Tôi Vô Tình Biến Nam Chính Thành Tên Bệnh Kiều

Chương 46: Phục tùng




Khi mọi người đã tới đông đủ, hiệu trưởng mới bắt đầu lên tiếng.

“Nội dung của buổi họp ngày hôm nay bao gồm hai chuyện, thứ nhất là sự xuất hiện của đám ma thú trong bài kiểm tra thực chiến, học viện của chúng ta nhất định phải tìm ra hung thủ để ngăn chặn những vụ việc không đáng có về sau. Còn thứ hai là…”

Hiệu trưởng liếc nhìn đám học sinh một cái rồi nói tiếp:

“Sức mạnh của ác ma mà các em đã sử dụng.”

Một bầu không khí nặng nề ngột ngạt bao trùm lấy tất cả mọi người, tiếng bước chân của Ark tiến về phía trước đã phá tan sự yên tĩnh khó chịu đó.

“Ngài hiệu trưởng không cần vòng vo đâu, ngài hẳn cũng là biết mọi chuyện rồi mà.” Ark mỉm cười “Ta, Ark, một thường dân chỉ có tên mà không có họ, chính là người đã gieo rắc hạt mầm ác ma xuống học viện này, biến cả ngài hiệu trưởng và mọi người trở thành bề tôi của ta.”

Những người chưa bị ác ma hoá hoàn toàn và gián điệp của Ma Vương đều bất ngờ trước phát ngôn của Ark, ngay cả Trạch An cũng sửng sốt trước hành động dứt khoát của hắn.

Cứ nói huỵch toẹt ra như vậy cũng được sao?

Hiệu trưởng tái mét mặt mày khi nhìn thấy sự ngang ngược của Ark, đập tay mạnh xuống bàn để thể hiện quyền uy.

“Em… em thật điên rồ, tại sao lại làm chuyện táng tận lương tâm như vậy? Có phải em là gián điệp của Ma Vương hay không?”

“Chà, dường như ngài hiệu trưởng còn chưa nhận ra được vị trí của mình.” Ark đầy vẻ thản nhiên vung tay một cách, luồng uy áp tới từ ác ma ‘đầu nguồn’ khiến hiệu trưởng và mọi người run sợ.

Bọn họ cúi rạp xuống đất không thể ngóc đầu dậy, ngay cả đám người gián điệp của Ma Vương cũng chịu ảnh hưởng một phần.

Có lẽ người duy nhất trụ vững chỉ có một mình Trạch An.

‘Ha, kiếp này nam chính tạo nét cũng ghê đấy! Đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn làm mấy chuyện đáng xấu hổ như thị uy trước đám đông thế này?’ Trạch An nghĩ thầm trong bụng.

“Không có gì phải căng thẳng, mục đích của tôi vẫn là đánh bại Ma Vương và bảo vệ vương quốc này, chẳng qua phương thức cho chút đặc biệt thôi.” Ark nhìn quanh một vòng “Dù sao tôi cũng chẳng có hơi sức đâu mà phải cứu rỗi những kẻ vô dụng, khiến mọi người mạnh hơn để đánh bại ma tộc không phải tốt hơn sao?”

Không một ai lên tiếng đáp lại lời của Ark, hoặc là bọn họ không thể.

Cứ như vậy, Ark đã nắm được quyền kiểm soát học viện bằng sức mạnh nghiền áp.

“Tiếp theo, đã tới lúc tìm lũ chuột nhắt bên trong học viện rồi.” khoé miệng của Ark khẽ nhếch lên, quay đầu nhìn thẳng về phía Abyzou đang ngồi cùng dãy bàn với các giáo viên khác.

Trái tim của Abyzou như muốn rớt ra ngoài, chuyện ả che dấu thân phận hình như đã bại lộ rồi!

Abyzou không một chút do dự mà trở về nguyên dạng ban đầu, dự định sẽ chạy trốn trước khi những kẻ xung quanh kịp phản ứng.

Xoảng!

Cửa kính bị vỡ nát, tốc độ di chuyển của Abyzou nhanh tới mức nhìn bằng mắt thường thì không thể nhìn thấy được. Nhưng ả đã bị một rào chắn vô hình bao bọc xung quanh học viện ngăn chặn nên không cách nào thoát ra được. Abyzou nhíu mày, trên cánh tay biến ra hình xăm phức tạp rồi tạo ra một quả cầu đen tuyền bắn về phía rào chắn.

Bùm!

Rào chắn vẫn nguyên vẹn không có bất kỳ hao tổn nào.

“Cái… cái quái gì thế?" Abyzou tái mặt, tuyệt chiêu hắc ám mạnh nhất của ả vậy mà lại không thể khiến cho rào chắn này tổn hại một chút nào.

“Sao chạy trốn nhanh vậy? Cô là món chính của bữa tiệc hôm nay mà.” Ark bất thình lình xuất hiện đằng sau lưng của Abyzou, trên tay còn cầm cái đầu đầy máu đang mở trừng mắt của Derrick.

Abyzou chưa bao giờ có cảm giác sợ hãi như vậy ngay cả khi đối đầu với Ma Vương, vậy mà ả lại sợ hãi trước mặt một nhân loại trẻ tuổi.

Rốt cuộc thì… ai mới là ác ma đây?