[Tổng] Sổ Tay Tu Luyện Của Đại Sư Chia Tay

Chương 5




Tin nhắn trong nhóm ngừng vài giây — —

[ Hôm nay tràn ngập tinh thần phấn chấn mà tự sát sao: A trạch đều là như vậy đi. ]

[ Pikachu: Cũng đúng. ]

[ Mì soba: Tên của cậu...... ]

[ Tái ông mất ngựa: Ừm, cái tên này...... ]

Mirai Ritsu trong lòng run sợ nhìn lịch sử trò chuyện trong nhóm, nhìn thấy đề tài kế tiếp của bọn hắn chuyển tới trên cái nickname kia mới nho nhỏ nhẹ nhàng thở ra.

Nickname này không cần phải suy nghĩ nhiều, chắc chắn là đồ cuồng tự sát Dazai Osamu.

Nhưng mà không nghĩ tới đối phương vậy mà sẽ giải vây cho mình.

Cô xác định đối phương chắc chắn có thể phát giác ra cái nhóm này không thích hợp cùng với bọn hắn đang nói tới là ai.

Mirai Ritsu lại ám chọc chọc quan sát cái nhóm này trong chốc lát.

May mà bọn hắn không có trở lại đề tài bạn gái, cuối cùng dần dần yên lặng xuống.

Cô có thể cấm ngôn toàn viên hay không, hoặc là trực tiếp giải tán nhóm?

Nhưng mà tìm một hồi lâu cũng không thấy công năng của những nhóm bình thường khác.

Quả nhiên cái nhóm này không bình thường!

Mirai Ritsu kéo thể xác lẫn tinh thần mỏi mệt chuẩn bị về nhà.

Message — —

[ Amuro Tooru: Ritsu em đang ở đâu? ]

[ Amuro Tooru: Anh đang ở ngoài cửa nhà em, nhưng mà không có ai ra mở cửa, là đi ra ngoài sao? ]

Mirai Ritsu nhìn chằm chằm tin nhắn vài giây, quyết định tạm thời không quay về.

Amuro Tooru, tên thật Furuya Rei, nhân vật đã công lược.

Thành viên tổ chức áo đen, danh hiệu Bourbon, thân phận thật sự là cảnh sát nằm vùng Nhật Bản.

Đương nhiên, có đa trọng thân phận lãnh ba phần tiền lương còn mang các loại kiêm chức hắn bình thường mà nói là không thể yêu đương với nữ sinh cao trung.

Nhưng không chống nổi cốt truyện làm hắn yêu đương a.

Cô nhớ rõ route của Amuro Tooru là bởi vì có nhiệm vụ nên ngụy trang thân phận tiếp cận cô.

Dựa theo tiến độ công lược trước mắt biết được tin tức đến xem, hình như là có chút quan hệ với cha mẹ của cô.

Mirai Ritsu là gia đình đơn thân, mẹ là nghiên cứu viên, đã qua đời, ba cũng là nghiên cứu viên, hàng năm công tác ở nước ngoài, là loại một năm đều không nhất định sẽ trở về một lần, nhưng phí sinh hoạt từ trước đến nay đều cấp thật sự đủ.

Nói thật, tổ chức áo đen tuyệt đối là vai ác mất mặt nhất mà cô từng nhìn thấy trong tất cả các vai ác khác.

Toàn bộ tổ chức đều bị nằm vùng nằm thành cái sàng, dư lại tất cả đều là pháo hôi, chỉ có Gin cẩn trọng làm chính sự.

Cái tổ chức này rốt cuộc như thế nào còn tồn tại tới nay mà lại còn làm lớn đến như vậy?

[ Mirai Ritsu: Đúng vậy, có chút việc ra cửa. ]

[ Mirai Ritsu: Xin hỏi có chuyện gì không? ]

Đối diện dừng vài giây sau đó mới trả lời — —

[ Amuro Tooru: Chỉ là có chút ngoài ý muốn, bởi vì lo lắng Ritsu không có ăn cơm thật tốt, cho nên mang một chút đồ ăn tới. ]

Mirai Ritsu:......

