Diệp Viên Hy: "Tại sau cô lại muốn tiếp cận Hàn Vân Nam, giữa hai người có thù quán gì"
"Chuyện này là chuyện giữa tôi và Hàn Vân Nam, không liên quan gì đến cô"
"Tôi quan tâm đến cháu của mình một chút không được sau"
"Nếu cô dám để lộ chuyện của tôi ra ngoài thì tôi sẽ nói cho mọi người biết cô cải trang thành một bà lão rồi để gia nhập vào công ty và có mưu đồ bất chính"
Nghe Lệ Thảo Chi hâm dọa mình thì cô chỉ cười khẽ một cái rồi đáp lại:
"Tiếc cho cô quá, từ ngày mai tôi đã không còn đến công ty làm nữa rồi. Tôi hỏi cô lại một lần nữa, cô tiếp cận Hàn Vân Nam với mục đích gì"
"Chẳng lẻ cô yêu anh ta nhưng bị anh ta từ chối mà tôi lại được anh ta để ý nên cô ghen hay sau"
"..." 'Cái tên đó có cho cô thì cô cũng không thèm chứ ở đó mà giành giật'
"Cô không nói thì tôi cũng không ép. Nói thật với cô thì tôi cũng chẵn thích gì cái tên đó và thứ tôi muốn chính là Hàn thị.
Tôi hỏi cô tiếp cận Hàn Vân Nam với mục đích là gì để hai ta cùng hợp tác xử lí anh ta mà thôi. Àk mà với năng lực của tôi thì không cần cô nói thì tôi cũng có thể đều tra cặn kẽ về quá khứ của cô.
Đến lúc đấy thì cô đừng trách tại sau tôi lại nói cho Hàn Vân Nam biết tất cả các mưu đồ của cô và với tính tình của anh ta thì tôi chắc cô cũng biết kết cục của mình rồi nhỉ"
Nói xong thì Diệp Viên Hy cũng quay đầu định rời đi nhưng chân chỉ vừa bước tới cửa thì phía sau vang lên tiếng nói:
"Khoang đã, tôi sẽ nói hết mọi thứ cho cô nghe"
Biết mình đã đạt được mục đích thì môi cô giương lên một nụ cười nhẹ rồi quay đầu lại.
"Tôi tiếp cận Hàn Vân Nam là vì muốn trả thù cho chị của tôi. Lúc chị của tôi còn học đại học thì Hàn Vân Nam có theo đuổi chị của tôi nhưng chị của tôi lại thích người anh trai cùng cha khác mẹ với anh ta"
Nghe đến đây thì cô cô có phần bất ngờ. Người anh em cùng cha khác mẹ với Hàn Vân Nam chẳng phải là Hàn Chiêu Dạ sau. Mà hình như chuyện này cô từng nghe anh nói qua rồi, lúc đó cô còn tò mò muốn biết cô gái đó là ai nhưng anh không nói cho cô biết.
"Năm đó tôi còn là sinh viên năm nhất đại học còn chị ấy là sinh viên năm cuối đại học. Ngày hôm ấy là ngày lễ tốt nghiệp nên chị tôi nói là sẽ đi chơi với bạn nên khuya sẽ không về.
Sáng hôm sau chị của tôi về nhà với một bộ dạng đờ đẫn và chị ấy đã ôm tôi khóc rất nhiều. Sau cùng tôi nghe chị ấy kể lại là chị ấy đã bị Hàn Vân Nam gày bẫy và cưỡng hiếp.
Lúc biết chuyện tôi rất tức giận muốn đi tìm Hàn Vân Nam tính sổ nhưng chị tôi đã cản tôi lại vì bọn tôi không có địa vị, không có quyền lực còn anh ta là một thiếu gia nhà giàu vì thế nên tôi chúng tôi phải đành phải cam chịu.
Hôm ấy tôi ở với chị tôi suốt ngày, còn chị ấy sau khi khóc xong thì chỉ lên giường nằm như một con người vô tri. Đến trưa thì tôi ra ngoài mua đồ ăn và sau khi quay về thì thấy cảnh tượng khủng khiếp. Có lẻ cả đời này tôi cũng không quên được cảnh tượng ấy.
Máu từ cổ tay của chị tôi chảy ra một vũng rất lớn, miệng thì chảy đầy bọt mép và cuối cùng chị ấy đã không qua khỏi. Các bác sĩ nói với tôi do chị ấy uống rất nhiều thuốc ngủ và cả vết cắt ở cổ tay rất sâu"
Nói đến đây thì gương mặt của Lệ Thảo Chi đã tràn đầy nước mắt.
"Thật tiếc thương cho số phận của một người con gái nhưng cô không thể vì mối hận thù ấy mà đánh mất cả bản thân và tương lai của mình được"
"Cô làm sau hiểu được chứ, từ nhỏ tôi và ấy đã sống nương tựa lẫn nhau. Chị ấy thì bị đói cũng để tôi được no bụng, bản thân của chị ấy mặt quần áo rách, bị người ta chê cười nhưng lại mua cho tôi những bộ quần áo đẹp nhất.
Chị ấy luôn là người chăm sóc, lo lắng và yêu thương tôi hết mực. Tại sau một người hiền lành như vậy lại phải chết, còn kẻ gây ra mọi chuyện lại sống một cuộc sống thảnh thơi."
"Hàn Vân Nam có Hàn gia chống lưng còn cô thì có gì chứ. Nếu như cô trả thù thất bại thì cô sẽ chết dưới tay anh ta còn nếu như cô thành công thì cô cũng sẽ chết dưới tay Hàn gia.
Hơn nữa hiện giờ người của tôi đã đưa anh ta đi và cô yên tâm đi thế nào ngày mai anh ta cũng sẽ lật tung tất cả mọi nơi để tìm cô để tính sổ"