Tổng Tài Ác Ma Đối Đầu Với Nữ Tiểu Thư Ngang Ngược

Chương 53: Tâm Sự




Một buổi sáng bắt đầu cho một ngày mới đầy thử thách đủ cho một ngày.

Hắc Thiên có vẻ hứng khởi,anh vô cùng thoải mái khi mọi chuyện đã sáng tỏ và đặc biệt hơn là Hạ Hy không làm gì sai trái với anh cả. Nhưng bây giờ anh lại bắt đầu hứa với chính mình phải tiếp cận được Hạ Hy để nối lại nối tình đầy gian nan.

Hắc Thiên tới L&M chẳng lo làm việc gì cả mà chỉ suy nghĩ tới bóng hình của Hạ Hy.

- “Nên làm gì bây giờ nhỉ?” Anh tự hỏi tự trả lời.

Lúc này ở ngoài cửa truyền vào tiếng của 2 thanh niên nói chuyện rôm rả.

- " Cậu ta bây giờ có trong đó không nhỉ?"

- “Vào rồi biết”

Mở cửa ra,Đình Nam và Đường Phong cùng bước vào bọn họ sựng người khi lần đầu thấy có người từ đoe giờ luôn giữ quy tắc làm việc là trên hết,vậy mà bây giờ có người đang mải mê nghĩ ngợi mà chẳng để tâm đến việc gì,kể cả còn không biết 2 người tới đây lúc nào.

Đình Nam ngẩn người đứng hình quay qua nhìn Đường Phong. Đường Phong cũng chả khác gì, 2 người họ nhìn nhau rồi đứng ngơ ra đó, tay chống cằm suy nghĩ. Tuy là hai người nhưng suy nghĩ của cả hai là một.

Đình Phong ghét sát tai Đường Phong rồi hỏi:

- “Hôm nay trời giáng anh em sinh đôi của Lục Hắc Thiên xuống à?”

- “Nếu thế thì cậu ta bây giờ ở đâu?”

Cả hai thầm thì to nhỏ thì bị Hắc Thiên phát hiện, anh cau mày:

- “Hai cậu nói xấu tôi vậy đủ chưa?”

Lúc này hai người họ mới giật mình gai tay vảy lia lia kết hợp với cái lắc đầu loạn xạ.

Vui đùa một lúc, Hắc Thiên mới nói ra nỗi sầu trong lòng với hai cậu bạn thân của mình.



- “Aiss xảy ra chuyện như vậy mà đến giờ cậu mới chịu nói cho bọn tôi biết đấy à? kín mồm nhỉ?” -Đình Nam há hốc mồm trách mắng.

Đường Phong vốn điềm tĩnh nên trong tình huống này anh đưa ra lời khuyên rất kì thú:

- “Thôi Hạ Hy cô ấy nên chia tay với cậu đấy. Đã bên cạnh nhau rồi mà chẳng thèm tin tưởng”

- “Ơ này cậu đang nói tôi ngốc đấy à”-Hắc Thiên bức xúc

- “Ừ ngốc thật”

Sau khoảng thời gian tâm sự thì Đường Phong và Đình Nam ủng hộ Hắc Thiên nên tiếp cận Hạ Hy và hứa sẽ giúp đỡ hộ trợ mỗi lúc Hắc Thiên cần.



Hạ Hy lên phòng làm việc, vừa ngồi xuống ghế, cô đã lao ngay vào làm việc.

Nghỉ ngơi được lúc thì công việc đã chất như núi. Ở L&M thì làm việc nhàn nhã lắm chả có gì làm. Còn ở Viwti là tập đoàn của nhà cô vậy mà cô làm việc không ngớt.

Hạ Hy làm việc đến nỗi chẳng biết giờ giấc là gì, cho tới khi điện thoại reo lên.

- “Alo, có chuyện gì vậy?” Hạ Hy kẹp điện thoại vào vai, tay vẫn gõ bàn phím.

- “Đã 11 rưỡi rồi đó, công chúa của tôi ơi, cậu vẫn làm việc à?” Giọng phàn nàn của Gia Mẫn vang lên.

- “Lại quên. Có chuyện gì vậy?”

- “Mình và Gia Nhi đang ở dưới Viwti nè. Cậu mau xuống đây đi.”

- “Vậy sao? Xuống liền đây.”

Hạ Hy cúp máy, sau đó thu dọn lại tài liệu, để gọn vào tủ. Xong xuôi, cô cầm túi xách rồi mặc chiếc áo khoác vào, đi xuống dưới.

Thấy Gia Mẫn và Gia Nhi ở quán cà phê cạnh Viwti, Hạ Hy mới đi vào.

- “Cậu sao tự nhiên lại tới đây vậy?” Hạ Hy hỏi.

- “Chán quá. Tới tìm cậu chơi.” Gia Mẫn cười nhẹ

- “Vậy… bây giờ về nhà mình chơi nhé, tiện thể giới thiệu hai cậu căn nhà cyar mình luôn” Hạ Hy suy nghĩ một lúc rồi nói.

