Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P2)

Chương 341




Tất cả các loại suy nghĩ lướt qua đầu tôi.


[‘Bức tường thứ tư’ đang rung chuyển dữ dội.]


Có hai cánh cửa và ai đó dường như đang thì thầm với tôi. Tôi có thể bước vào trong một trong số chúng. Tuy nhiên, nếu tôi đã chọn một cái thì tôi phải từ bỏ cái còn lại. Tôi không thể làm điều đó.


"Quỷ vương của sự cứu rỗi."


"…Vâng."


“Nếu anh cứ trì hoãn thì anh sẽ không thể cứu được ai đâu.” Giọng của Aileen không có cảm giác thực tế.


"Làm ơn chờ một chút."


Trong tầm nhìn choáng váng của tôi, hành lang đối diện với hai phòng bệnh được nhìn thấy. Những lời của Nhà sản xuất hàng loạt lướt qua tâm trí tôi.


[Không có gì, nó chỉ là một con đường bị chặn.]


Cuối hành lang mờ tối nên tôi không thể nhìn thấy gì. Vậy mà mọi người đều biết rằng không có gì ở cuối hành lang đó. Ngay từ đầu, hành lang đó chẳng có gì cả.


[Kim Dokja nghĩ: Không thể nào.]


Bình tĩnh, chắc chắn phải có cách. Tôi đã đi rất xa rồi và bây giờ tôi phải lựa chọn giữa hai người? Ai nên sống và ai nên chết? Tôi không thể làm điều đó.


[Bức tường thứ tư đang nhìn bạn.]


[Như ng cậ u đã c họn rồi.]


Lúc này, khung cảnh của kịch bản đầu tiên tràn ngập trong đầu tôi. Tàu điện ngầm rung chuyển, sự xuất hiện của những người đã chết. Có lẽ tôi đã cứu được mọi người ở đó.


[Vì v ậy, l ần này cậ u cũ ng c ó thể ch ọn đượ c.]


…Bây giờ thì khác.


[Kh ác gì ?]


Thay vì trả lời Bức tường thứ tư, tôi hỏi Aileen, "Còn bao nhiêu thời gian nữa?"


"Khoảng 20 phút… Lee Sookyung-ssi nghiêm trọng hơn. Sau đó…"


20 phút. Nó ngắn nhưng vậy là đủ để thử cách này cách kia. Còn quá sớm để từ bỏ.


"Nếu có thêm dịch sao sao, cô có thể cứu cả hai người họ không?"


“…Không có nhiều khả năng.”


Tôi lập tức lôi Old to New Toad ra. Con cóc kêu lên,


"Hãy cho tôi một ngôi nhà cũ và tôi sẽ cho bạn một ngôi nhà mới."


Tôi chỉ vào một nửa chai Mật hoa và hỏi,


"Ngươi có thể đổi cái này thành cái gì đó mới không?"


Rồi Old to New Toad lắc đầu.


"Nó không phải cũ hay mới."


“Cái này đã bị ta ăn mất một nửa nên nó đã cũ rồi. Ta sẽ cho ngươi những món khác nếu ngươi đổ đầy một chai mới…”


"Trao đổi… Tôi không thể giúp bạn."


Quả nhiên, một thủ thuật như vậy là không thể với dịch sao. Tôi đã nghĩ rằng nó có thể.


"Mệt rồi, đừng gọi tôi."


Có lẽ đã mệt vì nuốt con lính khổng lồ lúc nãy và Old to New Toad ngủ thiếp đi.


Tôi cất nó đi và quyết định thử phương pháp thứ hai. Nếu tôi không thể nhân bản nó, tôi phải lấy một cái mới.


[Quỷ vương ‘Quỷ vương của sự Cứu Rỗi’…]


[Việc sử dụng tin nhắn gián tiếp bị hủy bỏ.]


[Chức năng nhắn tin gián tiếp hiện bị tắt do đang kiểm tra và sửa chữa kịch bản.]


…Gì?


[Kịch bản đang được kiểm tra là kịch bản thứ 60.]


Đó là một tình huống bất ngờ mà tôi không nghĩ đến. Tôi không nghĩ hậu quả của kịch bản thứ 60 lại đến mức này…


Tôi cần sự giúp đỡ của các chòm sao khác để có được dịch sao mới.


"Jang Hayoung!"


Trước tiếng kêu của tôi, ánh mắt của Aileen chuyển sang một nơi khác. Nơi Jang Hayoung đang nằm là phòng bệnh của Yoo Sangah. Ngay lúc tôi đứng trước cửa phòng bệnh, đèn cấp cứu đang bật sáng, một cảm giác lạnh buốt sống lưng.


