Toàn Chức Pháp Sư

Chương 284




Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng

Ở chỗ vườn hoa trước tòa Thị chính, Mạc Phàm cùng Bạch Đình Đình mặt mũi kinh ngạc nhìn tòa nhà này biến đổi.

Toàn bộ những cây dây leo khắp nơi đều ngọ nguậy cả lên, chúng nó đã hoàn toàn sống dậy, giống như những con yêu ma hung tợn đang tranh giành nhau con mồi vừa mới đang tìm được.

Hình ảnh như vậy Mạc Phàm cùng Bạch Đình Đình đều là lần đầu tiên thấy được, gần như toàn bộ pháp sư theo thói quen sẽ cảm thấy thực vật chính là vật chết, cho dù cành lá dây leo mọc khắp nơi cũng không sao, chỉ cần lưu ý những sinh vật ẩn nấp trong là được, ai có thể nghĩ được đầu âm u thực vật này lại vốn là yêu ma, mấy cành dây leo này lại chính là hung khí giết người.

"Chúng ta phải làm sao bây giờ, bọn họ đều bị nhốt ở bên trong rồi." Bạch Đình Đình vẻ mặt nghiêm túc nói.

Những bức tường thực vật dầy phỏng chừng còn vững chắc hơn những bức tường bê tông thông thường, bọn họ đã tiến vào tới phòng khách nội bộ của tòa thị chính, muốn lao ra quả thật nói dễ hơn làm, bởi vì bọn họ giống như đã trực tiếp nhảy vào thực quản của một cái quái vật khổng lồ vậy.

"Cậu nhìn xem phía trên cao đi." Mạc Phàm chỉ tay về phía những tầng lầu thuộc cấp thứ hai của tòa cao ốc, cũng chính là tòa kiến trúc vuông vức to lớn kia.

Bạch Đình Đình ngẩng đầu nhìn lại, không khỏi tê dại cả da đầu.

Thì ra ở kiến trúc cấp bậc 2 đang thò ra một cái đầu to lớn dữ tợn!

Cái đầu này không phải là một cái đầu động vật, mà giống như một cái cọc gỗ vậy, nếu không phải có một cái miệng đen như mực mở to ra, không ngừng nhóp nhép, người nào nhìn vào cũng sẽ không cho nó là một đồ vật sống.

Cái đầu cọc gỗ gần như chiếm lĩnh toàn bộ Nhị cấp kiến trúc của tòa nhà, vô số dây mây từ khắp nơi giống như đang vận chuyển chất dinh dưỡng đưa vào cổ họng nó, xa xa nhìn qua giống như một con yêu ma toàn thân bọc vỏ cây đang say mê ăn uống!!

"Ngụy Phố Ma!" Bạch Đình Đình không khỏi hít vào một hơi, đây là lần đầu tiên nàng chính mắt thấy loại quái vật này, trong nội tâm của nàng đang bốc lên to lớn gợn sóng!

"Đồ vật này, rốt cuộc là thực vật, hay là yêu ma??" Mạc Phàm không khỏi lui về sau một bước.

Con quái vật này quả thật quá ghê gớm, nó lấy cả tòa thị chính to lớn để ngụy trang, làm cho phụ cận xung quanh nhìn qua vô cùng an toàn bình tĩnh để dụ dỗ một ít sinh vật đến đây nghỉ chân.

Nhưng mà phụ cận không có bất kỳ yêu ma du đãng nào, thật ra cũng thể hiện rõ nơi này hung hiểm cực kỳ, những sinh vật xông vào trên căn bản đều rơi vào bụng của con quái vật giỏi ngụy trang này, trở thành chất dinh dưỡng để nó khỏe mạnh lớn lên!

"Nó thuộc về loại yêu ma huyết thống khá cao, càng trưởng thành thì càng khó đối phó. Bởi vì nó tương đối sợ ánh sáng, cho nên gần như chỉ có những địa phương âm u mới có loài sinh vật này... Không nghĩ tới tòa cao ốc thị chính vậy mà trở thành nơi sinh trưởng lý tưởng cho loại quái vật này, nhờ vào kiến trúc của tòa nhà này mà nó có thể dễ dàng phát triển, lại có thể tránh khỏi ánh mặt trời, ngoài ra còn có những sinh vật sống mạnh mẽ thường xuyên tới tìm chết..." Bạch Đình Đình nhất định là rất yêu thích những tiết Yêu Ma Học, bởi vì rất ít người có thể phân tích loại quái vật hiếm gặp như Ngụy Phố Ma rõ ràng mạch lạc như vậy.

