Toàn Thế Giới Đều Đợi Ngươi Động Tâm

Chương 58




Tác phẩm: Toàn Thế Giới Đều Đang Đợi Người Động Tâm

Tác giả: Tố Tây

Edit: Mia

Chương: 58

__________

Ánh mắt Ngôn Trăn dõi theo Cố Thanh Hà cho đến khi cô biến mất ở cửa hàng chăm sóc da tầng một, khi đó nàng mới chịu vào thang máy.

Nàng thực sự ngày càng mê luyến Cố Thanh Hà.

Nàng nhận ra mình không thể nào trần trụi thế được, cố vỗ vỗ mặt, lấy lại sự kiêu ngạo, đúng vậy, nàng là minh tinh, mặc dù mặc bộ đồ thể thao bằng nhung khá đẹp, nếu bỏ qua mấy cái chấm trên mặt thì nàng vẫn kinh động lòng người.

Tuy nhiên, mọi người đều chú ý đến mấy cái nốt trên mặt nàng.

Dù đang mang cặp kính to, phân cực nhưng mấy cái vết chấm to trên khuôn mặt lấm lem lại lộ rõ hơn, khiến người ta chê, không muốn nhìn thêm lần hai. Nhưng mà nàng thấy vui, dù bước vào cửa hàng mua sắm nào thì cũng không có ai đi theo nhiệt liệt tư vấn nữa, vì bây giờ nhìn nàng rất khủng bố, là cô bé tội nghiệp không đủ tiền mua đồ.

Nàng không đeo gì trên người, lắc tay thì đặt trên giường Cố Thanh Hà, túi xách không mang nốt. Cái này lại làm cho nàng không có cảm giác an toàn lắm, nàng là người túi khống, một người yêu túi xách như mạng, bất kể trường hợp nào thì một cái túi là không thể thiếu.

Tuyệt quá, toàn thân trên dưới chỉ có bộ đồ đáng giá.

Nhưng bộ đồ thể thao này lại rất dễ mặc, túi áo còn sâu có thể đựng nhiều đồ, đúng là Tiểu Cố mặc sẽ rất hợp.

Ngôn Trăn buồn cười lắc đầu, khi nàng bước vào cửa hàng nội y, nhân viên nghi ngờ nhìn nàng nhưng vẫn lịch sự chào đón.

Ngôn Trăn đẩy kính râm lên, mỉm cười, bắt đầu chọn đồ. Nàng thấy nhìn mấy kiểu rực rỡ, gợi cảm, đáng yêu, còn có phong tình vạn chủng...đủ loại kiểu dáng, sau đó nhếch môi, nở ra nụ cười câu người.

Không biết người nọ thích kiểu nào? Thích loại như nào?

***

Mà bên này, mấy cửa hàng mỹ phẩm ở tầng một chỗ nào cũng đông, chắc có lẽ là cuối tuần.

Cố Thanh Hà khẽ cau mày, kỳ thực đây là lần đầu tiên cô đến chỗ này ở tầng một, bởi vì nhiều người cô sẽ không thoải mái, mấy sản phẩm chăm sóc da của cô toàn là Cố Lộng Khê gửi về.

Mà còn gửi sản phẩm của kẻ thù Ngôn Trăn, nghĩ vậy Cố Thanh Hà thấy nhức nhức đầu.

Cô đã xem hết mấy cái tin Đàm Hằng gửi qua, nào là thói quen sinh hoạt rồi mấy chuyện cần chú ý, phòng ngừa, đủ thứ của Ngôn Trăn. Tuy có rất nhiều nhưng Đàm Hằng cũng cố gắng rồi tỉ mỉ sắp xếp mọi thứ hợp lý, nhất quán. Như vậy cũng làm Cố Thanh Hà thấy vui mừng rằng bên cạnh Ngôn Trăn có một trợ lý nhỏ đáng tin cậy.

IQUEEN - Pure Love series.

Cố Thanh Hà nhớ rõ, đây là Ngôn Trăn độc quyền đại diện.

Cố Thanh Hà nhìn mấy cái trí tuệ nhân tạo chỉ chỉ trỏ trỏ trong trung tâm thương mại, cửa hàng chuyên kinh doanh nằm ở hướng 9h bên trái. Nàng ngước mắt theo chỉ dẫn, nhìn vào cửa hàng sang trọng, trang nhã.

