"Cô nói vậy là sau"
''Anh có cảm thấy là từ nãy đến giờ chúng ta lạc đề hơi bị nhiều rồi không. Chuyện anh hại tôi suýt chết anh định tính như thế nào đây.
Tôi cũng là một con người rộng lượng, lười so đo nên tất cả những việc còn lại sẽ giao cho các anh em ở đây xử lí. Anh yên tâm dù bọn họ có làm gì thì tôi cũng đảm bảo là anh sẽ sống sót mà rời khỏi đây nhưng còn lành lặng thì tôi không chắc"
Cô vừa dứt tiếng thì tiếng điện thoại liền reo lên.
"Alo"
Chước Tư:''Nhiệm vụ đã được hoàn thành"
''Tốt lắm giờ thì anh cứ tạm thời nghĩ ngơi đi, ngày mai chúng ta thu lưới"
''Được"
Nói chuyện điện thoại xong thì cô quay người đứng lên rồi rời đi. Ngay khi bóng lưng cô vừa khuất thì trong không gian lập tức có tiếng hét đau đớn của ai đó vang lên.
Cuối cùng dù cô có mạnh mẽ và mưu mô đến mức nào thì vẫn có không có đủ can đảm để ra tay tra tấn người khác.
Ngày hôm sau đã có một bức thư được gửi đi với bức ảnh một người con trai hai tay đang bị xích lại, máu me chảu đầy mình và kèm theo đó là một bức thư với nội dung:
''Con trai ông vừa mới nhận lại được và cả lô hàng vào tối qua đang ở trong tay tôi. Nếu muốn đàm phán thì 9h ngày mai tại nhà hàng đường xxx chúng ta gặp nhau"
Thật ra vào khoảng một tuần trước cô có nghe Chước Tư thông báo là vào tuần này và cụ thể là tối hôm qua ông ta sẽ có một lô hàng lớn ma túy sẽ được xuất ra nước ngoài nên bọn cô đã lên kế hoạch cướp lô hàng đó.
Tiếp đến là bắt cóc giải quyết Hàn Vân Nam dùng hai thứ này để dụ con mồi ra và vào 9 giờ hôm nay tất cả mọi bằng chứng phạm pháp của ông ta sẽ đến tay cảnh sát.
Cuối cùng công ty của ông ta sẽ rơi vào tình trạng rối loạn, tổ chức cũng lâm vào cảnh rắn mất đầu.
Đến lúc đấy cô chỉ cần ra tay bước cuối cùng là thâu tóm tất cả mọi thứ mà thôi.
Nhìn gương mặt thẩn thơ cùng nụ cười đầy phần tà mị của cô thì anh không cần đoán cũng biết cô đang suy nghĩ cái gì:
''Lần này giải quyết được đám người này cô cũng tốn không ít công sức nên địa bàn ở đây tôi sẽ tặng cho cô xem như quà mừng tổ chức của cô sau này khai trương có được không''
Diệp Viên Hy nghe thế thì hai con mắt lập tức sáng lên:
''Anh nói có thật không''
"Tôi không biết lừa người''
''Nhưng mà người của tôi bây giờ còn không đủ để lo chuyện trong nước nữa chứ huống chi là chuyện ngoài nước"
"Vậy tạm thời cứ để người của tôi cai quản ở đây cho đến khi nào bên cô ổn rồi thì cử người sang đây tiếp nhận là được"
''Mà nè, hôm nay anh uống lộn thuốc hay gì mà tốt với tôi quá vậy"
''Tôi không có sở thích ngược đãi những người đi theo mình"
"Anh chắc là sau này không đổi ý chứ vì đây là một nơi rất tốt để phát triển thêm thế lực của anh đấy"
''Địa bàn của tôi rất nhiều, thế lực cũng đã rất lớn nên có mãnh đất này không thì cũng vậy thôi"
"Wow anh đúng là một ông chủ tốt, nhất định sau khi anh quay về thân thể của mình rồi thì tôi vẫn sẽ đeo theo anh, giúp anh sang sẽ công việc"
''Hay cô muốn ôm đùi tôi, dựa vào tôi để phát triển thế lực của bản thân"
Bị anh đoán trúng ý đồ của mình thì cô chỉ cười hì hì rồi lên tiếng:
''Chắc là cả hai. Nhưng mà anh chỉ nói không với tôi như vậy thì làm sau mà Chước Tư với Tỉnh Lâm tinh lời tôi nói được chứ"
''Cô đem theo cây viết và một miếng giấy để khi nào gặp thì tôi sẽ viết giấy đưa cho bọn họ xem"
''Lão đại của tôi đúng là một người vừa tài giỏi lại thông minh"
''Hôm nay cô ăn gì mà miệng ngọt quá vậy"
''Chắc là cơm"
"...."
.................................
Vào ngày hôm sau vừa đúng 9h sáng tại một phòng vip riêng của nhà hàng cô đã thấy có bóng dáng của ai đó xuất hiện.
"Chào ông Dannel"
"Cô là ai, còn lô hàng và con trai của tôi"
''Sau ông vội vàng thế, mà theo ngữ điệu này thì Hàn Vân Nam chắc là con ruột của ông rồi. Nếu như Hàn Thẩm mà biết chuyện này thì không biết ông ta sẽ có biểu cảm gì"
''Hàn gia đã suy tàn, ông ta bây giờ cũng chỉ còn hai bàn tay trắng mà thôi nên cô nghĩ có thể lấy chuyện này ra uy hiếp tôi''
''Tôi chẳng có ý định uy hiếp ai đâu nhưng mà theo tôi đoán chắc là ông cũng sắp trở thành Hàn Thẩm thứ hai rồi đấy"
''Ý cô là sau''
''Chuyện đó thì từ từ ông sẽ biết, hôm nay tôi hẹn ông ra đây chủ yếu là để đồi nợ thôi"