Editor: Giừa
-
Sau khi Trì Diễn và Chỉ Sơn bắt được taxi và quay lại, họ thấy Quý Thiển đang đứng lẩm bẩm một mình, còn Giang Chu bên cạnh có vẻ hơi luống cuống tay chân.
Chỉ Sơn vội ôm Quý Thiển qua một bên, nói xin lỗi với Giang Chu: "Ngại quá, cô ấy uống say xong thích nói chuyện lắm, không làm phiền cậu chứ?"
Giang Chu xua tay liên tục: "Không phiền không phiền, chị ấy uống say xong chắc khó chịu lắm, anh đưa chị ấy về nghỉ ngơi đi."
Quý Thiển say rượu thế này là quá ngoan rồi, đứng nói chuyện một mình cũng nói rất nhỏ, chỉ có điều lời của cô khiến cậu không biết nên phản ứng như thế nào.
Chỉ Sơn cảm ơn Giang Chu, đưa Quý Thiển lên taxi trước.
Trì Diễn cũng dẫn Giang Chu lên một chiếc taxi khác trở về căn cứ.
Giang Chu đang định bước lên xe thì chợt nghe thấy Quý Thiển ngồi ở xe phía trước kéo cửa kính xe xuống, la to một câu, "Hai cậu phải hạnh phúc nha!"
Trì Diễn ngờ ngợ hỏi: "Cô ấy bảo hạnh phúc gì cơ?"
Giang Chu gãi gãi đầu, "Tôi cũng... không rõ lắm."
—
Đêm đó, Giang Chu mất ngủ.
Mặc dù cậu không hiểu mấy câu Quý Thiển nói lắm, nhưng vẫn có một câu cậu nghe hiểu rất rõ ràng.
Đó là chuyện nam và nam yêu nhau.
Giang Chu biết rằng có những người thích người cùng giới, ví dụ như "Gấu hồng nhỏ mềm mại", chỉ là trước giờ Giang Chu chưa bao giờ nghĩ rằng loại chuyện này lại xảy ra với mình, nếu không thì lúc người ta hỏi cậu có muốn yêu đương không, cậu đã không bỏ chạy rồi.
Nhưng mà, tại sao Quý Thiển lại cho rằng cậu và Trì Diễn là một cặp chứ?
Rõ ràng Trì Diễn có bạn gái rồi...
Hơn nữa, hai nam yêu nhau như thế nào chứ?
Nam với nam sẽ hôn môi sao?
Hôn môi...
Khuôn mặt của Trì Diễn hiện lên trong đầu Giang Chu, nhưng cậu nhanh chóng chặn ngang hình ảnh này.
Đù móe! Sao mình lại có cái suy nghĩ kỳ cục vậy chứ, đây là bạn cùng phòng, bạn thân, đội trưởng của mình đó trời!
Có điều cậu thật sự có hơi tò mò không biết hai người con trai sẽ yêu đương như thế nào.
Chính vì vậy, sau khi suy nghĩ miên man nửa ngày, Giang Chu cầm điện thoại lên search thử mấy thứ liên quan trên mạng.
Sau đó, vì tiếp thu quá nhiều tri thức mới mẻ, Giang Chu không ngủ nổi!
Phải mất một lúc lâu, Giang Chu mới bình tĩnh lại sau cú sốc "thế giới này thật diệu kỳ". Cậu nhìn thời gian trên điện thoại, đã hơn 3 giờ sáng rồi, cũng may là ngày mai được nghỉ ngơi không cần huấn luyện nên cậu có thể ngủ nướng.
Kéo chăn, trở mình, Giang Chu nhìn về phía giường Trì Diễn. Như thường lệ, Trì Diễn đang ôm dâu tây nhồi bông, ngủ cực kỳ ngon.
Thật là hâm mộ chất lượng giấc ngủ như vậy mà.
Giang Chu nghĩ vậy, chợt ngây người.
Lúc trước cậu còn tưởng Trì Diễn vì không muốn làm ảnh hưởng đến cậu nên nửa đêm mới lén liên hệ với bạn gái, thế nhưng mà Trì Diễn ngày nào cũng ngủ ngon như vậy, dường như không hề gọi điện cho bạn gái lúc nửa đêm.
Mà ban ngày Giang Chu với Trì Diễn gần như lúc nào cũng ở cạnh nhau, cậu cũng chưa từng thấy Trì Diễn liên lạc với bạn gái.
