Ra mắt ba mẹ Biên Trình Trình là điều Tư Lý chưa từng tưởng tượng tới. Ba Biên là người được vợ quản nghiêm, nếu như vợ không làm khó dễ Tư Lý thì ông cũng vui tươi hớn hở không cần đảm nhiệm chức vụ ba vợ khó tính khó chiều.
Mẹ Biên Trình Trình rủ lên đánh bài thì đúng là đánh bài thật, bốn người làm thành một sòng mạt chược, đánh sôi nổi tới 6 giờ sáng mới chịu đi ngủ.
Nhất là mẹ Biên đánh rất hăng máu, sáng sớm hôm sau vốn dĩ định mua chút đồ ăn đãi khách thế mà không sao bò dậy nổi. Khó trách bà hưng phấn như vậy, cũng đều do tay chơi gà mờ Tư Lý giúp người thường xuyên thua bài như bà hôm nay lại kiếm được đầy bồn đầy chén. Mẹ Biên liền vung tay, trưa hôm sau mời khách ra tiệm ăn cơm luôn.
Biên Trình Trình nhìn thấy bạn gái mình thua nhiều tiền như vậy, trong lòng vẫn thấy xót xa. Nàng chặn Tư Lý lại ở cửa phòng tắm hỏi cô có thua nhiều không, Tư Lý cười tỏ vẻ không sao cả. "Mẹ em vui là được ~"
Biên Trình Trình từ nụ cười tươi của Tư Lý cảm nhận được chút ý vị, vì thế kinh ngạc mở miệng hỏi. "Chắc không phải là chị cố tình để thua đó chứ!?"
"Chà ~ Chị tính hết rồi." Tư Lý nhướng mày với Biên Trình Trình, ngáp một cái, chảy ra hẳn vài giọt nước mắt.
"U là trời! Vợ em giỏi quá đi!" Biên Trình Trình kích động không chịu được, canh lúc không có ai ở bên trộm ôm mặt Tư Lý hôn chụt một cái thật to.
Đêm đó, Tư Lý ngủ lại phòng cho khách, Biên Trình Trình ở trong phòng mình không dám lỗ mãng yêu cầu Tư Lý ngủ chung với mình.
Lúc tỉnh dậy đã là giữa trưa 12 giờ, mẹ Biên lì xì cho Tư Lý và Biên Trình Trình mỗi người một bao lì xì. Biên Trình Trình khiếp sợ nhìn bao lì xì của Tư Lý dày hơn mình gấp mấy lần, bĩu môi bất mãn. "Tại sao của Tư Lý lại nhiều như vậy! Con cũng muốn!"
"Đây là quà lần đầu gặp mặt dành cho Tư Lý, hơn nữa mẹ cho con cũng có ít đâu, sắp 30 tới nơi rồi còn muốn lì xì gì nữa chứ!" Mẹ Biên vỗ một cái lên đầu Biên Trình Trình, một chút cũng không hề thương tiếc.
"Huhu... Đau, ngạch nương không thương con huhuhu..." Biên Trình Trình che đầu lại giả khóc, vô cùng thảm thiết.
Tư Lý ở một bên xem mắt cười cong cong, cô chưa từng được cảm nhận không khí gia đình ấm áp như vậy. Hiện giờ được ba Biên mẹ Biên đón nhận, cô thầm nghĩ đến cảnh sinh hoạt gia đình sau này, trong lòng rất ấm áp chờ mong, sự lạnh lẽo của mùa xuân đã tan rã ở trong lòng.
"Không thương, ngạch nương của con chỉ thương đứa nào đẹp thôi. Như nha đầu Tư Lý đây đúng là tiêu chí của mẹ rồi đấy, cũng không biết làm sao lại nhìn trúng con." Mẹ Biên bắt lấy tay Tư Lý, cầm điện thoại mở app BeautyCam lên, mặt mày hớn hở "Nào, chúng ta selfie một tấm, mẹ muốn lên mạng khoe con gái mới của mẹ."
Biên Trình Trình 【 Òa 】 một tiếng, khóc càng thương tâm.
*tự nhiên cái thành con nuôi :))
...
Giữa trưa đi ăn cơm ở tiệm ăn của họ hàng Biên Trình Trình, thật may là còn chỗ.
Gia đình họ hàng của Biên Trình Trình tụ họp đông đủ, ai nấy đều bị diện mạo minh tinh của Tư Lý mê đắm. Biên Trình Trình che mặt tỏ vẻ đau đầu, quả nhiên Biên gia nhà nàng ai cũng chuộng sắc đẹp.
Tư Lý dĩ nhiên không thích bị người ta vây quanh dòm ngó, lúc còn đi học thì ghét lớp bên cạnh thậm chí lớp trên cũng có người tới nhìn lén cô. Nhưng nếu người nhà Biên Trình Trình đã chấp nhận mình thì cô có thể cười đến chân thành tha thiết.
Đại gia đình cơm nước xong thì đi Karaoke, Tư Lý muốn cùng Biên Trình Trình khẩn cấp đi mua quà tặng cho ba mẹ Biên Trình Trình, với cả ngày mai còn phải đi chúc Tết nhà bà nội bà ngoại.
Khi lựa quà, Tư Lý nhịn không được cười trộm, ý vui trong mắt không sao che giấu được.
"Có gì mà vui vẻ thế?" Biên Trình Trình thấy Tư Lý cười làm mình cũng buồn cười, mở miệng hỏi.
"Người nhà em thật tốt." Tư Lý cảm thán tự đáy lòng.
"Vậy hả! Cả nhà đều rất thích chị, vì Tư Lý chị cũng rất tốt cho nên cả nhà chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn ra chị là người tốt ~" Biên Trình Trình cũng không keo kiệt mà khen lại Tư Lý, Tư Lý lấy làm cảm động, chỗ mềm yếu nhất trong lòng bị chọc trúng, làm hốc mắt cô ướt nóng.
"Đừng khóc nha Tư Lý bảo bảo ~ Khóc là hết xinh đẹp á, người nhà em sẽ không thích nữa đâu hahahaha." Biên Trình Trình cứ như là trai thẳng, nhìn Tư Lý khóc làm nàng có chút luống cuống tay chân, ôm chặt Tư Lý vỗ về sau lưng nói lời chọc ghẹo.
Tư Lý nín khóc mỉm cười.
...
Đêm đó Tư Lý ngủ rất say sưa, trong lòng tràn ngập chờ mong vào tương lai.
Nếu trong chăn không đột nhiên chui vào một Biên Trình Trình ăn côn thịt của cô thì càng tốt.