Tôi Cùng Sáu Alpha Trùng Khớp 100%

Chương 17




Nếu anh đã bất tỉnh trước rồi.

Thì tôi đành đi trước một bước vậy.

Tần Ý chậm rãi xoay người bước đi, nhéo nhéo lòng bàn tay của rồng nhỏ.

Cơ thể rồng được bao phủ bởi lớp vảy và các xúc tu máy móc lạnh băng khi chạm vào. Thứ này dường như cũng mất đi nguồn năng lượng chủ, biến thành một vật vô tri vô giác.

Cậu còn chưa chơi đủ mà giờ nó nằm im luôn rồi.

Tần Ý khẽ thở dài, nhưng cậu vẫn quay trở lại, đặt rồng nhỏ xuống bên cạnh chân của Halls.

Cơ thể của Alpha vốn dĩ cường hãn nên Halls cũng rất nhanh liền tỉnh lại.

Máu chảy dồn xuống tứ chi và có thể cứ động lại bình thường.

Xung quanh một mãnh tĩnh lặng.

Hắn thậm chí có thể cảm nhận được từng làn gió mát nhẹ phả vào mặt mình.

"Cô gái" kia đã không còn nữa, cùng với đó là mùi hương kia cũng biến mất.

Nhớ lại lúc trước khi hắn ngất đi, cái loại tác động mạnh mẽ, hương vị gần như không thể cưỡng lại,... Omega? Kia thật sự là một Omega?

Sắc mặt của Halls tối sầm lại.

Kể từ khi được sinh ra tới nay, lần đầu tiên vị Thái tử trẻ tuổi nếm được tư vị xấu hổ và tức giận từ tận đáy lòng.

Halls ngước mắt lên nhìn xung quanh một lần nữa.

Vẫn không thấy bóng dáng "cô gái" kia đâu.

Cô ta đã mạo phạm hắn, rồi nhân lúc hắn bất tỉnh liền mang cơ giáp của hắn bỏ chạy?

Ánh mắt của Halls đột nhiên ngưng lại.

Hắn nhìn thấy cơ giáp con rồng của mình nằm trên mặt đất.

Halls: "... "

Vừa nhìn thấy hắn bất tỉnh, thậm chí còn không thèm lấy theo sinh vật cơ giáp của hắn, nói đi liền đi luôn?!

Halls mím môi, lại càng cảm thấy xấu hổ cùng giận dỗi.

Không biết là tại do người kia không nhận ra thân phận của hắn, hay do việc hắn bị pheromone của Omega kích thích đến ngất xỉu, hay vì người kia thậm chí còn không thèm để ý tới sinh vật cơ giáp của hắn...

Bộ con rồng kia có gì không tốt hả?

...Mặc dù bây giờ trông nó cứ như bị chết máy vậy.

" Anh tỉnh rồi à? "

Halls cắt đứt dòng suy nghĩ và ngoảnh đầu lại nhìn.

"Cô gái" mặc chiếc váy dài màu trắng ló đầu ra từ gốc cây cách đó không xa.

Halls: "... "

Hóa ra cô ấy không bỏ đi.

Tần Ý đã đi khám phá vùng phụ cận xung quanh trong vòng 30 mét.

Cậu thậm chí còn trèo lên một cái cây, để có thể nhìn cao hơn và xa hơn, để xem coi có thành phố nào hay người nào sinh sống ở phía xa hay không.

Nhưng do cây cối ở đây quá cao.

Sức lực của Omega không đủ mạnh để chống đỡ thân thể cậu leo lên đến đỉnh cây mà không có sự hỗ trợ của các công cụ.

Cho nên, cuối cùng cậu vẫn đành phải trượt xuống từ từ.

Tần Ý đạp lên cành cây, lấy đà nhảy xuống.

Cành cây cách mặt đất khoảng chừng hai mét...

Cổ họng Halls thắt lại, một ý nghĩ chợt nảy lên trong đầu hắn – cô ấy sẽ ngã chết.

Nhưng một đôi tay máy móc đã kịp thời vươn ra từ phía sau thân cây to, đỡ lấy "cô gái" rồi vô cùng nhẹ nhàng đặt "cô gái" xuống mặt đất.

" Anh đã thấy khá hơn chưa? " Ngay khi Tần Ý đứng vững, cậu liền ngẩng đầu hỏi.