Tuy rằng Giang Chu chưa từng yêu đương, nhưng cậu cũng đã từng nhìn thấy người ta yêu nhau. Trì Diễn không hề có dáng vẻ giống như mấy người có bồ kia.
Chẳng lẽ bạn gái của Trì Diễn biết anh là tuyển thủ esports nên đặc biệt chu đáo với anh, có thể chấp nhận không liên lạc với Trì Diễn một thời gian dài? Nghe có hơi bị rộng lượng quá rồi.
Giang Chu nhớ lại lời của Trì Diễn hôm nay lúc ở KTV, anh bảo anh không có bạn gái.
Lúc trước Giang Chu nghĩ rằng Trì Diễn nói vậy chỉ là vì anh không muốn cho mọi người biết là mình đã thoát kiếp độc thân, thế nhưng nếu như lời của Trì Diễn nói là thật...
Nếu như anh thật sự không có bạn gái?
Nhưng mà, sao có thể như vậy?
Nếu Trì Diễn không có bạn gái, vậy thì chuyện mà trước kia anh vẫn luôn giấu giếm là gì?
Tầm mắt Giang Chu rơi xuống chiếc điện thoại để ở cạnh giường của Trì Diễn, trên đó treo một chiếc charm gấu hồng nhỏ, trước đó cậu đã tặng của Trì Diễn.
Cậu lại liếc nhìn chiếc charm giống y chang treo trên điện thoại của mình. Nếu Trì Diễn không có bạn gái, thế thì charm gấu nhỏ này, rồi cả những món đồ màu hồng trong phòng này nữa là sao...
— Đây là dòng credit chạy qua, quý vị nhớ đọc truyện trên wottpod @caphecot_giua nhé!
Ngày hôm nay, lúc Giang Chu tỉnh dậy đã là 2 giờ chiều.
Ngáp một cái, Giang Chu chậm chạp ngồi dậy. Cậu nhìn bốn phía xung quanh, Trì Diễn không có trong phòng, chắc là đã về nhà rồi.
Trước đây Giang Chu từng có suy đoán rằng Trì Diễn thỉnh thoảng xin nghỉ phép về nhà là để đi hẹn hò với bạn gái, nhưng hiện tại thì trông có vẻ không phải vậy, bởi vì cậu không biết chắc được là Trì Diễn có bạn gái hay không.
Thực ra đêm hôm qua cậu đã suy nghĩ rất lâu về vấn đề này, mặc dù đến cuối cùng cậu không đưa ra được kết luận chính xác, nhưng giờ cậu gần như đã chắc chắn, Trì Diễn thật sự chưa từng xác nhận rõ ràng rằng anh đã có bạn gái.
Tuy nhiên nghĩ kĩ lại thì Trì Diễn có bạn gái hay không cũng đâu liên quan tới mình, cậu cũng chẳng hiểu tại sao mình lại nằm nghĩ cả đêm về chuyện này nữa.
Vò vò mái tóc mình, Giang Chu ép bản thân không nghĩ tới chuyện đó nữa, cậu chui lại vào ổ chăn, cầm điện thoại lên lướt Weibo.
Được nghỉ thì phải ngủ nướng mới sướng.
Trước tiên cậu mở Weibo của mình ra đọc tin nhắn của fan, thấy hầu hết mọi người đều khen cậu hôm qua đánh tốt, Giang Chu vô cùng ngạo nghễ để lại một câu ở phần bình luận: [Đúng vậy, tôi đẹp trai như thế đó.]
Sau đó cậu lại mở xem hotsearch trên Weibo, một loạt tin tức phía trên đều là chuyện showbiz Giang Chu không mấy hứng thú, tuy nhiên ở phía dưới có một cái hotsearch khiến Giang Chu nhìn thêm mấy lần.
[Bộ phim "Nhân ngư biển sâu" được công chiếu nội địa.]
Bộ phim điện ảnh này Giang Chu đã biết tới từ trước, có vẻ không tệ, hóa ra đã công chiếu rồi à? Có thời gian nhất định phải đi xem mới được.
Lướt Weibo xong, Giang Chu lại mở vòng bạn bè trên WeChat ra.
Chanh Tử đã đăng ảnh đi hát hò và ăn bánh kem ở KTV hôm qua; tiệm của Hoắc Minh mới ra thêm mấy vị trà sữa; Root hình như mấy hôm trước không livestream mà đi du lịch...
Đúng lúc này, có một tin nhắn nảy thông báo ở phía trên, là từ một groupchat trên WeChat, người gửi tin đúng là Root, thế nhưng tên của groupchat này khá xa lạ với Giang Chu.
