Áo ngực Biên Trình Trình đâu?
Sao có thể là chị ta? ! ! Trùng hợp tới vậy sao? ? !
Biên Trình Trình cả kinh đến không quản nổi cảm xúc của mình, nàng vội vàng thu hồi tầm mắt, cúi đầu vô thố nhìn xuống tay mình. Nếu không phải ở trong phòng họp ngồi đầy một bàn người, thì nàng nhất định bỏ chạy ngay và luôn! Biên Trình Trình hú hét trong đầu 【 làm sao bây giờ, làm sao bây giờ 】, tầm mắt không tự giác mà nhìn về hướng Tư Lý đang nói chuyện.
Tư Lý đứng ở vị trí chủ tọa giới thiệu bản thân, từ nền tảng học vấn, nền tảng công việc cho đến kế hoạch nhóm sắp tới, mọi thứ đều xuất sắc đến kinh ngạc.
Thảo nào nghe nói công ty trả lương cao mời giám đốc sản phẩm mới, chuẩn bị lật ngược tình thế. Biên Trình Trình trong lòng thầm nghĩ như vậy, nhưng nàng nghe một lúc thì bắt đầu thất thần, nhìn môi đỏ của Tư Lý đóng đóng mở mở, Biên Trình Trình không tự giác mà nhớ lại sự thơm mềm cùng tài nghệ cao siêu của đôi môi kia. Nghĩ đến đây, tế bào toàn thân nàng tựa hồ đều trở về trạng thái tối hôm qua, thân thể phấn khởi giống như côn thịt Tư Lý sắp sửa tiến vào, huyệt thịt nơi riêng tư cũng đã sưng to xụi lơ, phun ra mật nước mê người.
Tư Lý mặc một chiếc váy đen khiến cô trông càng cao gầy xinh đẹp. Màu sắc duy nhất trên toàn thân chính là đôi môi đỏ mọng của cô, người đâu đã đẹp lại còn khí chất, bắt mắt vô cùng.
Tầm mắt Biên Trình Trình bất giác quét xuống háng Tư Lý, đương nhiên không nhìn thấy bất cứ dấu hiệu gì của "gậy gộc", nhưng tao huyệt nàng vẫn theo bản năng mà kẹp kẹp, làm ướt quần lót của nàng. Biên Trình Trình cắn chặt răng, đôi tay đặt lên đùi trộm nắm tay lại.
Một loạt đồng nghiệp thẳng nam đầu bù tóc rối đều nhìn chằm chằm Tư Lý, nước miếng cơ hồ chảy giàn giụa. Biên Trình Trình phẫn nộ trong lòng, hừ! ! Một đám cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Nhưng nàng nghĩ lại, mình cũng đang ngồi giữa một đám cóc, thế chẳng phải cũng là một trong số đó sao? Vì thế nàng càng tức giận.
"Đây là sản phẩm tôi làm ra lúc còn ở công ty cũ." Tư Lý cầm hộp quà tặng, đi vòng quanh phân phát cho các thành viên trong phòng họp.
"Máy bay không người lái của Tinh Thụy! ! Cảm ơn giám đốc Tư! ! !"
Đại khái là Drone Flycam
"Vl chim én, món này giá thị trường cả chục ngàn đấy! Giám đốc Tư giàu vl giàu!"
"Tư nữ thần! ! Tôi muốn bán mình cho cô! Vừa đẹp lại vừa giàu!"
Đám thẳng nam nhận được quà liền kích động mở hộp ra, cứ như là Tư Lý phát vợ cho bọn họ không bằng, nhao nhao đối với Tư Lý cảm động đến rơi nước mắt, còn có người không biết xấu hổ, muốn lấy cả thân mình ra mà báo đáp.
Biên Trình Trình tâm tình phức tạp, cái máy bay không người lái này nàng đã để ý lâu lắm rồi mà chưa dám xuống tay mua. Hiện giờ Tư Lý lại mua một lần mười mấy cái! Mười mấy cái lận đó! ! Đệch! Người so người, tức chết người!
Nhưng không cho phép nàng được nghĩ nhiều! Tư Lý đã đi đến bên cạnh nàng!
Trái tim Biên Trình Trình đập kinh hoàng, nôn nóng đứng ngồi không yên, nhịp tim đập thẳng tới 150+! Nàng lo sợ cào cào ngón tay, ngay cả răng cũng muốn đánh bò cạp.
Tư Lý đi đến cạnh Biên Trình Trình, cúi người đặt hộp quà trước mặt Biên Trình Trình, thấp giọng ngâm khẽ: "Biên, Trình, Trình."