Halls im lặng một lúc, sau đó vẫn đáp lại: " Rồi. "

Tần Ý: " Vậy thì trả lại lượng nước còn lại cho tôi đi. "

Thái dương của Halls giật giật hai lần, hắn vô thức liếm môi dưới, nói: "...Không. "

Tần Ý:?

Halls miễn cưỡng kiềm lại âm thanh khàn đặc từ trong cổ họng của mình: " Tôi đã uống qua. "

Hắn đã nếm thử pheromone của Omega.

Nếu Omega cũng nếm thử pheromone của mình...

Điều đó sẽ được coi là gì...?

Nhất thời, tâm trí của Halls càng nhảy số dữ dội hơn.

Khỏi cần nói cũng biết, vị Thái tử trẻ tuổi này chắc chắn là người nhận được bằng tốt nghiệp loại xuất sắc nhất của học viện Cao đẳng Hoàng gia.

Nhưng lại có một lớp học mà hắn không bao giờ vượt qua được.

Đó chính là lớp《 AO Lưỡng tính 》

Khóa học này cho biết chi tiết, Alpha và Omega sẽ động dục trong những điều kiện nào, độ trùng khớp có vai trò gì trong sự kết hợp của AO, những biện pháp nào cần được thực hiện sau khi động dục và ba mức độ đánh dấu khác nhau trông như thế nào, v.v...

Và vị Thái tử của chúng ta đã vắng mặt ( cúp học) từ tiết học đầu năm cho đến tận tiết học cuối cùng của năm.

Đến nỗi vào năm hắn tốt nghiệp, giáo viên chuyên nghành của hắn đã ngồi trên ghế và âm thầm rơi lệ, vị kia đã nghĩ rằng bản thân mình sẽ trở thành tội đồ trong lịch sử của Mục đế quốc.

Tại vì do tiết học của mình dạy quá nhàm chán => khiến Thái tử vắng mặt ( cúp học) => mới khiến cho Thái tử khó khăn trong việc tìm kiếm Omega của đời mình như vậy.

Halls hiện đang cố gắng tìm kiếm một từ ngữ để mô tả chính xác về lý do cho phản ứng kỳ lạ của hắn, nhưng hắn không tài nào tìm ra được.

Tần Ý: " Chúng tôi không biết gì về hành tinh này và chúng tôi cũng không biết rằng mình sẽ phải ở lại đây trong bao lâu. Hiện giờ, nước là thứ quý giá nhất. Nó còn dư bao nhiêu thì tôi phải mang về lại bấy nhiêu. "

Halls nhấp môi, bất động.

Chẳng lẽ do hiện tại cậu đang mặc váy, nên đối phương thật sự coi cậu là nữ?

Tần Ý giải thích: " Tôi không có uống. Cho người khác uống. "

" Người khác? " Vẻ mặt của Halls đột nhiên trở nên kỳ quái hơn.

Để cho người khác uống pheromone của "cô gái" này và pheromone của hắn?

Lông mày của hắn càng nhíu lại.

Hắn trầm giọng hỏi: " Ngoài cô ra, còn có ai khác ở đây à? "

" Một đoàn làm phim. Chúng tôi ngồi trên phi thuyền đi đến Tata tinh, đi được nửa đường thì gặp phải một viên ngôi sao đang bốc cháy, còn có...hai cái cơ giáp. Một trong số chúng là của anh, phải không? Bọn chúng cùng một chỗ rơi xuống. Làm phi thuyền buộc phải hạ cánh khẩn cấp. " Tần Ý giới thiệu sơ lược về vụ tai nạn.

Khó trách

Halls nghĩ thầm.

Halls chậm rãi đứng dậy.

Các cơ năng trên cơ thể của hắn đã hồi phục hơn phân nửa, việc đi lại hoàn toàn không có vấn đề.

" Cô có thể đưa tôi đến đoàn phim của cô không? " Halls hỏi.

Tần Ý không có lập tức gật đầu, mà là hỏi ngược lại hắn: " Tại sao anh lại đánh nhau cùng với cơ giáp kia? "

" Hắn ta muốn giết tôi. " Halls bình tĩnh nói.

" Anh là tội phạm bị truy nã sao? " Tần Ý cũng bình tĩnh hỏi tiếp.