Lạ thật, mình có vào groupchat này à?
Giang Chu bấm vào tin nhắn, vào groupchat.
[Sinh ra đã đẹp trai: Sao em lại lạc trôi vào đây?]
[Root: Anh add đấy, vừa rồi tụi anh vừa mới tám chuyện về cậu, xong mới phát hiện ra cậu còn chưa vào groupchat nên anh add cậu vào luôn.]
[Root: Tới rồi tới rồi, Hound tới rồi.]
[Là Cá Hề nha: Bé Hound đáng yêu! Cậu vô đây rùi!!]
Cá Hề cũng ở trong này à?
[Sinh ra đã đẹp trai: Đây là groupchat gì vậy?]
[Là Cá Hề nha: Nhìn tên group đi, có phải nghe tên rất chi là khí phách không.]
Giang Chu nhìn lại tên groupchat một lần nữa: Nơi tụ tập bô lão BCVH: Hội Jungler.
[Sinh ra đã đẹp trai:....]
Giang Chu lại liếc nhìn một loạt ID của các thành viên trong nhóm, ngoài Cá Hề với Root ra thì có Thất Dạ, Lee, Piece, còn có cả rất nhiều các tuyển thủ đánh rừng đã giải nghệ, tất cả đều ở trong cái groupchat này.
[Sinh ra đã đẹp trai: Vậy ra đây là groupchat của tuyển thủ đánh rừng hở?]
[Sinh ra đã đẹp trai: Xin lỗi, mới đầu tôi nhìn còn tưởng đây là cái viện dưỡng lão.]
[Root: Đậu!]
[Lee: Tui đã bảo đừng có để Cá Hề đặt tên rồi mà.]
[Là Cá Hề nha: Cái đù mía! Tên tôi đặt còn chưa đủ hay à? Chẳng lẽ trong số mấy người không có một jungler nào có tấm lòng người cha sao?]
[Sinh ra đã đẹp trai: Thế anh gọi tôi một tiếng ba đi, để tôi cảm nhận bầu không khí trong groupchat một tí.]
[Là Cá Hề nha:?]
[Là Cá Hề nha: Bé đáng yêu, lần trước không phải ST thua GCT tụi tôi à.]
Giang Chu dùng luôn lại câu mà lần trước Cá Hề nói với cậu.
[Là Cá Hề nha: Yên tâm, lần sau sẽ thắng lại, GCT các anh cứ chuẩn bị tinh thần đi.]
[Thất Dạ: Hound, hôm qua đánh tốt lắm nha, ST thắng quá đẹp mắt luôn.]
Thấy Thất Dạ lên tiếng, Giang Chu lập tức ngừng đấu võ mồm với Cá Hề, nghiêm túc đáp lại một câu [Cảm ơn ạ.]
[Root: Vừa rồi tụi này đang bàn về trận đấu hôm qua đó, xuất sắc thật sự, chiến thuật nhằm vào đường dưới của tụi Cá Hề bị phá giải rồi.]
[Là Cá Hề nha: Cứ yên tâm, tôi còn nhiều chiến thuật chưa sử dụng lắm, cơ mà hôm qua ST thắng tôi cũng vui dữ luôn.]
[Lee: Hở? Anh vui cái gì?]
[Là Cá Hề nha: /tủi thân khóc lớn.gif/ Mấy người hông biết đâu, hôm đó tụi tôi thắng ST xong có quá trời fan ST nhảy vào Weibo tôi nói tôi bắt nạt bé đáng yêu của bọn họ. Hôm qua ST thắng, cuối cùng fan cũng nhìn được rõ bản chất của ST rồi, Hound cũng nên bị lên án công khai đi chứ, Hound bắt nạt người khác còn khủng khiếp hơn, Piece bị đánh đến mức sinh ra bóng ma tâm lý rồi đó!]
[Piece: Đúng đúng! Fan của tui có đi tìm ST khóc lóc kể lể không vậy! Hôm qua tui thảm quá mà!]
[Lee: Phải để mọi người thất vọng rồi, tôi mới dạo qua Weibo của ST, không có một ai phàn nàn Hound xuống tay quá nặng, tất cả bình luận đều khen cậu ta, còn nói cục cưng nhà họ giỏi quá.]
[Là Cá Hề nha:.....]
[Piece: Sao lại như thế được?]
[Root: Trước hết cậu phải có gương mặt của Hound, sau đó cậu cũng phải có khuôn mặt đó.]