IQUEEN, thương hiệu xa xỉ, nghĩa là trở thành nữ hoàng của chính mình.

Liên quan đến lĩnh vực thời trang, mỹ phẩm, nước hoa, trang sức, IQUEEN đều trình làng những sản phẩm hoàn hảo nhất với sự tự tin, sang trọng và vô cùng quyến rũ.

Người đại diện khu vực Trung Quốc: Ngôn Trăn.

Đây là thông tin Cố Thanh Hà có được trong một mớ Đàm Hằng gửi.

Ngôn Trăn xứng với những từ ngữ này, đây là suy nghĩ của Cố Thanh Hà khi đọc.

Bước vào cửa hàng sẽ ngửi thấy mùi nước hoa dễ chịu, sang trọng.

"Xin chào quý khách." Một nhân viên ăn mặc chỉnh tề dẫn cô vào.

Cố Thanh Hà khẽ gật đầu, nhìn về cửa hàng khổng lồ này. Có không ít khách, dường như ai cũng hưởng thụ trải nghiệm mua sắm này, tổng thể cho người ta cảm giác rất thoải mái.

Cố Thanh Hà có chút bối rối, dù sao nhiều đồ quá nên cô không thể đi tìm cùng một lúc.

"Xin chào, em có giúp gì được cho bên mình không?" Nhân viên mỉm cười hỏi Cố Thanh Hà.

Nhân viên đã nhìn theo Cố Thanh Hà từ lúc cô bước vào, đối phương ăn mặc chỉnh tề, khí chất tuyệt vời, khuôn mặt lại lạnh lùng, hấp dẫn. Nhưng mà khí chất quá mạnh khiến người ta không dám lại gần.

"Xin hỏi ở đây có sản phẩm thuộc dòng Pure Love không?" Cố Thanh Hà nhìn xung quanh nhưng không tìm thấy sản phẩm mình cần.

Nhân viên hiểu, mỉm cười rồi dẫn Cố Thanh Hà đến quầy màu đỏ bên cạnh.

"Mình nói sản phẩm chăm sóc do Ngôn Trăn đại diện đúng không? Hôm nay có nhiều người đến mua lắm. Sản phẩm này là hàng hot, đa số khách đều đến mua dòng này." Nhân viên nhìn khách, cúi đầu chỉnh chỉnh trang phục rồi nhỏ giọng: "Da mình là da gì? Da khô hay hỗn hợp hay hỗn hợp thiên dầu? Nếu mình không rõ thì bên em có thể làm kiểm tra giúp mình ạ."

Cố Thanh Hà ngẩng đầu, mỉm cười rồi lắc đầu, nhẹ nhàng nói: "Tôi mua cho cậu ấy."

Tất nhiên, không ai biết "cậu ấy" trong miệng khách hàng này lại thực sự là nàng.

Cô kinh hỉ nhìn tấm poster trên tường, đó là hình Ngôn Trăn mặc bộ váy đỏ sậm, gương mặt lạnh lùng, quyến rũ như trái cấm trong bức tranh sơn dầu, xinh đẹp và đầy mê hoặc.

Làm người nhịn không được, muốn hãm sâu vào đó.

Cô chợt nghĩ, nếu cô có chút hứng thú với mấy nghệ sĩ, tâm huyết dâng trào đi trung tâm mua sắm thì liệu cô có gặp Ngôn Trăn sớm hơn không?

"Vâng, mình mua cho bạn, tặng cái này tuyệt đối là lựa chọn tốt. Ngôn Trăn là ảnh hậu, nhiều người thích, nàng cũng dùng sản phẩm này nữa. Cái này có tác dụng dưỡng ẩm, chống lão hoá, phục hồi tế bào gốc nữa. Tên của dòng này cũng là dựa vào Ngôn Trăn mà đặt nên nó rất phổ biến trên mạng. Bạn của bên mình da gì ạ?" Nhân viên cửa hàng rất cực lực khuyến khích khách hàng mua vì bản thân của là fan nhỏ của Ngôn Trăn, mà ai lại chả muốn sản phẩm của thần tượng mình được ủng hộ?. harry potter fanfic

"Da khô." Cố Thanh Hà bị nhân viên thao thao bất tuyệt làm đến choáng, nhưng cô vẫn đứng đó nghe, cô muốn biết mọi thứ về Ngô Trăn.