"... " " Không phải. "

Vì đối phương không nhận ra nên Halls cũng không trực tiếp nói ra danh tính của mình mà chỉ soạn đại ra một thân phận khác: " Cậu đã nghe nói về Ngân hàng Meli chưa? "

Tần Ý: " A, có nghe qua. "

Đó có lẽ không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên ( ý trời) đâu, nhỉ?

" Tôi là người thừa kế Ngân hàng Meli, tên tôi là Ayer Fred Gladstone. " Halls nói.

Tần Ý: "... "

Ôi, cái tên dài quá, nhớ không nổi.

" Có người đang đuổi theo để ám sát tôi, bọn họ cố gắng giành lấy lợi ích từ tôi. Cô sẽ không tiết lộ tung tích của tôi ra ngoài đâu, đúng không? "

Tần Ý: " Đương nhiên. "

Trừ phi cái người đang đuổi theo ám sát anh đưa ra hơn 8 tỷ để mua chuộc tôi.

Vẻ mặt của Halls dịu đi một chút.

"Cô gái" trước mặt trông rất ngoan ngoãn...nhưng cô ấy...

Halls thoáng nhíu mày hỏi: " Cô là Omega? "

Tần Ý lập tức trở nên cảnh giác, cậu cười hỏi: " Hm? Anh ngửi thấy mùi pheromone của tôi sao? "

Không phải là ngửi được.

Mà là uống trúng.

Halls không biết tại sao, nhưng khi nghĩ đến điều này, lồng ngực hắn như bị nhét vào một nhúm lửa, trong lòng có chút nôn nóng không thể giải thích được.

Halls nhìn chằm chằm Tần Ý trong hai giây.

Vẻ ngoài của cô ấy trông cực kỳ xinh đẹp.

Nếu cô ấy là một Omega.

Làm sao gia đình cô ấy lại có thể cho phép cô ấy đi ra bên ngoài một mình?

" Không có. " Halls nói.

Có lẽ cô ấy không phải là Omega.

Có lẽ pheromone Omega mà hắn cảm nhận được chỉ là do hắn tưởng tượng ra...

Trên hết, hắn chưa tham gia bất kì một khóa học nào liên quan đến Omega.

Những Omega yếu ớt và hay khóc lóc thật làm người ta chán ghét. Hắn cũng chưa bao giờ ngửi được mùi vị trên cơ thể bọn họ.

Thậm chí, hắn còn không biết rõ, rốt cuộc pheromone của Omega có mùi vị như thế nào!

Halls đã nghĩ như vậy.

Tần Ý nhẹ giọng đáp: " Ừm, tôi là Beta. "

Cậu lại nhìn Halls, ánh mắt dịu đi rất nhiều.

Tại sao đột nhiên cô ta lại nhìn mình bằng ánh mắt dịu dàng như thế?

Trái tim của Halls đập lệch một nhịp.

" Nếu đã nghỉ ngơi tốt rồi thì chúng ta đi thôi. " Tần Ý nói.

"...Được. "

Halls cúi người nhặt con rồng lên, sau đó đi theo phía sau Tần Ý.

Tần Ý đem cơ giáp thu hồi lại.

Nam nhân đi phía sau chính thức trở thành vệ sĩ mới của cậu.

Một người có đủ khả năng để điều khiển được sinh vật cơ giáp thì đương nhiên người đó không phải là một người yếu ớt gì.

Tâm trạng Tần Ý tốt hẳn lên.

Cậu vừa đi phía trước, vừa trầm giọng nói: " Tôi có tiền gửi ở ngân hàng Meli. "

Halls: " Ừm. "

Chuyện này không có gì là lạ cả.

Hầu hết tất cả người dân đều có số tài khoản ở ngân hàng Đến quốc và ngân hàng Meli.

" Số tiền này chỉ có thể lấy ở trụ sở, nếu anh không phiền thì khi trở về Đế tinh hãy mang tôi theo nhé, có được không? " Tần Ý lễ phép hỏi.

Ha-bịa đại ra thân phận-lls:...

Nhưng hắn vẫn đáp lại: " Được. "

Chờ đội vệ binh của hắn đến tiếp ứng thì hắn sẽ tới Beiman tinh để đối phó với Omega kia trước, trong lúc đó thì hắn sẽ lệnh cho đội vệ binh đưa "cô gái" đến trụ sở chính của ngân hàng Meli.

