Sau vài ngày nghỉ ngơi và lấy lại tinh thần, chiến tranh lại tiếp tục diễn ra. Hiện tại, ngay khi nhìn vào có thể thấy hai phe được chia ra một cách rõ ràng bởi khoảng trống hàng trăm mét ở giữa. Số lượng thực tế của phe hỗn hợp dường như gấp 5 lần phe thằn lằn nhưng có vẻ bên yếu thế không lo lắng lắm. Trong mắt họ hiện tại chỉ có ngọn lửa nhiệt huyết bùng cháy, thể hiện rõ khao khát chiến đấu và bảo vể thuộc địa bất chấp mạng sống.
Đứng trong một hang nhỏ cách mặt đất vài chục mét, ở khá xa chiến trường, tôi không khỏi thở dài. Thứ có thể mang lại sự lạc quan như thế chỉ có thể là Web. Một sức mạnh thật sự đáng sợ cho cả đồng loại và kẻ thù.
Và rồi, "phát súng" đầu tiên nổ ra, tạo nên một vụ nổ chấn động. Cũng chính nó đã đánh dấu cho sự bắt đầu của cuộc chiến không thể tránh khỏi. Ở nơi chiến trường đã được định sẵn, âm thanh va chạm, tấn công, sóng âm và tiếng nổ vang vọng mọi ngóc ngách. Những rung động của chúng đồng thời khuếch tán những vệt máu rơi trên mặt đất, khiến nó hòa vào không khí, tạo nên một màn sương máu kinh dị.
..."Không gian định mệnh nơi đây,...
...Tiếng pháo dội vang, sương mây đỏ tươi."...
Một mùi kim loại nặng nề của máu lan tỏa trong không khí, mang theo nỗi sợ hãi và sự chết chóc đến tận nơi tôi đang ở. Mỗi phút, mỗi giây, mỗi khoảnh khắc lại có hàng trăm tồn tại ngã xuống, xóa đi sự tồn tại của chúng khỏi dòng sông lịch sử.
..."Kim loại hòa mùi tanh tưởi,...
...Hàng triệu linh hồn thôi gửi kiếp sau."...
Và cứ thế, cuộc chiến tiếp tục diễn ra. Sự khốc liệt và nóng bổng của chiến trường dường như xóa bỏ sự tồn tại của thời gian. Mỗi giây dài như cả giờ, mỗi phút lại cứ dài như cả năm. Cái bầu không khí ấy đi cùng với sự ngột ngạt của chiến tranh tạo nên một bức tranh hùng vĩ và tuyệt đẹp nhưng lại thắm đẫm vết máu.
..."Thời gian chẳng biết lâu mau,...
...Khoảng không ngột ngạt tựa muôn vĩ hùng."...
Những dòng sông máu bất tận ấy cứ tuông trào, chảy qua hang động khổng lồ. Chúng nuôi lớn nhiều "bông hồng máu", cũng chính là những tài năng đang thi nhau "nở rộ" và khoe mình cho thế gian. Chúng cùng nhau kết liễu hàng ngàn sinh mạng, lấy chính thứ đó nuôi dưỡng bản thân để được "tỏa sắc" hơn nữa.
..."Giữa chốn địa ngục khốn cùng,...
...Hoa thi nở rộ, sắc cuồng khoe mình."...
Quan sát mọi thứ như một khán giả đang nhìn vào một màn trình diễn, tôi mỉm cười - một nụ cười đầy sát khí và lạnh lùng. Đã đến lúc để tôi tham gia, hoàn thành lời tiên tri rồi nhỉ ? Và chỉ trong tích tắc, bóng dáng Puberty Anti-Flying Magic Soldier Lizard biến mất khỏi hang động nơi cậu vừa đứng.
Sự hỗn loạn của chiến trường bỗng dừng lại khi tất cả đều hướng mắt về trung tâm. Từ đó, một luồng sát khí khổng lồ phát ra, khiến nhiều tồn tại tầm thường sùi bọt mép, ngất xỉu ngay tại chỗ trong khi những kẻ mạnh hơn có cảm giác ức chế mạnh mẽ.