"Anh không thể vào nếu không được cho phép!" Ai đó hét vào mặt tôi.


Những mảnh vụn câu chuyện từ Yoo Sangah bay lơ lửng trong không trung. Tôi cố gắng lờ đi và quay sang Jang Hayoung. Jang Hayoung đang ngủ trong góc phòng bệnh. "Jang Hayoung! Tỉnh dậy! Nhanh lên!"


"Đợi đã! Cậu ấy cũng đang trong tình trạng nguy kịch!"


Các nhân viên y tế chạy đến và kéo tôi đi. Một lượng lớn gói câu chuyện được đưa vào người Jang Hayoung và băng quấn khắp người cậu ấy. Cậu ấy bị thương nặng trong cuộc chiến với những người trở về. Tuy nhiên, tôi cần kỹ năng của Jang Hayoung.


['Bức tường Không xác định' đang nhìn bạn.]


['Bức tường thứ tư' đối mặt với 'Bức tường không xác định'.]


Tia lửa bắn lên khi tôi cảm nhận được ánh nhìn của bức tường. Đó là một sự lạnh lùng không có ý muốn hợp tác nào cả.


…Nó sẽ như thế này sao? Tôi mở Dấu trang. Cuối cùng, Bức tường không xác định cũng chỉ là một kỹ năng. Tôi vẫn chưa hiểu rõ về Jang Hayoung và phải cần một chút may mắn, nhưng…


Tôi bắt đầu tìm kiếm tên của Jang Hayoung trong danh sách Dấu trang. Có lẽ nó cảm thấy khó chịu với hành động của tôi? Bức tường không xác định cảnh báo,


[‘Bức tường không xác định’ nói: Cậu không phải chủ nhân của tôi. Đừng làm bất cứ điều gì không cần thiết.]


"Ta cần ngươi giúp." Tôi nói thật lòng. Nó rất khẩn cấp. "Nếu ngươi không muốn giúp ta, ngươi phải đánh thức chủ nhân của ngươi."


Bức tường im lặng trong giây lát. Đó là một khoảng lặng cho thấy nó đang suy nghĩ điều gì đó. Một lúc sau, tin nhắn từ trên tường gửi lại.


[‘Bức tường không xác định’ nói: ...Tôi sẽ giúp cậu.]


Đồng thời, một không gian nhỏ được tạo ra xung quanh tôi. Đó là không gian gợi nhớ đến cuộc thực tập của Mino Soft cách đây rất lâu. Một bảng điều khiển lớn được tạo ra trước mặt tôi và có một loại thiết bị đầu vào quen thuộc.


Có lẽ Jang Hayoung đã nghe câu chuyện của vô số chòm sao trong bức tường nhỏ này. Jang Hayoung đã lắng nghe những câu chuyện được viết trên bức tường này như graffiti và…


(*Graffiti: "hình vẽ trên tường" là tên gọi chỉ chung về nhũng hình ảnh hoặc chữ viết kiểu trầy xước, nguệch ngoạc trên các bức tường ở các đường phố, khu phố và được vẽ bằng sơn hoặc đánh dấu bằng bất cứ vật liệu gì hay chỉ là vẽ bằng sơn xịt lên những nơi có bề mặt phẳng, rộng.)


[Bức tường không xác định nói: Làm cho tốt.]


…Tôi không có gì để nói. Tôi nhìn xuống Jang Hayoung đang ngủ một lúc trước khi quay đầu lại.


Trước hết, điều quan trọng là phải tắt đèn khẩn cấp.


[‘Bức tường không xác định’ đã cấp cho bạn giấy phép tạm thời.]


[Nhập điểm đến để gửi tin nhắn.]


Chòm sao đầu tiên là Dionysus.


[Không thể gửi tin nhắn đến chòm sao này.]


[Hiện tại, mọi liên lạc với tinh vân Olympus đều bị tê liệt.]


Tôi gặp phải khó khăn ngay từ đầu. Tôi nhanh chóng đổi người nhận tin nhắn. Sau đó, một câu trả lời ngay lập tức được gửi lại.


- Ngươi cần thêm Soma sao? Ta xin lỗi nhưng… ta đã đưa tất cả Soma ta có cho ngươi.


Câu trả lời là từ Surya. Tình hình ở đây cũng không dễ dàng.


- Có thể yêu cầu thêm từ tinh vân không?


- Ta đã rút khỏi Vedas và mất quyền sản xuất Soma.


- Dionysus có ở gần anh không?


Sau một lúc, câu trả lời từ Surya xuất hiện.


- Hiện tại, Olympus đang phải hứng chịu 'nạn đói câu chuyện' và nguồn cung cấp Mật hoa đã bị cắt. Không còn gì để cung cấp cho ngươi.