"Chỉ mong không phải là thống lĩnh cấp... Ta sẽ dùng Liệt Quyền thử oanh nó mấy phát." Mạc Phàm nói.

"Đừng chọc giận nó, dùng lửa đối phó nó không phải là cách hiệu quả. Cho dù nhân số của chúng ta nhiều thêm gấp đôi đi chăng nữa, thì cũng không phải đối thủ của đàu Ngụy Bố Ma này." Bạch Đình Đình vội vàng ngăn cản nói.

"Nghĩa là bọn họ chết chắc rồi??" Mạc Phàm sửng sờ nói.

"Dữ nhiều lành ít, nếu không có quang hệ ở đó thì hết 10" khẳng định toàn quân bị diệt." Bạch Đình Đình cau mày.

Nàng lưu lại, là bởi vì Mạc Phàm muốn ở lại, đối với nam tử đã cứu mạng mình, nàng rất là có hảo cảm, không nghĩ tới một cái lơ đãng ý nghĩ như vậy sẽ giúp nàng tránh thoát một lần cạm bẫy đáng sợ nguy hiểm đến tính mạng.

Hiện tại bọn hắn không thể làm gì được, xông vào chính là không công chịu chết, chỉ có ngồi đây chờ đợi bọn hắn giết tới đại sảnh thì chạy tới tiếp ứng.

Tâm trạng của Mạc Phàm đã chìm xuống đáy cốc rồi.

Mạc Phàm lười để ý đến sống chết của những người khác, nhưng Mục Ninh Tuyết, Mục Nô Kiều, Triệu Mãn Duyên 3 người này đều là những người hắn quan tâm a.

Hỏa hệ thì không có quá nhiều hiệu quả, Lôi hệ khi đối mặt với mấy đầu thực vật này thì còn vô dụng hơn, hiện tại hắn không thể làm được điều gì cả, chỉ có thể nhẫn nhịn chờ ở bên ngoài.

"Ào ào ào ~~~~~~~~~~ "

"Ào ào ào vù vù ~~~~~~~~~~~~ "

Đúng tại thời điểm hắn lòng như lửa đốt, một đợt cuồng phong màu đen cách đó không xa như sóng biển mãnh liệt đánh đánh tới, thổi những hàng cây trên đường phố ngã trái ngã phải.

Những thứ đồ lặt vặt trên mặt đất đinh đương loạn hưởng, một chiếc rỉ xe đạp đã rỉ sét tới không còn hình dạng bị sinh sinh cuốn vào, hung hãn đụng vào một tòa nhà trong khu dân cư, biến thành một đống sắt vụn tiếp tục bay lượn trong không khí.

Yêu phong bỗng trỗi dậy làm cho Mạc Phàm cùng Bạch Đình Đình không biết chuyện gì đang diễn ra.

Hô hấp của 2 người bắt đầu không trôi chảy, lỗ chân lông vô hình rỉ ra mồ hôi lạnh, Mạc Phàm cùng Bạch Đình Đình liếc nhau một cái, đồng thời từ ánh mắt của đối phương nhìn thấy được kinh hoàng cùng bất an!

Một đám mây đen hạ xuống, một đôi cánh thịt to lớn theo khoảng cách càng ngày càng gần từ từ khuếch trương ra!

Bên dưới cánh thịt là một cỗ thân thể Cự Tích tràn đầy lực lượng, da thịt rắn chắc của nó một mực bao trùm từ đầu tới đuôi, cái đuôi vừa dài vừa thô tựa như một cái roi lớn, phần chóp đuôi hoàn toàn nhọn, dưới ánh mặt trời chiếu sáng lóe lên hàn mang làm người khác phải sợ hãi!!

Cự tích: Con Khủng long

"Chạy!" Mạc Phàm vô cùng chật vật nói với Bạch Đình Đình.