Hai người tiến về phía trước được vài bước thì Halls bỗng nhiên dừng lại.

Cỏ ở đây quá cao.

Nếu không để ý kỹ thì sẽ bị một số ngọn cỏ xơ xác quẹt vào mắt.

Halls đã bị quẹt trúng.

Mặt hắn tối sầm lại.

Nhất thời có chút không thích ứng kịp với tình trạng hiện tại, không có đội thân vệ và người hầu đi cùng, không có người cầm ô che cho hắn và cũng không có người dùng tay tách hai bên cỏ ra cho hắn đi...

Tần Ý phát giác được rằng hắn đã dừng bước.

Tần Ý cũng không có quay đầu lại, chỉ hỏi hắn: " Sao vậy? "

" Không có gì. " Halls tiếp tục đi về phía trước, giây tiếp theo liền nghe thấy "cô gái" hỏi: " Anh có thể chia cỏ ra thành hai bên được không?

Halls chưa bao giờ phải làm một việc như vậy.

Nhưng hiện tại hắn không phải là Thái tử.

Halls không dấu vết khẽ nhíu mày

Mười phút sau.

Halls đã có thể tách cỏ hai bên ra một cách nhuần nhuyễn.

Tần Ý cũng có thể bước đi nhanh hơn.

Sau khi xác định rằng không có nguy hiểm xung quanh mình, Tần Ý đã ngừng sử dụng cơ giáp.

Cậu cần phải giữ lại một lượng năng lượng nhất định.

Nhưng chỉ dựa vào đôi chân của mình thì lại khá mệt, cậu đã đi bộ gần một giờ đồng hồ.

Sau hơn một giờ, bọn họ nhìn thấy phi thuyền đỗ ở cách đó không xa.

Cửa phi thuyền đã đóng chặt.

Có thể thấy loáng thoáng một vài khuôn mặt lo lắng thông qua ô cửa kính.

" Trở lại rồi! Trở lại rồi kìa! "

" Tại sao cô ấy lại trở về trước được vậy? "

" Đằng sau cô ấy còn có...một người? Đó là ai vậy? "

Thuyền trưởng phớt lờ những tiếng nói kia và tiến đến mở cửa phi thuyền ra.

" Chờ đã! Chúng ta vẫn chưa biết rằng cô ta đã mang ai về mà? Lỡ đâu cô ta dẫn sói về rồi sao? " Một diễn viên bất mãn hét lên.

Nhưng lời phản đối được phát ra quá muộn.

Tần Ý và Halls rất nhanh chóng đi đến trước cửa phi thuyền.

" Cái thang kia bị hỏng rồi, tôi thả cái thang này xuống được không? " Thuyền trưởng hỏi.

Vật được thả xuống là cái thang dự phòng.

Thang dự phòng không đủ dài và có hơi lung lay.

Tần Ý giơ tay giữ lấy cầu thang rồi từ từ leo lên.

Halls liếc nhìn bóng dáng của cậu. Leo lên như thế này thì quá chậm. Halls không chút nghĩ ngợi tiến lên một bước, hắn nhanh chóng duỗi tay ra, cánh tay cường tráng đỡ lấy eo của Tần Ý và đưa cậu lên.

Tần Ý:?

Cậu dường như ngửi thấy mùi pheromone của Alpha thì phải?

Tần Ý được Halls đỡ lên.

Nhưng chỉ trong tích tắc.

Cảm giác máu sôi sục khắp người lại bao trùm lấy Halls.

Một mùi pheromone ngọt ngào xâm nhập vào mũi hắn và rất nhanh liền càng đi vào sâu hơn.

Nếu không phải hắn đã từng trải qua một lần, thì hiện tại chắc Halls sẽ lại bị kích thích đến ngất đi, hắn sẽ không thể nào chịu được một tác động quá lớn trong khoảng thời gian ngắn như vậy được.

"... " Halls cụp mắt xuống, cơ bắp cả người đều kéo căng hết lên.

Hắn dường như có thể nghe thấy tiếng máu chảy sôi sục trong cơ thể.

Cảm giác này hoàn toàn lạ lẫm, hơn nữa còn rất kỳ diệu.

Thế giới dường như bị cắt làm đôi.

Một nửa trong số đó chứa tất cả những người và những thứ không liên quan. Và một nửa còn lại thì chỉ chứa riêng mình hắn và "cô gái" tên là Kỳ Lợi Á.

