Tôi Chuyển Sinh Thành 1 Chú Thằn Lằn "Vô Hại"

Chương 106: Philip Von Deahrius




Hai mắt tôi sáng rực lên ánh vàng kim huy hoàng. Khẽ quay đầu, tôi liếc nhìn về phía thanh katana trong khi chủ tiệm không để ý. Bên dưới nó là rất nhiều ma pháp trận phức tạp xếp chồng lên nhau.

Ghi nhớ chúng, tôi vừa về nhà trọ vừa phân tích. Sau hơn năm phút, cuối cùng tôi cũng gần như hoàn thành.

'Đây là chữ rune cuối cùng... Xong!"

Sự vui mừng khi hoàn thành một công việc khó khăn thoáng qua trước khi hai đồng tử tôi co lại. Ma pháp trận che dấu, và không phải là loại bình thường. Nó thậm chí có thể khuất tầm mắt cả B+ Intermediate Race!

Tôi đã quá lơ là rồi. Nóng lòng, tôi chạy như bay về nhà trọ, vẫn cố gắng kiềm chế tốc độ để che dấu bản thân càng lâu càng tốt. Nếu tôi đặt một ảo ảnh ở đó thì đã có thể Mirage Teleport để về rồi, số phận thật biết trêu đùa người khác, ngay lúc tôi vô thức thư giãn, buông lõng cảnh giác vì nghĩ mình đã an toàn khi vào thành phố lại chính là lúc tôi phạm sai lầm cực lớn.

Việc nhìn thấy thanh kiếm đó tức là tôi hạng A- Intermediate Race trở lên. Trong điều kiện bình thường, nó sẽ không sao nhưng vấn đề là tôi nhập cảnh trái phép. Tức không có ghi chép nào về một người có ngưỡng sức mạnh như thế vào thành.

Và một người với tầm vóc vậy chắc chắn sẽ được ghi lại cẩn thận nếu họ tiến vào. Nhanh nào, cần về đoàn tụ với họ rồi rời đi ngay! Việc bị điều tra sẽ rất phiền phức, nếu Đế chế Solomon cử một tồn tại hạng S đến xử lí tôi thì hy vọng gần như bằng không.

Bỗng, cả cơ thể tôi run lên. Không do dự, tôi lao sang một bên, thoát khỏi mũi lao máu đâm thẳng xuống mặt đất. Nếu không nhờ Gia tăng trực giác tôi đã bị thứ đó xuyên qua rồi.

Chết tiệt! Không kịp rồi. Haiz... Thở dài, tôi lấy lại thăng bằng, hiên ngang đứng lên. Lưng tôi thẳng tấp, ánh mắt kiên định, lắp lánh màu sắc Long nhãn nhìn ra xa xăm, tựa hồ xuyên qua vạn vật.

Tất cả những tiếng la hét, hoảng loạn của người dân xung quanh dường như ngày càng xa rời, nhỏ dần khi sự chú ý của tôi tập trung vào người đàn ông đó. Anh ta trông không ngoài 30, toát ra khí chất nghiêm túc nhưng cũng khát máu.

Làn da anh ta nhợt nhạt, đôi mắt cùng mái tóc đỏ tươi như máu. Khoác lên mình bộ đồ da đơn giản khiến cho anh ta càng thêm phần thần bí. Cơ thể tôi run lên nhẹ, cảm nhận được sự nguy hiểm mơ hồ dù cách xa hàng trăm mét.

Một thanh kiếm đang lặng lẽ nằm trên tay người đàn ông đó, lưỡi kiếm đỏ máu vô cùng phù hợp với ngoại hình của chủ nhân nó. Vâng, đó không gì khác ngoài Crimson Devil Katana.

Ánh mắt anh ta từ từ di chuyển, chậm rãi như chắc chắn. Chúng tôi chạm mắt với nhau và rồi... cả hai biến mất.

BÙM !

Một tiếng nổ lớn đi kèm sóng âm mạnh mẽ lan tỏa khi Lesser Dragon Weapon, lúc này đang ở dạng lưỡi hái lớn, va chạm với Crimson Devil Katana trên vùng trời Rhimes.

Cả hai chúng tôi tách nhau ra. Đôi cánh rồng bung tỏa, vỗ đều đặn giữ cho tôi bất động giữa không trung. Ở đằng xa, một bộ cánh máu trông như cánh dơi cũng liên tục vẫy sau lưng đối thủ.

Bằng cách nào đó, thứ vũ khí mà tôi nghĩ đến đầu tiên khi biến hình Lesser Dragon Weapon không phải là katana, một vũ khí mà tôi vô cùng ấn tượng ở kiếp trước như thường lệ.

Mà thay vào đó lại là lưỡi hái, vũ khí của thần chết, cỗ máy gặt mạng. Dù là lần đầu tôi sử dụng lưỡi hái, vốn là một thứ vô cùng khó điều khiển, song tôi không hề bối rối. Có cảm giác như một mối liên kết vô hình đã xuất hiện giữa tôi và nó, có lẽ do danh hiệu The Grim Reaper of the Sky, hoặc cũng có thể là do tên của tôi, Osiris, vị thần cai trị sự sống và cái chết. Miệng đối phương bỗng mấp máy, chuẩn bị nói điều gì đó.



"Ngươi là... Demidragon? Không, khí chất của người rõ ràng chỉ là hạng B, tức phải là High Race. Là một Dragon thuần túy nhỉ. Cớ gì vào thành phố của ta?"

Tôi nhíu mày. Thành phố của anh ta?

