Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 133




Chị Linh cầm chén canh gà lên uống sạch, giọng nói cực kỳ vang dội: "Thế này mà còn gọi là tạm? Bà chủ nhỏ ơi, tay nghề của em như vậy không có khả năng không kiếm được nhiều tiền."

Mặc dù thân xác của Thời Nhiễm là mười tám tuổi, hằng ngày làm việc cứ như đã già lắm rồi, nhưng có đầu bếp nào có thể chống cự lại việc được người khác khen?

Miệng của chị Linh nhanh nhẹn như tay chân, khen người khác đến mức tưởng chừng như không có góc chết.

Trên mặt Thời Nhiễm không hiện ra, trong lòng lại vui như nở hoa.

Chị Linh ở đó cũng không nhạt nhẽo, lúc gói bánh chưng vào buổi chiều, trong chốc lát đã làm quen được với nhóm người đến giúp xử lý tôm hùm đất, một đám người chia ra làm hai nhóm.

Thời Nhiễm và chị Linh gói bánh chưng, còn nhóm kia thì xử lý tôm hùm đất. Xử lý xong tôm hùm đất, Thời Nhiễm mang một ít vào trong bếp.

Thoáng chốc đã đã xào ra một nồi lớn đuôi tôm hùm đất cay.

Chị Linh mới vừa ăn một chén lớn mì gà xé vào giữa trưa có chút ngồi không yên.

Thơm quá, thơm quá...

Thời Nhiễm lột toàn bộ đuôi tôm hùm đất, bê một nồi thịt tôm hùm đất cay ngồi xuống chiếc ghế nhỏ.

Sau đó, cô cầm một chiếc lá dong, gấp lá dong thành một cái túi nhỏ hình tam giác, bỏ vào hai thìa gạo nếp đã ngâm nước, lại tiếp tục nhét bốn năm con tôm hùm đất đã được sơ chế, thêm một nhúm chà bông, tưới nước sốt tôm hùm đất lên, rồi lấp kín bằng hai thìa gạo nếp.

Chị Linh líu lưỡi: "Chu choa, chị thấy bánh chưng gói thịt rồi nhưng chưa từng thấy gói tôm hùm đất."

Thời Nhiễm buộc một dây lạt ở bên trên rồi để sang một bên.

"Ăn thứ mới lạ thôi, em gói một ít, tý nữa chúng ta cùng ăn thử."

Bình thường Thời Nhiễm cũng không bài xích công thức nấu ăn của những người nổi tiếng ở trên mạng, hơn nữa tôm hùm đất cũng chính là món mới xuất hiện ở trên bàn ăn của mọi người mấy chục năm trở lại đây, cô tình nguyện ăn thử những cách ăn kỳ lạ. Mấy năm trước còn phổ biến một loại gọi là bánh chưng trong suốt, lấy bột trong vắt làm lớp vỏ trong suốt bên ngoài nhân, Thời Nhiễm từng ăn thử rồi. Nói như thế nào nhỉ, món đó rất đáng để ăn.

Nhưng bánh chưng nhân chà bông và tôm hùm đất cũng được, thắng ở sự mới lạ.

Thời Nhiễm gói khoảng hai mươi cái bánh chưng nhân chà bông và tôm hùm đất thì bắt đầu gói những vị khác.

Lấy lòng đỏ trứng vịt muối đã ướp sẵn, lại cho thêm thịt ba chỉ đã nêm nếm gia vị, sau khi gói xong thì lại được một cái lớn.

Lạp xưởng đã thái xong cùng sò khô và nấm hương sẽ làm được bánh chưng nhân lạp xưởng nấm hương.

Đậu đỏ và mứt táo vàng chính là nhân bánh chưng ngọt phổ biến nhất của người phương Bắc.

Măng được phơi nắng vào tháng trước và thịt khô đã chế biến dùng để làm nhân bánh chưng thịt khô và măng khô.

Bóc nhân hạt dẻ ra ăn kèm với lòng đỏ trứng...

Ngón tay của Thời Nhiễm lượn lên lượn xuống, thỉnh thoảng chỉ bảo cho chị Linh một chút.

Trong vòng một buổi chiều, hai người đã gói xong ba trăm cái bánh chưng với những vị khác nhau.

Thời Nhiễm nhìn màu sắc của dây lạt, lấy ra năm sáu cái có nhân tôm hùm đất cho vào nồi luộc trước.

Tôm hùm đất phối với chà bông, bóc lá dong ra là có thể ngửi được hương vị cay. Gạo nếp trắng như tuyết đã biến thành màu đỏ, chỉ có lớp bên ngoài mới không bị nhuộm màu đỏ của nước sốt ớt cay.

Thời Nhiễm dự đoán rất chính xác, cắn một miếng là có thể ăn được thịt tôm và chà bông, phối hợp với hương vị gạo nếp, mằn mặn cay cay ngon miệng.

Chị Linh ăn một cái rồi mà vẫn muốn nữa.

"Em nói xem cái món nhỏ này, sao có thể ăn ngon như vậy?"

Lúc trước chị Linh thấy ghét tôm hùm đất, cứ cảm thấy không ăn đầu, chỉ có một chút thịt ở cái đuôi, ăn không ngon.

Bây giờ đặt vào trong bánh chưng, hương vị lập tức bắt cô ấy làm tù binh.

Thơm! Cay!

Nhưng vị cay này không trực tiếp xộc lên mũi mà có chà bông ở bên trong ngăn cản một chút. Hương vị của chà bông ngăn chặn vị cay nồng, hợp lại thành một món ăn có vị cay khiến người ta hài lòng.

Những người đến giúp xử lý tôm hùm đất cũng giơ ngón tay cái lên.

Thời Nhiễm luộc mấy trăm cái bánh chưng, cười đến mức đôi mắt thành hình trăng rằm.

Ngày mai là tết Đoan Ngọ, cô tính trưa mai cung cấp cho mỗi người một cái, đợi đến buổi tối sẽ đi bán bánh chưng. Mỗi cái bánh chưng thịt là tám đồng, bánh chưng ngọt là năm đồng, chi phí của bánh nhân tôm hùm đất cao nên bán mỗi cái mười lăm đồng, không biết có người muốn mua hay không...

Thời Nhiễm đang tính toán thu chi, ngoài cửa đột nhiên truyền đến âm thanh.

"Xin chào, cho tôi hỏi, chỗ này của cô tuyển đầu bếp thứ hai phải không?"