- “Được đó. Đi liền đi.” Tiểu Hy sáng mắt.

- “Ok.”

Hạ Hy gọi tài xế riêng của mình rồi đưa hai cô gái lên xe về nhà của mình

Xuống xe, Gia Mẫn và Gia Nhi không khỏi tròn mắt mà khen ngợi.



- “Đây chẳng phải là khu chung cư đắt đỏ sao? Sướng quá nha.”

Hạ Hy không nói gì, chỉ cười nhẹ.

Cô dẫn hai người họ vào căn hộ của mình.

- “Gâu… gâu…” Lily thấy Hạ Hy thì mừng rỡ, vẫy đuôi phấn khích.

“Con chó dễ thương quá vậy!” Gia Nhi chạy nhanh tới chỗ Lily, mắt sáng hết cả lên.

- “Mình ở một mình chán nên nhận nuôi lily cho vui ấy”

Lily thấy Gia Nhi cũng không tỏ ra xa lạ, để cho Gia Nhi bế lên, vuốt vuốt lông.

- “Tiểu thư Thẩm.” Quản gia Vương từ sân sau đi ra, cung kính cúi người chào.

- “Bác Vương.” Hạ Hy mỉm cười chào.

- “Vị này là…” Quản gia Vương nhìn về phía Gia Mẫn và Gia Nhi

- “Cô ấy là bạn của cháu, Dương Gia Mẫn,còn đây là Dương Gia Nhi.” Hạ Hy vui vẻ giới thiệu.

- “Chào bác, cháu là Gia Nhi.” Gia Nhi ôm Lily đứng dậy, lễ phép cúi người chào.

- “Ra vậy, không làm phiền tiểu thư nữa.” Quản gia Vương gật đầu rồi sau đó rời đi.

Gia Nhi vẫn ôm Lily, liên tục vuốt ve bộ lông mềm mại, mà Lily dường như cũng thích Gia Nhi, ngoan ngoãn nằm yên trong vòng tay cô.

- “Lily thích cậu rồi đó nha.” Hạ Hy cười.

Gia Mẫn thắc mắc rồi cũng hỏi Hạ Hy:

- “Hy cậu và Hắc Thiên thật sự chia tay rồi sao?”

Hạ Hy nghe tới tên này thì liền bỗng cứng đờ,mặt bí xị,lộ rõ vẻ mặt hụt hẫng nhưng rất nhanh cũng đã lấy lại được tinh thần:

- “Ừm”

- “Haizz tới với nhau thì dễ dàng mà lúc rời nhau thì phức tạp” Gia Mẫn bất giác nói theo cảm tính của mình.

Gia Nhi nhận ra sự buồn bã thì chạm nhẹ vào cánh tay Gia Mẫn đưa dấu hiệu Gia mẫn hiểu ý bèn nói né chuyện đó.Gia Mẫn vuốt nhẹ thân Lily rồi nói:

- “Ra nó tên Lily à! Dễ thương quá đi.” Gia Nhi cúi người âu yếm chú chó nhỏ trong tay.

( Quản Gia Vương là quản gia mới của Hạ Hy do bà cô cử qua chăm sóc cho cô. Bà cô không yên tâm cô ở một mình nên cho vài người qua làm tại nhà Hạ Hy."



Vừa lúc này bên ngoài truyền tới tiếng chuông cửa, Hạ Hy đi ra mỏe cửa.

- “Anh Hạo Huy”

Hạo Huy cười nhẹ rồi vào nhà. Hạ Hy cứng đờ người không hiểu tại sao Hạo Huy lại biết mà tới đây. Hạo Huy nhận ra cô thắc mắc nên giải thích:

- “Hôm đó anh có tới thăm bà em thì nghe bà em nói nên anh mới tới đây”

- “Ò anh mau ngồi đó đi” Hạ Hy kéo tay Hạo Huy lại.

“Gâu… gâu…” Lily sủa sủa, hình như nó không thích Hạo Huy cho lắm.

- “Ngoan nào Lily.” Hạ Hy vuốt nhẹ đầu Lily.

Hạ Hy dẫn Gia Mẫn và Gia Nhi đi ra phòng khách trò chuyện chung với Hạo Huy, cô đi xuống dưới bếp lấy nước lên cho cả 3 người họ.

- “Nhà cậu thiết kế độc đáo nha.” Gia Mẫn nhìn xung quanh ngôi nhà, đánh giá một cách tỉ mỉ.

- “Mình chọn mà sao không độc đáo được Hahaha” Hạ Hy vui vẻ cười đùa.

Hạo Huy, Gia Mẫn và Gia Nhi đã quen từ trước và còn thân nên việc họ nói chuyện chung cười đùa với nhau là chuyện bình thường.

Cả bốn người nói chuyện say mê mà quên cả lối về. Đến khi tận trưa họ mới ra về trong hối tiếc.

- “Hạ Hy anh về nhé lần sau anh tới sau”

- “Dạ bye anh”

- “Bọn mình cũng về luôn nhá”

- “Okok”