- Tôi hiểu rồi, cảm ơn anh.


- Ta xin lỗi vì không thể giúp được gì.


- Không.


Không thể đòi hỏi gì thêm khi tôi đã nhận được sự giúp đỡ của Surya ở Gigantomachia.


Tôi nghĩ về nhiều loại dịch sao khác nhau xuất hiện trong Con đường sinh tồn. Tuy nhiên, không gì có thể thay thế Mật hoa và Soma ngay lập tức.


Tôi tuyệt vọng cắn chặt môi. Nếu việc điều trị không được thì tôi phải tìm cách khác.


[Gửi tin nhắn đến chòm sao 'Nữ hoàng của mùa xuân đen tối'.]


Vì Persephone và Hades không phải là thành viên của Olympus nên có thể giao tiếp với họ thông qua Bức tường không xác định. Tôi không muốn sử dụng phương pháp này nhưng giờ không phải lúc để kén chọn.


Tuy nhiên, câu trả lời đến từ Persephone không mấy khả quan.


- Con trai, con cũng biết đấy, một sự hiện diện phá vỡ dòng chảy ý thức là... Tất cả linh hồn của thế giới này đều đi đến Địa phủ nhưng đó là trường hợp khi linh hồn còn nguyên vẹn.


- …Quả nhiên là như vậy.


Tôi thực sự đã có một chút mong đợi. Dòng chảy ý thức là một hiện tượng nơi những câu chuyện của linh hồn bị phá vỡ.


Một linh hồn mắc căn bệnh này sẽ không thể đến Địa phủ. Chính xác mà nói, nó không đi đến đâu cả, nó chỉ kết thúc ở đó. Cũng như những người đi sai đường sẽ biến mất vĩnh viễn.


Persephone tiếp tục nói.


- Con trai.


- Tôi vẫn chưa chính thức kế vị nên đừng gọi tôi như vậy.


Tôi phản hồi nhanh chóng trước khi ngắt kết nối. Tôi mở điện thoại lên và sau đó tập tin Con đường sinh tồn xuất hiện. Vẫn có một phương pháp. Phải có.


[Bức tường không xác định nói: Cậu đã làm quá nhiều điều đi ngược lại xác suất.]


…Câm miệng.


[Bức tường không xác định nói: Xác suất đó nhất định phải quay lại với cậu. Đó là quy luật của thế giới này.]


"Ta đã bảo ngươi câm miệng."


Tôi nhanh chóng đọc Con đường sinh tồn. Tôi cũng thấy vài lần Yoo Jonghyuk gặp những thử thách tương tự ở trong Con đường sinh tồn. Ví dụ như vòng thứ 161 và 275.


Trong những vòng đó, Yoo Jonghyuk rơi vào tình thế chỉ có thể cứu được một trong hai đồng đội của mình. Khi được thông báo rằng anh ta chỉ có thể cứu Lee Seolhwa hoặc Lee Jihye, Yoo Jonghyuk đã trả lời:


[“Tôi sẽ cứu cả hai.”]


Điều này cũng giống với vòng thứ 275, Lee Hyunsung và Shin Yoosung. Trong tình huống chỉ có thể cứu được một người trong số họ, Yoo Jonghyuk tuyên bố:


[“Tôi sẽ cứu cả hai người họ.”]


Đây là câu trả lời của Yoo Jonghyuk. Như vậy, Yoo Jonghyuk của vòng 161 và 275 đã thất bại. Anh ta không thể cứu Lee Seolhwa, Lee Jihye, Lee Hyunsung hay Shin Yoosung. Sau đó anh ta tự tử. Tuy nhiên, vào mọi lúc, Yoo Jonghyuk đều lựa chọn giống nhau và tôi cũng sẽ chọn như vậy.


Tay phải đang cầm điện thoại của tôi run lên một cách lo lắng và tôi nắm chặt nó.


[Nh ưng Kim Dok ja kh ông phải Yoo Jong hyuk.]


Yoo Jonghyuk có thể đưa ra lựa chọn như vậy bởi vì anh ta là một kẻ hồi quy. Một hồi quy giả khác với tôi. Một sự tồn tại có thể lặp lại cuộc sống nhiều lần.


Mặt khác, tôi chỉ có một cuộc đời này. Vì vậy, cuộc sống này không cho phép tôi mắc bất cứ sai lầm nào.


Nếu tôi làm sai, ai đó sẽ chết. Vì vậy, tôi không thể mắc sai lầm.


Tôi đã đến được đây trong khi chấp nhận rủi ro của xác suất. Cho đến thời điểm này, tôi nghĩ mình đang làm tốt.