Khí tràng vô cùng cường đại ép tới làm 2 người rất nhanh đều hít thở không thông rồi, một ít người có tinh thần lực hơi yếu một chút thậm chí có khả năng trực tiếp bị chấn cho bất tỉnh, đây là lần đầu tiên Mạc Phàm cảm nhận được khí tràng của một sinh vật cường đại đến trình độ này, cường đại đến mức hắn sinh không nổi một chút ý niệm đối kháng nào, trong đầu của hắn bây giờ chỉ có chạy trốn cùng chạy trốn mà thôi.

Bạch Đình Đình bị ép đến không thể di chuyển, chỉ có thể sắc mặt tái nhợt nhìn Mạc Phàm...

Mạc Phàm bắt lấy cổ tay của nàng, đến thời điểm này rồi thì hắn không thể tiếp tục ẩn giấu thực lực được nữa, liền cưỡng ép sử dụng Độn Ảnh.

"Đáng chết, Tinh quỹ lại thất bại." Mạc Phàm bình thường sử dụng Độn Ảnh đều rất dễ dàng lưu loát, nhưng hiện tại thì sau khi liên tục tan vỡ ba bốn lần thì hắn mới có thể thi triển thành công được.

Mang theo Bạch Đình Đình, Mạc Phàm hóa thành một đoàn bóng người màu đen, dán vào bức tường bên ngoài tòa thị chính sau đó nhanh chóng di động đến dưới một mảnh cây cối che phủ gần đó.

Hắn tiếp tục di động tới một vị trí rất xa, thậm chí cách Tòa thị chính cả một con đường lớn, Cổ khí tràng cường đại kia rốt cuộc mớitừ từ yếu bớt đi.

"Cậu.. Cậu lại có tới bốn hệ!!" Bạch Đình Đình mặt đầy không thể tin được nhìn Mạc Phàm, trong lúc nhất thời suy nghĩ hỗn loạn vô cùng.

"Sau này sẽ giải thích cho cậu." Mạc Phàm quay đầu đi, nhìn chăm chú về phía tòa thị chính đã ở phía xa kia.

Lúc này con quái vật có đôi cánh thịt khổng lồ kia đã bay đến sân thượng của tòa thị chính, nó có vẻ ưng ý nơi này, thích thú đi vòng qua vòng lại.

Truyện được dịch tại

..

Bỗng nhiên, Nhục Sí Cự Tích nhảy sà xuống kiến trúc cấp bậc 2, cái miệng như một cái hang động lớn từ từ mở ra, lộ ra từng hàng răng nanh tựa như cẩm thạch, sắc nhọn kinh người.

"Rắc!!!"

Nhục Sí Cự Tích trực tiếp hướng vào phía trong kiến trúc cấp bậc 2 táp tới, xi măng cốt thép cứng rắn trước mặt con quái vật này chỉ giống như một đám bọt nước, đụng vào liền nát bấy.

Mục tiêu chân chính của cái miệng to kia chính là cái đầu cọc gỗ của Ngụy Phố Ma, những cái răng nanh cắn xuống, Ngụy Phố Ma liền phát ra những âm thanh chói tai như báo động phòng không vậy, vang dội toàn bộ tòa thành thị.

Toàn bộ những gốc dây leo ở kiến trúc cấp bậc 2 đều điên cuồng nhúc nhích, kịch liệt đến mức như muốn đem toàn bộ phòng khách phá hủy... Ngụy Phố Ma liều mạng giãy giụa, nó khống chế tất cả những cành dây leo sắc bén hướng về phía Nhục Sí Cự Tích đâm tới.

Vô số những đầu dây leo rậm rạp chằng chịt toàn bộ vọt ra khỏi cửa sổ của tòa thị chính, bám vào người Nhục Sí Cự Tích đem nó trói lại, miễn cưỡng đem đầu hung mãnh quái vật này kéo ra.

Đáng tiếc, những cành cây nho nhỏ vụn vắt này trước mặt đầu Nhục Sí Cự Tích này không khác gì một đám mạng nhện, chỉ cần nhẹ nhàng vỗ một cái thì tất cả đều đứt đoạn, còn hàm răng nanh của nó thì cắn chặt hơn vào đầu của Ngụy Phố Ma, khiến cho Ngụy Phố Ma giãy giụa càng lúc càng yếu... Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!

Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha.