Tôi Và Boss Phản Diện Là Hôn Phu Của Nhau

Chương 11




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content



Lúc này, phía bên Tần Thương đúng là không ổn lắm.

Lục Tử Tự, Phan Huân và Tống Thực điên cuồng mà chém giết zombie, quần áo họ dính đầy máu đen của zombie.

Họ không ngờ tới trong siêu thị nho nhỏ này lại có một con zombie hệ tinh thần cao cấp, nó có thể điều khiển zombie bình thường nghe theo lệnh của nó.

Lúc họ thuận lợi vào siêu thị, Tần Thương đã cảm thấy không bình thường. Siêu thị trước mạt thế là nơi luôn có đông người, nên mạt thế đến đây chắc chắn cũng là nơi zombie tập trung đông nhất.

Nhưng bọn họ lại đi vào siêu thị quá dễ dàng, đã lỡ vào, Tần Thương chỉ có thể thúc giục Phan Huân nhanh chóng gom vật tư vào không gian. Tinh thần của hắn tập trung cao độ quan sát xung quanh.

Dự cảm của hắn vô cùng chính xác, bọn họ bị gần ngàn con zombie bao vây. Chỉ trong 5 phút ngắn ngủi mà zombie cách siêu thị vài km đều tập trung hết về đây, giống như có một sức mạnh vô hình điều khiển bọn chúng. Tần trệt của siêu thị trong chốc lát toàn là zombie, bọn nó đứng chặt nít không có kẽ hở.

Bốn người bị chặng đường ra, không còn cách nào chỉ đành nhanh chóng chạy lên tầng trên.

Tần Thương tinh mắt nhìn thấy một con zombie vụt qua trên tầng bốn, có thể nó chính là nguyên nhân những con zombie bình thường đều tụ tập hết về đây. Nếu hắn đoán không lầm, con zombie này có dị năng, nó có thể ra lệnh cho những con zombie khác.

Bọn họ một đường chém giết, zombie gào thét không tha đuổi theo phía sau. Ba người Lục Tử Tự liên tục vung gậy sắt đập nát đầu zombie, máu đen nhớp nháp liên tục dính vào quần áo.

" Đại ca, tính sao đây, mấy con quái vật này thật sự là quá đông" - Lục Tử Tự thở hổn hển, tay vung gậy sắt không ngừng hướng Tần Thương la lớn.

Tần Thương đạp bay mười mấy con zombie, trong đầu liên tục tính toán. Nếu muốn thoát khỏi đây chắc chắn phải giết chết con zombie có dị năng tinh thần kia.

Zombie luôn thèm khát máu thịt của người có dị năng, máu thịt của họ có thể giúp chúng tiến hoá càng thêm mạnh mẽ. Bốn người bọn họ có ba người mang dị năng trong người, nếu không thể xé nát bọn họ chắc chắn nó sẽ không bỏ qua.

Tần Thương nhanh chóng quyết định:

" Tống Thực, bọn tôi sẽ cầm chân bọn zombie, cậu phá cửa kính cửa sổ đi mang xe đến đây"

Ba người Lục Tử Tự cũng không ngốc, ngay lập tức hiểu ý Tần Thương. Zombie thèm khát máu thịt của người có dị năng, chắc chắn sẽ tấn công bao quanh bọn họ không ngừng. Tống Thực lại là người thường, chỉ cần bọn họ cầm chân tại đây cậu ấy sẽ có thể thoát ra khỏi siêu thị. Lúc đó Tống Thực nhanh chóng lái xe đến đây, cơ hội bọn thọ thoát thân sẽ lớn hơn.

Tống Thực hiểu ý, nhanh chóng xoay người chạy như bay. Trên đường cậu ta gặp phải mười mấy con zombie bị cản trở tiêu tốn không ít thời gian. Cuối cùng cũng nhìn thấy cửa sổ bằng kính. Không cần suy nghĩ mà đập vỡ cửa kính lao người ra ngoài.

Khoảng cách rơi xuống đất cũng phải 6-7m, Tống Thực co người lại bảo vệ đầu, cậu ta rơi xuống đất lăn liên tục ba vòng mới dừng lại, phía sau còn có ba con zombie vì đuổi theo mà cũng cùng rơi xuống.

Tống Thực nhanh chóng bò dậy, cầm gậy giết hai con zombie, con cuối cùng thừa cơ hội đẩy ngã cậu ta. Tay phải của Tống Thực vì ngã từ cao xuống mà đã bị trật khóp chỉ có thể buông lỏng một bên, bây giờ cậu ta chỉ có một tay dùng để ngăn cản con zombie đang nhào tới, không thể giết chết nó được.

Tống Thực còn đang cố sức tìm cách giết nó thì một cây gậy đã đập chục cái vào đầu con zombie. Con zombie nhanh chóng bị giết, máu me làm ướt cả cái áo cậu ta đang mặc trên người.

Tống Thực ghê tởm đẩy cơ thể nó văng ra sau đó đứng dậy, nhìn người vừa cứu cậu ta.

Danh Yển giúp đỡ Tống Thực đứng lên, nhanh chóng hỏi:

" Tần Thương cùng với hai người kia đâu, sao chỉ có mình anh thoát ra vậy".

Tống Thực không có thời gian thắc mắc tại sao lúc này Danh Yển lại ở đây, cũng không kịp giải thích tình hình. Cậu ta dùng tay không bị thương gấp gáp kéo Danh Yển vào xe, giọng nói hấp tấp vô cùng:

" Cậu lái xe nhanh lên, tay tôi bị thương không cử động được, chúng ta đi cứu nhóm người đại ca".

Danh Yển nhanh chóng ngồi vào ghế lái khởi động xe, Tống Thực ngồi cạnh bên nôn nóng quan sát chỉ đường cho cậu.

Tống Thực tốn mất 10 phút để thoát ra, cũng may gặp ngay Danh Yển bên ngoài nên rút ngắn không ít thời gian để đi chi viện, bây giờ cậu ta lo lắng cho vô cùng!