Briareus đã nói với tôi.


[Số phận thật sự là không thể tránh khỏi. Nếu ngươi tránh nó, xác suất sẽ bị bóp méo. Sự xoay vần của xác suất phải được giải quyết bởi ai đó.]


Tôi biết, tôi biết rất rõ. Chỉ là, tôi không hài lòng. Tại sao?


[…Ja-ssi.]


Tại sao... tại sao họ phải là người giải quyết nó?


[Dokja-ssi.]


Một giọt, hai giọt. Giọng nói chạm đến tôi giống như một giọt nước xuyên qua đá hoa cương cứng.


Tôi nhìn về phía sau.


[Dokja-ssi, tôi ổn.]


Qua tấm rèm của phòng bệnh nơi Yoo Sangah đang nằm, những mảnh câu chuyện vụn vỡ và nói với tôi.


[Cứu Sookyung-ssi.]


Không có giọng nói nào phát ra từ cái miệng đang hé mở của tôi. Vậy mà cô ấy đáp lại như thể đã nghe thấy lời tôi nói.


[Tôi có cách để sống sót. Tôi đã tìm ra cách thông qua hệ thống của Hermes.]


[Kỹ năng độc quyền ‘Phát hiện nói dối Lv. 7 ’được kích hoạt!]


[Bạn đã xác nhận rằng tuyên bố đó là sai.]


“Yoo Sang…”


[Dokja-ssi.]


Nó không phải để gọi tôi. Giọng Yoo Sangah chắc chắn đến khó tin. Một ngày nọ, tôi nhớ lại khoảng thời gian khi tôi hợp tác với Yoo Sangah.


Ngay cả khi đó, Yoo Sangah cũng vậy. Mỗi khi cố chấp vào điều gì mà cô cho là đúng, cô sẽ không bao giờ cúi đầu. Yoo Sangah sẽ nói với giọng điệu bình tĩnh nhưng rất mạnh mẽ. Nó giống như xoa dịu một đứa trẻ nhỏ đang hoảng loạn.


[Dokja-ssi, hãy lắng nghe tôi thật kỹ. Hãy bình tĩnh và lý trí.]


Tại sao? Những lời của Yoo Sangah rất quen thuộc.


[Tôi vẫn còn một chút thời gian. Tuy nhiên, Sookyung-ssi sẽ không thể hồi phục trừ khi bác ấy được cứu ngay bây giờ.]


Tại sao tôi lại có cảm giác như mình đang ngồi trên tàu điện ngầm và tại sao lại có cảm giác bàn tay run rẩy này không phải của tôi?


[Nó giống như một nhiệm vụ trong trò chơi. Một nhiệm vụ có thể hoàn thành đúng cách nếu chúng ta đi theo lộ trình đã định.]


“…Yoo Sangah-ssi.”


[Dokja-ssi, đã đến lúc thực hiện nhiệm vụ đúng cách.]


Tôi hiểu lời nói của Yoo Sangah. Có lẽ tôi là người hiểu rõ nó hơn bất kỳ ai trên thế giới này. Tuy nhiên, tôi không thể hiểu Yoo Sangah đang nói gì lúc này. Có lẽ cả đời này tôi cũng không bao giờ hiểu được. Hoặc tôi nên nói rằng tôi không dám hiểu nó.


[‘Bức tường thứ tư’ đang dày lên.]


Giống như Yoo Sangah đã đứng lên trên tàu điện ngầm, tôi đứng dậy và tuyên bố, "Aileen."


Aileen nhận ra quyết định của tôi và gật đầu. Các nhân viên y tế đứng cạnh Yoo Sangah vội vàng chạy sang phía bên kia căn phòng. Tôi cũng từ từ quay sang phía đối diện của căn phòng. Khoảnh khắc tôi bước qua cửa, tôi không thể không nhìn lại.


[Đừng lo, tôi sẽ đợi ở đây.]


Sau bức màn, hình bóng của Yoo Sangah đã rải rác rất nhiều. Có lẽ xa hơn đó sẽ là một Yoo Sangah mà tôi chưa từng biết. Cô ấy có thể bị xé nát và phân tán, thành một thứ gì đó không còn nhận ra được nữa. Tôi có thể nghe thấy giọng nói của Yoo Sangah, người đang biến mất.


Tuy nhiên.


"Yoo Sangah-ssi, tôi không biết cô có nhớ không nhưng tôi đã sàng lọc cuộc sống của mọi người trong kịch bản đầu tiên."


Tôi tiếp tục nói về Yoo Sangah mà tôi nhớ, "Tôi chỉ để những người mà tôi nghĩ nên tồn tại, sống sót. Tôi nghĩ tôi nên làm điều đó để