Toàn Chức Pháp Sư

Chương 447




Dịch: Hoangforever

Bên ngoài thành Nam, một tòa nhà Office hạng sang mọc lên sừng sững, tỏa ra ánh sáng màu trắng lạnh lẽo chiếu rọi xung quanh khu vực quảng trường buôn bán đầy yên tĩnh này.

Nơi này tòa nhà Ofiice rất nhiều. Hầu hết tòa nhà đều là những tòa nhà trên dưới 20 tầng. Duy chỉ có tòa nhà Ofiice màu trắng này là đạt tới 40 tầng, cao hơn 100 m.

Tầng thấp nhất tạm thời còn trống, còn chưa có bất kỳ công ty nào thuê cả. Cả một tầng lớn như vậy cũng chỉ có một vài bàn ghế, đồ đạc vứt lộn xộn ở nơi đó, khiến cho tầng này đã trống lại càng thêm trống trải hơn.

Đêm khuya yên tĩnh, tòa nhà này không có một ai, ngay cả an ninh cũng chui vào trong buồng đi ngủ, để mặc cho camera giám sát ở bên ngoài xử lý. Một thân ảnh quỷ màu trắng đen đột nhiên chui vào trong màn hình của cái camera giám sát này…..

Người này có tốc độ cực nhanh, nhanh chóng biến mất trong màn hình màn giám sát camera. Ngay sau đó, đã xuất hiện trên màn hình của một chiếc camera khác.

Giống như kiểu hắn đang tìm kiếm thứ gì đó vậy, giống như một cơn cuồng phong bao phủ bởi một lớp sương mù quét ngang qua nơi này vậy!!

Mãi cho tới tận tầng thứ 40 mà cũng chỉ có sự trống trải của mấy tấm kính công nghiệp bao quanh bên ngoài tòa nhà này.

Mỗi tầng của tòa nhà này cũng không có cao, 3 mét 1 tầng, cảm giác khá là bị đè nén. Ánh sáng bên ngoài thành phố chiếu vào mấy tầng này căn bản cũng chỉ lưu lại một ít ánh sáng trong tầng tối tăm này.

Một chiếc áo khoác ngoài màu đen, một khuôn mặt nghiêng đầy góc cạnh hiện ra sự u lãnh. Một đôi môi đỏ tươi…. Nhiếp Đông đứng trước tấm kính công nghiệp, ở trong bóng tối lạnh lùng nhìn thành phố đầy phồn hoa kia, khiến cho hắn cảm giác được bóng đêm thành phố quá là nhỏ bé.

Nếu là ngày thường, hắn chắc chắc có lẽ sẽ xuất hiện ở câu lạc bộ Bắc Quốc. Ở nơi đó hắn có thể chọn lựa con mồi thơm ngon tiếp theo cho mình. Nhưng hiện tại thì không được.

Bởi vì hắn đã bị trưởng bối của mình trục xuất khỏi gia đình, biến thành một con Dracula đầu đường xó chợ.

Nguyên nhân bị quẳng đi rất là đơn giản, liên minh thợ săn đã theo dõi bọn họ.

Nói cách khác liên minh thợ săn có săn giết Nhiếp Đông hay không thì không có liên quan tới gia đình bọn họ. Cái đám nhát gan, hèn yếu. Rõ ràng là một chủng tộc siêu việt hơn hẳn ma pháp sư loài người. Ấy vậy mà lại chỉ muốn sống một cuộc sống chui lủi, tạm bợ trong cái thành phố này. Nhiếp Đông đã sớm chán ghét cuộc sống như vậy lắm rồi. Hắn chịu đủ rồi, bị đuổi đi như thế này cũng tốt. Cuộc sống tiếp theo hắn sẽ không còn bị mọi người nói tới những cái giới luật đáng ghét kia nữa.

“Vù~~!!”

Một trận gió quái dị thổi vào căn phòng này, đập lên ót của Nhiếp Đông.

Khóe miệng Nhiếp Đông khẽ nhếch lên, không cần quay đầu lại, nói:

“Thì ra ngươi vẫn còn giữ lại một chút tình cảm. Tại sao không tiếp tục ở trong học phủ ngụy trang nữa đi?? Ngày đó ta mới ngươi hỗ trợ, ngươi lại đi cự tuyệt. Lúc này chạy tới đây làm cái gì??”