"Anh là thành chủ?"

Tôi nhận lại được một cái gật đầu. Quả nhiên là vậy. Tôi cũng quyết định nói một phần sự thật:

"Tôi chỉ vô tình vào thành phố của anh của thôi. Vốn dĩ tôi là một tồn tại sinh ra tại Đại Dungeon Solomon và muốn khám phá thế giới. Sau khi rời khỏi đó, tôi bay dọc bờ biển, đi vào lục địa qua một lối vắng lính canh và tìm được thành phố của anh."

'Sau đó tôi sẽ tạo ra hỗn loạn rồi chuồn đi, nhưng anh không cần biết điều đó.' Tôi nói thêm trong lòng. Anh ta nhíu mày, suy ngẫm, tôi cũng tranh thủ lúc đó Giám định.

...----------------...

Tên : Philip Von Deahrius

Biệt danh : Bloodlust, Bloodlord ( đang áp dụng )

Chủng tộc : Half-Vampire ( Intermediate Race )

Lv : 18/140

HP : 2500/2500 (+300/300)

MP : 2000/2000 (+500/500)

ATK : 500 (+500)

SP.ATK : 1500 (+800)

DEF : 1000 (+500)

SP.DEF : 1000 (+500)

SPD : 1800

Hạng : A



Skill : Huyết nhãn lv10, Huyết thao lv10, Tuần hoàn Mana lv10, Hào quang Mana lv10, Ma pháp cơ bản ( cao cấp ) lv8, Ma pháp nâng cao ( trung cấp ) lv5, Ma pháp tối thượng lv3, Tâm trí đỉnh cao lv5, Huyết ngục lv7

Passive : Huyết thể, Hồi phục HP tự động cao cấp, Hồi phục MP tự động trung cấp, Gia tăng trực giác

Resistance : Miễn nhiễm hiệu ứng bất lợi, Kháng ảo ảnh lv8, Siêu kháng đột tử lv6, Kháng ma pháp lv8, Kháng vật lí lv9

Battle Art : Huyết thể như một

Stage I : Huyết trận

Stage II : Huyết lũ

Stage III :...

...----------------...

Đáng sợ... Đây là hạng A sao? Không, ngay cả trong số các hạng A, Philip chắc chắn thuộc top đầu. Hơn nữa, anh ta thực sự không phải thuần nhân tộc mà là một nửa ma cà rồng. Đó là một bất ngờ. Tôi cứ ngỡ chỉ nhân tộc mới được lên nắm quyền.

Đối với các skill, Huyết nhãn thì tương tự Long nhãn. Còn Huyết thao là kĩ năng tiêu hao MP để tạo ra máu và điều khiển nó, sức mạnh đặc trưng và cơ bản nhất của ma cà rồng. Huyết thể mang lại khả năng tái tạo cơ thể cực nhanh bằng MP một cách thụ động mà không cần thi triển ma pháp, hơn nữa, vết thương sẽ không xảy ra hiện tượng xuất huyết và không đau đớn.

Miễn nhiễm hiệu ứng bất lợi và Kháng ảo ảnh... điều này phiền phức đây. Trong lúc tôi đang phân tích, giọng Philip vang lên, đưa tôi trở lại hiện thực:

"Được rồi. Dù cậu không có ý tấn công thành phố đi nữa thì tôi cũng sẽ bắt tạm giam cậu. Riêng việc xâm nhập biên cương trái phép đã là một trọng tội rồi. Xử lí như thế nào sẽ được cấp trên quyết định sau khi tôi báo cáo lại. Và tôi biết cậu sẽ không đồng ý dễ dàng đâu. Huyết ngục!"

Một quả cầu máu đen kịt do độ dày đặc xoay tròn trên lòng bàn tay của Philip. Và rồi, nó lớn lên với một tốc độ chóng mặt. Huyết ngục, kĩ năng tạo ra một lồng giam máu nhốt cả người dùng và những kẻ xung quanh, cách ly với thế giới thực, liên tục hút mana của những người bên trong để duy trì, kể cả chủ nhân. Do đó, việc thoát ra là không thể, trừ khi cả hai bên đều cạn mana. Việc tấn công rào chắn chỉ càng làm giảm lượng mana của những người bên trong thôi. Và điều tương tự cũng áp dụng cho những đòn tấn công từ ngoài vào. Tức khi Lie, Lily và Leo càng cố gắng cứu tôi thì lượng MP của tôi sẽ hao hụt càng nhanh.

Và lượng tiêu hao sẽ được chia đều cho mọi người bên trong. Điều phiền phức hơn là... lượng mana tổng của anh ta cao hơn tôi.

Xoay người, tôi kích hoạt Gia tốc tức thời, cố gắng bay thật xa. Tuy nhiên, Huyết ngục đã nhanh chóng bao trùm lấy tôi, ngăn tôi thoát ra. Cái tốc độ mở rộng này... Tôi nghiến răng thành tiếng. Bây giờ, chỉ còn cách chiến đấu thôi!

...****************...

Tác giả : Hế lô mọi người. Tình hình là tôi mới bị sốc văn hóa khi chuyển qua viết truyện trên hako :)))

Hiện Con Đường Đến Tri Thức sẽ được đăng song song hai nền tảng, và phiên bản hai bên sẽ khác nhau. Cốt truyện của bên hako sẽ được sửa đổi theo góp ý của các tác giả khác và được hoàn thiện hơn so với bên đây, mọi người có thể ghé ủng hộ tôi nha.