Trong lồng ngực hắn đập liên hồi...

Halls như bị chết lặng đứng yên tại chỗ.

Mà thuyền trưởng phía bên kia đã nhanh chóng vươn tay nắm lấy Tần Ý kéo lên.

" Anh ta là ai? " Thuyền trưởng hỏi.

Halls nghe thấy giọng nói của "cô gái" trả lời, từng từ và từng âm tiết như được vuốt ve nhẹ nhàng bên lỗ tai của hắn.

Tần Ý nói: " Nhặt được bên đường. "

Tâm trí của Halls chợt quay trở lại.

Hắn lưu loát leo lên chiếc thang dự phòng và tiến vào phi thuyền gần như chỉ trong nháy mắt.

Tất cả mọi người đứng cùng lúc đứng lên, nhìn chằm chằm vào hắn một cách lo lắng, đầy sự đề phòng.

Halls chỉ đứng yên đó, quần áo rách rưới.

Nhưng hắn vẫn bình tĩnh hạ mắt xuống, quét nhìn qua đám người, khí chất cường đại vẫn còn nguyên.

" Cơ giáp của tôi bị rơi xuống. " Hắn thấp giọng nói.

Mọi người đồng loạt có phản ứng, bọn họ ngạc nhiên thốt lên: " Cái sinh vật khổng lồ kia sao? Đó có phải là sinh vật cơ giáp không? "

Halls: " Phải. "

Ở trong mắt hắn, những người trên chiếc phi thuyền này đều là những con sâu con kiến ​​không đáng tâm đến.

Bọn họ yếu ớt, lại hay giật mình, trông cũng không được thông minh cho lắm.

Mọi người đều nhìn vào mắt Halls, lập tức có sự thay đổi thái độ.

Sinh vật cơ giáp...đó là những thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, bọn họ chỉ mới nghe nói đến nó chứ chưa bao giờ được tận mắt nhìn thấy nó.

Bây giờ nhớ lại cuộc chiến giữa những sinh vật khổng lồ kia, đây có lẽ là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng bọn họ được chứng kiền một cảnh tượng kinh hoàng như vậy trong đời.

Một nam diễn viên kinh hỉ lên tiếng: " Vị tiên sinh này trông lợi hại như vậy, có phải là chúng ta sắp được giải cứu rồi đúng không?"

Nam diễn viên Alpha không vui xen vào: " Nếu hắn đủ lợi hại, hắn sẽ không bị rơi từ trên trời xuống. "

Halls: "... "

Hắn liếc nhìn nam Alpha một cái.

Nam diễn viên Alpha dường như cảm thấy rợn người, một cỗ ớn lạnh từ từ chạy dọc qua sau lưng anh ta.

Tần Ý xen vào: " Vẫn còn một chút nước. "

Biểu tình của các diễn viên thoáng chốc trông khá hơn rất nhiều.

Không những không tốn nước và thức ăn, mà còn mang về một nhân vật lợi hại, rất tốt!

Tần Ý nhìn về phía nam diễn viên Alpha hỏi: " Chúng ta tới nói chuyện một chút, bên ngoài tôi đã nhìn thấy cái gì? "

Nam diễn viên Alpha sắc mặt dịu đi: " Được, tới đây ngồi xuống nói đi. "

Lúc này, vị thuyền trưởng chủ động nói chuyện với Halls, nhân tiện muốn đưa hắn đi tắm rửa và chữa trị vết thương.

Halls cũng không từ chối.

Hắn cao hơn hẳn thuyền trưởng một cái đầu.

Đi phía sau thuyền trưởng, sự tương phản mạnh mẽ về độ chênh lệch chiều cao lập tức mang đến một cỗ áp lực vô hình cho những người trên phi thuyền.

" Hắn nguy hiểm như thế mà cô cũng không sợ, cứ như thế đem người mang về... " Nam diễn viên Alpha giật giật khóe miệng, cười lạnh nói.

Halls dừng bước.

Bọn họ nghĩ rằng hắn không thể nghe thấy à?

Các giác quan của hắn rất nhạy bén.

Thuyền trưởng hỏi: " Sao vậy? "

Halls không nói gì, tiếp tục đi về phía trước.