Có một thân ảnh cô gái ở phía sau Nhiếp Đông. Cô gái này có dáng người thon thả, xinh đẹp, mái tóc dài buông thả ra, cảm giác rất là lộn xộn, không được chỉnh chu cho lắm.

Cô gái này từ từ bước tới gần, 1 bước lại tiến thêm một bước, tiếng bước chân vô cùng nhẹ…………

“Ngươi đi chết đi!!!”

Đột nhiên, cô gái này phát ra tiếng kêu thê lương.

Tay nàng nhanh chóng biến thành móng vuốt dài ngoằng, trắng hếu giống như 5 thanh chủy thủ hung hăng đâm về phía cổ Nhiếp Đông.

“Bá!!”

Những móng vuốt kia lao về phía Nhiếp Đông với một tốc độ cực nhanh. Nó tạo thành một đạo lãnh mang trong không khí. Hơn nữa, còn tạo ra một vết cào cực sâu ở trên cổ Nhiếp Đông.

Nhiếp Đông hoàn toàn không có ngờ tới đối phương sẽ ra tay với mình. Cũng may, khi 5 cái móng vuốt sắc bén kia đâm tới người hắn, hắn liền nhanh nhẹn né tránh nó theo bản năng. Chứ không thì đầu hắn lúc này có lẽ lìa khỏi cổ rồi!!

“Đệt con mẹ ngươi! Ngươi điên rồi sao???……Ngươi làm cái gì vậy??”

Nhiếp Đông ôm cổ né về phía bên cạnh. Máu tươi từ giữa hai ngón tay hắn chảy ra.

Lúc trước, Nhiếp Đông bị thanh chủy thủ bạc đâm trúng giữa tim, nhưng lại không có một giọt máu nào chảy ra. Lúc này, hắn bị cào một vệt ở cổ, máu lại chảy ra. Rất rõ ràng vị trí chứa máu của Dracuala là ở từ vị trí bả vai trở lên. Hay nói chính xác hơn là từ cổ cho tới đỉnh đầu!

Vốn Nhiếp Đông nghĩ rằng gia đình của hắn sẽ là hắn và đứa con gái mà hắn muốn biến thành Dracula kia. Nhưng khi hắn quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một gương mặt vô cùng thân quen nhưng cũng rất là xa lạ. Khuôn mặt hắn lúc này ngoài trừ sự khiếp sợ ra, còn hiện lên mấy phần khó tin.

“Liễu...... Liễu Như??”

Nhiếp Đông nhìn chằm chằm vào gương mặt đang còn tức giận tới cực điểm này, mãi một lúc lâu mới phun ra được cái tên này.

“Ta muốn giết ngươi!!!”

Liễu Như gào lên một cách điên cuồng giống như kiểu muốn phát tiết mọi sự tức giận ở trong lòng ra vậy. Giọng nói của nàng lúc này không còn là của nhân loại nữa.

“Người biến thành Huyết tộc… Không thể nào!! Điều này làm sao có thể được. Không có Huyết tộc cho ngươi truyền thừa máu, ngươi giỏi lắm chỉ có thể biến thành một con quái vật mà thôi!”

Nhiếp Đông kinh ngạc nói.

Một khuôn mặt tái nhợt, một đôi môi đỏ tươi, còn có cặp Huyết Nha thấp thoáng hiện ra ngoài. Nguyên bản cô gái này có một khuôn mặt vô cùng khả ái và thanh tú. Thế nhưng vào lúc này liền biến thành một người lăng lệ, đau khổ và phẫn nộ. Mặc dù, hình dạng nàng vẫn xinh đẹp như cũ nhưng khi bị những tâm tình xấu xa, tiêu cực này chiếm cứ, trên căn bản không còn nhận ra nàng!

Không sai!! Nhiếp Đông muốn biến Liễu Như thành Huyết tộc. Hắn vô cùng yêu thích nữ nhân này. Chỉ có đem nàng biến thành Huyết tộc giống như hắn, nàng mới có thể trở thành người tình của hắn.

Nhưng nghi thức Huyết tộc trên căn bản chưa có hoàn thành mà??