Cô đột nhiên nghĩ tới hôm nay Bakugo Katsuki cũng nói như vậy sau đó tới nhà nấu cơm cho cô.

Cô thật sự cảm động đến nước mắt đều phải rơi xuống.

Xin các người đừng tri kỷ như vậy!

Cô thật không muốn một ngày nào đó nhìn thấy hai người bạn trai đồng thời tới nhà đút cho cô ăn sau đó phát sinh đâm xe.

[ Mirai Ritsu: Cảm ơn, nhưng mà bây giờ tôi mỗi ngày đều ăn cơm thật tốt, có thể không cần phiền toái như vậy đưa tới. ]

[ Amuro Tooru: Anh hiểu rồi, Ritsu bây giờ em đang ở đâu? ]

[ Mirai Ritsu: Chuẩn bị đi phố buôn bán xem một chút có trò chơi mới không. ]

Đối phương không có nói thêm cái gì nữa, dặn dò trong chốc lát kêu cô chú ý thân thể đừng thức đêm ăn cơm đúng giờ sau khi chờ một loạt lời nói của mẹ già liền kết thúc.

Mirai Ritsu thật sự sợ, cô sợ ở nhà nói cả ngày cũng phải tiếp khách.

Mà vạn nhất ở bên ngoài có người tìm tới cửa cũng có thể nói có việc không có ở nhà làm cho bọn họ tự giác trở về.

Thật không nghĩ tới cô vậy mà lại có một ngày cảm thấy chờ ở bên ngoài càng có cảm giác an tâm.

Chẳng qua nếu cũng đã nói như vậy, thì đi phố buôn bán nhìn xem một chút đi.

Đối với a trạch mà nói, game chính là lương thực cho tinh thần.

Sau đó đi vào phố buôn bán Mirai Ritsu quyết định thu hồi lại lời nói lúc nãy.

Gặp quỷ chứ cảm giác an tâm.

“Ritsu tớ vậy mà ở bên ngoài nhìn thấy cậu!” Tóc mái nhiễm tia chớp màu đen thiếu niên tóc vàng vừa vẫy tay với cô vừa chạy tới.

Biểu tình của đối phương thoạt nhìn phi thường ngoài ý muốn cùng kinh hỉ, khi đứng trước mặt cô không tự giác được mà vuốt vuốt đầu tóc trên trán, lại sửa sang lại cổ áo của áo khoác màu đen, hiển nhiên rất để ý tới hình tượng ở trước mặt cô.

Kaminari Denki, nhân vật đã công lược.

Anh hùng quân dự bị, sau khi sử dụng Kosei quá độ sẽ lộ ra biểu tình cường giả ‘ Pikachu ’.

“Cũng không khoa trương như vậy chứ.” Mirai Ritsu nhịn không được thở dài.

Cô mặc dù tương đối ít ra cửa, nhưng cũng không phải cái chủng loại một hai năm không ra cửa như trên TV nói.

“Đương nhiên là thật bất ngờ.” Kaminari Denki cười đến vô cùng xán lạn, “Đây là lần đầu tiên tớ ở bên ngoài nhìn thấy cậu, lại ở trong tình huống không có người hẹn cậu ra......” Nói hắn nhìn bốn phía xung quanh một chút, “Không thấy có người khác, chắc là một mình ra ngoài đi?”

“...... Ừm.”

“Cho nên mới nói thực bất ngờ a.” Kaminari Denki múa máy tay chân, mặt mày hớn hở, “Thời điểm vừa nhìn thấy cậu còn tưởng nhìn lầm rồi, nhưng mà tớ chắc chắn sẽ không nhận sai bạn gái, cậu biết không, tớ lúc ấy siêu kích động, hận không thể ở tại chỗ móc ra Master Ball!”

Mirai Ritsu lạnh nhạt phun tào: “Cậu coi tôi là pokemon hay sao mà còn Master Ball.”

“Pokemon làm sao có thể so được với Ritsu.” Kaminari Denki tay trái chống nạnh, ngón tay phải soái khí lau chóp mũi một chút, nâng khoé môi một bộ dáng không biết đang đắc ý cái gì, “Ritsu hoang dại chính là hi hữu siêu tuyệt, so với bách biến quái còn hi hữu hơn!”