Ở bên kia, Tần Ý thản nhiên đáp: " Ừm, cứu người là việc tôi nên làm. " Cậu dừng lại một chút, sau đó rất thẳng thắn nói: " Huống chi anh ta còn là người thừa kế của ngân hàng Meli đâu a? "

Khi những lời này vừa được thốt ra, đám người kia đều xôn xao lên.

" Làm sao có thể? "

" Anh ta thực sự là một thành viên của gia tộc Gladstone sao? "

" Khó trách anh ta lại sở hữu được sinh vật cơ giáp. "

Nam diễn viên Alpha sắc mặt có chút ngưng trọng một hồi, anh ta thúc giục: " Được rồi, nói cho tôi biết rằng cô đã tìm được cái gì... "

Halls đứng trước gương phòng tắm, hắn đã biết được lý do tại sao "cô gái" kia lại không nhận ra hắn.

Trên gương mặt hắn có vô số vết xước, vết trầy và sau khi máu khô đọng lại, ở phía trên lưu lại những vết tích dữ tợn. Mặt mày hắn đều bị che ẩn đi.

Hắn nhìn qua không hề giống với vị HoàngThái tử của Mục đế quốc chút nào.

Ngược lại càng giống với một con quái vật dữ tợn hơn.

Và khi "cô gái" nhìn thấy hắn...cô ấy lại không hề tỏ ra sợ hãi hay hoảng loạn, thậm chí cô ấy còn không thèm chớp mắt.

Nhìn thấy hắn cứ đứng yên ở nơi đó, thuyền trưởng không nhịn được nói: " Cậu không cần phải lo lắng quá, chỉ cần thuận lợi rời khỏi nơi này và chỉ cần nằm trong khoang y tế tầm mười phút là những dấu vết này sẽ được chữa lành hết thôi. "

" Ừ. " Halls đương nhiên biết rằng các vết thương này không có gì nghiêm trọng.

Bên trong cơ giáp của hắn cũng có những thiết bị dụng cụ y tế.

Chỉ là hiện tại sinh vật cơ giáp của hắn bị hao tổn nặng, không có dư thừa nguồn năng lượng để khởi động lại.

" Tôi sẽ đi tìm hai bộ quần áo cho cậu. " Thuyền trưởng nói rồi quay đi.

Halls đáp lại, sau đó dứt khoát xé nát quần áo trên người ra.

Lúc rời khỏi hoàng cung, hắn chỉ mặc một bộ quần áo bình thưòng đơn giản, dù gì cũng chỉ là đi bắt với một Omega, ăn diện lồng lộn làm gì cho mệt.

Nhưng bây giờ có vẻ như...

Độ bảo vệ cơ thể của quần áo bình thường thực sự kém hơn nhiều so với quân phục.

Thuyền trưởng nhanh chóng đưa bộ quần áo mới tìm được cho Halls.

Quần áo được làm từ chất liệu đặc biệt, có thể vừa với kích thước cơ thể người theo ý muốn.

Khoảng mười phút sau, Halls đẩy cửa bước ra ngoài.

Hắn có một đôi chân dài, vòng eo săn chắc, thân hình thẳng tắp, mái tóc được chải ngược ra sau, để lộ ra khuôn mặt tuấn tú cao ngạo.

Không biết vì cái gì, vị thuyền trưởng đã nghĩ rằng có lẽ hắn nên đứng đó với một cây quyền trượng trong tay...

Tần Ý ở đầu này đã nói hết những gì mà mình biết.

Bọn người kia đã rút ra được một ít thông tin quan trọng từ trong lời kể của Tần Ý.

Trong rừng cây cỏ khô, không có loài vật nào có thể làm tổn thương con người.

Ở đây yên lặng như một hành tinh chết.

Nam diễn viên Alpha đã giữ đúng lời hứa, rất nhanh liền trả thêm cho cậu 500 vạn nữa.

Mặc dù nó là đơn vị tiền tệ của Mục đế quốc.

Nhưng Tần Ý cũng không có chê.

Vì chỉ cần là tiền thì có mang đơn vị tiền tệ gì cậu cũng đều thích tất.

Tất cả đều là tiền mà a.