Một giây kia, Biên Trình Trình cảm thấy thời gian như đứng lại. Hương thơm thoang thoảng của Tư Lý bao phủ lên ghế dựa của nàng, giọng nói ngọt ngào cùng hơi thở ấm áp nhảy vào trong lỗ tai nàng, thậm chí nàng còn nhạy bén mà cảm nhận được cánh môi Tư Lý kề sát bên tai nàng... Biên Trình Trình cứng đờ tại chỗ, trên lưng nổi cả da gà.
Xong đời, xong đời rồi!
Có phải Tư Lý muốn truy cứu chuyện mình trộm bỏ đi không nhỉ? ? Ngẫm lại cũng thật tổn thương người ta đó mà, không nói một tiếng mà đã bỏ chạy...
Thử hỏi nếu là mình đi tắm trước, sau đó Tư Lý bỏ chạy thì mình có tức giận không?
Dĩ nhiên là nàng mừng muốn chết rồi!
Lại chả phải đối mặt cục diện xấu hổ sau khi xong việc còn gì.
Nhưng sao lại trùng hợp thế chứ! Sao lại chạm mặt ở đây!
"Là bóng hồng duy nhất ở đây, tôi đặc biệt dành cho cô một cái màu hồng đó nha." Tư Lý đứng thẳng người, nói chuyện cũng trở nên khách khí, không còn hùng hổ dọa người như vừa rồi.
"Vâng..." Biên Trình Trình suốt quá trình đều không dám ngẩng đầu lên, hai má đã trở nên đỏ rực, tầm mắt vẫn có thể nhìn thấy Tư Lý còn đứng bên cạnh chưa chịu đi. Trong lòng Biên Trình Trình nôn nóng cầu nguyện người này nhanh bước sang người tiếp theo dùm đi, nhưng Tư Lý cứ như là tượng điêu khắc cắm rễ ngay bên cạnh nàng. Biên Trình Trình lo sợ trán đẫm mồ hôi, như đứng đống lửa, như ngồi đống than, đành phải mở hộp quà ra.
Máy bay không người lái màu hồng đúng là vô cùng tinh xảo đáng yêu, nhưng! ! ! !
Bên dưới cái máy bay sao lại đeo cái áo ngực vậy trời! ! ! Áo ngực màu trắng viền ren siêu cấp quen mắt! ! ! Không sai! Chính là cái áo ngực hôm qua bỏ chạy chưa kịp mặc vào! !
Biên Trình Trình lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, trần nhà như sụp xuống. Máu huyết toàn thân dồn hết lên đầu, mặt đỏ lòm thành cà chua chín, nhiệt độ cơ thể cũng nhanh chóng bay lên, thiếu điều muốn xỉu ngang.
Lúc này, Tư Lý cúi xuống vai phải Biên Trình Trình kề sát tai nàng, tóc dài cách áo thun Biên Trình Trình chạm vào đầu vai, làm Biên Trình Trình hơi nhồn nhột, lúc này Tư Lý mới mở miệng hỏi:
"Thích không cưng? Quà của tôi ấy... ?"
Tay Biên Trình Trình run rẩy đậy hộp quà trước mặt lại, hít vào một hơi thật sâu, điều hòa hơi thở để ngừa mình ngất đi. Nàng kìm ném xúc động muốn chạy trốn ra ngoài, đáp lại:
"Dạ thích..."
Tư Lý cười đứng thẳng người, tiếp tục phân phát hộp quà, rồi cười nói với mỗi nhân viên, bắt chuyện hai ba câu, làm giảm bớt ái muội khi nãy với Biên Trình Trình, hơn nữa đám nhân viên đều vui vẻ muốn chết, còn tâm tư đâu mà để ý tới Biên Trình Trình.
Biên Trình Trình đặt hộp quà lên đùi, tim đập loạn xạ, nghĩ đến trong tay mình ôm cái áo ngực tình-một-đêm hôm qua, cả người nàng đều không khỏe, sắp bốc hơi vào bầu không khí luôn rồi.
Thật vất vả cuộc họp mới kết thúc, Biên Trình Trình đã chuẩn bị sẵn sàng lao ra khỏi vòng vây, cứ ngỡ mình sẽ là người bước ra khỏi phòng họp đầu tiên, nào ngờ bị Tư Lý gọi lại.
"Biên Trình Trình, cô ở lại một chút." Tư Lý cất giọng ôn nhu, trên mặt mang theo ý cười.
Dưới ánh mắt ghen tị của mọi người, Biên Trình Trình thấp thỏm ngồi xuống.
===
2 cô gái này thật thú zị 😆