận vong linh của Tà Thần để đi giết Tà Thần đâu.

Này vừa nghĩ thôi, đã thấy không đúng đắn rồi ! ! !

“Phốc~~~”

Lãnh Nguyên Thánh Hùng bị Mạc Phàm lộn cước, mang cả bầu trời hắc ám đá vào mặt bay ngược ra ngoài, sau đó Mạc Phàm chuyển đổi ma pháp, tại bên trong vô tận hắc ám kéo ra một cái Ám Tinh Hắc Trảo, cự trảo hung mãnh phân xé đáp lễ.

Lãnh Nguyên Thánh Hùng khinh thường trảo pháp của Mạc Phàm, vết xước ngoài da đối với nó là không thèm để ý đấy, cũng chả cần đợi Hải Tâm khôi phục làm gì.

Vết thương không tính là đáng ngại, Mạc Phàm chấn chỉnh thể trạng một chút, ma pháp Giới Vực hắc ám đạt đến đỉnh phong. Theo thần hồn Lãnh Tước chiến đấu kịch liệt, ác ma lĩnh vực phảng phất bị hắn hấp thu, rất nhiều vết thương sau đó hình thành sát khí, sát lục lĩnh vực của Tà Thần triệt để thức tỉnh, huyết hải chi khí triệt để bộc phát, Mạc Phàm toàn thân nóng bỏng sóng nhiệt phân tán bốn phía, càng đánh càng mạnh.

Đương nhiên, Lãnh Nguyên Thánh Hùng cũng giống như hắn, đều thuộc về càng đánh càng mạnh chủng tộc.
— QUẢNG CÁO —


'Huýt' một tiếng xé gió.

Tận dụng hỗn độn sao chép, Mạc Phàm lần nữa lao đầu vào chiến trường, học lỏm chiêu thức của Thánh Hùng, cứng đối cứng, dùng vết thương, tiên huyết để trả giá đối đầu. Chẳng mấy chốc, Ấn Độ Dương phía trên bầu trời bày biện ra đủ loại màu sắc ma pháp quang mang nổi lên bốn phía. Mạc Phàm không chỉ là đem chiến kĩ của đối phương tiến hành vận dụng, nguyên tố khác ma pháp dung hợp càng là càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Quang hệ, Băng hệ, Phong hệ, đã không cần diễn sinh cũng có thể đạt tới nửa cái cấm chú hình thù.

Ngay cả dung hợp ma pháp của Mạc Phàm cũng càng ngày càng thêm nhạy bén, đi tới nhất niệm dung hợp, có thể điều tiết ra tốt nhất dung hợp phối phương.

Ầm ầm ầm ! ! !

Hư không tiêu thất, hai kẻ cuồng chiến tiếp tục lao vào đánh nhau, chiến đấu âm thanh kinh thiên động địa. Ma pháp đối công yêu pháp, ác ma phản chiêu băng hùng, chiêu thức đối đầu càng là rực rỡ tuyệt luân. Mạc Phàm cùng Lãnh Nguyên Thánh Hùng đánh đánh đá đá, càng đánh càng vượt cấp đi lên mỗi lúc một mạnh, giết đến hải vực bị phá toái, bầu trời run rẩy, không gian đổ sụp.

Mẫn diệt giống như thần thoại Bắc Âu, dưới thần lực của Lãnh Nguyên Thánh Hùng, bất kể sinh vật có tu vi gì đều là phàm phu trên ý nghĩa chân chính, sinh mệnh thấp kém như cỏ dại.

Chỉ có cái Tà Ảnh ác ma kia, khát máu vĩ đại, có thể năm lần bảy lượt ngã xuống rồi đứng lên, một mình chống lại thần linh phương Bắc như vậy.

Giữa Thần và Ma chi chiến trong tích tắc khoảnh khắc, tất cả sinh vật sống đều không biết nên làm sao đi nhận biết bọn hắn rồi.

Mặc dù Mạc Phàm là vẫn thua đối phương một chút, bị Thánh Hùng chiếm thế thượng phong, vết thương trên khắp thân thể nhìn thấy mà giật mình, nhưng hắn cũng không lo đến đau đớn, rách da thì tắm lên độc huyết, nặng quá thì có Viêm Cơ triệu tập Trùng Minh Thần Hỏa, lấy hỏa tâm chữa trị.

………………