"Vậy tốt quá rồi, sản phẩm này chủ yếu cho da khô! Ảnh hậu Ngôn cũng dùng dòng Pure Love No.1, trời đất ơi, mình may mắn ghê. Để bên em kiểm tra cho mình xem còn sản phẩm không ạ." Nhân viên cửa hàng kiếm kiếm tìm tìm trên máy tính rồi chạy lại báo với Cố Thanh Hà: "Mình đúng thật là rất may mắn luôn, dòng này cửa hàng bên em chỉ còn hai bộ, hơn nữa bây giờ vận chuyển cũng khó."

Cố Thanh Hà nhìn hộp mỹ phẩm xinh đẹp, hơi mỉm cười, nhìn nhân viên bán hàng: "Tôi muốn lấy cả hai."

"Vâng, vậy bên mình ngồi đợi một chút." Nhân viên trẻ tuổi nhìn khách mình vui vẻ, tự nhiên cũng vui theo: "Bạn này chắc rất quan trọng với mình ha."

Cố Thanh Hà nhìn nhân viên đóng gói, im lặng gật gật đầu, cô đang nghĩ về vẻ mặt vui sướng của Ngôn Trăn khi thấy sản phẩm mình đại ngôn.

"Mình có lấy thêm dưỡng thể luôn không ạ?" Nhân viên bán hàng thấy khách hàng khá sảng khoái nên cũng tranh thủ thêm.

Cố Thanh Hà suy nghĩ: "Cũng là Ngôn Trăn làm đại diện sao?"

"Tất nhiên, mọi sản phẩm dòng Pure Love đều là nàng đại diện, vừa rồi là bộ sản phẩm phổ biến nhất, có kem dưỡng da, serum, toner này kia, vậy bên em nghĩ bên mình có thể cân nhắc thêm sữa dưỡng thể." Nhân viên mỉm cười với Cố Thanh Hà đang dựa vào quầy mỹ phẩm màu đỏ cạnh bên, nhân viên thấy khách hàng này rất thích mấy sản phẩm Ngôn Trăn làm đại diện.

Cố Thanh Hà nhìn ba mùi, chọn mùi anh đào.

"Chỉ còn lại ba chai thôi." Nhân viên kiểm tra kho rồi báo cho Cố Thanh Hà.

"Giúp tôi đóng gói hết."

"Vâng, được được." Nhân viên kinh ngạc nhìn khách, cô còn chả thèm nhìn giá hay dùng thử sản phẩm mà mua luôn.

Mà ở cửa hàng cách đó không xa, đột nhiên xuất hiện một đám người trẻ tuổi, tất nhiên cũng có nhiều phụ nữ lớn tuổi. Mấy người này hình như rất phấn khích, bước vào thang máy rồi đi thẳng lên tầng ba.

Cố Thanh Hà hơn nghiêng đầu nhìn cảnh ngoài cửa kính, cô hơi sợ.

"Nghe bảo hôm nay có một vị siêu cấp ảnh hậu đến đây." Nhân viên bán hàng nói với khách hàng đang mờ mịt của mình.

Siêu cấp ảnh hậu?

Cố Thanh Hà nghe xong thì tim đập thình thịch, Ngôn Trăn bị lộ sao?

"Ảnh hậu?" Cố Thanh Hà giả vờ bình tình, vội lấy thẻ chuẩn bị thanh toán rồi chạy.

"Đúng rồi, là cái người có nhiều scandal cùng phú nhị đại gì gì đó ở Hồng Kông." Là fan cứng của Ngôn Trăn, nhân viên chả muốn dùng mấy cái từ tốt đẹp để nói vớ Hà Mẫn Tịnh.

Cố Thanh Hà nghe vậy thì biết bọn họ không phải nói đến Ngôn Trăn, trong lòng cô cũng thoải mái.

Nhân viên bán hàng một bên gói đồ, một bên nói: "Mẫn Tịnh gì đó kiêu ngạo lắm, đi đâu cũng thả tin cho người ta biết để phóng viên với mấy cái paparazzi đi chụp. Không hiểu có cái gì hay mà cứ chụp chụp, lúc trước bọn họ còn ác ý buộc tội Ngôn Trăn của chúng ta..."

Cố Thanh Hà cau mày: "Người đó tên là Hà Mẫn Tịnh?"