Ngay tại nơi đó là một thằn lằn nhỏ bé với chiều dài chỉ 5m nhưng lại có một đôi cánh hắc hỏa với sải cánh tận 25m. Cậu ta có lớp vảy đen tuyền, đôi mắt cùng nhiều chữ rune vàng sáng rực trong đêm tối. Từ hư không, nhiều kí tự không xác định bỗng xuất hiện, xoay quanh kẻ không ai khác ngoài Osiris một cách điên cuồng.
Một ma pháp trận hắc hỏa khổng lồ xuất hiện trên cậu, rồi một quả cầu lửa đen to lớn và nóng rực xuất hiện. Các dòng chữ vàng tiến lên xoay quanh quả cầu. Mỉm cười, Osiris nói bằng một giọng nhẹ nhàng nhưng vang vọng cả chiến trường :
"Ta ghét sự thống trị, nhưng ta còn ghét thua cuộc hơn cả."
Vừa dứt lời, nhiều tia lửa nhỏ nhưng mang sức mạnh phi thường đi kèm với các kí tự vàng giáng xuống từ quả cầu. Chúng xuyên qua, giết chết hàng loạt kẻ thù... 100... 500... 1000... 10.000...Con số cứ tăng lên với tốc độ khó tin. Và điều còn khó tin hơn trong suốt quá trình này thậm chí không có một thằn lằn nào trúng đòn. Những tia máu văng ra, nhuộm khung cảnh đã đẫm máu nay còn đẫm máu hơn. Cái màu đỏ thuần khiết ấy đã đẩy lùi hoàn toàn "màu xanh", màu sắc đại diện cho hy vọng và hòa bình.
..."Như ma xuất hiện thình lình,...
...Vượt trên tất cả, thống lĩnh chiến trường....
...Một tay dẹp loạn bốn phương,...
...Khiêu vũ nhịp nhàng pha hương máu tanh....
...Ra tay nhanh gọn vô thanh,...
...Nhuộm tường rực đỏ, sắc xanh thấy đâu."...
Chính cái ngày hôm ấy, cái tên The Grim Reaper of the Sky đã in sâu vào tâm trí hàng trăm ngàn tồn tại, những kẻ may mắn sống sót qua sự loạn lạc của chiến tranh và "Sự thanh trừng", cái tên mà nhiều người đặt cho quả cầu hắc hỏa đó. Sự tự do không thể kiểm soát của Osiris đã khắc thành "chữ", khiến cho chỉ cần cái tên được nhắc đến cũng đủ hàng ngàn đời sau phải run rẩy trong nỗi sợ hãi vô hình.
..."Tung hoành không chút lo âu,...
...Từ đó huyền thoại khắc sâu muôn đời."...
-----------------------------------------------------‐------------------
Trở lại khung cảnh đáng sợ ấy, tôi đang im lặng suy nghĩ về khả năng mới của mình, một khả năng không được hệ thống công nhận - Web Manipulation, cái tên tôi đặt cho nó. Bằng cách nghiên cứu Web đã được tái tạo của Venegancer, kẻ tất nhiên đã chết, và của chính mình, tôi đã tạo ra nó từ tất cả sự hiểu biết của tôi về Web, tương đương 3% của nó.
Bằng cách sử dụng sự cao cấp của Web, một kì quan ma pháp của một sự tồn tại ở đỉnh của chuỗi thức ăn, tôi đã có thể dùng các kí tự sâu sắc để hướng dẫn mana trong môi trường theo ý thích, tăng độ đậm đặc của mana trong ma pháp và tăng độ hiệu quả của ma pháp. Chỉ bằng một ma pháp Vương cấp, nó đã tạo ra uy lực ngang với Đế Cấp, cấp độ của các loài hạng B, những tồn tại nằm ngoài tầm với của hạng C.
Ngoài ra, Web còn cho tôi khả năng quan sát chi tiết phạm vi cực rộng. Phát hiện kẻ thù ẩn thân, tàng hình. Bảo vệ bản thân,...