Tần Ý chậm rãi đứng dậy: " Vậy tôi đi trước. "

Diễn viên Alpha nhìn chằm chằm cậu thêm chút xíu, sau đó đột nhiên lên tiếng nhắc nhở: " Đừng đi theo hắn, ai biết được rằng hắn có nói dối hay không? Cậu thật sự tin tưởng rằng gia tộc Gladstone sẽ xuất hiện ở đây sao? A, vậy sao không nói luôn là Hoàng Thái tử cũng đang ở đây đi! "

Anh ta dừng lại, nở một nụ cười thân thiện với Tần Ý: " Thân phận của tôi chân thật đây này. Có lẽ cô nên suy tính một chút, mấy ngày sau này, cô đi theo tôi đi. "

"Cô gái" trước mặt anh ta rất xinh đẹp, mặc dù bộ ngực của cô ấy không đủ lớn.

Nhưng cô ấy có thể vì anh ta mà làm rất nhiều chuyện.

Hơn nữa còn có thể dùng cô ấy để dẫm nát mặt mũi của cái tên được gọi là người thừa kế của gia tộc Gladstone kia.

Nam diễn viên Alpha tự nghĩ.

Tần Ý lẳng lặng mà nhìn anh ta, không phát ra tiếng động.

Ngu xuẩn.

Khổng Gia Tường đều chọc cho người ta chán ghét.

Huống chi là anh?

Nam diễn viên Alpha nhìn cậu ngày càng nghiêm túc, càng nhìn càng hứng thú hơn.

Thời điểm "cô gái" an tĩnh, khuôn mặt và ánh mắt như ẩn chứa tình ý khiến gương mặt vốn dĩ đã mỹ lệ lại càng thêm động lòng.

Anh ta đột nhiên có chút miệng đắng lưỡi khô.

Vì vậy, anh đã vồ lấy chai nước trên bàn, mở nắp chai,... Anh ta rõ ràng biết đó là chai nước mà cậu đã cầm theo khi xuống phi thuyền.

Nước bị vơi đi nhiều như vậy là do đã bị cô ấy uống cạn nó đi? Cô ấy uống nó bằng cách nào? Hm? Đưa môi lên miệng chai?

Nam diễn viên Alpha mỉm cười.

Một bên nhìn chăm chú lên bộ dáng bình tĩnh của Tần Ý, một bên từ từ ngửa đầu lên...

Anh ta nghĩ rằng, nếu biểu hiện của cô ấy không có gì thay đổi thì có nghĩa là cô đã đồng ý lời đề nghị của anh ta. Vậy thì bây giờ anh ta sẽ kề môi lên miệng chai và quan sát thêm phản ứng của cô.

Nhưng ý nghĩ này chỉ thoáng lướt qua tâm trí anh.

Chỉ thoáng lướt qua.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo.

Một cỗ pheromone Alpha mãnh liệt không thể cưỡng lại được, hoàn toàn áp chế đè xuống người anh ta.

Cổ họng của anh giống như là bị một cỗ khí đâm xuyên qua.

Anh ta theo bản năng run rẩy.

Những đường gân xanh trên cổ và mu bàn tay của anh nổi lên, anh bóp chặt lấy chai nước, các ngón tay gần như biến dạng vì dùng lực quá mạnh. Cuối cùng, anh ta đổ xuống dòng nước.

Cả người không khống chế được mà quỳ xuống.

Tai nạn bất ngờ này khiến hầu hết tất cả mọi người đều bàng hoàng.

Nam diễn viên Alpha khó khăn di chuyển ánh mắt.

Qua khóe mắt, anh thoáng thấy "cô gái" mặc váy trắng trước mặt.

Cô vẫn bình thản nhìn anh.

Không khác gì lúc nãy.

Nhưng vào lúc này, anh ta không hề cảm thấy đắc ý hay xao động gì, anh chỉ cảm thấy một nỗi sợ hãi sâu thẳm đột nhiên bị dâng lên từ đáy lòng.

" Còn thất thần ở đấy làm gì? Mau đến đỡ người ta đi! Nhanh lên! "

" Có chuyện gì vậy? Kỳ Lợi Á, có vấn đề gì với chai nước mà cô mang về à? "

" Chai nước không có vấn đề gì. " Halls chậm rãi đi lại.

Hắn đang mặc một bộ lễ phục màu trắng.

Không có biện pháp, đây là bộ quần áo duy nhất mà thuyền trưởng có thể tìm thấy và cung cấp cho hắn.

Viền đuôi én rủ xuống phía sau, kéo dáng người càng thêm cao ráo, thon dài.

Đôi giày da dưới chân hắn gõ nhẹ trên mặt đất.