"Đúng rồi." Nhân viên đưa túi đồ cho Cố Thanh Hà, "Nghe bảo đi lên tầng ba mua đồ lót, kiểu như muốn ai cũng biết dáng mình đẹp, chắc có nhiều người vây xem đó. May là có bảo vệ nếu không chắc cửa cũng bị sập."

"Cảm ơn!" Đối phương còn chưa kịp phản ứng thì Cố Thanh Hà đã cầm lấy túi rồi chạy.

Nhân viên thì đứng đó hoang mang: "Khách này bị sao vậy?"

Ngôn Trăn trên tầng ba chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã nhìn thấy cái bóng người cao gầy, quyến rũ từ từ bước đến, mọi cử chỉ đều rất phong tình.

Sao Hà Mẫn Tịnh ở đây?

Ngôn Trăn nhìn vào cái bóng trước mặt, nàng hoang mang, cũng không có thời gian suy nghĩ xem đối phương muốn làm gì.

Nàng chỉ biết tình hình hiện tại rất bất lợi, mỗi khi Hà Mẫn Tịnh xuất hiện chắc chắn sẽ có paparazzi, fan thì khỏi phải nói, một đống, người này có bao giờ khiêm tốn chút nào đâu.

Ngôn Trăn vội đeo kính râm, mà nếu bây giờ chạy khỏi cửa hàng thì còn đáng nghi hơn. Thế nên, nàng phải giả vờ chạy vào một góc để chọn quần áo, nấp vào mấy người khách khác đang lựa nội y.

"Cô Hà đến rồi."

Nhân viên lịch sự chào đón khách VIP, Hà Mẫn Tịnh hừ lạnh trả lời, liếc qua mấy người qua đường, bày ra vẻ mặt cực kỳ thân thiện: "Ừ, lâu rồi không đến, có mẫu nào mới không?"

Giọng điệu mềm mại động lòng người, khiến ai nghe cũng tê dại, nam nữ đều chết đứng.

Mặt nhân viên cũng đỏ bừng, hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy cao thủ hạng nặng thế này, vừa hưng phấn vừa khẩn trương, chỉ dám hơi cúi đầu: "Mời cô đi theo bên em."

Ngôn Trăn cầm cái sản phẩm tơ lụa trên tay, giả bộ vuốt ve vuốt ve trong khi híp mắt nhìn Hà Mẫn Tịnh đang đứng trước chỗ bày quần áo cùng phụ kiện cao cấp.

Hà Mẫn Tịnh cũng dẫn theo trợ lý, lâu nay nghe cái cô họ Hà này tính tình cũng kỳ quái, trợ lý lâu lâu cũng đổi một người.

Người trợ lý trước kia không chịu nổi sự bạo lực của Hà Mẫn Tịnh nên nhảy lầu tự sát, cũng không biết có bị sao không. Đương nhiên là ít người biết chuyện này rồi. Người biết thì cũng thức thời mà ngậm miệng, dù sao mấy cái người có quyền có thế trong vòng này không dễ chọc.

Ngôn Trăn chỉ nghe nói, nàng cũng từ chối bình luận.

Nàng đứng từ xa nhìn về vẻ mặt trợ lý Hà Mẫn Tịnh, rõ ràng nhìn lớn tuổi hơn cô ta nhưng có thể nhìn ra trợ lý đang rất sợ.

"Chỉ nhiêu đây à?" Hà Mẫn Tịnh thản nhiên khảy khảy mấy cái quần áo đắt tiền, giọng điệu có chút khinh thường, biểu tình cũng trở về sự lạnh lùng như trước.

Nhân viên hơi cúi đầu giải thích: "Vì bây giờ là mùa đông nên tạm thời chỉ có mấy mẫu này là mới, mấy ngày nữa sẽ có hàng khác."

Hà Mẫn Tịnh cười như không cười: "Ý cô là hôm nay tôi đến không đúng lúc, đợi mấy ngày nữa quay lại?"

Ai cũng nghe thấy người này đang bất mãn, mặt cũng sớm mất đi nụ cười.

"Xin lỗi, bên em không có ý đó." Rõ ràng, nhân viên bán hàng không biết phải làm sao, hoảng loạn.

Hà Mẫn Tịnh buồn cười nhìn nhân viên: "Sao cô căng thẳng thế? Tôi đâu có ăn thịt người."