Sở dĩ Nhiếp Đông giết cô gái cảnh sát kia, cũng là vì hắn đang cần rất nhiều máu tươi để cung cấp máu cho Liễu Như một cách đầy đủ. Sau khi Liễu Như lột xác thành công, nàng cần được thưởng thức máu lần đầu tiên.

Đem máu của người bình thường phóng thích ra ngoài. Máu sau khi trải qua ám hóa từ hình vẽ lại một lần nữa trở về cơ thể. Đây cũng chỉ là bước đầu tiên để trở thành Huyết tộc.

Ngay sau khi người bị tà hóa máu, người đó bắt buộc phải tiếp nhận truyền thừa máu của một thành viên trong Huyết tộc. Hay nói chính xác hơn chính là hút máu của một Huyết tộc. Sau đó mới có thể biến thành Dracula….

Hồi đó, Nhiếp Đông chính là bị tà hóa máu. Sau khi thức tỉnh dậy, hắn hút máu của vị nam tử trung niên. Sau đó, hắn liền biến thành Dracula. Mà người cung cấp máu Huyết tộc cho hắn cũng chính là vị nam tử trung niên kia, bây giờ chính là trưởng bối của hắn. Vì vậy, hắn không thể phản bội trưởng bối của mình được!

Nhiếp Đông muốn mình là người cung cấp máu cho Liễu Như. Như vậy, hắn liền trở thành trưởng bối của nàng. Liễu Như lúc đó sẽ vĩnh viễn không phản bội hắn được. Đáng tiếc trong quá trình hắn săn mồi trở về, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Hắn bị gia đình của mình đuổi ra ngoài đường. Khi tới câu lạc bộ Bắc Quốc, Liễu Như cũng đã được người khác cứu đi….

Nàng hút máu của ai??

Tại sao nàng không có biến thành quái vật, ngược lại nàng lại biến thành Huyết tộc??

“Roạt ~~!!!”

Trong lúc Nhiếp Đông đang còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra, Liễu Như đã tiến công một cách dũng mãnh.

Hiển nhiên, nàng còn chưa biết cách nắm giữ lực lượng của mình một cách thành thạo. Nàng lúc này cũng chỉ là dùng sức mạnh Dracula một cách đơn thuần để cào rách đối phương.

Lực lượng đơn thuần này của nàng mạnh tới kinh người. Cây cột bên trong tòa nhà Office bị một trảo này của nàng cào trúng liền nát bét như tương.

Hơn nữa, tốc độ của Liễu Như rất nhanh. Nhiếp Đông dựa vào lực lượng Ám ảnh của hắn không ngừng thay đổi vị trí. Thế nhưng hắn vẫn không tài nào thoát khỏi công kích của Liễu Như. Nàng vẫn đuổi kịp hắn như cũ. Chuyện này làm cho Nhiếp Đông không thể tin được!

Lực lượng Dracula mạnh hay yếu, một mặt được quyết địch bởi máu hút của ai lần đầu tiên. Mặt khác được quyết định bởi huyết thống của trưởng bối.

Dracula rất chú trọng về huyết thống. Huyết thống trưởng bối càng mạnh, thì hậu bối càng mạnh mẽ.

Mà Liễu Như biến thành Dracula còn chưa tới một ngày. Thế nhưng lực lượng và tốc độ của nàng đã vượt xa Nhiếp Đông và mọi người cùng lứa trong Huyết tộc? Chuyện này sao có thể??

“Băng ~~~~~~~!!!”

Nhiếp Đông bị Liễu Như nắm được áo khoác ngoài. Nàng hung hăng ném hắn về phía tấm kính công nghiệp. Tấm kính công nghiệp bị một lực mạnh mẽ đập vào, nhanh chóng xuất hiện vết rạn nứt.

“Đáng chết!”

Nhiếp Đông bò dậy, trên khuôn mặt hiện ra sự tức giận vô cùng.

Đáng lẽ ra cái đứa con gái tên là Liễu Như này phải biến thành nô bộc của hắn. Thế nhưng tại sao nàng lại có huyết mạch còn mạnh hơn cả hắn vậy?? Đây là điều Nhiếp Đông hoàn toàn không thể nào tha thứ được.

Quang trọng nhất là, Liễu Như hoàn toàn không có bị Nhiếp Đông khống chế?? Rốt cuộc nàng đã hút máu của ai? Tại sao hơi thở nàng tỏa ra lại khác biệt so với Huyết tộc???