Nói đem đôi tay đặt trên eo của cô, nhẹ nhàng nhấc lên, làm động tác nâng lên cao, nghiêm trang nói: “Nha, Mirai Ritsu, bắt giữ thành công!”

Kaminari Denki tươi cười cực có cảm giác thiếu niên tinh thần phấn chấn cùng nhiệt liệt, hai tròng mắt kim sắc nhuộm ý cười, phản chiếu ảnh ngược của bầu trời cùng thân ảnh cô, dưới ánh mặt trời càng hiện rõ rực rỡ lấp lánh.

Ánh nắng buổi trưa ấm áp mà không nóng rực, xuyên qua đám người rộn ràng rơi xuống mặt đất, mạ lên cho hắn một tầng vầng sáng kim sắc mông lung.

Mirai Ritsu không thể ức chế mà đỏ mặt, người qua đường bên cạnh khi nhìn thấy lộ ra nụ cười hiểu rõ.

Thiếu niên tóc vàng giống như mặt trời nhỏ, hai mắt lấp lánh toả sáng, lộ ra thuần nhiên vui sướng: “Nếu khó có được ra ngoài, vậy thì chúng ta đi hẹn hò đi!”

Không, tôi không chỉ không muốn hẹn hò với cậu, thậm chí còn muốn cùng cậu chia tay.

Mirai Ritsu nội tâm không hề dao động, từ buổi sáng đến bây giờ trải qua nhiều như vậy đã không dao động nổi.

Hơn nữa Kaminari Denki trong những nhân vật công lược cũng được coi là tương đối ngốc bạch ngọt.

Cô vỗ vỗ cái tay trên eo: “Thả tôi xuống trước.”

Đối phương cũng cực kỳ nhẹ nhàng sảng khoái buông cô xuống.

“Muốn đi khu trò chơi điện tử không? Đúng rồi, gần đây mới ra một trò chơi cách đấu, tớ chơi thử thấy cũng không tệ lắm, cậu muốn chơi không?” Kaminari Denki nắm tay cô đi đến khu trò chơi điện tử.

Thất thần ở trong nội tâm mô phỏng quá trình chia tay Mirai Ritsu khi bọn họ đi đến cửa khu trò chơi điện tử mới hồi phục lại tinh thần.

Không trở về không được a.

Cách cửa kính, Mirai Ritsu vô cùng tinh tường nhìn thấy Bakugo Katsuki ở bên trong đang chuẩn bị đi ra.

Muốn làm như không thấy cũng không được!

Đối phương nhìn chăm chú làm cô hoàn toàn không thể bỏ qua.

Trực tiếp đối mặt!

Cô nhìn tầm mắt đối phương từ trên người mình chậm rãi chuyển tới trên người của Kaminari Denki bên cạnh còn đang vô tri vô giác cười với cô, cuối cùng chuyển tới đôi tay đang nắm của bọn họ.

Coi như buổi sáng đã trải qua Tu La tràng mở màn, đối phương cũng biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ, nhưng Mirai Ritsu vẫn nhịn không được run một chút, nắm tay giống như đang bị ánh mắt này lăng trì tra tấn.

Lúc này đang cao hứng phấn chấn giới thiệu trò chơi mới Kaminari Denki rốt cuộc phát hiện cô không thích hợp, hoang mang hỏi: “Ritsu cậu làm sao vậy? Không thoải mái sao? Có phải có quá nhiều người không?” . Truyện Hệ Thống

Cửa kính bị mở ra, Bakugo Katsuki tay đút túi, dưới ánh mắt hoảng sợ của cô mặt không biểu tình đi tới.

Từng bước một đạp ở trên đầu quả tim cô, giống như bước chân tử vong.

Hắn ánh mắt hung ác, hung hăng mài mài răng, sau đó chậm rãi nhếch môi, lộ ra một cái tươi cười dữ tợn: “Thật trùng hợp, lại gặp mặt, Ritsu.”

Ở trong tai Mirai Ritsu phiên dịch một chút, đại khái chính là — —

Thật trùng hợp, lại bị tao bắt gian.