Tôi Vô Tình Biến Nam Chính Thành Tên Bệnh Kiều

Chương 60: NT2: Diện kiến Ma Vương.




"Nếu không giúp được gì vậy cô hẹn tôi ra đây làm gì?" Albert đen mặt nhìn cô gái trước mắt, cảm thấy bản thân đang bị cô ta trêu đùa.

"Đừng nói vội, tôi vẫn chưa nói xong mà." cô gái khẽ mỉm cười nở nụ cười gian xảo "Nếu cậu đưa cho ta công thức của thuốc dò tìm hạt mầm ác ma do Vị Cứu Tinh sáng chế, ta có thể nhờ cha ta giúp đỡ cho ngươi."

Đồng tử của Albert chợt co lại, sau đó hừ lạnh một cái:

"Irida, cô gian xảo thật đấy."

Thứ đó chính là công thức quan trọng đối với con người lẫn nhóm Tân Ma Tộc, đảm bảo bộ máy chính trị không xuất hiện gián điệp từ bè phái của Ma Vương và giữ gìn trật tự của xã hội mới.

Một khi phe ác ma biết được, không biết bọn họ sẽ dùng nó cho mục đích gì.

Với sự biến mất của Anh Hùng và Vị Cứu Tinh, có lẽ một trận chiến lâu dài sẽ nổ ra một lần nữa đem đại lục này chìm trong khói lửa chiến tranh và giết chóc.

Albert siết chặt lòng bàn tay, hắn không thể mạo hiểm việc tìm kiếm hai vị trong truyền thuyết mà khiến lục địa này một lần nữa chìm vào hỗn loạn được.

Irida liếc nhìn bộ dạng buồn bực của Albert, khoé môi khẽ nhếch lên thành một nụ cười:

"Cậu có thể lựa chọn một yêu cầu khác của ta."

Albert ngẩng đầu lên hỏi: "Là yêu cầu gì?"



"Kết hôn với ta." Irida lên tiếng với giọng điệu tỉnh bơ.

Vẻ mặt của Albert có chút ngẩn ngơ, yêu cầu hoàn toàn vượt ngoài suy đoán của hắn. Một ma tộc cao quý như

Irida kết hôn với hắn thì có lợi ích gì chứ.

"Yêu cầu này... cô sẽ không hối hận đấy chứ?" Albert hỏi với vẻ mặt do dự.

"Tại sao lại hối hận, ta đang nói nghiêm túc mà." Irida mỉm cười híp mắt nói tiếp: "Nếu chúng ta kết hôn thì cuộc sống sau này ắt hẳn sẽ rất phong phú, ta thực sự rất mong chờ."

Albert nghe vậy cũng không còn do dự gì thêm, hắn gật đầu kiên định: "Vậy thì được, tôi sẽ làm theo yêu cầu này."

"Tốt lắm, ta sẽ dẫn ngươi tới gặp cha." Irida chìa tay về phía Albert: "Nắm lấy tay ta nào Albert."

Mất vài giây để hoàn hồn lại, Albert nắm lấy bàn tay thon dài tinh xảo của Irida. Tầm mắt xung quanh của Albert chợt thay đổi như rơi từ trên cao xuống

Vụt!

Irida đã dùng sức mạnh đặc biệt của mình để dịch chuyển cô và Albert tới lâu đài của Ma Vương Beelzebub.

Cảnh tượng âm u và lạnh lẽo khiền tinh thần của Albert trở nên căng thăng, quả nhiên không hổ là nơi ở của Ma tộc, thật sự rất tăm tối.

"Đi thôi, lát nữa ta có thể dẫn ngươi đi tham quan, bây giờ phải làm xong việc quan trọng đã." Irida quay đầu nói với Albert.



Albert cũng gật đầu một cái coi như đáp lại.

Sau khi băng qua một hành lang dài và rẽ đi nhiều hướng, Albert và Irida đã tới trước một cánh cửa lớn màu đồng thau.

Irida mặt mày từ thái độ tùy ý liền trở nên nghiêm túc, cô chạm vào họạ tiết đầu lâu trên cánh cửa rồi lên tiếng:

"Cha, con tới thăm người, Albert của gia tộc Reynolds muốn được diện kiến người ạ."

Albert hồi hộp chờ đợi, thời gian chậm rãi trôi qua từng chút một, giọng nói trầm ổn và bình thản chợt vang vọng bên tai cả hai:

"Vào đi."

Irida thở phào một hơi, sau đó liếc mắt ra hiệu cho Albert một cái, còn bản thân thì mở cánh cửa đồng thau khổng lồ ra.

Trái ngược với sự tưởng tượng của Albert, đằng sau cánh cửa hóá ra lại là một nhà kính cây lá tươi tốt tràn ngập ánh sáng.

Nó không phải là ánh sáng mặt trời mà là ánh sáng toả ra từ những quả cầu và khối thạch đủ màu sắc.

Có một người đàn ông đang mặc áo sơ mi đơn giản và quần tây màu đen đang ngồi đọc sách, mang theo cảm giác bình thản và yên bình hoàn toàn đối lập với khung cảnh lâu đài u tối bên ngoài.

'Người này chính là Ma Vương sao?' Albert nghĩ thầm trong bụng.