Từng bước một, hắn tiến lại gần, rồi đứng vững người.

" Nó có chứa pheromone của tôi trong đó... " Halls nói.

Tất cả mọi người đều ngây người nhìn hắn.

Bên dưới vết sẹo dữ tợn của nam nhân, mơ hồ có thể phân biệt được xương mày nhô cao và xương gò má cao, tạo thành một khung xương tinh xảo.

Hắn trông quý phái và lịch lãm, còn có một uy thế vô hình mạnh bức người.

Halls hơi cúi xuống, nhặt chai nước lên rồi đặt nó lên bàn, thấp giọng nói: " Cho nên, đừng tùy tiện động vào những thứ gì không thuộc về mình. "

Nam diễn viên Alpha cuối cùng cũng đã bình phục lại.

Anh khó khăn nắm lấy thành ghế sô pha phía sau, ngẩng đầu lạnh lùng trừng mắt nhìn Halls.

Anh ta một mực biết rằng, một số Alphas độc đoán sẽ sử dụng pheromone của chính mình để đánh dấu chủ quyền. Ở bất kỳ nơi nào được đánh dấu, một khi Alpha khác cố gắng chạm vào nó thì sẽ ngay lập tức cảm nhận được sự trấn áp mạnh mẽ giữa cấp độ cao và thấp.

Nhưng lúc này Halls không có nhìn anh ta.

Halls quay đầu nhìn Tần Ý.

Ban nãy, hắn đẫ đưa chai nước này cho cô cầm về phi thuyền.

Liệu cô ấy có cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy một màn này không?

Tần Ý lúc này mới chậm rãi đứng dậy, lễ phép cười nói: " Ừm, còn chuyện gì nữa không? Nếu không, tôi xin phép về trước. " Trông cậu cực kỳ ung dung thong thả, tựa hồ đã sớm đoán trước được một màn như thế này.

Halls: "... "

Tần Ý: " Tạm biệt. "

Cậu thậm chí không nhìn lấy Halls một lần.

"...Cô vẫn đang chơi với rồng à? " Halls đột ngột hỏi, cổ họng hắn động đậy.

- ------------------

Tin tức về sự mất tích của Hoàng Thái tử bị ép xuống.

Vị hoàng đế bắt đầu rơi vào cuộc sống khốn khổ khi ăn không trôi ngủ không yên.

May mắn thay, Chu Dịch Kình đã sớm rời khỏi Đế tinh và đến đi đến Beiman tinh.

Ít nhất thì nó sẽ không gây áp lực gấp đôi cho ông ấy.

Vào ngày mà Chu Dịch Kình đến Beiman tinh, Lục Tế đã dẫn theo thuộc hạ của mình đi điều tra thông tin liên quan đến Tần Ý dọc theo con phố.

Lục Tế không có bất kì tấm ảnh nào của Tần Ý trong tay.

Nhưng may mắn là có một đoạn clip giám sát trong phi thuyền cũ của cậu và có thể được sử dụng để đi tìm người.

Hỏi khắp các dọc đường, chưa có ai nhìn thấy Tần Ý cả.

Một số người thậm chí còn cho rằng hắn đang bị điên.

" Omega làm sao có thể một mình đi ra ngoài? " Người ven đường nhìn hắn chế nhạo, gã ta tưởng rằng Lục Tế chỉ đang tưởng tượng ra một cái Omega riêng cho chính mình.

"... " Lục Tế siết chặt nắm đấm.

Lục Tinh lo lắng nói: " Cậu ấy còn không có lái phi thuyền của chính mình rời đi... Cái này thì có thể đi đâu được chứ? Chẳng lẽ... " Trong đầu Lục Tinh nảy lên một ý nghĩ đáng sợ: " Chẳng lẽ là bị ai đó bắt cóc rồi?! "

Sắc mặt Lục Tế trở nên lạnh tanh.

Bị bắt cóc?

Còn có thể là ai khác?

Chu Dịch Kình sao?

Lúc này, ở một phía khác cũng đang cầm tấm ảnh của Tần Ý tiến hành điều tra khắp nơi, chạy qua chạy lại thì vô tình bắt gặp bọn người Lục Tế.

" Thượng tướng! Chúng tôi phát hiện ra ở đây cũng có một nhóm người đang truy tìm Tần Ý thiếu gia! "