[Piece: Tui phải liều mạng với cái thế giới này!]
[Là Cá Hề nha: Thật ra tôi cũng hiểu được cái kiểu này của fan, dù sao thì ngoại hình của Hound cũng rất dễ khơi gợi dục vọng bảo vệ của mọi người mà, có thấy Rain bảo vệ Hound dữ như nào chưa!]
Giang Chu vừa sửa xong nickname của mình trong groupchat, quay lại giao diện trò chuyện thì thấy một câu như vậy, lập tức phản hồi:
[Hound: Đội trưởng của tụi tôi đối xử với ai cũng rất tốt mà!]
[Là Cá Hề nha: @Thất Dạ, anh vô xác nhận giùm cái? Trước kia anh có được đối xử như Hound không? Nghe nói Rain không những thường xuyên mang đồ ăn vặt cho Hound, mà còn thức khuya huấn luyện 1:1 chung nữa.]
[Thất Dạ: /châm thuốc.gif/]
[Thất Dạ: /đừng nói chuyện khiến tôi cạn lời.gif/]
[Là Cá Hề nha: Chắc đây là sự khác biệt giữa tình cũ và tình mới.]
Giang Chu khẽ lẩm bẩm, "Đúng là điên thật, cả tình cũ tình mới đều ở đây."
"Cái gì mà tình cũ tình mới?" Bên tai chợt vang lên giọng Trì Diễn, Giang Chu sợ tới mức run tay đánh rơi điện thoại xuống giường.
Cậu xoay đầu nhìn, Trì Diễn cầm theo một túi đồ ăn vặt đứng ở cạnh giường nhìn cậu.
Đưa đồ ăn vặt trong tay cho Giang Chu, Trì Diễn nói: "Dọa cậu rồi à? Vừa rồi gọi mãi mà cậu không phản ứng, buôn chuyện với ai mà hăng say thế."
"Buôn với mấy jungler trong liên đoàn ấy mà, bọn họ vừa mới add tôi vào một cái groupchat jungler." Giang Chu nhận túi đồ ăn mở ra nhìn, bên trong đều là món mà cậu thích ăn. Nghĩ tới lời của mọi người trong groupchat vừa xong, Giang Chu cảm thấy Trì Diễn quả thực đối xử với cậu đặc biệt tốt.
Trì Diễn cau mày, "Cái group mà Cá Hề tạo à? Cậu đừng để bị bọn họ dạy hư đấy nhé."
Giang Chu chu chu cái miệng, "Anh yên tâm, chỉ có bọn họ bị tôi dạy hư thôi!"
Trì Diễn bị sự đáng yêu tấn công, xoa xoa đầu cậu, "Được, cậu là hư nhất, nhưng mà quá 2 giờ chiều rồi, đồ hư đốn này còn chưa dậy ăn cơm à?"
"Giờ dậy liền nè."
Giang Chu đúng là có hơi đói bụng, cậu vươn vai duỗi người xong mới bắt đầu thay quần áo chuẩn bị rời giường.
Thế nhưng giờ này căng tin đã không còn cơm trưa, mình nên order đồ ăn về hay là ra ngoài ăn bây giờ?
Giang Chu vẫn còn đang ngẫm nghĩ xem giải quyết bữa trưa kiểu gì, Trì Diễn đã đưa ra đề nghị, "Nếu cậu đói thì cứ ăn đồ ăn vặt lót dạ trước đi, buổi trưa tôi ăn cũng không nhiều, lát nữa chúng ta ra ngoài ăn."
"Được nha, tôi muốn bún ở quán bên ngoài căn cứ." Giang Chu vừa bước về phía phòng tắm, bỗng dưng cậu nhớ ra, theo thường lệ thì lẽ ra hôm nay Trì Diễn không có mặt ở căn cứ, vậy nên cậu hỏi: "Phải rồi đội trưởng, sao hôm nay anh không về nhà?"
"Hôm nay ở nhà không có ai, về thì cũng chỉ ở nhà một mình thôi nên tôi không về." Trì Diễn ngồi xuống giường mình, ôm quả dâu nhồi bông to đùng chờ Giang Chu rửa mặt.
Giang Chu lại nghĩ tới chuyện bạn gái của Trì Diễn, hỏi thăm: "Thế sao anh không đi hẹn hò hay gì đó?"
"Hửm?" Trì Diễn dừng động tác xoa nắn quả dâu này, nhìn về phía Giang Chu, "Cậu muốn hẹn hò?"
-
Hết chương 34.